Chương 54: Chủ tử dở hơi(7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ là Khúc Đàn Nhi nhanh chóng không duy trì nỗi sự "ngụy trang dịu dàng". Khuôn mặt nhỏ tuyệt mỹ đã bắt đầu tràn ra lửa giận...

"Không có ý gì cả" Rất tốt, rốt cục cũng có hiệu quả.

"Vậy thì những điều Vương gia vừa mới nói. . ."

"Bản Vương chẳng qua cảm thấy Kính Tâm không thích hợp ở lại bên cạnh ngươi, dù sao bên trong Bát Vương Phủ cũng có rất nhiều hạ nhân, cũng không cần quá quan tâm nàng ta."

"Nhưng mà Đàn Nhi đã quen được Kính Tâm hầu hạ, không muốn đổi người khác."

"Thói quen cuối cùng sẽ thay đổi, cũng như đã gả vào Bát vương phủ, có một số thói quen nhất định phải thay đổi."

"Chỉ sợ Đàn Nhi nhất thời đổi không được, lãng phí ý tốt của Vương Gia."

"Mọi chuyện đều có nguyên nhân, ngươi từ từ sẽ quen."

"Bẩm Vương Gia, Đàn Nhi vĩnh viễn cũng sẽ không quen." Khúc Đàn Nhi cắn răng, sự nhẫn nại lên đến cực hạn. Không có nghĩ đến, kết quả này, ngược lại là nàng bị trúng chiêu của Mặc Liên Thành. Không đúng, phải nói là để cho hắn đâm trúng nhược điểm của mình mới phải. Điểm yếu của nàng chính là Kính Tâm. Nếu Kính Tâm thật sự bị đuổi ra ngoài, đoán chừng nàng cũng sẽ phát điên.

"Bản Vương đối với nàng ta ngược lại rất thưởng thức, không bằng Vương Phi đem nàng ta dâng cho Bản Vương, như thế nào?"

"Dâng?" Khúc Đàn Nhi giật mình, hoài nghi nhìn hắn, giương mắt, lại thấp lông mày, chỉ là trong nháy mắt, ban đầu vốn dĩ muốn chửi bậy vài câu. Giờ phút này tâm tình đột nhiên bình tĩnh trở lại. Nhẹ giọng hỏi: "Vương Gia thích nàng?"

"Ừ." Mặc Liên Thành trả lời, một chữ ừ này, làm người ta không nhận ra được ý tứ bên trong.

"Vương Gia thích nàng ở điểm nào?"

"Ngươi thích nàng điểm nào, Bản Vương cũng thích nàng ở điểm đó."

Khúc Đàn Nhi gật gật đầu trả lời một một tiếng tốt, ánh mắt lại chuyển qua Kính Tâm hỏi: "Kính Tâm, ngươi cũng nghe Vương Gia nói rồi, ngươi có muốn ở cạnh Vương Gia không?"

"Bẩm chủ tử, nô tỳ là người của chủ tử, tất cả đều nghe theo chủ tử an bài." Kính Tâm thực sự không vội, nhàn nhạt trả lời, cũng không có liếc nhìn Mặc Liên Thành cái nào.

"Ha ha, vậy ta biết rồi." Khúc Đàn Nhi cười đến bình tĩnh, từ thái độ của Kính Tâm, nàng đã biết rõ đáp án, sau đó ánh mắt chuyển qua trên người Mặc Liên Thành hỏi: "Vương Gia thật sự là không phải Kính Tâm thì không được sao?"

"Người Bản Vương muốn có, cho tới bây giờ chưa khi nào không được." Hắn nhàn nhạt một câu, nghe cũng không ra dụng ý gì. Nửa ngày không thấy Khúc Đàn Nhi đáp lời, không khỏi lại bình tĩnh ném ra một câu, "Làm sao, không nỡ?"

"Đàn Nhi đúng là có chút không nỡ."

"Vậy phải xem ngươi có thể bảo vệ được nàng không." Mặc Liên Thành bất thình lình cười khẽ, càng là việc nàng quan tâm, hắn sẽ càng không bỏ qua. Không tại sao cả, hắn chỉ là ưa thích nhìn thấy bộ dáng lúc nổi giận của nàng.

"Vương Gia, mời ngài uống trà." Khúc Đàn Nhi đổi đề tài, đem trà sâm đã bày trên bàn từ sớm dâng lên, hướng về phía trước Mặc Liên Thành đưa đến. Cái dâng trà này, nhìn qua tương đối rất bày bản. Nhưng tay nhỏ có vẻ run run, vô cùng không cẩn thận làm chén trà lật qua một bên, đem tất cả nước trà trong chén không chừa giọt nào đều toàn bộ chào hỏi trên người Mặc Liên Thành.

"Ngươi cố ý?"

"Thiếp không phải cố ý!"

Tất cả tư thái bình tĩnh của Mặc Liên Thành trong nháy mắt lập tức tan vỡ.

Rất đúng bài bản. Hắn vừa chất vấn xong, tựa như là cùng lúc, Khúc Đàn Nhi liền gấp rút, khẩn trương giải thích. Khuôn mặt nhỏ bối rối, thân thể run rẩy đến đáng thương. Ánh mắt tránh né không dám nhìn thẳng mắt hắn, nhanh chóng lấy khăn tay ra muốn giúp hắn lau đi. Câu thật có lỗi, một lần lại một lần hoàn toàn làm cho lời nói sắp xuất hiện ở miệng Mặc Liên Thành không ra được. "Vương Gia, thật xin lỗi, thật xin lỗi, thiếp không phải cố ý, đều tại tay thiếp vừa rồi bất cẩn run một chút, xin Vương Gia thứ tội, thật không phải thiếp cố ý, Đàn Nhi lại đi rót chén trà khác cho Vương Gia."  

P/s: Rất cám ơn các bạn đã xem bản edit của mình.

Hiện tại trong 1 tuần đã ra được hơn 50 chương. Nhưng lượt xem ít và không có tương tác nên chắc mình sẽ edit chậm lại hoặc dừng hẳn để đầu tư thời gian làm bộ khác, vì hem có động lực nên nản a ×-×. Các bạn thông cảm cho mình nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro