giai dao || beloved

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

giai dao || beloved


tác giả: 白狼

nguồn: https://bailang614.lofter.com/post/3093f857_1cbbba386

_________________________________


tuần diễn trạm quảng châu của top16 sắp tới gần, thẩm mộng dao ngồi xổm dưới đất, chậm rãi sắp xếp hành lý. tiếng ting ting thông báo tin nhắn đến, nhưng thẩm mộng dao cũng không sốt ruột trả lời ngay, dù sao ở phương diện đối đãi với lão bà, em cũng được coi là một người vô cùng nhẫn nại.

ngày hôm sau, sau khi đến khách sạn, thẩm mộng dao sau khi nhận thẻ phòng, cùng các nàng chào hỏi xong liền đi vào phòng. hiếm khi công ty lại hào phóng như thế này, không đặt khách sạn ở xa như mọi lần mà chọn một khách sạn ngay bên cạnh nhà hát quảng ba, ngay cả phòng mình ở cũng là phòng một người. thẩm mộng dao thu dọn hành lý xong liền cầm điện thoại di động, mang khẩu trang, đi trước mọi người một bước đến nhà hát quảng ba.




lúc tiến vào hậu trường nhà hát, quả nhiên nhìn thấy người ở trước gương trang điểm sớm ngồi ở chỗ chờ đợi, thẩm mộng dao cong khóe miệng, nhẹ bước đi đến phía sau đối phương, nhìn người đang nhìn chằm chằm màn hình không chớp mắt, nhịn cười cúi người tiến đến bên tai nàng.

"hì, chị đang xem cái gì thế? nghiêm túc như vậy."

"a?!"

đường lỵ giai bị thanh âm đột ngột bên tai làm cho giật mình, điện thoại di động cũng bị ném lên bàn, quay đầu nhìn người kia, quả nhiên là người mình một mực chờ, cũng nhịn không được mà nghiến răng nghiến lợi, nhắm thẳng đầu người bên cạnh mà nghiêng đầu đập tới, cuối cùng lại phát hiện người đau vẫn là mình. đường lỵ giai mím môi ôm đầu, giận dữ nhìn thẩm mộng dao vẫn ngả ngớn, muốn cho đối phương một cước lại sợ đến cuối cùng người đau lòng vẫn là mình.

"aida, được rồi được rồi, không đau, em sai, em sai rồi, ửa ửa ửa."

(fic nào có smy, fic đấy auto có tiếng "ửa"=)))



thẩm mộng dao thấy bản thân có chút quá đáng cũng ngừng lại, một bên tiếp tục cười cười dỗ dành lão bà, một bên tiến đến bên cạnh đường lỵ giai, đưa tay xoa xoa chỗ đối phương bị đau, nhìn đường lỵ giai cuối cùng cũng bình tĩnh lại, liền lấy thẻ phòng của mình từ trong túi ra đưa cho đối phương.

"đây, thẻ phòng đưa cho chị, nhớ cất kỹ, cũng không còn sớm nữa rồi, khi nãy em cũng chỉ chạy trước các nàng một bước mà thôi, chị không nhanh đi sẽ rất dễ đụng phải người không muốn gặp. ngoan, đi về phòng đợi em nha."

thẩm mộng dao nhìn đường lỵ giai bỏ thẻ phòng vào túi xách nhỏ, cười đưa tay xoa xoa mái màu tóc xanh lam của đối phương, sau đó dẫn người đi đến cửa sau nhà hát, cùng đường lỵ giai tránh fan lẻn ra khỏi trung thái.



trước khi tách ra, thẩm mộng dao nhẹ nhàng ôm đường lỵ giai vào trong ngực, đầu cũng tựa vào cổ nàng, nhẹ giọng dặn dò. mà tư thế này cũng thành công ngăn cản được ánh mắt của người qua đường.

"liga, lúc trở về không cần trốn bọn họ đâu, khi nãy em nhìn qua rồi, các nàng đều đã ra khỏi khách sạn, chị trực tiếp trở về là được. còn nữa, ở trong phòng chờ em, ngoan."

thanh âm trầm thấp ôn nhu của thẩm mộng dao vang lên bên tai, lỗ tai đường lỵ giai nhanh chóng đỏ lên, ngay cả hai má dưới khẩu trang cũng âm thầm ửng đỏ. sau khi thẩm mộng dao buông ra, đường lỵ giai hơi ngẩng đầu nhìn ánh mắt của em rồi gật đầu, rối rắm nửa ngày mới mạnh mẽ đưa tay kéo khẩu trang hai bên xuống, kiễng chân khẽ nhấn lên môi thẩm mộng dao một cái rồi nhanh chóng xoay người kéo khẩu trang bỏ chạy.



thẩm mộng dao sững sờ nhìn bóng dáng đường lỵ giai biến mất mới nở nụ cười mãn nguyện, kéo khẩu trang xoay người vòng qua cửa hàng mua một ít bánh ngọt nhỏ mang theo, một lần nữa bước vào cửa chính của nhà hát, đem đồ ăn vặt chia cho các tiền bối hậu bối. ai cũng nhìn ra được, tâm tình thẩm mộng dao hiện tại, chính là vô cùng tốt.

tiến độ diễn tập cũng tương đối thuận lợi, sau khi kết thúc chính là mấy người trung thái cùng nhau rời đi, mà thẩm mộng dao cũng nhỏ giọng ngâm nga, từng bước trở về khách sạn. ở đại sảnh nhận lấy đồ ăn đã gọi từ trước, lúc đi thang máy gửi tin nhắn cho liga ở trong phòng nhắc nhở em sắp về. đẩy cửa phòng khép hờ đi vào trong, em trở tay đóng cửa lại rồi đặt đồ ăn đã gọi lên bàn trà.




trong phòng không thấy bóng dáng đường lỵ giai, nhưng ánh sáng từ phòng tắm bên cạnh cũng đã chỉ rõ vị trí của đối phương. thẩm mộng dao ngồi xuống sô pha, lấy đồ ăn ra chụp ảnh gửi lên túi phòng, sau khi xác nhận kpi trong ngày liền ở trong túi phát tin nhắn nói rằng hôm nay sẽ không livestream, dù sao trong phòng cũng còn có người, chuyện này đương nhiên không thể để fan biết.

sau khi phát tin nhắn xong, thẩm mộng dao liền tới lật phiên bài một chút, cuối cùng cau mày, lưu loát ném điện thoại di động lên giường. mắt không thấy động tĩnh gì, mới phát hiện người trong phòng tắm còn chưa đi ra liền đứng dậy dựa vào khung cửa phòng tắm gõ nhẹ.


"liga, làm sao vậy? sao chị còn chưa ra ngoài?"

kiên nhẫn đợi hai phút mới nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng đến gần cửa, người bên trong cũng dùng thanh âm rất nhỏ từ trong khe cửa truyền ra.

'dao... dao dao... có thể nào... lấy giúp chị một bộ quần áo được không."

đường lỵ giai trong phòng tắm bây giờ hận không thể đạp chết chính mình, là vì mình chủ quan, mười phút trước không lấy quần áo mà đã trực tiếp đi vào. nhìn thân ảnh ở cửa rời đi rồi lại trở về, đường lỵ giai cẩn thận mở cửa tạo ra một khe hở, nhìn bàn tay cầm theo quần áo từ khe hở vươn vào, nhanh chóng cầm quần áo từ trên tay đối phương, đẩy tay em ra rồi lập tức đóng cửa lại.


thẩm mộng dao sau khi đưa quần áo vào liền nhịn cười tiếp tục tựa vào cửa. rất nhanh cửa đã bị kéo ra. em nhìn thân thể nhỏ nhắn mặc áo sơ mi của mình cảm thấy vô cùng hài lòng. áo của mình mặc trên người đối phương, cư nhiên dài tới qua đùi, tuy rằng đã gặp qua hình ảnh này một lần, nhưng loại phúc lợi này thẩm mộng dao đương nhiên sẽ không chê.

đường lỵ giai tức giận trừng mắt nhìn người còn đang cười, tức giận đối phương rõ ràng là một người rất thành thục, thế nhưng lại thích so đo như vậy, còn vô cùng trẻ con.



sau khi hai người quay trở lại sô pha, thẩm mộng dao mới đưa đũa cho đường lỵ giai. các nàng nói chuyện phiếm, nói về tình hình gần đây giữa hai nơi. đợi đến khi thẩm mộng dao thu dọn toàn bộ bát đĩa trên bàn, đường lỵ giai đã lẻn lên giường nằm, mà thẩm mộng dao cũng chỉ dung túng cười cười cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.

thẩm mộng dao sấy khô tóc đi ra liền nhìn thấy đường lỵ giai nằm trên giường ôm điện thoại di động, không biết vì cái gì còn cười khúc khích, lại đột ngột tắt đèn khiến đường lỵ giai trên giường cả kinh, buông điện thoại di động xuống chống nửa người nhìn về phía thẩm mộng dao.

mèo lớn giảo hoạt chỉ để lại cho người trên giường một ngọn đèn ngủ bên đầu, chính mình lại ỷ vào việc bản thân nắm chắc địa vị chủ đạo, không nhanh không chậm theo hào quang đi tới bên giường, rút điện thoại của đối phương tắt âm rồi đặt ở tủ đầu giường, lại chuyển báo thức của mình qua chế độ rung rồi để cùng một chỗ.

một chân đè lên mép giường đẩy đối phương vào bên trong mới vén chăn lên nằm xuống, đường lỵ giai dưới ánh đèn mờ nhạt trở nên đặc biệt nhu hòa, phảng phất mất đi toàn bộ góc cạnh, biến thành một chú chim non mặc cho mèo lớn tùy ý đùa giỡn hưởng dụng.


đầu ngón tay thẩm mộng dao khẽ vén sợi tóc lộn xộn, vén chăn lên nằm xuống, cúi đầu nhìn ánh mắt cong vút của đường lỵ giai, nhịn không được lộ ra một tiếng cười khẽ, một tay che mắt của đường lỵ giai rồi cúi người hôn lên môi đối phương.

kỹ thuật của thẩm mộng dao ở phương diện này vốn luôn không tồi. đường lỵ giai vừa cảm thụ không khí trong miệng bị cướp đi, vừa nhắm mắt không nhịn được mà mất tập trung, lại đột nhiên cảm nhận được trên môi truyền đến đau đớn cùng quang cảm xuất hiện trước mắt cắt đứt dòng suy nghĩ hiện tại, mở mắt ra liền thấy được ánh mắt mèo con trên người biểu tình không đồng ý.

trận hoan ái đã lâu không gặp này kéo dài không ngắn, thẳng đến trước khi kết thúc, đường lỵ giai cũng không còn nổi một tia khí lực để suy nghĩ chuyện gì, chỉ có thể đắm chìm trong những dòng khoái cảm mãnh liệt mà mèo lớn trên người mang lại.




ngày hôm sau, khi đường lỵ giai tỉnh dậy đã là giữa trưa, cầm lấy tờ giấy note dưới điện thoại di động đầu giường. quả nhiên lại là thẩm mộng dao dặn dò mình, liền mở wechat gửi cho đối phương một cái emoji, biểu tình rằng mình đã thức dậy.

chỉ là vệ sinh cá nhân một chút đã nghe thấy tiếng ting ting hồi đáp từ thẩm mộng dao, nói rằng em đã đặt đồ ăn cho nàng. đường lỵ giai hài lòng gật gật đầu, thẩm mộng dao đối với những chuyện nhỏ nhặt này luôn vô cùng cẩn thận và ôn nhu, khiến người ta thật vô cùng thư thái. nàng lướt điện thoại thêm một chút, sau chốc lát quả nhiên có nhân viên tới đem bữa trưa đặt trước cửa.

sau khi ăn cơm trưa, đường lỵ giai liền mở vali lục lọi một hồi, sau đó tìm được y phục của thẩm mộng dao vào lần đầu tiên các nàng gặp nhau, chờ đến khi công diễn sắp chính thức bắt đầu mới chuẩn bị tóc giả cùng khẩu trang, cuối cùng đội mũ lên, tiện tay xách túi rác ở cửa rồi rời khỏi phòng, đến nhà hát cũng đi vòng về phía góc sau nhà hát mà ngồi.




ngồi dưới đài quan sát mới có thể cảm nhận được chính xác ánh sáng của thẩm mộng dao chỉ khi ở trên sân khấu mới là chói mắt nhất, nữ nhân một thân sườn xám mang theo cảm giác kiều mị, thế nhưng đến mc lại là dáng vẻ hớn hở giống như trẻ con. đường lỵ giai ngồi ở dưới đài nhìn, chỉ cảm thấy thẩm mộng dao cười lên liền cực kỳ chói mắt.

phần của thẩm mộng dao vừa mới kết thúc, đường lỵ giai liền đứng lên xuyên qua dòng người mà đi ra ngoài. những thứ muốn xem đã xem xong rồi, bởi vậy cũng không cần lưu lại ở nơi này nữa. một đường trở về khách sạn, đường lỵ giai mới mở livestream tiếp tục xem ba bài cuối mà mình chưa xem xong.

buổi công diễn kết thúc, đường lỵ giai lại đột nhiên đợi được một tin nhắn thông báo về muộn, thẩm mộng dao bị trương quỳnh dư kéo đi quay hậu trường. đường lỵ giai trừng mắt nhìn nội dung trên điện thoại trong chốc lát, dòng tin nhắn chỉnh đi chỉnh lại mấy lần cũng không được gửi đi, cuối cùng dứt khoát khó chịu ném điện thoại sang một bên bật tv, không để ý đến tin nhắn kia nữa.



mà ở phía bên kia, thẩm mộng dao nhìn dấu ba chấm hiện trên góc màn hình thế nhưng lại không có tin nhắn nào được gửi tới cũng nhanh nhạy phát giác chuyện gì đang xảy ra, cười cười khóa màn hình điện thoại di động rồi đáp lại tiếng soso đi luyện tập. suy cho cùng thì, người của mình đương nhiên là muốn mình sủng ái, không phải sao.

thẩm mộng dao vừa luyện tập động tác vừa lơ đãng tự hỏi nên dỗ dành người kia như thế nào, đợi đến khi tiếng nhạc vừa dừng lại liền trực tiếp hỏi soso ở bên cạnh về vài cửa hàng gần đó, sau khi lấy được thông tin bản thân mong muốn mới hài lòng gật gật đầu đi thay quần áo để bắt đầu quay.

mấy năm qua, thẩm mộng dao đối với kỹ thuật thoát khỏi sự theo dõi của fan đã sớm vô cùng thuần thục, tính toán thời gian ở trong túi phòng, báo với fan bản thân đã trở về mới đẩy cửa tiệm bánh ngọt ra, lấy bánh ngọt nhỏ mình đặt trước đó.




đường lỵ giai nhìn tin nhắn từ túi phòng của thẩm mộng dao bật ra, ánh mắt sáng ngời, xốc chăn chạy tới cửa lặng lẽ mở ra một khe nhỏ nhìn xung quanh lại hoàn toàn không thấy người, cuối cùng chỉ có thể tức giận thở phì phò đóng cửa trở lại sô pha nằm xuống.

một bên chọc chọc hộp thoại trên màn hình điện thoại di động, một bên gắt gao nhìn chằm chằm avatar kia, lại kiên quyết không chịu buông điện thoại xuống, cũng không chịu gửi tin nhắn trước.


tốc độ của thẩm mộng dao cơ bản cũng không tính là chậm, một đường nhanh chóng trở về khách sạn, gõ cửa tạo thanh âm khiến đường lỵ giai cũng giật mình. lo lắng cùng đề phòng, nàng lập tức trở nên khẩn trương, giả bộ trong phòng không có người mà đi tới bên cửa, kiễng chân nhìn qua mắt mèo liền thấy được khuôn mặt phóng đại của thẩm mộng dao.

mở cửa xong lại đột nhiên nhớ ra mình đang tức giận, nàng lại xoay người chạy trở lại sô pha, làm ra vẻ mặt không vui mà nhấn điện thoại di động, thực tế lại nghiêm túc nghe thẩm mộng dao đóng cửa cởi áo khoác thay dép đi đến gần.

"liga, chị muốn ăn bánh ngọt không ~ "


một hộp bánh ngọt không lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt, thẩm mộng dao để thanh âm khàn khàn của mình vang lên. đường lỵ giai vẫn làm bộ tức giận, nhưng ánh mắt rõ ràng đã nhìn về phía bánh ngọt. thẩm mộng dao rũ xuống đôi mắt lộ ra một tia tươi cười, trực tiếp đặt đầu tựa vào cổ đường lỵ giai, mềm nhũn làm nũng.

"aida ~ liga, đừng tức giận mà, chẳng phải em đã đồng ý với fan như vậy rồi sao, hơn nữa cái bánh ngọt này là em chuyên chú tra rồi mua cho chị đó!"


đường lỵ giai nghiêng người thoáng nhìn mèo lớn làm nũng với mình, hừ nhẹ một tiếng đưa tay nhận bánh ngọt đặt lên bàn, sau đó liền đẩy đầu em ra, giả vờ ghét bỏ nhưng được nửa đường vẫn là không nhịn được cười, thúc giục người kia đi tắm rửa.

"hừ, lần này coi như bỏ qua cho em, mau đi tắm rửa đi, trên người toàn là mồ hôi thế này."


nhất thời ầm ĩ là tình thú, nhưng một khi quá mức liền trở nên không thích hợp. đường lỵ giai hiểu điều này, đương nhiên thấy đủ cũng sẽ dừng lại. nàng nhìn thẩm mộng dao đi vào nhà tắm liền tháo vỏ ngoài bánh ngọt, chờ người kia đi ra mới cùng nhau ăn.

đợi đến khi thẩm mộng dao đi ra, hai người liền cùng nhau ăn miếng bánh nhỏ này. sau khi trao cho nhau một nụ hôn mang theo vị kem ngọt ngào mới cùng nhau trở lại giường, tắt đèn ngủ ôm lấy đối phương, cùng nhau hưởng thụ quãng thời gian cuối cùng của lần gặp mặt này.



end.


---------bonus đáng iu không kém gì chính văn=)))


giai dao || tỷ tỷ tôi thầm mến đã lâu


tác giả: 番茄鱼土豆🐟

nguồn: https://feiqinyu.lofter.com/post/4b6ef451_1ccb68728

__________________________


"có thể... chụp hình chung với nhau không?", nàng siết chặt góc áo, cố gắng làm bản thân trông ít căng thẳng hơn. may mà ánh đèn chiếu lên mặt nàng, ửng đỏ trên gương mặt liền bị che lấp rất nhiều, mà đôi mắt trong suốt càng thêm lấp lánh.

"đương nhiên là được rồi." tuy biết rằng thẩm mộng dao chắc chắn sẽ không cự tuyệt, đường lỵ giai trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm. đến càng gần... tim lại càng run lên, người khiến nàng nhớ tới mỗi ngày mỗi đêm, đang ngày càng tiến tới sát lại gần nàng hơn.

thẩm mộng dao, đội trưởng của snh48 team hii, là một thần tượng cực kỳ ưu tú. làm thế nào lại chú ý tới người kia ngay từ lần đầu như vậy... đường lỵ giai ngượng ngùng nở nụ cười.




một khi để ý đến một người, ta sẽ vô thức muốn tìm kiếm tất cả thông tin về người ấy. đường lỵ giai là dần dần bị thẩm mộng dao làm cho mê mẩn, từ khi nào nàng mới bắt đầu nhận ra loại cảm xúc khác lạ này nhỉ?

đường lỵ giai nhớ tới, tại đại hội thể thao, nàng cúi đầu đi, lại vô tình đụng phải con người ôn nhu này. thẩm mộng dao cười đỡ lấy tỷ tỷ, ngữ khí như trăng sáng trong mây quanh quẩn bên cạnh bao lấy nàng.

"không sao chứ?", thanh âm trầm thấp cuốn hút của thẩm mộng dao vang lên bên tai nàng. trong một khắc nào đó, trong đầu của đường lỵ giai liền tồn tại suy nghĩ muốn chiếm em làm của riêng, thanh âm của em chỉ đường lỵ giai mới có thể nghe thấy, tất cả mọi thứ thuộc về em chỉ đường lỵ giai mới có thể có được.

"không... không sao, cám ơn em!", đường lỵ giai ngây ngốc, thẩm mộng dao tiến sát hơn một chút.

"đồ ngốc, phải nhìn đường a", thẩm mộng dao sau khi xác định đường lỵ giai không có vấn đề gì, tiếp tục sải bước đi.

đường lỵ giai giống như dính chân tại chỗ, thật lâu cũng không có phản ứng. trái tim đập dữ dội đó cũng làm thay đổi tầm mắt của nàng. mọi nơi mà đường lỵ giai nhìn tới, đều là thẩm mộng dao.




"gần một chút." thẩm mộng dao nhẹ nhàng kéo đường lỵ giai dịch vài centimet về phía mình, trong lúc đường lỵ giai còn chưa kịp phản ứng, máy ảnh đã bấm một tiếng "tách".

"chụp rất đẹp đó, chị đáng yêu lắm", phí thấm nguyên vừa nghe liền biết thẩm mộng dao là muốn dỗ tiểu cô nương kia, vì thế lôi kéo khương sam cách xa một chút.

"cảm ơn, em... em cũng vậy", đường lỵ giai khi cười sẽ lộ ra hai chiếc răng khểnh, mà trong mắt thẩm mộng dao, giống như xuất hiện một tia sắc lạ thường.




"cạch" một tiếng, cửa mở ra. hoàn toàn khác với biểu hiện trong buổi livestream khi nãy rồi, thẩm mộng dao mặc áo choàng tắm lỏng lẻo, vừa vào cửa đã đẩy ngã đường lỵ giai xuống giường.

"răng khểnh thực sự rất đáng yêu a", đầu lưỡi linh hoạt của thẩm mộng dao chui vào miệng của đường lỵ giai, em là đang tìm hai chiếc răng khểnh kia a. đường lỵ giai cảm thấy có chút không thở nổi, mà thẩm mộng dao vừa hôn đường lỵ giai, tay cũng thuần thục cởi quần áo trên người đối phương.

"tỷ tỷ..." bàn tay thon dài hữu lực của thẩm mộng dao lướt qua xương quai hàm của đường lỵ giai, chậm rãi đi xuống phía dưới...




đường lỵ giai thổ lộ với thẩm mộng dao vào đêm sau khi chụp chung ấy. nàng lắp bắp dùng những câu từ lộn xộn biểu đạt cảm xúc của mình, "dao dao... chị... chị thích em... thích em từ rất lâu rồi... chúc mừng em đã có được thứ hạng tốt như vậy..."

thẩm mộng dao chỉ nhìn nàng rồi cười, mà đường lỵ giai tưởng như mình đã chìm sâu vào đôi mắt thuần khiết ấy.

"em đồng ý", thẩm mộng dao kiên nhẫn nghe đường lỵ giai nói xong, chờ cho đến khi đường lỵ giai dừng lại mới bắt đầu lên tiếng. lời thổ lộ ngây ngô của đường lỵ giai khiến em xúc động, mà có lẽ trong nháy mắt sau khi nghe xong, tình cảm của thẩm mộng dao đối với đường lỵ giai, hình như đã xảy ra biến hóa vi diệu.


"a?!" đường lỵ giai không ngờ thẩm mộng dao lại đáp ứng như vậy, dường như có chút kinh ngạc.

"ừm, em đồng ý rồi, chúng ta hẹn hò đi." thẩm mộng dao sờ sờ mái tóc mềm mại của đường lỵ giai, mà đường lỵ giai lại ngẩn người không biết làm sao, sau đó hai má liền trở nên đỏ bừng.

đường lỵ giai kiễng chân ôm lấy thẩm mộng dao. "dao dao, chị rất thích em", lại một lần nữa thổ lộ khiến thẩm mộng dao bật cười.

em biết, đường lỵ giai rất thích thẩm mộng dao.



end.

__________________________________


lời của bạn editor: vì một vài lí do, chắc là tớ sẽ phải cân nhắc lại về việc dịch shortfic, nếu như ổn thì sang tháng tớ sẽ bắt đầu, nếu không thì chúng ta vẫn cứ quay lại với những chiếc oneshot quen thuộc này nhé:>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro