3. Sau khi bị trai thẳng bạn cùng phòng phát hiện có bươm bướm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Trai thẳng phát hiện bươm bướm nhỏ, còn sờ hậu huyệt bạn cùng phòng

Lần này Kim Nam Tuấn cũng không dám ôm Trịnh Hạo Thạc nữa.

Mặc dù hắn cảm thấy dương vật cứng dữ thần rồi —— Người trẻ tuổi thì hỏa lực cũng mạnh mà.

Nhưng Trịnh Hạo Thạc lại hoài nghi hắn là gay... Đến giờ Kim Nam Tuấn mới chợt nhớ, cơ mà, dựa vào cái gì mà Trịnh Hạo Thạc lại hoài nghi hắn, Trịnh Hạo Thạc cũng không có bạn gái, cũng tương đối giữ mình, chẳng lẽ cậu cũng là gay sao?

Nhưng bây giờ hắn không có thời gian hỏi cái này, hắn tuyệt đối không thể để Trịnh Hạo Thạc phát hiện hắn cương được, vì vậy hắn cướp lấy quần lót của đối phương rồi ném qua một bên, sau đó quyết định để người nằm xuống lần nữa.

Trịnh Hạo Thạc vẫn còn muốn giãy giụa, "Cậu buông tôi ra!"

Quần lót chẳng nhờ cậy được, cậu lại với lấy quần mình, nhưng một tay Kim Nam Tuấn ôm lưng Trịnh Hạo Thạc, một tay xuyên qua khuỷu chân nâng mông cậu lên, giống như bồng em bé vậy, bế cậu lên, trong ngữ điệu cũng thêm mấy phần trầm ổn và nghiêm túc, "Đừng quậy nữa, người lớn cả rồi, nên biết không thể giấu bệnh sợ thầy, nếu không sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, tôi thật sự chỉ muốn giúp cậu bôi thuốc..."

Hắn nói rồi lần nữa thả Trịnh Hạo Thạc lên giường, lần này còn hết sức thân thiết để đối phương tựa lên chăn mình.

Trịnh Hạo Thạc biết rõ mình có giãy giụa nữa, cũng không giãy giụa nữa nhưng vẫn không cam lòng, không phải cậu sợ bị người phát hiện rồi chễ giễu cậu, cậu chỉ sợ Kim Nam Tuấn phát hiện... Nhưng cậu lại một lần nữa bị Kim Nam Tuấn đặt về giường, tiếp theo đối phương quỳ ở đó túm đầu gối của cậu, dùng sức một cái.

Yên lặng, yên lặng, yên lặng thật lâu.

Ngay khoảnh khắc đó, Kim Nam Tuấn trực tiếp cương, hắn thậm chí cảm thấy đầu của mình trống rỗng, câu trả lời đều bị lượng tin tức trước mắt xóa sạch.

Vậy là vậy là vậy là vậy là, vậy là anh em tốt của hắn Trịnh Hạo Thạc, trừ chim nhỏ, không có lông, là bé hổ trắng ra, cậu còn không có tinh hoàn.

Không, không chỉ đơn giản là không có tinh hoàn đâu, bên dưới vị trí vốn phải là tinh hoàn, có một âm huyệt của nữ xinh xắn lả lướt, béo mập kiều diễm, giống như nụ hoa.

Thật ra Kim Nam Tuấn nghĩ rất nhiều, hắn cũng từng giống như thiếu niên vậy, định dùng tạp chí 18+ cùng với phim đó đó để phát tiết tình dục, nhưng khi hắn thấy cảnh giao cấu trần truồng, chỉ vì theo đuổi khoái cảm, cùng với bộ phận sinh dục không có chút mỹ cảm nào, trừ chán ghét ra thì cũng không có những suy nghĩ khác, cho nên sau đó hắn đã dùng vận động mạnh, để khắc chế bản năng giống như động vật đó.

Nhưng hôm nay, sau khi hắn thấy bộ phận giữa hai đùi của Trịnh Hạo Thạc, tình dục bị hắn áp chế nhiều năm, giống như bùng nổ trong một chớp mắt.

Hắn không chỉ cương, mà là cương phát đau, thậm chí có thể cảm giác được lỗ niệu đạo của mình, rỉ ra không ít dịch tuyến tiền liệt, làm quy đầu ướt nhẹp.

Vì vậy hắn quên mất lễ phép, quên mất không nên tiếp tục nhìn, mà là thẳng thừng, ánh mắt như thực chất nhìn chằm chằm giữa hai đùi Trịnh Hạo Thạc.

Nơi đó thật sự quá đẹp, lớn nhỏ bốn cánh môi âm hộ cứ như cánh hoa mềm mại nhất bao quanh chung một chỗ, sau đó dường như thật sự bị tầm mắt của hắn chạm phải vậy, chợt co rút một chút, khiến cho Kim Nam Tuấn có ảo giác mơi đó sẽ mọc lên đóa hoa đẹp nhất... Hắn thậm chí thật muốn đưa tay sờ một cái, hắn cảm thấy xúc cảm nơi đó cũng sẽ tuyệt vời có một không hai.

Mà dưới tầm mắt lõa lồ của Kim Nam Tuấn, bại lộ tất cả bí mật, khóe mắt Trịnh Hạo Thạc dần dần biến đỏ, một giọt nước từ đuôi mắt cậu tuột xuống, nhưng mà dường như cậu bị người phát hiện vậy, nhanh chóng dùng cánh tay che mắt mình lại.

Bởi vì trừ cái này ra, cậu cũng không biết làm gì nữa... Cơ thể của cậu cũng bởi vì biến cố bất ngờ này mà trở nên cứng ngắc, hơn nữa bàn tay Kim Nam Tuấn còn đang nắm đầu gối của cậu, lực bên trên không hề giảm bớt, quái lực đó căn bản không phải cái cậu có thể rung chuyển.

Hơn nữa thậm chí cậu hoàn toàn mất đi ý muốn phản kháng, bởi vì trong lòng cậu tràn đầy tuyệt vọng.

Nhưng một giọt nước mắt này, lại lay tỉnh Kim Nam Tuấn.

Trong lòng hắn vốn đang sôi trào như có chảo dầu sôi, một giọt nước mắt này tựa như một giọt nước nhỏ vào, lập tức nổ tung đùng đùng, khiến hắn cũng có chút đau, vì vậy Kim Nam Tuấn vội vàng khép chân Trịnh Hạo Thạc lại, rồi bắt đầu xin lỗi, "Thật xin lỗi, đều là tôi sai, tôi không biết."

Nhưng nói sao cũng rất giống như là đang trốn tránh trách nhiệm, vì vậy hắn lại đổi ý, "Cậu đừng khó chịu, cái này cũng không có gì, thật đó, không phải chỉ thiếu một bộ phận nhiều một bộ phận thôi sao? Lại nói cái đó của cậu đẹp lắm, rất đẹp, thiệt á, tôi giơ ngón tay cái lên like cho cậu luôn."

Hắn nói xong câu này, chỉ thấy lồng ngực Trịnh Hạo Thạc phập phồng trở nên nghiêm trọng hơn, Kim Nam Tuấn trong lòng hoảng hốt, bắt đầu nói điên nói khùng, "Hơn nữa đàn ông chân chính cũng không phải chỉ dựa vào con chim nói chuyện, cậu biết không? Mà cho dù là vậy đi nữa, tôi vẫn luôn xem cậu là anh em tốt nhất của tôi."

Để tỏ lòng những gì mình nói là sự thật, hắn còn tiến tới vỗ vai Trịnh Hạo Thạc hai cái, "Như vậy còn thể hiện cậu không giống với người khác, không giống với người bình thường dễ bị hòa tan trong đám đông như tụi tôi, bởi mới nói sao khí chất của cậu lại tốt như vậy, nhìn một cái đã biết là tiểu tiên nam rồi, hóa ra cậu có thêm một..."

"Kim Nam Tuấn!" Trịnh Hạo Thạc lấy cánh tay che mắt xuống, cắn răng nghiến lợi kêu hắn, "Cậu xong chưa?"

Kim Nam Tuấn nhìn hốc mắt đỏ ửng của cậu, khó xử gãi đầu, "Bạn mình ơi, tôii không có kinh nghiệm dỗ người khác, nếu không trước tiên để tôi bôi thuốc cho cậu đi, cậu cũng yên lặng một chút, sau đó tôi lại tiếp tục dỗ cậu, cậu thấy được chứ?"

Trịnh Hạo Thạc: ? ? ? (ủa bạn ???)

Mẹ nó đã là lúc nào rồi, cậu còn băn khoăn chuyện bôi thuốc?

Trịnh Hạo Thạc cũng tức tới bật cười, nếu không phải cậu không muốn bị Kim Nam Tuấn lần thứ hai nhìn thấy nơi quái dị kia của cậu, cậu hận không thể đá chết đối phương.

Nhưng Kim Nam Tuấn không hổ là trai thẳng, hắn thấy khóe miệng Trịnh Hạo Thạc hơi cong lên, lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Cười nghĩa là không có chuyện gì, nào nào nào, bôi thuốc thôi."

Trịnh Hạo Thạc: ...

Cậu biết chuyện không ổn rồi, nhưng thần kinh vận động của cậu thật sự không bằng Kim Nam Tuấn, vì vậy cậu vẫn bị đối phương bắt được cổ chân, đẩy một cái, nửa người dưới đã bị mở toang thành hình chữ "M", sau đó đối phương còn lấy cái gối bên cạnh qua, lót dưới eo cậu.

Hai chữ tan vỡ căn bản không đủ để hình dung tâm trạng lúc này của Trịnh Hạo Thạc, bởi vì tư thế như vậy, cậu xấu hổ đến đế nỗi eo nhỏ không ngừng khẽ run, da cũng nhanh chóng hiện lên màu đỏ.

Nhưng lần này cuối cùng cậu phản ứng lại, nhanh chóng muốn khép hai chân mình... Không ngờ Kim Nam Tuấn cũng không biết bị trúng gió cái kiểu gì, lại một lần nữa dùng sức nắm đầu gối, khiến cậu căn bản không cách nào chống cự được.

Kim Nam Tuấn thấy Trịnh Hạo Thạc kia vì động tác của mình, mà nữ huyệt trở nên càng thêm béo mập, không tự chủ được nuốt nước miếng một cái, cảm giác cúc cu đang rất rạo rực phấn khởi trong quần

Nhưng như vậy là không đúng!

Hắn gian nan dời tầm mắt, nhìn ánh mắt Trịnh Hạo Thạc nói, "Để cho tôi xem bệnh trĩ của cậu nằm ở đâu?"

Nói là xem, nhưng hắn lại trực tiếp dùng tay sờ.

Hậu huyệt của Trịnh Hạo Thạc chưa bao giờ bị người khác... Không, dù là cậu, đều là cách khăn giấy mà chạm, vì vậy nơi đó mẫn cảm bắt đầu co rúc, sau khi cậu cảm giác được, não cũng trở nên trống rỗng theo đó.

Mà Kim Nam Tuấn chính là cảm thấy nơi đó như có một cái miệng nhỏ, đang hôn mút ngón tay hắn, hắn bất tri bất giác cắn chặt hàm răng, hô hấp cũng theo đó trở nên nóng bỏng, nhưng trên mặt còn phải giả vờ như không có chuyện gì, tiếp tục dùng ngón tay vuốt ve qua lại quanh hậu huyệt của Trịnh Hạo Thạc.

Nhưng hắn sờ mấy cái, khiến cúc cu mình sắp nổ banh tới nơi rồi, lại phát hiện hậu huyệt của Trịnh Hạo Thạc bóng loáng bằng phẳng... Éc, cơ mà, có nếp nhăn mịn lại chặt chẽ, nhưng không có chỗ nào lồi ra hết.

Hắn nghi ngờ suy nghĩ, chẳng lẽ là trĩ nội hả?

Kim Nam Tuấn nghĩ như vậy, dứt khoát dùng một đốt ngón tay, nhét vào hậu huyệt của Trịnh Hạo Thạc.

Cảm giác dị vật mãnh liệt đi vào khiến cho Trịnh Hạo Thạc giật mình, cậu cảm thấy tóc mình muốn dựng đứng cả rồi, mà lúc này cậu còn cảm nhận được ngón tay của Kim Nam Tuấn, chuyển động lần mò trong cơ thể mình một vòng, sau đó đối phương mới lúng túng nói, "Mặc dù tôi không phải bác sĩ, nhưng tôi cảm thấy, hình như cậu không có bệnh trĩ..."

Giờ phút này Trịnh Hạo Thạc không còn duy trì được hình ảnh vân đạm phong khinh ngày thường của mình được nữa, cậu đạp Kim Nam Tuấn, "Cái đồ ngu này, tôi đã nói mình không có bệnh trĩ, không có bệnh trĩ, cậu, cậu..."

Đáng tiếc cậu là một tiểu tiên nam, vì vậy số lượng từ ngữ mắng người cũng rất ít ỏi, khúc sau còn bịt kẹt lại.

Hơn nữa một đá này của cậu đối với Kim Nam Tuấn da thô thịt dày mà nói căn bản không coi vào đâu, đối phương thậm chí ngay cả lắc lư một chút cũng không có, nhưng cũng may ít nhất cũng khiến ngón tay của đối phương, thoát khỏi cơ thể cậu.

Trịnh Hạo Thạc thở hổn hển không biết là tức hay là thẹn, chỉ Kim Nam Tuấn, hoàn toàn không biết nên làm gì đối phương.

Kim Nam Tuấn thấy hắn như vậy, lại bắt đầu một liên thanh nói xin lỗi, "Thật xin lỗi thật xin lỗi thật xin lỗi, là tôi hiểu lầm, tôi là đồ khốn nạn, tôi là đồ ngu si đần độn, tôi..."

Hắn cũng quẫn bách lắm, muốn hỏi Trịnh Hạo Thạc vậy tại sao lại chảy máu, nhưng bỗng nhiên hiểu ra, càng thêm lúng túng sờ mũi mình.

Trịnh Hạo Thạc trơ mắt nhìn hắn nâng tay lên, trơ mắt nhìn động tác của hắn, sau đó cậu mới nhào vào người Kim Nam Tuấn, nắm cổ tay đối phương, "Cậu mẹ nó đang làm gì thế? Cái tay này của cậu mới sờ, nơi... nơi đó của tôi mà!"

Lần này thật sự là toàn thân cậu đều đỏ, mà Kim Nam Tuấn nghe cậu nói vậy, mới phát hiện mình làm gì.

Hắn ngẩn người.

Hắn không cảm thấy bẩn, thật sự không cảm thấy, hơn nữa hắn cảm thấy mình đại khái là tên biến thái, bởi vì hắn bắt đầu hối hận vì vừa rồi không có ngửi một cái, bây giờ nếu ngửi nữa, hắn đoán Trịnh Hạo Thạc không thể đồng ý.

Nhưng mặc dù nghĩ như vậy, hắn lại ngơ ngác, ngón tay vẫn theo bản năng đưa tới chóp mũi.

Trịnh Hạo Thạc hoàn toàn không biết trong đầu Kim Nam Tuấn rốt cuộc đang nghĩ gì, thấy vậy chỉ có thể lần nữa đánh về phía đối phương...

Kim Nam Tuấn nhất thời hết cách, bị đẩy ngã ra giường, mà trong đầu Trịnh Hạo Thạc đều là động tác vừa rồi của hắn, còn cảm thấy cổ tay hắn vẫn dùng sức đưa về phía dầu, thế là liều mạng trực tiếp cưỡi lên người hắn, giọng điệu dồn dập lại kịch liệt kêu, "Kim Nam Tuấn!"

Chờ sau khi cậu kêu xong, giữa hai người lại trầm mặc.

Thì, Trịnh Hạo Thạc cảm giác được dưới người mình... Nói đúng hơn là nữ huyệt nữa, dán lên nửa người dưới của Kim Nam Tuấn, một nơi hết sức cứng rắn.

Không chỉ cứng rắn, còn vừa lớn vừa nóng, dù là cách lớp quần Kim Nam Tuấn, Trịnh Hạo Thạc cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ bên trên, thậm chí cảm giác cái đó, còn hết sức hữu lực giật hai cái.

Cậu bỗng tức giận, nổi nóng cái gì cũng không để ý nữa, cuống cuồng buông cổ tay Kim Nam Tuấn, nâng mông lên muốn đi xuống khỏi người đối phương.

Nhưng cậu quá khẩn trương, dẫn đến mặc dù dậy rồi, nhưng đầu gối mềm nhũn lại ngã trở về, mà lần này làm Trịnh Hạo Thạc cảm thấy, mấy miếng môi âm hộ trên nữ huyệt của mình đều bị tách ra, cái đó của Kim Nam Tuấn đích, lại trực tiếp cắm ở nơi hơi lõm xuống.

Cậu kinh hoảng thất thố, luống cuống tay chân muốn nhỏm dậy...

Nhưng trong nháy mắt này Kim Nam Tuấn quên mất mình là trai thẳng, quên mất Trịnh Hạo Thạc là bạn cùng phòng của hắn, là anh em tốt nhất của hắn... Trong đầu hắn chỉ còn hình ảnh tuyệt đẹp vừa rồi, trong lòng tràn ngập xúc cảm tuyệt vời khi dương vật chạm huyệt, vì vậy lúc Trịnh Hạo Thạc muốn ngồi dậy, trên trán hiện một sợi gân xanh, tiếp theo hai tay kiềm eo người bên trên, hung hãn nhấn xuống một cái.

Sau khi nơi mềm mại nhất bị đụng chạm như vậy, khiến Trịnh Hạo Thạc càng rõ ràng hơn nơi đó của Kim Nam Tuấn cứng rắn thế nào, cũng cho cậu biết nữ huyệt của mình nhạy cảm thế nào, nhạy cảm đến nỗi khiến cho hắn không nhịn được khẽ rên rỉ một tiếng, "Ưm..."

Mặc dù Trịnh Hạo Thạc lập tức cắn môi, không tiếp tục phát ra những âm thanh khác, nhưng một tiếng dâm mỹ đó, đã đủ khiến Kim Nam Tuấn huyết mạch căng phồng.

Huống chi hắn càng thiết thực cảm thấy, từ nguồn nhiệt nóng bỏng từ chỗ Trịnh Hạo Thạc, làm cho huyệt thái dương của hắn nhảy tung tăng.

Sau đó Kim Nam Tuấn lại nghĩ, đây chính là anh em tốt của mày đó, sao mày có thể như vậy, một bên không khống chế được chính mình ôm chặt eo của Trịnh Hạo Thạc dùng một tay đã có thể ôm hết, một bên cảm thấy không phải mày là trai thẳng sao, sao giờ ngay cả cầm thú cũng không bằng, một bên kìm lòng không đặng di chuyển đối phương, ma sát trên người mình.

Không chỉ là ma sát, hắn còn dùng sức hướng lên ưỡn hông mình lên, để cho dương vật của mình, vùi vào nữ huyệt xinh xắn của Trịnh Hạo Thạc sâu hơn, giống như là muốn đâm thủng nơi đó vậy.

Mà hắn đang mặc quần thể thao chất vải mềm mại, bình thường dùng để làm quần ngủ... Nhưng dù có mềm, đối với nữ huyệt non như cánh hoa của Trịnh Hạo Thạc, cũng quá thô ráp và kích thích.

Trịnh Hạo Thạc bị mài đến giần giật, cảm giác tê dại từ nơi đó của cậu dâng lên, giống như có dòng điện bắn vào người cậu vậy, khiến cậu cảm thấy eo cũng tê theo, chỉ có thể âm thanh run rẩy kêu người, "Kim Nam Tuấn..."

Cậu có thể hiểu được tại sao đối phương lại cương, đàn ông mà, đều là đầu hàng trước kích thích, cho dù nơi đó của cậu dị dạng, nhưng nhìn cũng là cái của phụ nữ, mà cậu không thể hiểu được tại sao Kim Nam Tuấn, lại làm ra hành động như vậy với cậu.

Trịnh Hạo Thạc có chút mê mang đối mặt với Kim Nam Tuấn, nhưng phát hiện màu mắt của đối phương đen kinh người, bên trong như có xoáy nước có thể cắn nuốt người khác.

Linh hồn của cậu dường như đã thật sự bị Kim Nam Tuấn cắn nuốt, lại bị đối phương thúc lên hai cái, mới có hơi mờ mịt lại gọi tên đối phương một tiếng, "Kim Nam Tuấn, cậu..."

Cậu muốn hỏi chẳng phải cậu là trai thẳng sao?

Nhưng Kim Nam Tuấn cũng không cho cậu cơ hội nói nữa, tay đối phương vốn đặt ngang eo cậu, bỗng nhiên hướng lên níu lấy cổ áo thun của cậu, sau đó kéo xuống một cái, đôi môi nóng bỏng kia, liền dính lên bờ môi của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro