Chương 1: Thiếu gia non mềm lưu lạc thôn dã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trần Vị sống 16 năm trong nhung lụa sang quý, cậu là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, là con cưng của trời trong mắt người đời, nhưng sự thật thân thế bại lộ, cậu ngay lập tức biến thành cái gai trong mắt cha mẹ, trong một đêm con cưng của trời rơi xuống  bùn lầy nhơ nhớp.

Mười sáu năm trước, cha Trần đi công tác ở vùng núi hoang vu, nơi đây cơ sở vật chất lạc hậy nghèo nàn, thế nên khi mẹ Trần lâm bồn chỉ có thể đến một phòng khám địa phương, mà trùng hợp thế nào, ngày hôm đó chuyển dạ lại có một người phụ nữ cũng mang họ Trần khác.

Không biết do sai lầm, hay là cố tình, mà Trần Vị bị tráo đổi với vị thiếu gia thật.

Sau khi biết được chân tướng, cậu bị cha mẹ đã nuôi mình thương mình 16 năm trả về gia đình thật của cậu, đổi lại con trai chân chính của họ.

Mà Trần Vị bị ném đến thôn nghèo hẻo lánh lại bị một gã đàn ông trung niên da dẻ ngăm đen, mặt mũi dữ tợn mang về, gã bắt cậu gọi gã là cha.

Đây là cha ruột của cậu - Trần Kiến.

Trần Vị không nhịn được khẽ nhíu mày, mà chỉ một giây này thôi, cậu lại bị Trần Kiến tát té ngã xuống đất.

Thiếu niên gầy gò yếu ớt té trên mặt đường cát sỏi lởm chởm đầu thôn, đầu cậu ong lên vì cái tát long trời, nửa bên mặt trái lập tức sưng đỏ.

Trước khi ở nhà cậu chính là thiếu gia được cưng như trứng hứng như hoa, nào đã từng phải chịu đối xử thô bạo nhường này, nước mắt không nhịn được rơi xuống, cậu không thể tin mà ngước nhìn người cha ruột vừa nhận lại của mình.

"Kêu mày goin cha mày không nghe hả? Đàn ông con trai gì mà yếu ớt mảnh khảnh, bộ tưởng mình còn là thiếu gia nhà giàu hay gì?!!" Trần Kiến có bộ dáng vô cùng hung ác, gã tát một cái còn chưa thấy đủ, tay to túm chặt áo sơ mi của thiếu niên mà lôi người vào trong nhà.

Người làm nghề nông đều không thích mấy kẻ nhà giàu quần là áo lụa mà yếu ớt mảnh mai, Trần Kiến thay người khác nuôi con mười mấy năm, vốn thằng con cao to chắc khoẻ có thể giúp mình gánh bớt phần nào công việc, nay thì phải làm thế nào?

Trần Kiến tức đến nỗi chẳng muốn ngìn mặt Trần Vị thêm nữa.

Ấy mà buổi tối xong việc quay về nhà, gã lại bắt gặp cảnh thằng con vừa bị đổi về của mình đang tắm rửa.

Trần gia không có máy nước nóng, muốn tắm phải tự mình nấu.

"... Ba, ba nâng giúp con một chút được không ạ? Con nâng không nổi."

Trần Vị khó nhọc vác một thùng nước ấmđến bên người gã, thiếu niên thân thể nhỏ gầy, hơn nữa lại đang mặc tạm áo lót của Trần Kiến, vạt áo rộng xệ xuống khiến cho bộ ngực trắng nõn lộ ra không sót gì.

Đang lúc giữa hè, trong nhà không có quạt, Trần Vị bị nóng không chịu được lại không quen cởi trần nên chỉ đành ngượng ngùng mượn tạm tấm áo lót của Trần Kiến.

Trần Kiến là một kẻ đáng khinh, ánh mắt gã bị bờ ngực thiếu niên hấp dẫn thì không rời đi nữa, hai viên thịt hồng hào thoắt ẩn thoắt hiện dưới vạt áo, gã không nhịn được khẽ liếm môi.

"Ba ơi ba?" Trần Vị cẩn thận gọi nhỏ.

Cậu sợ Trần Kiến chê cậu vô dungh lại muốn đánh cậu giống như sáng nay.

Giây tiếp theo, cậu cảm giác được  tầm mắt Trần Kiến dừng trên mặt cậu.

Trần Vị vừa nhìn là biết một thiếu gia được nuôi trong nhung lụa, da dẻ cậu trắng trẻo mịn màng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, nhìn cứ chọc người chà đạp.

"Đồ vô dụng."

"Đã biết, đồ vô dụng." Trần Kiến dời đi tầm mắt, cúi người xuống xách thùng nước, khuỷu tay thô to lúc nâng lên còn cố ý quẹt qua trước ngực Trần Vị, cách quần áo cọ vài hai viên thịt nho nhỏ.

"A!"

Thiếu niên giật mình kêu lên sợ hãi.

Kêu dâm thật. Thân dưới Trần Kiến căng chặt, một luồng nóng cháy chạy thẳng vào trong quần.

"Nhà không dư giường, tối nay tao với mày ngủ cùng nhau."

Trần Vị do dự nhìn cái giường chật hẹp mà rách nát ở buồng trong, đôi mày xinh đẹp không nhịn được nhíu chặt.

"Không muốn thì cút mẹ ra ngoài mà ngủ, trong núi buổi tối có sói, mày giỏi thì thử đi." Trần Kiến mất kiên nhẫn uy hiếp.

Thân mình mảnh mai của thiếu niên run lên, mặt nhỏ bị doạ trắng bệch.

Tắm rửa xong, hai cha con lên giường ngủ, gã đàn ông goá vợ đều không biết vệ sinh, vậy nên cái chăn rách nát bốc nồng mùi mồ hôi gay mũi.

Trần Kiến ngủ bên ngoài, ánh đèn vừa vặn chiếu lên thân mình trắng nõn của thằng con tiện lợi tự dâng mình đến cửa, không nhịn được nuốt thêm một ngụm nước miếng.

Đồ phế vật này vai không thể gánh, tay không thể vác, sau này cũng không thể nằm nhà làm vình hoa ăn không ngồi rồi chứ nhỉ? Việc nhà nông đã không nhờ được, vậy bộ dạng xinh đẹp này cũng phải trả lại phần nào phí ăn ở thôi.

Mà Trần Vị nằm phía trong không hề nhìn thấy ánh mắt như hổ như sói của cha ruột mình, cậu vẫn còn đang suy nghĩ, sau này không thể suốt đời làm nông được, cậu muốn đi học tiếp, muốn dùng khả năng của mình kiếm tiền nuôi sống bản thân.

Mà ác mộng lại trong lúc cậu không hay không biết mà kéo đến.

Nửa đêm, Trần Vị vốn vừa vào giấc trong mùi mồ hôi và tiếng ngáy rung trời lại vị đau đớn trước ngực đánh thức.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, cảm giác có hai bàn tay chai sần từ phía sau luồn qua dưới nách cậu, bao lên hai bầu ngực cậu mà xoa nặn.

Trần Vị theo ánh trăng nhìn xuống, thấy được hai bàn tay to đen sì trước ngực, cậu hoảng đến nỗi thiếu chút nữa hét to ra tiếng.

Chủ nhân đôi tay này không thể nghi ngờ chính là người cha vốn nên say ngủ phía sau cậu, thế nhưng đối phương lúc này vẫn đang ngáy vang trời, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh dậy.

Mộng du? Trần Vị cắn môi thầm nghĩ.

Bàn tay quanh năm suốt tháng làm nông che kín vết chai, những đốt chai thô to không có quy tắc vướt qua đầu vú khiến Trần Vị vừa đau vừa rát, mà động tác xoa nắn của đối phương cũng vô cùng thô bạo. Hai ngón tay kẹo chặt viên thịt yếu ớt ở giữa mà đay nghiế, khiến cho viên thịt bị đè ép thành những hình dạng khác nhau.

"Ư uhm~" tiếng rên ngọt dính tràn ra trong kẽ môi Trần Vị, chỉ trong một tiếng liền bị đôi tay vội vàng che kín, cậu đỏ mặt nhẹ giọng gọi: "Ba ơi? Ba ơi?"

Trả lời cậu chỉ có tiếng ngày càng lớn hơn.

Trần Vị gọi người không được thì bắt đầu cố nhích người về phái trước, định thoát khỏi đôi tay dâm loạn kia.

"Uhm... A..."

Mà đôi tay lại như kiềm sắt, thấy được người trong lòng muốn tránh thoát thì lập tức véo mạnh đầu vú!

"Ba ơi... ưhm... ba ơi dừng tay lại... con là...  con là Trần Vị mà... uhm!"

Núm vú đán thương bị chà đạp đã sưng đỏ cả lên, đầu ngón tay đen sì hết đè lại móc, tê ngứa từng trận như điện giật lan khắp toàn thân thiếu niên.

Con trai mỹ nhân vừa mềm vừa ngọt nước giãy giụa trong chốc lát, tận cho đến khi mông nhỏ cảm nhận được một cây thịt vừa cứng vừa nóng chọt vào, lúc này thân thể mới bắt đầu

Run rẩy từng cơn.

Trần Vị tuyệt vọng nghĩ, cha mình goá vợ đã nhiều năm, đừng nói lúc này đang mơ tưởng mình là gái điếm mà động dục nha.

Mà suy đoán của cậu đến lúc bản thân bị kẻ phái sau lột quần, rốt cục cũng đã được xác minh.

Mông thịt mềm mại đột nhiên bị bại lộ trong không khí run bắn lên, thân thể chưa kịp phản ứng thì đã bị một thân thể khác nồng mùi mồ hôi đè lên.

Trần Vị:!

Tiếng ngáy rung trời của gã đàn ông dừng lại, hơi thở nóng bỏng phà lên xương quai xanh yếu ớt của Trần Vị, bên tai cậu truyền đến tiếng nói mớ thô khàn của cha mình:

"Tiểu Thuý... khà khà... đừng có chạy."

Tiểu Thuý? Người tình của cha? Cha cậu quả nhiên đã xem cậu làm gái điếm.

Bỗng nhiên, giữa hai chân chen vào một khúc thịt vừa nóng vừa cứng, cậu theo bản năng kẹp chặt.

Vừa vặn kẹp lấy dương vật to bự của cha mình.

"Ba... ba ơi thức dậy đi ba! Con là con ruột của ba mà!"

Trần Vị nói to hơn, ý đồ muốn đánh thức cha ruột đang động dục trên người mình.

Nhưng gã đàn ông không chút nào lay động, dương vật thô to kẹp giữa hai đùi trắng nõn của thiếu niên bắt đầu rút ra thụt vào cây thịt nóng bỏng cọ xát trên quần lót trắng tinh của thiếu niên, đầu khất thi thoảng lại khẽ chọt vào kẽ mông non nớt.

"Ha ha... Tiểu Thuý kẹp chặt quá... ba.... ba chịch chết con!"

Gã đàn ông một bên nói mê mà đôi bằn tay lại kẹp chặt hai đùi thuêus niên, dương vật thô to tím đen không ngừng đưa đẩy, nhìn phía ngoài chẳng khác gì một con chó đực đang động dục.

"Uhm... a... ba ơi~ ba ơi thức dậy đi mà ba!"

"Khà khà... mềm quá... sướng quá. Tao đụ chết mày... đụ nát..."

Trần Vị điên cuồng vùng vẫy, nhưng sức thiếu niên nhỏ bé yếu ớt chỉ như phù du dưới thân gã nông dân, hai hàng nước mắt lăn dài xuống khoé mắt cậu, lại vô thanh vô tích chìm vào sau làn tóc xoã rũ rượi trên chiếc gối cuz mèm.

Giường gỗ nhỏ hẹp yếu ớt kêu lên kẽo kẹt chói tai. Trên giường, một gã đàn ông đen đúa to bự như trâu đang đè lên người thiếu niên mười sáu, thân thể thiếu niên bị kích thích, làn da trắng nõn nhiễm đỏ, mà giữa hai chân mịn màng như đậu hũ của thiếu niên lại đang bị ép kẹp chặt cây dương vật của chính cha ruột mình. Thứ thô to tím đen đó không ngừng nhấp nhô lên xuống theo cử động eo hông của gã đàn ông.

Cái bụng bia béo phện ép lên bụng nhỏ thiếu niên, vòng eo mảnh mai của thiếu niên vị giữ chặt, hai bùi dái không ngừng đánh bạch bạch lên đùi nhỏ.

Dương vật to bự của gã đàn ông phủ kín gân xanh, bùi dái lại càng thêm phần thô ráp, bụng dưới thiếu niên bị đánh cho đỏ rát. Mà đôi tay dâm tiện lại không rảnh rỗi mà túm lấy đầu vú nhỏ của con trai ruột mà vừa moi vừa mác, tựa hồ như muốn moi đến lúc hai viên thịt phun ra sữa trắng mới chịu thôi.

Tiếng rên rỉ ê a của Trần Vị dần biến thành tiếng khóc nức nở, nuam vú và mặt trong đùi bị hành hạ đến trầy da truyền đến đau rát khó nhịn, mà điều khiếu cậu đau đớn hơn là mình đang bị cha ruột dùng thân thể để phát tiết dục vọng.

Đối với Trần Vị, đây là một cơn ác mộng.

Người đàn ông trên thân đâm không biết bao lâu, không biết bằng cách nào mà quần lót bị đầu khấc ma sát đến rách ra!  Đến lúc này gã mới gầm nhẹ một tiếng rồi bắn ra.

Gã đàn ông sau khi bán thì thoả mãn chép miệng, gã buông thiếu niên dưới thân ra, chép chép miệng rồi nghiêng người ngủ thẳng.

Giữa hai chần truyền đến dính nhớp khó chịu, mà Trần Vị nhỏ yếu bất lực chỉ có thể yên lặng khóc nấc từng tiếng khe khẽ. Tiểu thiếu gia vô cùng thuần khiết, từ nhỏ đến lớn đến phim sex còn chưa từng xem, vậy mà hôm nay mông nhỏ lại bị bắn đầy tinh dịch, mà đối phương còn là cha ruột của cậu.

Nhưng ai cũng không biết, trong đêm tối, nam nhân tưởng chừng đang ngủ lại mở lớn đôi mắt hẹp, trên mặt toàn là nét cười dữ tợn đáng khinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro