VI: Xác nhận yêu đương, hẹn hò, trứng rung play.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôn Trạch vẫn chưa tỉnh giấc, người đàn ông của công việc lúc nào cũng ổn trọng, chỉ khi lên giường mới hoá sói. Khương Hoài nép vào lòng gã, di ngón tay lên má quẹt vào sống mũi sờ lên sườn mặt góc cạnh, quét xuống yết hầu đang chốc chốc lại động xuống. Tôn Trạch như tuyệt tác của tạo hóa, sở dĩ cậu có thể dùng từ đó để ví von là vì cậu gần như dùng hàng giờ để nhìn ngắm gương mặt điển trai của bố dượng. Gã nửa thân trên không mặc áo, nửa thân dưới máng hờ hững chiếc quần ngủ dài làm bằng lông cừu, cậu nằm một bên không có nổi một mảnh vải bị gã ghì ôm trong lòng. Khương Hoài nhớ lần đầu bị ép buộc thế nào, dần dà đầu hàng khoái cảm cho đến ngày hôm qua làm tình với người cậu nghĩ là mình thích, Khương Hoài chợt hiểu rõ lòng mình muốn người nào rồi. Cậu vô thức ôm lấy gã rồi lại thảng thốt vùng ra, đây là người đàn ông của mẹ, cậu không thể có những ý nghĩ sai trái như vậy được. Tôn Trạch chợt kéo eo cậu siết lại gần, gã thở đều đều đầy nam tính.

- Em đói chưa?

Khương Hoài bị ôm sát lại như một con mèo nhỏ, cậu buộc phải dựa vào lồng ngực gã tìm cách thoát ra cũng chẳng được. Vòng tay của gã quá chặt chẽ, cậu bị hormone nam tính của gã làm cho nóng bừng cả hai tai.

- Bố.. chúng ta thế này không đúng lắm. Chúng ta.. con thấy.. giống như tình nhân của nhau. Chúng ta.. là bố con.

Tôn Trạch chợt bật cười, âm trầm trong cổ gã là loại âm thanh quyến rũ nhất cậu từng nghe. Gã đặt môi lên trán, tay luồn ra vuốt ve eo cậu.

- Em với tôi giống bố con chỗ nào? Không phải tình nhân chỗ nào? Khương Hoài, khắp nơi trên cơ thể em có chỗ nào là..

Khương Hoài bịt miệng Tôn Trạch lại không cho nói tiếp, cậu là người đơn giản ngây thơ nghe đến mấy lời mờ ám là không thể bình tĩnh được. Cậu có nghĩ đến Khương Viện nhưng chẳng đáng kể, người bỏ rơi cậu với bà ngoại suốt mấy năm không phải cũng là bà sao? Khương Viện lúc nào cũng dặn cậu phải làm vui lòng gã, cậu nhất định sẽ làm tốt.

- Con đói rồi nhưng con không muốn ra ngoài. Bố nấu cho con ăn có được không?

Tôn Trạch nhìn bàn tay nhỏ đang níu lấy gã, điên thật thế mà dám sai gã đi nấu cơm cho cậu ăn, gã bắt lấy môi cậu hôn đến đỏ lưỡi mới rời ra. Khoảng một giờ đồng hồ sau, trên bàn đã có đủ món khiến cậu ấm bụng. Tôn Trạch ngồi vào bàn ăn cũng không khác với lúc làm việc, một bộ dạng đĩnh đạc nghiêm nghị, món soup nóng hổi được đưa vào miệng không có chút tiếng động. Người này và người ban nãy chẳng giống nhau chút nào.

- Bố?

Khương Hoài mở lời, gã không kéo đầu ngẩng lên mà chỉ tập trung vào đĩa thức ăn của mình.

- Ừm?

Tôn Trạch nghe thấy chỉ đáp một tiếng chờ câu tiếp theo từ cậu, sau đó cậu vẫn ngập ngừng không biết có nên nói ra suy nghĩ của mình hay không.

- Bố... Con..

Sự ngập ngừng kia hoàn toàn kéo được chú ý của gã, Tôn Trạch buông đũa xuống nhìn thẳng vào mắt cậu.

- Em muốn nói gì?

Khương Hoài cắn môi, tâm tình của cậu trai mới lớn ẩm ương vô cùng, lúc chưa gọi thì muốn nói lúc gọi được người rồi lại ngại ngùng không dám mở lời nữa. Cậu lảng sang chuyện khác ngay sau đó.

- Con thấy.. soup bố nấu rất ngon ạ.

Tôn Trạch bật cười, gã đột nhiên cũng phải nhìn lại về sự tinh ý vốn có của mình, gã đã quá lâu rồi không yêu đương quên mất sự lay động là thế nào. Ngay cả Khương Viện, hứng thú lên giường cũng không có với cô ta dù đã lấy làm vợ. Bất quá trong mọi thứ mà Khương Viện có ngoan ngoãn, biết giao tiếp, biết tiêu tiền là đủ tiêu chí làm một món đồ đính kèm đắt đỏ của gã. Gã thừa nhận mình rất có hứng thú với Khương Hoài, gã chưa từng tắm cho ai cả, dù bạn tình non mơn mởn vào tay gã không thiếu. Có thể nói cậu là người đầu tiên được hưởng đặc quyền ăn cơm gã nấu.

- Dư thừa, tôi làm cái gì cũng phải ở trên mức tốt trở lên. Nấu ăn cũng thế, làm tình cùng vậy. Em muốn yêu đương với bố không?

Khương Hoài vốn còn say sưa với lời nói ngạo nghễ của gã, cậu cuối khiến cậu sặc sụa khi đang ăn nốt thìa soup. 16 tuổi nhận không ít lời tỏ tình nhưng đây là lần đầu tiên cậu trải nghiệm được người lớn hơn hai mươi mấy tuổi tỏ tình, tim cậu rung lên cũng không biết đây có phải là điều đúng đắn không nữa. Đây là bố dượng, người đàn ông của mẹ.

- Con..

Tôn Trạch rất phóng khoáng, cậu chưa trả lời được gã cũng không ép cậu phải trả lời, cậu vốn đã là của gã.

- Em không thích cũng không s-

Khương Hoài sợ gã đổi ý nên nhanh hơn đã trả lời bằng giọng nói run rẩy, cắn môi dưới.

- Con thích! Em thích bố.

Tôn Trạch kéo môi cậu vào hôn sâu, môi lưỡi quẩn quanh khoang miệng mùi vị đầy nam tính của gã cùng với vị ngọt ngào khó cưỡng của cậu. Khương Hoài ngửa đầu đón môi lưỡi gã, cậu nắm lấy vạt áo ưm ư trong cổ họng, gã luồn tay vào áo nắn bóp ngực sữa nhỏ nhắn vừa tay. Tôn Trạch thích sự kìm nén ngây ngô của cậu, cậu lúc nào cũng như sợ có người nhìn thấy mình bị chơi lồn nên không dám rên rỉ.

- Hôm nay bố rảnh rỗi sẽ đưa em đi chơi, em có chỗ nào đặc biệt muốn đi không?

Khương Hoài chưa dứt khỏi cơn mê tình sau nụ hôn, cậu biểu đạt muốn đi xem phim chiếu rạp, cậu chưa bao giờ đi cả dù vẫn luôn muốn đi. Thứ nhất là vì cậu biết cậu đang sống nhờ bố dượng không nên quá thoải mái chi tiêu, thứ hai cậu là song tính đi đến những chỗ tối dễ gặp phải biến thái. Hôm nay Tôn Trạch mở lời, cậu liền nói muốn đến đó.

Ai ngờ cậu chạy trời không khỏi nắng. Biến thái chưa tìm đến cậu, ở bên cạnh cậu đã có một đại biến thái cậu không thể phản kháng được. Khương Hoài che đi tiếng rên rỉ nhìn gã với đôi mắt ướt nước.

- Bố.. ưm... đừng như thế mà, em không tập trung được.

Nhà vệ sinh của rạp chiếu phim lớn đặc biệt sạch sẽ, Tôn Trạch ngồi giữa hai chân y, gã cao lớn nên đùi mở rộng mặt chen vào giữa dùng lưỡi đá vào hai mép lồn ướt nhẹp, từ lúc hôn nhau ở nhà vào bữa trưa đến hiện tại chưa lúc nào thôi ướt. Cậu không muốn bản thân dâm thế này nhưng trời sinh song tính vốn dâm, cậu cũng không thể làm gì khác. Tôn Trạch liếm môi lồn đẩy lưỡi vào trong vách thịt chơi đùa, cậu trào nước dâm bị gã bú lép nhép.

- Lưỡi đụ vào rồi...a.. ưm.. lưỡi chơi lồn.. sướng quá..

Tôn Trạch nhìn bộ dạng bị cạ điểm nứng phát dâm của cậu mà hài lòng, gã đem trứng rung đang rè rè trong không khí ra trước mắt cậu, hai viên nhựa màu hồng được mô phỏng theo ngọc hoàn hình bầu dục, Tôn Trạch dán công tắc vào một bên đùi cậu nhét hai trứng vào bên trong lồn dâm. Khương Hoài mềm nhũn chân đứng dậy không nổi, cuối cùng vẫn là gã đỡ lấy cậu cùng nhau đứng dậy. Tôn Trạch kéo quần lót lên cho cậu, Khương Hoài đỏ bừng hai má.

- Bố.. ở bên trong nó đang.. ưm.. chúng ta.. sẽ về nhà sao?

Tôn Trạch cười hôn má cậu.

- Chúng ta đi xem phim chứ, bố đã nói sẽ đi hẹn hò với em mà.

Khương Hoài thật muốn mắng gã biến thái nhưng lại chẳng dám, cậu đành nhẫn nại tiếng rên rỉ, nét mặt tỏ ra bình thường để không ai thấy gì. Tôn Trạch mua toàn bộ ghế của hàng D, gã và cậu ngồi giữa tâm điểm. Khi phim bắt đầu chiếu, Khương Hoài chỉ có thể run rẩy chịu đựng một lúc sau mới quen được. Tôn Trạch ngồi ghế không có vách ngăn với cậu, bề ngoài không ai thấy có gì bất thường, gã đút bỏng ngô cho cậu ăn hoạt cảnh vô cùng ấm áp. Khương Hoài há miệng, ở bên dưới lồn nhỏ bị máy rung chơi đùa đến nhễu nước dâm, cậu không nhịn được sự châm chọc cuối cùng lại ngậm cả ngón tay gã mút liếm khiêu gợi, Tôn Trạch nghịch lưỡi cậu rồi rời ra trêu chọc.

- Em mà cứ như vậy là sẽ không hiểu nội dung bộ phim đâu.

Khương Hoài một hồi khổ không nói hết, rõ ràng cậu là người bị quyến rũ nhưng lại trở thành người dâm đãng đi câu dẫn bố dượng. Cậu không dám rên cũng không dám nhúc nhích chỉ sợ quần dài cũng không chắn nổi nước lồn đã ướt nhẹp.

- Bố bắt nạt em.. ứm ư...

Tôn Trạch hôn môi ngọt của con trai, gã thật muốn làm tình với cậu ngay bây giờ nhưng chưa đến lúc. Khương Hoài chìm trong nụ hôn rồi cũng dứt ra, cậu cắn răng ép mình tập trung, lúc đã dần bình ổn được rồi thì ai đó lại tăng chế độ rung lên khiến cậu cao trào ngay lập tức. Khương Hoài đang khổ không nói hết Tây Bảng nhìn thấy cậu liền bước tới.

- Bạn học Khương, lần trước xin lỗi cậu.

Khương Hoài nhìn thấy người quen chỉ thoáng gật đầu nói không sao, muốn đuổi cậu ta đi nhanh một chút nên nói mấy lời khách sáo ngọt ngào, ai ngờ vào tai bố dượng mới xác nhận lời yêu lại biến thành hồ ly câu dẫn.

Khương Hoài không hiểu gì bị bế lên ghế sau của chiếc xe đang đỗ ngoài bãi, Tôn Trạch hôn cậu ngấu nghiến.

- Hồ ly phóng đãng, ở cạnh tôi cũng đong trai được. Em muốn tôi đụ chết em có phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro