Chương 12: Đục Bảo Mẫu Lần Cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa bị hắn lấp đầy tới căng chướng nay hắn lại rút ra có chút không quen, Yến Thành bóp đùi mềm mại thiếu niên vén chăn lên.

"Ông chủ ơi..."

"Trên này không làm nhanh được, xuống phòng em đi."

Thanh Hoan nhịn ngứa ngáy, chậm chạp đi ra khỏi phòng bà chủ. Vừa ra khỏi phòng ông chủ không nhịn được nữa mà sáp vào đâm con cặc đang cứng vào mông cậu, Thanh Hoan run rẩy thở dốc hai chân vẫn bước tiếp về phòng của mình.

Chỗ Thanh Hoan ngủ là ở tầng một, cậu run rẩy bước từng bước phía sau là ông chủ đang thò tay nghịch hột le. Hắn nắm lấy văn vê rồi nhéo một cái.

"Đ- đừng trêu em nữa."

"Trêu? Không phải em rất thích làm kiểu này à."

Thanh Hoan chưa bao giờ thấy phòng mình xa đến vậy, cậu đi được nửa đường không chịu nổi bị ông chủ véo đến cao trào, gậy thịt bắn đầy ra sàn.

"Ồ, Thanh Hoan nhà ta thật nhạy cảm."

Hắn thô nặng thở vào tai cậu.

"Hôm nay chúng ta chưa làm xong ở phòng khách nhỉ, mau đi thôi."

Ông chủ đi vào phòng khách mở tivi lên, hắn ném quần của mình đi ngồi xuống sofa. Dưới ánh sáng mờ nhạt từ tivi Thanh Hoan có thể nhìn thấy rõ hình dạng của nó, thấy cậu đứng mãi, ông chủ tuốt cặc hai cái rồi ngả ngớ.

"Ngồi lên đây."

Ngồi lên nó sao? Bao lâu rồi ông chủ vẫn chơi thật kích thích. Cậu đi tới điều chỉnh góc độ rồi từ từ ngồi xuống, quả trứng bự vừa chen vào ông chủ đã ông nhịn được mà thúc lên trên. Yến Thành đè Thanh Hoan xuống điên cuồng lắc hông, bảo mẫu nứng lồn cuối cùng cũng được ông chủ xoa dịu đi. Thanh Hoan rên rỉ lắc hông theo ông chủ đầu óc trắng xóa chỉ nghĩ tới thứ đang ra vào trong người mình.

Ông chủ bận bịu bấy lâu cũng hận không thể địt nát cái lồn dâm của bảo mẫu, hắn nhẫn nhịn đến giờ liền lắc hông điên loạn. Cái lồn của bảo mẫu vừa khít vừa sướng, nước nôi chảy ra bôi trơn liên tục bảo sao ông chủ lại bị nghiện. Ông chủ lần này không nhịn được quá lâu cuối cùng xả tinh vào bên trong. Hắn nắm lấy hai đầu vú đùa giỡn làm bảo mẫu càng thêm tê dại, cho tới lúc bắn tinh xong Thanh Hoan vẫn chưa hoàn hồn.

Hai người không quan tâm thời gian mà dính vào nhau làm đủ mọi tư thế, ông chủ đang phê vì bắn tinh thì cái lỗ đít của bảo mẫu lại đập vào mắt hắn. Hắn vét lấy nước dâm cùng tinh dịch của mình đút thử một ngón tay vào trong lỗ đít. Bảo mẫu giật mình, đôi mắt đẫm nước quay lại nhìn ông chủ đang hí hoáy nới lỏng.

"Ưm... Ư... A.... Ông chủ... Làm... Gì vậy ạ."

Một tay hắn nắm lấy đùi cậu, cặc bự vẫn không ngừng nhấp vào bên trong. Hắn vừa địt lồn vừa dùng ngón tay nới rộng hậu huyệt, đột nhiên ông chủ tìm được phần thịt nhô ra bên trong hắn ấn thử một cái. Thanh Hoan giật mình kẹp chặt bên trong lại, ông chủ bị kẹp sướng nheo mắt hưởng thụ, ngón tay thì vẫn liên tục nhấn vào nơi đó.

"A... Không... Ông chủ... Dừng lại, em thấy... Ưm... Lạ quá."

"Không... Khôngggg."

Gậy thịt nhỏ phía trước như mất kiểm soát phun ra nước tứ tung. Nới lỏng một hồi Yến Thành rút cặc khỏi lồn dâm đáng thương, nó bị khuấy đảo, bị ông chủ phọt tinh liên tục vào trong. Bây giờ ông chủ tạm tha cho nó để xả tinh vào cái lỗ khác.

Lỗ đít khác với lồn nhỏ mềm mại, sợ cậu bị thương nên Yến Thành vào rất chậm nhưng hắn lo xa rồi. Thanh Hoan là con hàng vô cùng dâm, tuy lúc đầu cậu thấy đau nhưng khi lấp đầy vào trong Thanh Hoan không nhịn nổi mà lắc mông. Ông chủ cũng nhiệt tình với cái bao ủ cặc mới, chỉ tiếc là hắn chỉ được dùng mỗi đêm nay.

Tí tắc... Tí tắc.

Đồng hồ chỉ đúng 2h sáng, ông chủ đút cho bảo mẫu ít nước rồi lại làm tiếp. Hắn như trút hết dục vọng lên người bảo mẫu nhỏ nhắn.

Làm đến 3h sáng ông chủ mới chịu dừng lại, hắn rút cặc khỏi người Thanh Hoan từ bên trong trào ra một đống tinh dịch trắng đục. Bảo mẫu khẽ run rẩy, chưa bao giờ cậu được thỏa mãn sướng như hôm nay, đến bây giờ dư vị còn đang hồi âm lại.

.......

Thanh Hoan đứng ở huyền quan vui vẻ tạm biệt hai vợ chồng.

"Cảm ơn cậu mấy tháng qua nhé."

"Không có gì đâu ạ, chỉ là công việc thôi."

"Tôi nói này nếu tôi sinh đứa thứ hai thì cậu quay lại nhé." Mẫn Ly nói đùa.

"Được thôi, nếu cô sinh đứa thứ hai thì nói cho tôi biết nhé." Thanh Hoan cũng vui vẻ đáp lại, ánh mắt lơ đãng nhìn ra người đàn ông đứng cạnh.

"Sẽ nhanh thôi." Yến Thành bỗng dưng đáp lại.

Thanh Hoan bật cười chào hai người họ lần cuối rồi rời đi. Lúc đang đứng chờ taxi điện thoại cậu rung lên, Thanh Hoan tùy ý mở phần tin nhắn ra.

"Thanh Hoan, lần này cậu đến Ôn gia nhé. Ôn phu nhân gọi cậu tới."

Trên môi thiếu niên nở nụ cười tươi tắn, nhanh chóng trả lời.

"Được rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro