1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Trạch An bước từng bước chân nặng nề theo thầy hiệu trưởng. Bóng người một thấp một ao đi đôi với nhau không trật một nhịp. Bên ngoài hành lang giờ đây im bặc, chỉ nghe được tiếng giày của hai người.

  "An An, đây là lần thứ 5 trong tháng rồi đấy. Đến khi nào con mới trưởng thành được vậy?"

Cậu nắm lấy tay của người đối diện, không ngừng nũng nịu.

   "Ông à, đừng như vậy mà có được không!!"

Đây chính là lần chuyển trường thứ 5 của cậu, ông cậu khá bất lực về đứa cháu đáng yêu này. Gia đình chỉ có duy nhất cháu trai đáng yêu, nên ông cưng lắm không nở mắng gì nặng nề.

  Ông là Thẩm Kiều, hiệu trưởng của trường THPT XXX.

Đây đã là ngôi trường thứ 5 mà cậu đến với lý do là "náo loạn". Sự ngổ nghịch khi được cưng chìu từ bé đến năm 17t đã bộc phát hoàn toàn chẳng ai chịu nổi. Thẩm Kiều vì lo cho cháu sẽ hư nên đã đưa cậu về chính ngôi trường của mình để tiện quan sát cậu.

Hôm nay là ngày mà cậu nhận lớp, được chính thầy hiệu trưởng đưa đến cửa lớp nên mấy đứa trong lớp có vẻ khá khạc nhiên. Nhốn nha nhốn nháo.

  "Đây là lần cuối rồi đấy, học tập đàng hoàng cho ta"
   "Dạ"

Kéo cánh cửa ra, là một gương mặt xinh đẹp với làn da trắng hồng mịn màng không tùy vết.

Bước vào, trước mắt cậu là những ánh mắt kinh ngạc. Nam nữ đều có cả.

  "Hôm nay lớp ta có bạn học mới, các em từ từ làm quen với bạn. Vào đi em"
  "Vâng"
Cậu đóng cánh cửa lớp lại, bước đến bên bục giảng.

  "Xin chào, mình là Thẩm Trạch An. Mình mới vừa đến đây học, mong được các bạn giúp đỡ."
  "Tốt lắm, ở cuối dãy tổ một còn chỗ trống ấy. Em mau xuống dưới ngồi cùng Minh Triết đi"
   "Vâng"

Cậu đi đến chỗ ngồi và ngồi vào bàn. Cất cặp sách để chuẩn bị vào tiết học.

Diễn tả sơ qua bạn cùng bàn của cậu, hắn ta cao, da trắng cùng với mái tóc đen. Hắn ta có một điểm khiến cậu rất ấn tượng chính là đôi mắt, đôi mắt đôi hắn màu đen. Nhìn thoáng qua đôi mắt ấy đã rất mê người rồi. Nếu cậu nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, cậu sẽ vụn vỡ quá.

Mãi nhìn hắn một lúc thì hắn đã phát hiện cậu nhìn hắn, xoay mặt qua với biểu cảm câu mày, khó chịu.

  "Thôi được rồi đấy, đừng nhìn tôi với ánh mắt đó"

Cậu đơ cái mặt cậu ra, người gì đâu lạnh lùng mà còn cọc cằn nữa. Cậu khó chịu mà bĩu môi.

  "Nhìn xíu, việc gì phải khó chịu vậy. Đẹp trai mà keo kiệt"

Môi hắn ta mấp máy nhưng lại chẳng thành lời liền xoay mặt qua phía cửa sổ.

Cậu cũng chẳng thèm để ý hắn ta, nghiêm túc học hết tiết.

Ra chơi.

Ai ai cũng đổ xô về Trạch An, lớp yên lặng lâu nay giờ đây đã náo nhiệt. Người khác thì năng động quá mức còn cái tên lạnh lùng đấy thì cứ ngồi đấy làm bài tập.

  "Này, cậu tên Trạch An đúng không đấy. Tớ tên là Ái Ni"
  "Tôi là Huy Bình, mà cậu cao mét mấy thế"
  "Tôi là Nam Y, phải công nhận tên đẹp mà người cũng đẹp ha"
"Tớ tên Trạch An, tớ không đẹp như các bạn nói đâu"
   "Này đừng như thế chứ, đẹp mà khiêm tốn là cậu í."
Đang náo nhiệt thì đột nhiên *bụp*.

  "Ồn ào quá rồi đấy, để yên cho ngkhac học. Biến ra chỗ khác."

Sau khi câu nói của hắn phát ra, cả đám náo nhiệt ban đầu đã ra khỏi lớp không còn bóng dáng của ai ngoài cậu với hắn cả.

Cậu khó chịu nhìn hắn, mặt hắn vẫn cứ trơ ra đấy. Cậu chẳng thích tên này chút nào, thật khó chịu. Cầm lòng không nổi lời vẫn thốt ra.

  "TA : Cậu bị thần kinh à, cậu không thích tôi đến vậy à. Sao phải cứ khó chịu như vậy thế. Không thích thì tôi xin cô ra chỗ khác ngồi. Đừng có cư xử thô lỗ như vậy"
  "?? : Nè, ăn nói cho cẩn thận. Có mắt không mà không thấy tôi làm bài. Muốn nói chuyện thì ra ngoài"
   "TA : Tôi không đi đó thì sao, cậu làm gì được tôi. Cái tên keo kiệt, đáng chết"
  "?? : Im lặng được rồi đó, cậu nói nhiều quá mức cho phép rồi đấy"
 
Khi tức giận đã đến giới hạn, cậu vung tay đấm cho hắn một cái. Cơn đau ập đến mũi hắn đã chảy máu. Sau khi trút được giận cậu tiêu soái rời khỏi lớp.

Cậu đi đến sân thượng, tìm một cái ghế dài nằm tại đấy, đúng như cậu nghĩ chưa đầy 5p ông đã đi tìm cậu.
Ông nắm lấy tai cậu, không ngừng phát tiết.

  "Ta nói rồi, sao con vẫn như vậy thế. Muốn bị đuổi học à. Ông nói rồi nha con cứ như vậy ông cắt tiền tiêu vặt"
  "Ahh..đa..đau..ông...do cậu ta cứ khó chịu với con"
"Sơ hở là nấm đấm, con có biết thg bé đấy là con của phó hiệu trưởng không. Đấy là bạn của ta đấy, con như vậy ta biết ăn nói sao hả"
  "Con...con không biết"
"Mau đi xin lỗi cho ta"
"Con..con"
  "Mau lên"
"V..vâng"

Ông liền kéo tay cậu đi đến văn phòng. Chết rồi, cậu không thể ngờ hắn ta lại là con của bác Minh Hy, đồng nghĩa là bạn thuở nhỏ của cậu. Trong đầu cậu giờ rất hoảng loạn.

  "Cậu ta về nước từ khi nào vậy, trời ơi sao mình không biết vậy. Sao nhìn cậu ta lạ vậy. Chết rồi, trời ơi, hoạ rồi."

Bước vào văn phòng, ông cậu liền ngồi cạnh Minh Triết, ân cần chườm đá lạnh lên mũi hắn.

  "Có đau lắm không con, trời ơi cháu nó có tổn thương gì không vậy cô Anh"
   " Không sao đâu thâyd, không vấn đề gì cả"

Ông quay lại liếc cậu, cậu chột dạ né tránh ánh mắt của ông.

  "Cho...cho..tôi xin lỗi..lỗi"
  "..."

Minh Triết im lặng, nhìn chằm chằm cậu. Cậu vì sợ hãi nên đã đứng dậy chạy về lớp.

  "Này..này, thằng bé này. Con cho ta xin lỗi nha, thg bé nó nóng tính lắm. Ta sẽ dạy lại nó sau"
  "Thôi ạ, cứ để con"
"Con á? Bằng cách nào?"
  "Con có cách riêng ạ, ông an tâm ạ"
"Um vậy ông nhờ con nhé"

Minh Triết nhẹ nhàng gật đầu, chẳng nói gì thêm. Một lúc sau Thẩm Kiều đã rời khỏi văn phòng, Minh Triết vào lớp học.

Vào lớp học chẳng ai nhìn mặt ai, im lặng bất thường.

Tan học

Cậu phải bộ về ktx, vì đó là hình phạt mà ông đã đề ra cho cậu. Cậu đành phải chấp nhận vì bản thân mình sai nên đành chịu.

Cũng như những trường khác mỗi trường đều sẽ có khu ktx và có nhiều phòng khác nhau như phòng 2,4 người. Ngay lần đầu vào học cậu đã được xếp vào phòng 2 người.

Phòng 2 người, rộng, thoải mái. Đỡ phải chen chúc nhau.

Cậu vội đến nơi nhận chìa khoá, cậu khá tò mò về bạn cùng phòng. Hớn hở đến phòng của mình.

Mở cửa ra, đập vào mắt cậu là căn phòng rất đẹp. Gọn gàng, sạch sẽ. Nội thất được trang trí như nhà mình luôn ấy.

Cậu bước vào phòng, chẳng thấy ai cả dẹp đồ xong xui rồi đi tắm. Tắm xong cậu mới chợt nhận ra bản thân mình quên lấy khăn tắm nên đã đi ra ngoài mà không quấn gì cả. Không may khăn đã rớt xuống đất, cậu khom người xuống lấy khăn với tư thế chổng mông về phía cửa vừa đúng lúc bạn cùng phòng bước vào.

Chính là Minh Triết, hắn không khỏi ngạc nhiên. Trước mắt hắn là thanh niên vừa đánh hắn khoả thân và đặc biệt là cậu ta có hai bộ phận sinh dục.

Mặt hắn bắt đầu đỏ như quả cà chua, hắn như vô hồn mà tiến đến gần cậu.

Cậu dường như cảm nhận được nguy hiểm, không nghĩ nhiều chạy vội vào phòng tắm. Nhưng cậu không nhanh bằng hắn, hắn đã đuổi kịp cậu. Ôm chầm lấy cậu đè dưới nền.

Hơi thở hắn có hơi dồn dập. Cùng với gương mặt đỏ xinh, nhìn hắn chẳng khác gì cục thịt bò=).

  "Cậu dám quyến rũ tôi"
"Tôi..tôi..tôi không có, buông tôi ra..raaaaa"
  "Cậu có biết tôi đã thèm khát cơ thể cậu từ lâu rồi không, rôi rất muốn nuốt cậu vào trong bụng đấy. Nhưng như vậy thì đau lắm. Tôi có cách riêng để ĂN CẬU"

Hắn hôn tới tấp vào đôi môi mọng nước của cậu. Cậu cố gắng chỗng cự nhưng không thể, vì hắn quá mạnh đối với hắn sức của cậu chỉ như mèo cào.
  "Đừn...đừng mà..màu..màu thả tôi ra"
"Đây chính là cái giá phải trả, cậu làm tôi chảy máu mũi tôi sẽ làm cậu chảu máu chim"



Hết chap 1

Cậu làm tôi chảy máu mũi tôi sẽ làm cậu chảu máu chim (máu trinh)

Hơi thô nhm thật í ạ, anh này bth thì nghiêm tức nhưng mà việc khiến vợ sướng là phải thô tục như vậy=))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro