6. Sau khi bị trai thẳng bạn cùng phòng phát hiện có bươm bướm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Trai thẳng chơi con người ta đến cực khoái mới chịch bướm

Trịnh Hạo Thạc bị hành động của Kim Nam Tuấn kích thích, dẫn đến mới nhỏm người lên một nửa đã trực tiếp ngã xuống.

Mà Kim Nam Tuấn mặc dù nuốt tinh dịch của cậu, ngón tay vẫn không rời khỏi nữ huyệt ướt đẫm kia, cho nên lần này còn dẫn đến ngón tay hơi chai của đối phương, trực tiếp tách môi âm hộ, lướt khe thịt ở giữa, đâm lên hột le nhạy cảm nhất của Trịnh Hạo Thạc.

Vì vậy sau khi Trịnh Hạo Thạc bắn tinh, lại nghênh đón một đợt hột le cao trào... Cậu chỉ cảm thấy khoái cảm cực đại như roi quất lên người cậu, cảm giác tê tái từ nơi bé nhỏ kia tản ra, theo xương sống của cậu như dòng điện chạy lên trên, khiến cho nữ huyệt của cậu không ngừng hấp háy co rút, trên người xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, đồng thời giãy giụa trên giường như một con rắn dâm lãng đích rắn, trừ tiếng rên rỉ không chút ý nghĩa nào ra, cũng không nói được điều gì khác, thậm chí cơ thể còn thỉnh thoảng co quắp.

Kim Nam Tuấn nhìn Trịnh Hạo Thạc bởi vì cao trào mà xinh đẹp không thể tả, cắn chặt hàm răng, sau đó nhân cơ hội đưa ngón giữa vào khe thịt chật khít của đối phương.

Cảm giác dị vật mãnh liệt cùng với cảm giác bị ngón tay xù xì ma sát mang tới, khiến cho Trịnh Hạo Thạc đang cao trào co thắt hành lang kịch liệt hơn, xúc cảm chặt chẽ cộng thêm ấm áp lan tới tay Kim Nam Tuấn, làm da đầu hắn tê dại, khó có thể tưởng tượng nếu như tiến vào cơ thể của Trịnh Hạo Thạc là dương vật của mình, hắn sẽ thoải mái đến mức nào.

Hắn thậm chí mơ hồ hối hận, sớm biết sẽ xảy ra chuyện như vậy, trước khi Trịnh Hạo Thạc trở về hắn nên thủ dâm một lần, nếu không đi vào sẽ bị đối phương cho kẹp bắn, thể diện hắn phải vứt đâu.

Nhưng bây giờ đã chậm, hắn chỉ có thể cầu nguyện thằng em của mình đến lúc đó mạnh mẽ một chút, ngàn vạn lần không nên quá mất mặt.

Kim Nam Tuấn suy nghĩ những chuyện này, động tác trên tay cũng không có dừng lại, ngón giữa thô dài vẫn ra ra vào vào trong tiểu huyệt của Trịnh Hạo Thạc khuếch trương.

Nơi này quả thực quá mức khéo léo, vì vậy ngay từ đầu ra vào còn có hơi khô, nhất là thịt dâm mềm non bên trong chưa từng bị chạm vào lần nào, hết sức không thích ứng khi bị như vậy đâm đâm đùa bỡn như thế, vì vậy tinh thần luôn tập trung một chỗ, quấn trên ngón tay của Kim Nam Tuấn, giống như muốn ngăn cản hắn tiến vào, trên thực tế lại khiến hắn không cách nào rút ngón tay ra.

Kim Nam Tuấn chỉ có thể gia tăng lực lên, sau mười mấy cái huyệt thịt mềm non như có sinh mệnh, rốt cuộc phát hiện hóa ra ngón tay đó có thể mang cho nó khoái cảm, có thể xoa dịu tê dại ngứa ngáy mà cao trào hột le mang tới cho nó, cho nên thẹn thùng đáp lại thả lỏng miệng, còn phun ra càng nhiều dâm dịch hơn.

Mà tay Trịnh Hạo Thạc nắm khăn trải giường khớp xương dùng sức đến trắng bệch, trước kia cậu chưa hề biết, hóa ra cảm giác làm chuyện đó, là như vầy, cậu căn bản không điều khiến được cơ thể mình, tất cả sung sướng thoải mái cũng tùy ý thậm chí khống chế... Hai chân cậu không chịu được mở ra rồi khép vào, hông cong lên lại hạ xuống, giống như tránh né Kim Nam Tuấn, nhưng lại nghênh hợp Kim Nam Tuấn.

Kim Nam Tuấn thấy vậy, lại khuấy ngón tay trong huyệt càng thêm ác, khiến nơi đó dâm thủy văng khắp nơi, còn phát ra tiếng "tóc tóc".

Trịnh Hạo Thạc không chịu được âm thanh như vậy, nó quá xấu hổ.

Cậu đưa tay đi xuống cầm cổ tay Kim Nam Tuấn, "Đừng... a ha, đừng như vậy... Trực tiếp, trực tiếp làm đi."

Kim Nam Tuấn dừng động tác lại, âm thanh kiềm chế, "Em tưởng anh không muốn sao?"

Hắn nắm tay Trịnh Hạo Thạc, áp sát nửa người dưới, "Em sờ cái đi, anh con mẹ nó là vì ai hả?"

Chẳng lẽ hắn không nghĩ đụ Trịnh Hạo Thạc sao? Hắn chỉ sợ làm đối phương bị thương mà thôi.

Mà Trịnh Hạo Thạc đụng phải cây gậy to lớn nóng bỏng, còn dính chút nước dâm nhơn nhớt của cậu, ánh mắt bỗng nhiên mở to tròn vo.

Vãi, đây mẹ nó là bộ phận của con người sao?

Cậu còn định dùng gang tay đo cây gậy kia, nhưng phát hiện mình lại khó mà đo hết, vì vậy cậu rất là không tưởng tượng nổi ngẩng đầu lên, nhìn nơi đó một cái, chờ khi thấy kia dương vật lớn đến dữ tợn kia, lập tức như trốn tránh nhắm mắt nằm trở về.

Cái nhìn này đáng sợ đến nỗi khiến màu đỏ trên ban đầu trên mặt Trịnh Hạo Thạc nhạt đi không ít, nếu như không phải là có tình cảm với Kim Nam Tuấn, cậu tuyệt đối xoay người chạy.

Nhưng cậu thật sự quá thích Kim Nam Tuấn, dù khi kết hợp mình sẽ đau đớn bị thương, vẫn muốn cùng đối phương kết hợp... Chẳng qua mặc dù cậu nghĩ như vậy, nhưng lại như cầm khoai lang nóng, ném dương vật Kim Nam Tuấn qua một bên —— Kim Nam Tuấn suy nghĩ cũng nhờ dương vật mọc cứng trên người mình, nếu không chắc bị Trịnh Hạo Thạc cho ném ra xa hai dặm rồi.

Sau đó hắn còn nghe được Trịnh Hạo Thạc nhắm mắt lại ở đó trề môi khẽ nói, hắn lại gần nghe, thì nghe được đối phương giống như đang tự mình thôi miên vậy, "Mình không sợ, không sợ, không có gì phải sợ, lớn cũng không sợ."

Trịnh Hạo Thạc đúng là đang thôi miên mình, lại không phát hiện mình sơ ý, lại nói suy nghĩ ra ngoài.

Kim Nam Tuấn thiếu chút nữa bị bộ dáng này của Trịnh Hạo Thạc chọc cười.

Hắn cảm giác mình lại mở khóa một bộ mặt khác của Trịnh Hạo Thạc, thì là, khả ái đáng yêu.

Đáng yêu đến mức hắn cúi người hôn khóe môi Trịnh Hạo Thạc, "Sẽ không để em bị thương, nếu thật sự không được thì không..."

Kim Nam Tuấn muốn nói không được thì không làm, chờ hắn tìm thêm tài liệu, tăng cường kỹ năng rồi nói sau, nhưng khúc sau còn chưa nói ra, đã bị Trịnh Hạo Thạc dùng nụ hôn chặn miệng.

Làm sao có thể không làm chứ, Trịnh Hạo Thạc có chút sợ hãi nghĩ, nếu như không làm, sau này cậu không biết mình còn hôn hay tiếp cận Kim Nam Tuấn nữa không.

Mà bản thân Kim Nam Tuấn không khác gì pháo nổ, nụ hôn của Trịnh Hạo Thạc trực tiếp đốt cháy ngòi nổ của hắn, hắn vừa kịch liệt hôn người bên dưới, vừa nhét ngón tay thứ hai vào nữ huyệt của đối phương, càng thêm nhanh chóng rút cắm khuấy đảo.

Cảm giác dị vật càng thêm mãnh liệt, nhưng Trịnh Hạo Thạc cố gắng thả lòng mình, muốn mau chóng khuếch trương cho xong, vì vậy rất nhanh ngón tay thứ ba của đối phương, cũng tiến vào cơ thể cậu.

Trịnh Hạo Thạc cảm thấy nữ huyệt của mình hoàn toàn bị ngón tay của Kim Nam Tuấn căng ra, , tựa hồ như vậy đã đạt giới hạn của cậu, hơn nữa đối phương di chuyển cũng càng thêm khó khăn... Vì vậy cậu lại một lần nữa chịu đựng sự xấu hổ, hàm hồ nói, "Có thể, có thể."

Nhưng đến cuối câu, lại đột nhiên thay đổi giai điệu, bởi vì cậu cảm giác trong nữ huyệt mình có một địa phương kỳ lạ, bị ngón tay Kim Nam Tuấn chạm trúng, mà nơi đó bị đâm vào sinh ra khoái cảm, không hề thua gì khi hột le bị ma sát.

Không, chắc là còn sướng hơn bị chơi hột le, bởi vì khoái cảm từ hột le sẽ khiến cho người ta muốn cự tuyệt trốn đi, mà ở đây mới bị chạm một cái đã khiến Trịnh Hạo Thạc hoàn toàn mê mệt trong đó, thậm chí muốn có được nhiều hơn.

Kim Nam Tuấn cũng cảm giác mình đụng trúng vách thịt dị thường mềm mại, chỗ ngón tay chạm tới hơi xù xì một chút... Ban đầu hắn cũng không biết đó là cái gì, chỉ là bởi vì nơi đó khác với chung quanh, cho nên khó tránh khỏi chú ý thêm, lại chạm nhiều mấy cái.

Sau đó hắn phát hiện mỗi lần mình chạm đến nơi đó, Trịnh Hạo Thạc cũng sẽ run nghiêm trọng hơn, dâm thủy ào ào chảy ra ngoài, thậm chí đều không cách nào ngậm đầu lưỡi của hắn, tiếp tục cùng hắn hôn môi.

Nếu có thể khiến Trịnh Hạo Thạc thoải mái, Kim Nam Tuấn dĩ nhiên không keo kiệt dành cho nhiều hơn, vì vậy ngón tay hắn mỗi lần đều chính xác đụng đến nơi đó, thậm chí chà xát nơi đó không ngừng...

Trịnh Hạo Thạc sướng đến gần như thần chí mơ hồ, cơ thể uốn éo nhiều hơn, nếu là người bình thường, còn có thể rên rỉ nói mấy từ dâm đãng, để phát tiết một phen, nhưng cậu vốn là một người cực kỳ nội liễm, ban đầu bị Kim Nam Tuấn khẩu giao kêu lên một tiếng đó, đã là cực hạn, vì vậy giờ phút này dù là gò má đỏ lên, cũng chỉ hàm hàm hồ hồ rên rỉ vài câu đứt quãng.

Nhưng bởi vì không thể nào phát tiết, còn khiến cho khoái cảm đó càng thêm xông ngang đánh thẳng trong cơ thể cậu, đến mức khiến cho cậu không chịu nổi.

Hơn nữa cậu càng như vậy, càng khiến cho người ta muốn nhìn thấy hình dáng cậu bị khoái cảm đánh tan, vì vậy Kim Nam Tuấn con ngươi đỏ lên dùng ngón tay không ngừng công kích cơ thể cậu, thậm chí dùng móng tay cào bên trên hai cái.

Thịt huyệt của Trịnh Hạo Thạc dưới sự trêu chọc như vậy không ngừng co rút, cậu chỉ cảm thấy khóa cảm trong cơ thể cứ như nước sông chảy về hướng đông càng lúc càng nhiều, cuối cùng hội tụ thành vùng mênh mông trong bụng cậu, khiến cậu sướng muốn tiểu ra.

Cậu cảm giác được mình sắp phải xấu mặt, nức nở nắm ngón tay Kim Nam Tuấn, "Không không, a ha, lấy, lấy ra, không chịu nổi..."

Nhưng bình thường sức của cậu cũng không lớn như Kim Nam Tuấn, huống chi là bị đùa bỡn đến đau hông mềm chân như bây giờ.

Vì vậy cậu không những không cách nào khiến ngón tay Kim Nam Tuấn rời khỏi cơ thể mình, nhìn còn giống như là cậu đang nắm cổ tay đối phương, khuấy nữ huyệt của mình vậy, nhất là sau khi Kim Nam Tuấn phát hiện điều này, còn như trêu chọc cậu nói, "Đừng vội, sẽ cho em, đều cho em hết, không cần kéo tay anh."

Đầu óc của Trịnh Hạo Thạc bị khoái cảm làm cho có chút mơ hồ, hai ba giây sau mới hiểu được ý Kim Nam Tuấn, cậu xấu hổ gần chết, nhưng cảm giác gần đến bờ vực bùng nổ trong bụng khiến cậu không dám đối nghịch với Kim Nam Tuấn, chỉ mong đối phương mau chóng rút ngón tay ra, "Xin cậu... A ha, xin cậu mà, không chịu nổi..."

Kim Nam Tuấn dĩ nhiên không chịu, cái hắn muốn chính là Trịnh Hạo Thạc không chịu nổi.

Vì vậy hắn còn một mặt dụ dỗ Trịnh Hạo Thạc, kêu cậu ngoan một chút, nghe lời một chút, còn nói được rồi được rồi, sắp xong rồi, trên thực tế ngón tay càng lúc càng nhanh, rút cắm càng ngày càng dùng sức...

Cho dù Trịnh Hạo Thạc liều mạng giãy giụa, vẫn bị Kim Nam Tuấn dễ dàng đè lại, cuối cùng mang nức nở lại bị ngón tay chịch mười mấy cái, thét lên tới cao trào.

Cao trào vẫn là thứ yếu, quan trọng nhất chính là, nữ huyệt của Trịnh Hạo Thạc như suối phun vậy, bắn ra thật nhiều chất lỏng tản ra mùi dâm ngọt, ướt nhẹp quần áo trên người Kim Nam Tuấn.

Trịnh Hạo Thạc thấy vậy... Cậu căn bản không biết chuyện gì xảy ra, vì vậy cơ thể cũng bởi vì dư âm cao trào mà co quắp, tinh thần lại khẩn trương sợ hãi đến cực độ, nức nở càng thêm rõ ràng nói với Kim Nam Tuấn, "Đã, đã kêu cậu lấy ra ngoài, hức hức, thật là bẩn, thật là bẩn..."

Cậu lại không cầm được, chuyện này quá đáng sợ, Kim Nam Tuấn nhất định sẽ không ôm cậu nữa, không ân ái với cậu nữa.

Cũng vì vậy mặc dù trong lòng cậu tràn đầy thống khổ và tiếc nuối, nhưng lại ngọ nguậy muốn cách xa Kim Nam Tuấn.

Cậu luôn như vậy, bởi vì không muốn bị chê, cho nên tình nguyện mình rời đi trước.

Mà Kim Nam Tuấn đầu tiên là cảm thấy nghi ngờ vì phản ứng của Trịnh Hạo Thạc, sau khi hơi suy tư ngâm cứu, không kiềm được bật cười... Hắn nắm cổ chân Trịnh Hạo Thạc, lần nữa kéo người về, một bên hôn một bên trấn an, "Không phải bắn tiểu, em không có bắn tiểu, là bị anh chơi quá sướng nên đạt cực khoái, vì quá sướng nên mới như vậy."

Hắn làm chuyện như vậy, còn có dư lực nhanh chóng cởi quần áo của mình, để cho mình chân chính trần truồng tiếp xúc với Trịnh Hạo Thạc, thậm chí thừa dịp Trịnh Hạo Thạc thất thần vì lời nói của mình, banh rộng hai chân đối phương, để lỗ nhỏ bị ngón tay mình giày xéo từ hồng đến ướt đỏ, hoàn toàn bại lộ ra, sau đó tay cầm dương vật mình, trực tiếp dùng sức, muốn đi vào cơ thể Trịnh Hạo Thạc.

Nhưng cho dù hắn đã rất kiên nhẫn khuếch trương lỗ nhỏ rất là nhiều, tuy nhiên dương vật của hắn vẫn quá lớn, vì vậy quy đầu mới tiến vào, đã bị kẹt lại.

Cho dù là vậy, Trịnh Hạo Thạc cũng bị căng đến nỗi phải "Hức", thậm chí đôi mắt cũng có chút trợn trắng rồi.

Nhưng cũng không có đau... Hơn nữa cùng Kim Nam Tuấn chân chính kết hợp, khiến tinh thần của cậu hết sức vui thích, vì vậy Trịnh Hạo Thạc còn vô ý thức nói ra một câu hết sức dâm mỹ, "Bị, bị đụ vào rồi..."

Kim Nam Tuấn nghe cậu nói thế, gân xanh trên trán không ngừng nhảy bùm bụp, cơ hồ là cắn răg nghiến lợi cũng nói với Trịnh Hạo Thạc tương tự, "Anh thì càng muốn!"

Hắn cúi đầu, nhìn nơi hai người tương liên... Nữ huyệt lúc đầu còn ướt đỏ, bị mình căng ra cơ hồ trong suốt, thật giống như lớp màng nilon vừa đụng sẽ rách vậy, nơi giao tiếp trói quy đầu và cán dương vật của mình, hơn nữa bên trong thịt huyệt non mềm vốn đã triền miên với ngón tay hắn, dường như cũng bị hắn căng thiệt rộng, biến thành một cái bao thịt, siết lấy quy đầu của hắn, có vẻ đều biến thành hình dáng quy đầu.

Sau khi Kim Nam Tuấn cảm giác được, chỉ có thể kiềm chế suy nghĩ muốn dồn sức chọc thẳng vào của mình, thậm chí cũng không dám cử động.

Nhưng chỉ vậy thôi, hắn đã cảm nhận được trong huyệt của Trịnh Hạo Thạc có bao nhiêu đàn hồi trơn tuột mềm nộn, nhất là còn vừa ướt vừa nóng, khiến hắn giống như ngâm trong nước suối... Không, còn sướng hơn ngâm trong suối nước nóng nữa, dù sao trong suối nước nóng cũng không có thịt mềm bao bọc chặt chẽ quy đầu của hắn.

Nhưng Trịnh Hạo Thạc không nghe rõ lời hắn nói cho lắm, từ cổ họng phát ra "Hửm?" một tiếng tới.

Kim Nam Tuấn vì vậy lại lặp lại một lần, còn không quản giọng hay là ý, đều nói hết sức rõ ràng, "Anh thì rất muốn dùng chim bự của mình, đụ vào trong bướm dâm của em, nhưng chim của anh quá lớn, bướm em lại quá nhỏ, cho nên, bây giờ chỉ tiến vào quy đầu mà thôi."

Sau khi Trịnh Hạo Thạc nghe hiểu, đôi môi đỏ thắm của cậu kinh ngạc khẽ nhếch, bởi vì cậu thật sự cảm thấy mình đã bị lấp đầy rồi.

Sau đó cậu còn theo bản năng nhìn sang nơi hai người tiếp xúc... Khi thấy huyệt nhỏ của mình, dâm mị ngậm quy đầu của Kim Nam Tuấn, cậu lại xấu hổ, xấu hổ lắm, sau đó lại liếm liếm môi, cố nén vẻ thẹn thùng nói, "Cậu, cậu vào hết đi, tôi không sao..."

Kim Nam Tuấn nghe thấy cậu phát ra tiếng kêu đau từ cổ họng, nếu không phải chí lực hắn mạnh mẽ, sợ rằng trực tiếp bẻ chân Trịnh Hạo Thạc, hoàn toàn tiến vào cơ thể cậu.

Mà Trịnh Hạo Thạc bởi vì lời mình nói, mị thịt trong huyệt không tự chủ trở nên mấp máy, ngọ nguậy quấn lên quy đầu của Kim Nam Tuấn, kẹp Kim Nam Tuấn cảm thấy xương sống cũng đã tê rần.

Nhưng điều này cũng làm cho hắn biết, nữ huyệt của Trịnh Hạo Thạc, vẫn có vô tận tiềm lực, nhất định có thể hoàn toàn nuốt chửng chim bự của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro