nếu như đoàn nghệ tuyền biến thành một đứa trẻ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nếu như đoàn nghệ tuyền biến thành một đứa trẻ?

tác giả: 悠閒的龍

nguồn: https://yuanziwei994.lofter.com/post/2005e59f_1cc5eb6eb

__________________________________________

dù sao cũng là ở sông, chuyện quái gì cũng có thể xảy ra cả. chỉ là đoàn nghệ tuyền không ngờ rằng, có một ngày những chuyện ấy lại phát sinh trên người mình.

đoàn nghệ tuyền ngồi trên giường nhìn tay của bản thân, ngẩn người.

mình biến nhỏ rồi à?

đoàn nghệ tuyền lại đưa tay nhéo nhéo mặt bản thân.

aiz, đau quá. vậy thì đây không phải là một giấc mơ.

sau khi suy nghĩ một chút, đoàn nghệ tuyền quyết định tìm đồng đội của mình cầu cứu trước.


đoàn nghệ tuyền: xảy ra chuyện lớn rồi! [hình ảnh], mình đã trở thành cái dạng như thế này!!! ai đó mau giúp mình!

thẩm tiểu ái: a, hôm nay mình ra ngoài với khuẩn cô rồi.

ninh kha: em cùng vũ tư chuẩn bị ra ngoài.

triệu thiên dương: mình đi tìm trình qua chơi.

......

sau đó, các thành viên khác cũng nói rằng các nàng có việc phải làm.

một đám người mải mê yêu đương, ngay cả đội trưởng của mình cũng mặc kệ!

đoàn nghệ tuyền, người bị đồng đội vứt bỏ, tiếp tục đi tìm dương băng di.


đoàn nghệ tuyền: thủy thủy ~ bây giờ em có ở trung tâm không?

dương băng di: không có a, em đang ở nhà, có chuyện gì vậy?

đoàn nghệ tuyền: vậy thì thôi, không sao đâu.

đoàn nghệ tuyền, người bị đồng đội và dương băng di vứt bỏ, tiếp tục tìm tới đồng đội cũ của bản thân.



đoàn nghệ tuyền: lão lưu, hiện tại chị có ở trong phòng không?

lưu thù hiền: không có.

đoàn nghệ tuyền: vậy hiểu tuệ có ở đó không?

lưu thù hiền: cũng không đâu, hôm nay là ngày thành lập của N đội bọn chị.

thành lập đội? có nghĩa là toàn bộ N đội đều không ở trung tâm.


tạm thời không nghĩ ra còn có thể tìm ai, đoàn nghệ tuyền nằm trên giường tự hỏi: bữa trưa của bản thân phải làm sao bây giờ ToT

với hình dáng hiện tại, khẳng định là không thể đi vào căng tin được, mà kể cả có gọi đồ ăn ngoài cũng không có ai giúp mình lấy.

vậy thì đi hỏi người của H đội.


đoàn nghệ tuyền: a dương ~ các cậu có ở trung tâm không?

hứa dương ngọc trác: có a, trương hân cũng ở đây.

đoàn nghệ tuyền: vậy mình có thể qua tìm hai người được không?

hứa dương ngọc trác: được chứ.


đoàn nghệ tuyền đứng trước tủ quần áo suy nghĩ thật lâu, cuối cùng tìm được chiếc váy liền thân đã mua lúc trước, tuy rằng vẫn có chút dài, bất quá vẫn tốt hơn mặc đồ ngủ rất nhiều.

may mắn là tiểu tửu đã được viên nhất kỳ mang về phòng ở vài ngày, bằng không hai con mèo ở một mình trong phòng, chắc chắn lại muốn đánh nhau. đoàn nghệ tuyền sờ sờ pudding, sau đó giúp mèo nhỏ thêm thức ăn rồi đi ra ngoài tìm hân dương.


"a dương~" đoàn nghệ tuyền ôm lấy hứa dương ngọc trác vừa mở cửa.

"em là?" hứa dương ngọc trác ngồi xổm xuống cẩn thận nhìn một chút, "đoàn nghệ tuyền?"

"ừ ừ~"

dù sao cũng không phải lần đầu lần hai xảy ra chuyện này, cho nên hứa dương ngọc trác không chút nghi ngờ nắm tay tiểu hài tử vào phòng.

"đoàn nghệ tuyền, cậu tới rồi à, có muốn ăn cơm chiên không?" biết đoàn nghệ tuyền muốn tới, trương hân liền làm thêm một chút cơm, dù sao tới vào lúc này, tìm các nàng không phải vì muốn ăn cơm trưa thì còn có thể làm gì.

"muốn! mình muốn ăn."


ăn uống no nê, đoàn nghệ tuyền ngồi ở trên giường của các nàng, lắc lắc hai chân nhìn hân dương ngồi ở bên cạnh bàn thảo luận về màn trình diễn sắp tới trong "the best partner".

"đúng rồi, đoàn nghệ tuyền. buổi chiều cậu phải làm sao bây giờ?" hứa dương ngọc trác quay đầu nhìn về phía đoàn nghệ tuyền.

"làm sao cơ?"

"lát nữa bọn mình phải đi luyện tập cho công diễn mới, cậu phải làm sao bây giờ?"


đoàn nghệ tuyền còn chưa nghĩ ra biện pháp, ngoài cửa liền đột nhiên truyền đến tiếng gõ.

"baba mama, chuẩn bị đi diễn tập nha."

"cái gì mà baba mama, quách sảng, em lại gọi loạn...", hứa dương ngọc trác mở cửa cho nàng, "lần sau ăn lẩu chắc chắn không mang em theo!"


đoàn nghệ tuyền tò mò nhìn ra ngoài, tầm mắt vừa vặn chạm phải ánh mắt của quách sảng.


"... em không ngờ rằng hai chị lại có đứa thứ năm nhanh như vậy."

"? cái gì mà đứa thứ năm", hứa dương ngọc trác theo tầm mắt của nàng nhìn qua, "không phải, đó là..."

"mau để tỷ tỷ xem em một chút", quách sảng vừa vào phòng liền trực tiếp ôm đứa nhỏ, "ôi chao, đáng yêu thế."

"mama, việc này đại tỷ có biết không?"

"baba, chị thật lợi hại, mới chưa được bao lâu đã có năm đứa con rồi."


quách sảng liên tục phun ra một đống câu hỏi, hứa dương ngọc trác rốt cuộc không thể nhịn được nữa, gõ nhẹ vào đầu nàng một cái.

"đứa nhỏ này là đội trưởng s đội đoàn nghệ tuyền, không phải đứa thứ năm gì cả."

"đứa nhỏ này là đoàn nghệ tuyền?" quách sảng cúi đầu nhìn đứa trẻ bản thân đang ôm trong tay.


quả thật, rất giống nhau.

"không, không đúng, làm sao mà đoàn nghệ tuyền lại là một đứa trẻ chứ?"

"chị thực sự là đoàn nghệ tuyền...", tiểu hài tử sửng sốt hồi lâu rốt cục cũng phục hồi lại tinh thần.

trong nháy mắt, quách sảng liền hóa đá.

"chào tiền bối!!" quách sảng hít sâu một hơi, hô to.

"aiya, em đừng có ở bên tai tiểu hài tử hét to như thế" trương hân vội vàng tới tiếp nhận đoàn nghệ tuyền, "tới lúc đó tai xảy ra vấn đề thì làm sao?"

"a, xin lỗi tiền bối."

"không sao không sao, không phải các cậu cần luyện tập sao? đi nào." đoàn nghệ tuyền xoa xoa đôi tai có chút đau đớn. cuối cùng cũng trải nghiệm được cảm nhận của đồng đội.


nguyên văn hai người hân dương muốn thả đoàn nghệ tuyền trở về phòng của nàng, sau khi luyện tập xong sẽ lại tới tìm nàng, nhưng khi vừa mở cửa phòng đoàn nghệ tuyền ra, hứa dương ngọc trác liền ngây người.

"trời ạ, đoàn nghệ tuyền, sao phòng cậu lại bừa bộn như vậy chứ?"

trương hân phía sau thò đầu vào xem cũng nhíu mày.

"tuyền tuyền gần đây vô cùng bận rộn, không có thời gian dọn dẹp a~", đoàn nghệ tuyền ở phía sau lúng túng muốn chui xuống lòng đất.

"cậu vẫn là nên đi theo bọn mình đi", hứa dương ngọc trác đóng cửa lại, ngộ nhỡ để người này ở trong phòng một mình, xảy ra chuyện gì cũng không ai biết.


hân dương đưa đứa nhỏ đến phòng tập, vừa vặn lại gặp được đồng đội khác đã luyện tập xong.

"đây là tiểu hài tử nhà ai vậy?" thẩm mộng dao ngồi xổm xuống nhìn đứa nhỏ, "có muốn đến phòng của tỷ tỷ xem mèo không?"

"dao dao, đứa nhỏ này có thể giao cho em được không? bọn chị cần luyện tập vũ đạo."

"đương nhiên là được rồi ~"

"dao dao, ừm... chị là đoàn nghệ tuyền, em có biết không?"

"hả? em biết a, vừa mới gặp mặt đã biết rồi."

"ể??"

"lúc nãy là đùa chị thôi ~"


cũng không ngờ rằng đoàn nghệ tuyền cùng tou tou và chuxi rất nhanh đã thân thiết với nhau, làm cho thẩm mộng dao yên tâm không ít, tiện tay rút quyển sách ra xem.


bất tri bất giác bầu trời bên ngoài đã tối. thẩm mộng dao chớp chớp đôi mắt có chút mỏi vì đã đọc sách quá lâu, ngẩng đầu mới phát hiện tiểu hài tử chơi đến mệt nhoài đã ngủ gục trên sàn.

"tuyền tuyền, buồn ngủ rồi thì đi ngủ nha", thẩm mộng dao ngồi bên cạnh đoàn nghệ tuyền, nhẹ nhàng đánh thức nàng.

"ừm..." tiểu hài tử dụi dụi mắt, ngồi dậy ôm lấy thẩm mộng dao.

"làm sao thế? ... hay là muốn ngủ với tỷ tỷ?" thẩm mộng dao vừa phát ra tiếng ngỗng, vừa điều chỉnh tư thế cho tiểu hài tử để cho nàng ngồi trên đùi mình.

"đói bụng..." tiểu hài tử tựa vào người thẩm mộng dao nhỏ giọng nói, "nhưng cũng muốn ngủ với tỷ tỷ."

"ửa ửa ửa ửa.. tất nhiên là được rồi, vậy chúng ta đi ăn cơm trước, được không?"

"được!"


ngay khi thẩm mộng dao còn đang vắt não suy nghĩ xem nên gọi đồ ăn hay đi ra ngoài ăn, trương hân liền gọi điện thoại tới.

"dao dao, bọn chị nấu lẩu, em có muốn qua ăn cùng không?"

"được a, bọn em lập tức qua."

vì thế, vấn đề bữa tối đã được giải quyết.

"đi nào, đến chỗ a hân ăn lẩu."

"muốn tỷ tỷ ôm~" tiểu hài tử mềm nhũn làm nũng, thẩm mộng dao ngay lập tức đáp ứng.

sự thật chứng minh cơ bắp đã luyện bao năm của thẩm nữ sĩ không phải là vô ích, thẩm mộng dao vô cùng thoải mái ôm đứa nhỏ qua phòng hân dương.


bốn người vừa ăn vừa tán gẫu, vì không để ý mà ăn đến khá muộn.

"được rồi, hai người mau trở về tắm rửa nghỉ ngơi đi", trương hân thu dọn nồi chén trên bàn.

"đúng vậy, tiểu hài tử phải đi ngủ sớm mới có thể cao lên a" hứa dương ngọc trác vỗ vỗ đầu đoàn nghệ tuyền, "tuy rằng hình như đã không còn tác dụng gì nữa."


"chị đi tắm trước đi." thẩm mộng dao thả tiểu hài từ vào phòng tắm, vừa muốn đi ra ngoài, góc áo lại bị người kia kéo, "muốn em giúp chị tắm nữa sao?"

"không phải!" đoàn nghệ tuyến kéo quần áo trên người "quần áo..."

"cái này chị không cần phải lo, em còn giữ lại quần áo của vương dịch trước kia."

thẩm mộng dao từ trong tủ tìm ra được mấy chiếc áo mà vương dịch không mang đi, nhưng mà lại không tìm được một cái quần thích hợp.

dù sao chiếc áo này cũng đủ che đến đầu gối rồi, hẳn là không sao, coi như váy đi. thẩm mộng dao vừa thay tiểu hài tử mặc quần áo vừa nghĩ.

"máy tính bảng đưa cho chị chơi", thẩm mộng dao đưa máy tính bảng của mình cho nàng, "tỷ tỷ đi tắm trước."

"được ~"


"aì ~ tại sao lại phải ngủ sớm như vậy a", đoàn nghệ tuyền há to, bất mãn nhìn thẩm mộng dao, hiện tại còn chưa tới 12 giờ mà (T_T)

"tiểu hài tử thì đi ngủ sớm một chút" thẩm mộng dao ôm người trước mặt vào trong ngực, "hơn nữa không phải là muốn ngủ với tỷ tỷ sao?"

"... ngủ muộn cũng có làm sao đâu chứ", tiểu hài tử một mình lầm bầm, sau khi cảm giác được hô hấp của người phía trên dần dần vững vàng, mới ngoan ngoãn chui vào trong ngực nàng.

bình thường thẩm mộng dao cũng không đi ngủ sớm như vậy, bất quá hôm nay lại thêm có một đứa trẻ mềm mại ôm trong lòng, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

cả hai đã ngủ ngon đêm hôm đó.

end.

________________________

lời của bạn editor:

cái này là fic thứ 20, là quà trung thu cho mọi người, cũng là để mừng tớ có 111 followers (quá nhiều thứ tốt đẹp cho một ngày:> )

các  bạn readers iu quý của tớ, trung thu vui vẻ:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro