Tình quê
Cảnh chiều tà nơi này đẹp lắm.
Áng mây chiều đỏ thắm trời xa.
Một vùng non nước bao la...
Bỗng nghe quạnh quẽ nhớ nhà miên man.
Nơi đất khách ngỡ ngàng xa lạ.
Bao thu rồi lòng dạ chẵng nguôi.
Ra đi biền biền phương trời.
Chừng quay nhìn lại xa rời tuổi xanh.
Sao thương quá mái tranh quê cũ
Rặng tre làng bóng rủ đường xưa.
Em còn trong gió trong mưa.
Sớm chiều hai buổi ai đưa đón về...?
Hoàng hôn tím lê thê nỗi nhớ.
Không gian như òa vỡ cung đàn.
Ra đi một chiếc thuyền nan.
Gửi lòng ở lại ngập tràn tình quê
Tina
Nhớ quê nhà
(Họa bài Tình quê của Tina)
Ngắm dáng trời phương này lạ lắm
Áng mây hồng tím thẳm chiều xa
Nước non trùng điệp bao la
Càng thêm nhớ cảnh quê nhà chứa chan
Nghe thấm thía non ngàn bến lạ
Qua bao mùa tất dạ chưa nguôi
Những ngày góc biển chân trời
Tấm thân lữ thứ rã rời tuổi xanh
Rồi nhớ lại nhà tranh lối cũ
Quen thuộc nhiều cùng lủ bạn xưa
Nhớ em đi học chiều mưa
Anh chờ anh đợi để dưa em về
Giờ xa thẳm trăng thề gợi nhớ
Nỗi xót xa khúc vỡ lòng tan
Như người trên chiếc thuyền nan
Ra đi để lại muôn vàn tình quê
Nguyễn Gia Linh
27-11-2009
Tâm tỉnh ngộ
(Họa bài Rồi có lúc 3 của TH Diệu Tâm hay Hàn Ngọc Tuyết Băng)
Duyên hạnh ngộ chân dung bức họa
Chốn thiền môn nhẹ tỏa ánh quang
Bên ngoài gió chuyển mùa sang
Đổi màu thanh lịch mai vàng trổ bông
Trước tỉnh mịch đồi thông ngẫm nghĩ
Cõi ta bà vốn dĩ ưu phiền
Vì chưng sướng khổ liên miên
Chen vào cuộc sống thản nhiên buộc ràng
Tâm tỉnh ngộ không màng thế sự
Chuyện trần gian vướng đủ muôn điều
Tránh xa danh lợi càng nhiều
Càng gần cảnh giới thâm siêu nhiệm mầu
Chịu thử thách ghìm sâu ánh mắt
Luyện lòng tu khóa chặt tâm ma
Không cho khái niệm ta bà
Để dành chổ của Pháp Hoa quen dùng
Rồi sẽ đến lúc cùng vui hưởng
Chốn thảnh thơi hết vướng bụi trần
Theo về Bến Giác tâm thân
Xuôi miền tỉnh lạc đến gần Phật Tiên
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, 12-06-2009
THẮM NỤ TÌNH THƯƠNG
Lời thơ ướm vô vàn thương nhớ
Dù nay mình cách trỡ phương xa
Nhưng không xao lãng đậm đà
Nỗi mong nỗi ước xót xa trong lòng
Tình anh đó đêm đông ấp áp
Bền chặt dù bão táp mưa sa
Cho em cảm giác đậm đà
Hương Xuân thắm đượm chiều tà vấn vương
Anh vẫn mãi chữ thương in đậm
Dù tơ lòng lấm tấm niềm đau
Mắt buồn lệ ướp tình sâu
Hồn em giữ mãi nỗi sầu không tan
Đêm Thu vắng muôn ngàn nhung nhớ
Bao canh trường lệ đổ vì ai
Mang bao tâm sự u hoài
Để cho thắm nụ một đời chữ "THƯƠNG"
Lida
Nụ thắm hương tình
(Hôa bài THẮM NỤ TÌNH THƯƠNG của Lida)
Tình thơ ngát muôn vàn luyến nhớ
Nơi phương nầy cách trở dặm xa
Mãi ghi chữ nhớ đậm đà
Mong người phương nớ đùng xa xót lòng
Anh vẫn giữ mùa đông ấm áp
Chẳng bao giờ gió táp mưa sa
Tình ta vẫn mãi mặn mà
Hoa Xuân nồng đượm hương ngà thương vương
Tình xuân đó ngàn thương dấu đậm
Khó phai mờ chưa lấm niềm đau
Biết người còn mãi in sâu
Anh đâu nỡ để nỗi sầu chưa tan
Thu đã đến lá vàng tưởng nhớ
Gợi bao mùa cửa mở lòng ai
Đắm say theo giấc mộng dài
Đường xa xứ Huế ghi hoài tình Thương
Nguyễn Gia Linh
Mùa thu bão lụt
Trời thu lạnh mưa rơi tầm tả
Giọt thấm buồn chiếc lá bay ngang
Cành cây trụi lũi chiều hoang
Đường về hiu quạnh tràn lan đất trời
Cây thiếu lá không nơi chốn đậu
Nhạc không lời ghi dấu được không ?
Làm sao gởi trọn cõi lòng
Cho người thức tỉnh trong vòng đắm say?
Chim có cánh ướt bay sao nổi
Đường một chiều tách lối được đâu
Người đi mang khối u sầu
Làm sao tránh khỏi bể dâu tang điền
Đêm thánh điện u phiền vứt bỏ
Đạo làm người chữ khó có thừa
Tôi về theo lũ lụt mưa
Cố đem sức sống cho vừa ý nhau
Tâm kính đạo hồn giàu ý thiện
Thanh thản lòng tránh chuyện ganh đua
Non sông đất nước được mùa
Người dân áo ấm, hơn thua được gì?
Nguyễn Gia Linh
24-11-2009
CHỮ NHỚ ĐẬM ĐÀ
Em chữ nhớ vẫn vương tình đậm
Dù mưa sa lấm tấm giọt đau
Tình thương cuả thuở ban đầu
Vẫn luôn in đậm khắc sâu trong lòng
Dù xuân thắm hay đông lạnh lẽo
Thì lòng em muôn nẽo không phai
Gió mưa dù héo hình hài
Hồn em vẫn thế mãi mãi không nhòa
Thu thương nhớ lá hoa man mác
Huế ngày nao mộc mạc còn mang
Phượng xưa còn thắm thành Hoàng
Thì em vần mãi còn mang đậm đà
Em biết anh thiết tha còn giữ
Nên trong lòng lưu trữ tình thương
Cho em má thắm thêm hường
Đường xa Xứ Huế chữ thương đậm tình ..
Lida
CHỮ THƯƠNG MẶN MÀ
(Họa bài CHỮ NHỚ ĐẬM ĐÀ của Lida)
Tình muôn thuở vấn vương nồng đậm
Có thể nào để lấm buồn đau ?
Phút giây cảm mến lúc đầu
Còn đeo đuổi mãi càng sâu tấc lòng
Năm tháng mỏng thu đông lạnh lẽo
Có bao giờ nhạt nhẽo tàn phai
Dù đi mòn những dấu hài
Tình ta vẫn chẳng để ray rứt nhòa
Sông Hương đó cỏ hoa thơm ngát
Huế mộng mơ ngào ngạt vương mang
Ngày xưa điện ngọc cung vàng
Ngày nay dân giã chẳng màng thiết tha
Chắc em biết tình ta mãi giữ
Trong buồng tim tích trữ lời thương
Cho hoa thắm nụ môi hường
Đường đi không lạc vấn vương bao tình
Nguyễn Gia Linh
BÀI SONG THẤT LỤC BÁT ĐẦU TIÊN!
Song thất lục bát sao khó quá,
Cố rặn ra ba chữ yêu tinh,
Làm ra những áng thơ tình,
Tặng cho nhân thế quên tình bể dâu.
Có những lúc tâm hồn đau nhói,
Thương phận người, thương phận nhỏ nhoi,
Cũng là số kiếp người ơi,
Trách trời, trách đất, trách người ra đi.
Trách cũng thế, ngồi yên cũng thế,
Đường ta đi lối rẽ phân kỳ,
Thôi thì hãy chúc người đi….!!!!!
Đến đây thì bí…, bí…. bi…, bí rồi !!!!
Chúc gì được nữa đây trời????
Thạch Thảo
Tỉnh thức
(Họa bàiMong có lúc lòng tathức tỉnhcủa HNTB)
Trong những khoảng liền tay viết vội
Hoa Quỳnh hồng nở tối không tàn
Trường đời dù có gian nan
Giữ lòng ngay thẳng chẳng màng thế nhân
Trăng vẫn sáng lui dần bóng tối
Vẫn thường xuyên tự hỏi riêng mình
Cùng nhau giữ mối chân tình
Đắp xây những cảnh an bình dài lâu
Không thể để giọt châu lặng lẽ
Sưởi lòng mình nhè nhẹ thương đau
Trên trời cánh nhạn đảo chao
Vẫn bay về hướng đậm màu trắng xanh
Con đường sáng theo nhanh nhịp bước
Khách sông hồ mộng ước non tiên
Cuộc đời vui vẻ triền miên
Khó lòng toại nguyện tình tiền hanh thông
Nên mới nhắc giữ lòng thức tỉnh
Hãy luôn luôn chấn chỉnh đạo tâm
Ngắm nhìn làn khói hương trầm
Sẽ trông thấy rõ mộng tầm Phật Tiên
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 27/05/2009
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro