Bị bắt nạt!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sorry mí bạn vì mị lặn hơi lâu nha!Vào chap nghen!

Vậy là Thiên Bình cô đang bơ vơ giữa dòng đời phiêu bạt. Đối diện với ánh mắt sắc lạnh của cậu. Cô không khỏi rùng mình, ngoài việc cúi gằm mặt xuống cô không biết làm gì hơn?

1 phút im lặng. 

Song Tử thoáng ngạc nhiên ngay sau đó trấn tĩnh lại ngay, cùng với lửa giận có sẵn, cậu đang suy nghĩ cách để cô phải bị đuổi ra khỏi trường, tránh xa khỏi cuộc đời cậu. Một ý tưởng lóe lên trong đầu, cậu nhẹ nhàng bước tới bên cô, mỉm cười ôn nhu. Đưa tay, ân cần đỡ cô dậy hỏi han:

"Cậu có làm sao không?"

Cô vội lắc đầu, cúi đầu cám ơn.

"Để mình đưa cậu về nha!"

Cô hoảng hốt, lắc đầu lia lịa. Bây giờ cậu mà đưa cô về có mà mai cô bị đám fan cậu băm vằm cô ra.Quả đúng như vậy, xung quanh nổi lên tiếng bàn tán ồn ào. 

"Con nhỏ đó thật là trơ trẽn!"

"Ừ, dám dùng cách đó để câu sự chú ý của anh Song Tử!"

"Không biết xấu hổ!"

"Hình như nó vào trường bằng học bổng đấy"

"Hừ, đũa mốc mà đòi chòi mâm son"

"Đồ quê mùa, cút đi!!!!"

"Hạng lẳng lơ như mày không có quyền lại gần anh Song Tử"

Và bọn họ bắt đầu ném tất cả những thứ họ có về phía cô, sách vở, giấy bút, mũ nón, giầy dép. Thậm chí họ còn cúi xuống nhặt đá, cát ném về phía cô. Mà cũng thần thánh thật, ném nhiều như vậy mà chỉ toán trúng cô, Song Tử vẫn còn nguyên vẹn không mọt chút xây xước. Với những thứ bẩn thỉu trên người trên người, cô vội vàng dong chiếc xe ở góc tường, chạy vụt đi trước những lời trêu chọc của đám người kia kèm theo một vài thứ vẫn ném về phía cô.

Nước mắt cô lăn dài trên gò má dính đầy cát. Cô đâu biết rằng, người vừa mới ân cần hỏi han cô đang nhếch mép cười, chứng kiến cảnh tượng vì chính cậu ta gây ra.

"Vậy là kế hoạch thành công mĩ mãn!"

Ngày hôm sau, cô đến trường với những vết thương nhẹ do những hòn đá sắc bén mà hôm qua họ ném về phía cô. Cô quấn băng ở tay, chân, cổ. Băng dính cá nhân dán khắp trên mặt. Nhưng hôm nay khác hôm qua, sáng nay cô được đích thân chụy đại trong hội" Cuồng Song Ca" chào đón.

"Chát!!!!!!!!!"

"Sao mày dám trơ trẽn tiếp cận anh Song Tử như thế hả"_Nhỏ Thúy Nga chảnh chọe lên tiếng

Cô đang ngã dưới đất sau khi nhận cái tát của cô ta. Nghe vậy cô lại cúi gằm xuống, tại sao ai cũng hiểu lầm cô thế này.

""Sao không nói gì hả? Con chó này!!!!"

"Chát.....chát......

Cô nằm sõng soài trên mặt đất khi nhận tiếp 2 cái tát trời giáng của cô ta. Đau đấy.

"Hừ, con nhỏ khó ưa."_Nói rồi ả ta nguẩy mông đi qua cô kéo theo đám đàn em. Mấy ả ai đi qua cũng thương tình tặng cô một có đá kèm những câu chửi khó nghe.

Cô nằm dài trong lán xe, mệt mỏi lắm rồi nhá! Nhắm mắt cô tận hưởng sự lạnh lẽo và cứng rắn của nơi đất mẹ ==. Nặng nhọc cô bước từng bước lên lớp, tất nhiên chào đón cô vẫn là những ánh nhìn đầy khinh bỉ và những câu nói không mấy thiện cảm rồi.

Cô gục mặt xuống bàn, hôm nay là 1 ngày dài khó đỡ đây.

Song Tử vào lớp thấy Thiên Bình đang gục mặt trong lớp, lòng ghen ghét lại nổi lên. Anh đi đến bên cô hỏi nhẹ:

"Cậu có sao không? Mình đưa cậu xuống phòng y tế nhé?"

Cô lập tức lắc đầu, cậu ơi cậu hại mình đủ chưa. Cậu nhún vai, đằng nào cậu cũng không định đưa nhỏ này đi thật. Cậu không bao giờ làm việc mà không có mục đích cả. Quả nhiên cậu đã thành công khơi dậy dã tâm của những người khác. Ra về đang dong xe ra cổng cô lại bị chặn lại bởi đám người lúc sáng. Sợ sệt, cô cúi mặt dong xe qua. Vừa mới đi được 2 bước, cô bị kéo lại, lôi lên trên tầng thượng. Đến nơi, họ dồn cô vào 1 góc.

"Coi bộ mày không hiểu tiếng người nhể?  Tao bảo mày tránh xa anh Song Tử cơ mà sao mày vẫn dùng chiêu trò lẳng lơ đó để mà câu dẫn anh đấy.HẢ!!!!!"_Thúy Nga

Cô run run ngước mặt lên, lắc đầu lia lịa.

"Con đ* này, dám làm không dám nhận. Mày thật là làm ô uế xã hội này."_Vẫn ả

Nói rồi, họ lôi trong những túi xách hàng hiệu ra nào nước mắm, mắm tôm, xì dầu, bùn đất trong những cái chai.

"Nhận lấy mấy cái này rồi cút đi nhé!"

Họ vặn nắp, cô hốt hoảng chống cự nhưng vô dụng, từ đằng sau, 2 đứa con gái mặt tấn phấn túm chặt lấy tay cô, ép cô quỳ xuống.

"Hô...hô...không sao đâu, sẽ nhanh mà."

Thiên Bình cô run run, nhìn những thứ kinh tởm kia tiến gần mình, vô lực, cô không thể kháng cự.

Khi nó chỉ cách gương mặt cô khoảng 10cm

"Dừng tay. Sao các người lại làm cái trò này hả?"_giọng nói đầy nam tính cùng sức quyến rũ vang lên.

Cô quay mặt ra phía tiếng nói phát ra: là cậu bạn cùng bàn của cô.Cô bất giác cười tươi

Song Tử liếc gương mặt ánh lên rạng rỡ sự hạnh phúc và mong chờ kia, khẽ 'hừ' 1 tiếng, quay lại với đám người kia.

"Thiệt tình thích tôi cũng không nên làm thế...Bàn tay xinh đẹp của các quý cô sẽ bẩn đó...Để tôi đây làm cho!"Kèm theo đó là nụ cười nhếch mép đểu cáng của cậu. Nụ cười trên trên môi cô đông cứng lại

Những đôi bàn tay đang nới lỏng nơi người cô bỗng chốc siết mạnh hơn lúc nãy, Thúy Nga nãy hơi rụt rè, bây giờ cũng cười ha hả, đưa các chai lọ đó cho cậu.

Cô hốt hoảng lắc đầu, đời cô không đen đến thế chứ!?

Cậu bước lại gần nhìn gương mặt đang tái mét vì sợ hãi kia, đâu đó trong ánh mắt cô lẻ loi 1 tia thất vọng.

"Nè, Thiên Bình à? Cậu nhận lấy món quà của mình rồi C.Ú.T đi nhé! ĐỒ.DƠ.BẨN !!!!!!!!!!!"

Cô sững người, những thứ kinh tởm đang chảy trên người cô, chúng lướt qua mái tóc bạch kim óng ánh của cô, chạy dọc nơi sống mũi và đáp cánh trên bộ đồng phục mà cô mới mặc được 3 lần. Lịch sử 10 năm được lặp lại nhể! Cô chịu đủ rồi nhé! Buồn bã, cô độc, giận dữ, căm phẫn và ....Tủi thân, cô bật dậy, đẩy cậu ra, chạy đi 1 mạch về phía trước. Không biết từ khi nào trời mưa to, mưa xối xả, cô vẫn chạy, chạy mãi, chạy mãi, cô không muốn ở lại đây tí nào, cô thật sự không muốn. Trước kia cô chỉ mong ra bên ngoài để thực hiện 1 cuộc sống bình thường như bao người khác nhưng cô nghĩ lại rồi, cứ để cô ngồi trong nhà và ôm mộng 1 cuộc sống tươi đẹp với những màu sắc rực rỡ còn hơn. Hãy để cô chìm trong giấc mộng đẹp, chứ đừng thức dậy và nhìn thấy sự kinh tởm, đen ngòm của xã hội hiện nay. Cô mải miết chạy trên con đường lớn...rồi, cô vấp ngã....Cô không đứng dậy được, cô mệt mỏi quá rồi...Nước mắt cô tuôn trào mãi không ngớt, chúng như những viên kim cương óng ánh, hòa quyện với những giọt nước mưa. Giọt lệ mặn chát kết hợp với nước mưa lạnh lẽo...Thật sự rất đẹp...Một cô gái xinh đẹp đứng dưới mưa với hai hàng nước mắt lã chã, cảnh tượng thê lương đến não lòng........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro