chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay tôi đi học thì nghe được thông báo
-các bạn tập trung lại nghe đây
- Lớp mình đã đoạt giải nhất cuộc thi hôm bữa trường tổ chức rồi!

- Yeah

Rầm ầm...rầmm....

tụi nó nổi loạn đập bàn

- Chưa...chưa...khoan,còn nữa.Im lặng,trật tự nghe hết coi

- Còn gì nữa,nói lẹ,nói lẹ đi

- Năm nay có trường hợp đặc biệt là đồng giải nhất.Còn 1 lớp nữa cũng đoạt giải nhất giống lớp mình!

- Trời,lớp nào vậy?

- Nói vậy là phần thưởng chia đôi rồi!

- Lớp nào vậy?Nói coi!!

- Lớp A_ trên lầu đó!

- Wow...wow...lớp có 2 nàng công chúa của trường đó hả

tụi con trai háo hức

- Ừm!

- Lớp trưởng ơi,cho hỏi,phần thưởng giải nhất là gì vậy

tụi con gái lên tiếng

- Ừa,đúng đó!

- Àh,phần thưởng là chuyến đi bơi nguyên ngày ở Công viên nước Đầm Sen.Nhà trường sẽ tổ chức vào chủ nhật này,tức là ngày mai đấy.Mọi người về chuẩn bị đồ đi.Còn ăn uống thì nhà trường sẽ lo hết!

- Nói vậy là đc ngắm người đẹp mặc đồ bơi rồi

bọn con trai thì thầm to nhỏ với nhau [ nhưng tai của tôi vẫn nghe rất rõ

- Được đi bơi ở Đầm Sen,cái này hay àh nha

tụi con gái lao nhao lên và thế là cả nam lẫn nữ đều hớn hở mong đến ngày mai,la ầm lên,đập bàn rầm rầm khoái chí Chỉ có tôi ngồi suy tư chóng cầm vì có 1 linh cảm ko tốt vào ngày mai...

....Thế rồi từ khi nghe lớp trưởng thông báo đến khi reng chuông vào học,thời gian dường như cũng trôi qua nhanh hơn.Mới đó đã reng chuông ra chơi rồi lại reng chuông vào học.rồi vài tiết reng chuông ra về Như mọi khi tôi lại ra trước chờ nó ở cổng thì lại gặp vy.Nhìn thấy tôi,Vy cười chào:

- lâm đợi  nghi  hả

- Ừm!

- Lúc nãy Vy thấy Phong kéo nghi đi đâu rồi áh!

- Thế sao?

- Ừm...hình như Phong thích nghi  thì phải.Hôm qua nghi nghỉ học với lâm đó thì Phong cứ nhìn ra cửa sổ mãi,chẳng thấy chú tâm vào học nữa.Đến khi Vy  nói Vy sẽ xin về sớm ghé nhà lâm  thì Phong cũng đòi đi theo.Vy phải từ chối dữ lắm Phong mới chịu ở lại học.

- Ờ...tên ấy cảm cục nợ nhà lâm rồi!

- Nói ai là cục nợ thế

nó bỗng xuất hiện sau lưng tôi vừa nói vừa nhéo 1 cái rõ đau vào tai của tôi

- Ui..da...đau..!

- Biết đau sao còn dám nói xấu người ta hok chứ

- Hề..hề..thôi mà.Có nói xấu đâu

tôi dỗ dành

- em có là cục nợ thì upa cũng phải gánh cục nợ này suốt đời thôi

- Biết rồi,biết rồi

Tôi và nó trc giờ vẫn nói chuyện như vậy dù có ai khác vẫn thế rồi vy cũng lên xe ra về

-chào vy

nó ko nói gì chỉ im lặng nhìn theo vy bước đi.Chẳng hiểu giữa nó và Vy có chuyện gì mà sao mỗi lần gặp nhau lại ko thể thân thiện đc?Nhìn nó,tôi chợt cảm thấy băn khoăn khá nhiều nhưng vừa thấy vẻ mặt muốn hỏi của tôi,nó liền trở về bình thường liền  lên xe hối thúc tôi

- Đói bụng quá,chạy về nhà lẹ lên upa!

- Xì,mài đói làm như tao ko đói vậy Hay lên chở đi.Cái tướng nhìn thì chuẩn lắm mà nặng ko khác gì con heo

- Plè... nặng đâu mà nặng em  nhẹ như bông gòn mà bảo nặng.

- Ọe...ọe...

- Hi...hi...mình ăn kum xong chiều đi siêu thị nha upa
nó vừa nói vừa vòng tay qua ôm lấy tôi

- Đi siêu thị chi

- Mua bánh kẹo với nước ngọt đem theo lên xe ăn chứ chiNgày mai đi chơi ko thể thiếu mấy món ăn phụ đóa đc.

- Ờ,đi thì đi nhưng giờ điều quan trọng là....

- Là sao?

- Mài nới tay lỏng lỏng ra tí.Ôm cứng ngắt,khó thở quá nè!

- Hì...chặt lắm hả?

- Ko chặt thì tao cần chi nói Cứ như mài sợ bỏ tao ra tao đi mất zậy?

- Ừm...!

- Ừm cái gì?

- Ko có gì!Về lẹ lẹ i.Đói...quá...!!

Tôi im lặng ko nói gì nữa cố sức đạp nhanh về nhà.Trong đầu ko ngừng căng óc ra suy nghĩ về hành động của nó.Dường như nó có gì đó giống như tôi đối với nó.Có phải tôi mong muốn như thế nên đã nhầm lẫn ko Hay thật sự nó có cùng cảm giác như tôi Chẳng biết nữa...nhưng tôi biết hiện giờ,tôi đã đủ hạnh phúc lắm rồi.Hạnh phúc vì tôi biết đc mình là người như thế nào trong thế giới này.

Rồi như dự định,sau buổi trưa,tôi và nó dắt nhau đi siêu thị để mua những món ăn phụ mà nó nói.Chỉ đi vài vòng trong khu bánh kẹo,tôi và nó đã tậu về 1 rổ đầy bánh đủ loại,kẹo đủ vị,2 lon nước ngọt.[ hài.z.z.z...vì hùng tiền với nó mà làm con heo của tôi phải tan mất mấy kí mỡ ]Đang loay hoay tính tiền ở quầy thì nó bỗng khều tay tôi nói:

- Upa..upa..nhìn kìa..!

- Nhìn gì?

- Nhìn qua bên đường kìa.

nó chỉ ngón tay về 1 tiệm bán hàng nằm bên đường.Tôi cố gắng nhìn theo ngón tay của nó xuyên qua lớp xe cứ chạy vù vù qua mắt của mình và ko khỏi buột miệng thốt lên:

- Èo,ngầu quá!

- Hi..hi...cái đầu nổi bật quá

nó vừa cười vừa nói 

- Ừa!Nhìn có vẻ ăn chơi lắm!

- Ừa,hehehe...ai mà làm bạn gái tên ấy chắc cũng phải nhuộm cái đầu màu vàng hoặc màu xanh thì nó mới xứng.

- hí..hí...!

- May cho mài là thằng đó bên kia,nó mà bên này nghe mài nói zậy thì chạy cũng ko kịp đó nha!

- Plè...thách hắn làm gì em đấy.Có upa,ko sợ!

Nó nói rồi ôm tay tôi

- uhm thì có tao chịu,mài chạy chứ gì?

- Hehe ...chứ sao

- Hì..hì...em đùa thôi mà.Nó mà qua bên này,chắc cũng cúi đầu thôi vì upa của em đẹp zai hơn nó nhiều Tại chưa nhuộm tóc thôi.Bữa nèo đi nhuộm cái đầu màu bạch kim cho nó chết đi upa!

- Khìn hả  tao nhuộm xong trường đuổi học,mẹ cạo đầu tao luôn!

- Hi...hi...

- Thôi,đi zìa nà!

- Ừa!

Tôi xách bịch bánh kẹo đi ra bỏ vào rổ xe rồi lại đèo nó về.
      
Chủ nhaajg rồi cũng đến thật mau học sinh 2 lớp đều đã tụ tập đông đủ vào đúng 6h sáng để chờ xe đến.Vì là 2 lớp đi cùng nên sẽ chia ra 2 xe mà đi và tất cả phải mặc đồng phục của trường.Ko đc mặc đồ đi chơi riêng để ko bị lạc khi đến công viên nước Đầm Sen. nhưng lúc về thì cho phép mặc đồ tự do nhá .Dưới sự chỉ huy và giám sát của 4 giáo viên,đứa nào cũng vâng lời ngoan ngoãn chờ đọc tên để bước lên xe.Nếu là ngày xưa,tôi sẽ vui vẻ biết bao vì ko có nó lẽo đẽo theo đuôi nhưng giờ tôi lại chẳng muốn rời nó dù chỉ nửa bước.

Tôi muốn đc ngồi cùng xe với nó vì sợ nếu ko có tôi,tên Phong lại có cơ hội gần nó rồi. Hài.z..z.z...đang  thở dài buồn buồn thì tôi bắt gặp ánh mắt của 1 tên bên lớp của nó đang nghía qua bên lớp tôi.Ngó qua ngó lại,tôi biết ý tên ấy rồi nên bèn lại hỏi:

- Nãy giờ để ý hình như có ai kia đang nghía bạn Xuân lớp tớ nhỉ?

- Hì..hì..bị phát hiện rồi

-tên ấy gãi đầu

- Mình đổi chỗ ko?

- Hả?

- Cậu mạo nhận tên của tớ qua bên xe lớp tớ ngồi cạnh Xuân!Còn tớ sẽ thay cậu!

- Nhưng lỡ bị phát hiện thì sao

tên ấy lo sợ nói

- Ko có đâu.Thầy cô đi theo giám sát đâu có ai nhớ hết mặt mũi và tên của từng đứa đâu mà sợ?

- Ừa..nói cũng có lý!

- Oki.Đổi chỗ đi!

- Tuyệt!

Thế là tôi len lỏi qua bên lớp của nó thành công.Tranh thủ để ko bị ai phát hiện,khi nghe gọi tên,tôi đội cái nón kéo xuống che mặt bước vội lên giành ngay 1 chỗ phía cuối xe.Ngồi yên vị rồi,tôi để chiếc balô của mình kế bên để ko đứa nào ngồi cạnh rồi cố tình ngó lơ ra cửa sổ.Chiếc xe bắt đầu lăn bánh và mọi người đều đã lên xe hết.Những đứa nào có tên phía dưới là những đứa cuối cùng bước lên xe nên ko giành đc chỗ ngồi đều bị dồn xuống hàng ghế cuối.Và thế là như tôi dự tính

- Bạn ơi,lấy balô ôm đi đc ko?Cho tui ngồi chung với!

tôi im lặng ko trả lời mà xách cái balô bỏ vào lòng cho nó ngồi xuống.Nó vừa ngồi xuống thì 1 người nữa bước đến

- May quá,còn dư 1 chỗnghi xích qua cho Vy vào ngồi nữa đc ko

- Ừm,đc chứ.Vy ngồi đi.

Nói rồi,nó ngồi sát vào tôi để Vy có chỗ ngồi xuống.Hài..z.z.z..hàng ghế cuối cùng là 1 băng ghế 4 người ngồi nhưng giờ chỉ còn có 3 vì gốc bên kia bị cả đám nhồi nhét lương thực như để cứu trợ chính tụi nó zậy.Thế là tôi bị ép vào sát cửa sổ mà lại còn ôm cái balô nên hết cục cựa.Thấy tôi có vẻ tội,nó xoay qua tươi cười nói:

- Bạn ngồi có chật ko Hay đưa cái balô của bạn đây,nhét qua bên kia luôn cho nó gọn!

tôi vẫn im lặng ko trả lời vì sợ nó phát hiện,cứ lắc đầu lia lịa

- Bạn sao vậy?Sợ bị mất đồ àh?Lớp trưởng ngồi kế bên nè,ko ai phá đâu

vy cũng ngó sang phía tôi lên tiếng.Nhưng tôi vẫn lắc đầu ko nói gì khiến nó thấy bực nên giựt quách cái balô của tôi và làm bung cái nón ra.Cả 2 bất ngờ khi thấy tôi   thì tôi liền nhào đến lấy 2 tay bịt 2 cái miệng lại.

- Suỵt....im..La cho lớn zô bị phát hiện là trừ điểm hạnh kiểm vì ko tuân thủ kỉ luật đó

tôi nói thật khẽ.Cả 2 gật đầu hiểu ý và tôi buông cả 2 ra.Vừa đc cho nói chuyện,nó liền hớn hở vòng tay qua tay tôi nói:

- Hi..hi...upa làm em bất ngờ mém té ghế áh!

- Hehe.....tao biết thế nào cũng làm mài hết hồn mà!

- Sao lâm trốn qua đây đc

Vy hỏi nhỏ

- Hi,bí mật!

- lâm ngồi trong gốc vậy có chật ko Hay là đổi chỗ đi.lâm ra giữa ngồi để Vy với nghi mỗi đứa 1 bên cho dễ nói chuyện

Vy đề nghị

- Ấy,zậy ko đc.Để upa ngồi giữa dễ bị phát hiện lắm,cứ để ngồi trong gốc thế này đi

nó ý kiến vào nhưng suy luận rất đúng nên tôi và Vy gật đầu yên vị.

Thế là cả 3 ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau,bàn về chuyến đi sẽ nên chơi trò nào trước và mỗi người đã mua cái gì đem theo.Nhưng nói cả 3 vậy chứ chỉ có tôi và nó nói hoặc tôi nói với Vy Còn nó và Vy thì ko nói với nhau câu nào.Dường như nó và Vy mỗi lần ở gần nhau là có cái gì đó khác lạ.Rồi chiếc xe đang chạy bỗng quẹo cua 1 vòng lớn quanh bùng binh nên trong đầu tôi bỗng này ra 1 ý định.Lập tức,tôi ngã người theo chiều quẹo của xe làm như do xe chứ ko phải do mình.Tôi nghiêng người qua bên nó khiến nó phải qua vy và thế là vy bị ép.Nghĩ là tại xe quẹo nên cả 2 ko nói gì nhưng khi xe trở về đường thẳng thì tôi vẫn cứ nằm đè lên nó và nó thì đè lên vy thắc mắc vy lên tiếng

- Xe hết quẹo rồi mà?Sao kì vậy?

- Upa ngồi dậy đàng hoàng coi.Đè thế 1 chút đến nơi vy dẹp lép như con tép bây giờ!

- Ko!Tao thích thế này.Được đè hehehe...!

- Áh àh,ra là cố tình hả

nó nhăn nhó nói

- Ừa,cố tình rồi sao?

- Vy ơi,mình hợp sức cho cái kẻ ko biết mình là ai biết tay đi

đi!-nó nói dứt câu thì tôi cảm giác đc mình đang bị xô ra và từ từ...nó đè tôi vào gốc,kế tiếp là Vy đè vào nữa.Tôi đành cố sức vùng vẫy mong lật ngược tình thế nhưng 1 thì ko thể thắng 2.Nó đè sát cái mặt tôi vào tấm kính cửa sổ rồi dựa vào người tôi 1 cách thoải mái.Còn Vy cũng xoay lưng lại dựa vào người nó.Thế là xong.Tôi đã bị đánh gục chỉ vì đơn phương độc mã.Còn nó và Vy thì cười hí hửng đồng thanh nói:

- Cho chừa cái tội cá đã nằm lên thớt mà ko biết yên phận

- Rồi rồi,biết rồi,thua cả 2 luôn.Ngồi đàng hoàng đi.Đau quá àh!

- Kệ.Cho chết luôn!Vy ha!

- Ừa

Vy cũng hùa theo nó.

- Hài.z.z....cứu tui với..Mau đến nơi lẹ đi!

- Hi...hi...

cả 2 cất giọng cười với nhau rồi bắt đầu nói chuyện tiếp trong tư thế tôi là cái gối dựa cho cả 2.Khoảng khắc đó,tôi cảm thấy giữa nó và Vy đã thân thiện hơn....
Vậy là chúng tôi cũng có chuyến đi thật vui

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro