Chương 82: Chi bằng ngươi cứ đi theo Bản Vương(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó, xe ngựa của Bát Vương phủ trực tiếp quay đầu trở về hướng cũ. Mặc dù chỉ cần tiến lên một đoạn nhỏ về phía trước là có thể đến cuối đường, nhưng nếu lui trở về để nhường đường thì chính là một đoạn thật dài nha.

Chuyện xảy ra quá khéo, làm cho người ta không thể không hoài nghi.

Khúc Đàn Nhi nghi ngờ nhìn hướng trước mặt một chút, lại quay đầu lướt mắt qua đằng sau, không nói câu nào, tiếp tục quay lại ngồi ngay ngắn chỗ cũ. Ánh mắt không khỏi nhìn qua hướng Mặc Liên Thành.

Nhưng không ngờ Mặc Liên Thành lúc này cũng đang chăm chú nhìn nàng.

Bốn mắt giao nhau, nhưng không có giao tiếp được gì chỉ vì trong nháy mắt 2 người lập tức ngó đi chỗ khác.

Mà mỗi người mang một tâm sự riêng như vậy càng làm không khí trở nên nặng nề.

Thịch. ..Thịch...Thịch.. .

Tốc độ nhịp tim không ngừng tăng lên, mà tốc độ tăng lên lại càng ngày càng nhanh.

Khúc Đàn Nhi nhẹ hít vào một hơi, lại thở ra. Không có nghĩ đến, nhìn một thời gian dài như thế đã quen mặt đến không thể quen hơn được nữa, cho dù là hắn lớn lên thật đẹp trai nhưng mà thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy hắn tim cũng không có đập nhanh đến lợi hại như vậy. Nhưng mà nhịp tim vừa rồi, lại thật sự xuất hiện, ngay cả nàng cũng không kịp trở tay.

Bờ môi khẽ động, không khỏi khẽ nguyền rủa. . .Yêu nghiệt! Đúng là yêu nghiệt, thật là đậu xanh rau má a.

"Việc kia. . . Ngươi có cảm thấy quá trùng hợp hay không?"

"Có trùng hợp hay không Bản Vương không biết, nhưng khẳng định là có người không muốn Bản vương đến Đại vương phủ quá sớm." Mặc Liên Thành nghiêng người nằm xuống, cười nhẹ nhàng đến vân đạm phong khinh, tư thái lười nhác, tùy ý.

"Tại sao?" Khúc Đàn Nhi lập tức bật thốt nghi vấn.

Không ngờ, mắt phượng hẹp dài của Mặc Liên Thành vẩy một cái, cười hỏi ngược lại: "Ha ha, ngươi không cảm thấy Bản Vương quá mức chói mắt, khi đứng trước Phụ Vương sẽ cướp đi hào quang của một số người sao?"

". . ." Khúc Đàn Nhi yên lặng.

Nhưng hắn đã biết rõ vì sao lại phải trúng kế? Nàng không biết, nhưng cũng sẽ không hỏi.

 Bên trong chuyện hoàng quyền tranh đấu, kiểu gì cũng sẽ cân nhắc so chiêu, nàng là một người ngoài, dĩ nhiên phải cố sức tránh bị lôi vào cuộc. 

Edit: Lily073

Kết quả, thời điểm ra khỏi phủ thật sớm, trên đường lại làm hao mòn được không ít thời gian.

Lúc Mặc Liên Thành cùng Khúc Đàn Nhi đến Đại Vương Phủ, Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu, Thái Hậu đều đã hồi cung. Cho dù là như vậy, bầu không khí trong phủ cũng không có nửa phần tiêu điều, ngược lại là càng náo nhiệt.

"Bát Vương Gia, Bát Vương Phi đến."

Người giữ cửa vừa thấy Mặc Liên Thành cùng Khúc Đàn Nhi đến thì lớn tiếng truyền báo vào bên trong phủ. 

"Bát ca, sao huynh lại tới muộn như vậy? Có biết đã bỏ lỡ không ít trò hay." Mặc Tĩnh Hiên đi qua, cười cười nhìn Khúc Đàn Nhi, cố ý dùng ánh mắt ra hiệu tình huống phía sau.

Mặc Liên Thành cười nhạt mà nhìn người trước mặt, quả là thế.

Bất quá, một tuồng kịch khác cũng đến lúc nên trình diễn.

"Phụ Vương, Mẫu Hậu cùng Thái Hậu vừa đi, nếu Bát ca tới sớm một chút, nhất định có thể nhìn thấy Đại Vương huynh được Phụ Vương khen cho một phen, sau đó lại bị Thái Hậu tổ mẫu quở trách cho một trận." Mặc Tĩnh Hiên cười đến quỷ dị, cũng không có trực tiếp kể tỉ mỉ là đã phát sinh chuyện gì nhưng cũng có thể để cho người ta tưởng tượng ra.

"Yên tâm, một lát sẽ tiếp tục nhìn." Mặc Liên Thành cười đến nhàn nhã, sau đó trực tiếp đi đến bên trong đám người.

Khúc Đàn Nhi từ lúc theo vào đến cửa, miệng liền mím chặt lại. Không cần nói tuyệt sẽ không mở miệng, không cần nhìn tuyệt sẽ không mang ánh mắt ngó lung tung, mà chỗ không nên đến chân cũng sẽ rất tự giác nghe lời. Chỉ một mực đứng sau lưng Mặc Liên Thành thì tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì. 

Chỉ là. . .

"Bát tẩu." Mặc Tĩnh Hiên bất thình lình nhẹ nhành dùng thân thể chắn ngang nàng, ý cười đang nồng đậm.

"Có việc gì sao?" Khúc Đàn Nhi hơi ngẩng đầu, liếc mắt nhìn hắn. Chân vừa dừng nửa giây lại tiếp tục vượt qua hắn bước tới. Đồng thời chân nhỏ cũng sải bước hơi nhanh một chút, tránh cho khoảng cách với Mặc Liên Thành quá xa, mạng nhỏ không an toàn.

P/s: Chương cuối hôm nay, chúc các bạn ngủ ngon ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro