Tập 4: Bị anh trai phá trinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: bị anh trai phá trinh, cặc bự đâm lồn, nhét quần bịt miệng

...

"Không... nó không phải... anh buông em ra... cầu anh!"

Bí mật che giấu bao lâu bị phát hiện cùng với việc sắp tới sẽ xảy ra khiến Cố Yêu hoảng sợ, cậu nức nở phản bác.  Cố Ưu  cười bỡn cợt, hai ngón tay không báo trước đột ngột cắm thẳng vào bướm nhỏ.

"Chứ đây là thứ gì, hả?"

"A!"

Cố Yêu kêu lên thảm thiết, nước mắt trào ra ngoài, cậu không ngừng giãy dụa.

Nơi đó của cậu nhỏ đến mức nếu không chú ý đều không thể nhìn thấy bởi vì trước giờ cậu luôn làm lơ sự tồn tại của nó. Vì thế Bộ phận tồn tại trên người chưa bao giờ được sử dụng vô cùng khô ráo sạch sẽ, cắm một ngón tay còn khít rịt chứ đứng nói là cắm liền hai ngón một cách tàn bạo như vậy.

Cố Yêu cảm thấy cả người như bị xé rách, cậu giống như con cá mắc cạn không thở nỗi, cậu  kháng cự càng kịch liệt.

"Đau quá. Cút ra ngoài! Anh mau cút ra ngoài!"

"Mới cắm vào hai ngón tay cắm thôi mà khít chết  tao rồi, con mẹ nó, mày thả lỏng một chút coi! Có phải mày đang âm mưu dùng cái lồn non này cắn đứt cặc tao phải không?"

Nói rồi miệng cắn mặt vào đầu ngực, Cố Yêu cảm thấy ngực mình như muốn đứt rồi, Cố Yêu đau quá, nhưng càng nhiều là sợ hãi.

Cậu nhìn thứ đó phồng to trong đũng quần của hắn, không ngừng cọ xát bướm nhỏ chỉ cần ba ngón tay thôi là khiến cậu đau như bị xé rách, đã cảm thấy chướng rồi. Nói gì cái thứ to như cổ tay em bé kia.

Cố Niệm sợ đến mức không ngừng thụt lùi, đầu gối co lại, mặc cho áp lực bị đè lên giữ chặt cậu càng muốn co lấy mình.
Cậu dùng hết sức mà giật mạnh cánh tay.

Cậu cảm thấy tay mình hình như bị gãy xương rồi, mặt cậu tái nhợt như giấy nhưng cậu không có thời gian quan tâm, nhanh chóng lật người rồi bò xuống giường.

Cố Ưu bình thản nhìn cậu giãy dụa, nhìn cậu ngã cái bịch xuống đất, ngay cả xoay đầu cũng không dám xoay cứ thế mà loạng choạng mà nhào dậy đi về phía cửa.

Cửa khóa.

"Mở cửa! Có ai không? Cứu tôi với, cứu tôi với!"

Nhìn Cố Yêu khủng hoảng đập cửa, không dám quay đầu nhìn hắn, hắn cười lạnh, trên tay cầm dây xích giật một cái kéo Cố Yêu ngay lập tức cả người đập xuống sàn.

Cậu nằm dưới đất, khiếp sợ đến cực độ nhìn Cố Ưu vô cùng nhẹ nhàng dùng dây xích xích chân cậu, hắn giựt dây xích kéo ngược cậu về, dù cho cậu giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi.

Càng giãy dụa cổ chân như muốn rời khỏi cơ thể.

"Không... không..."

"Em cầu anh... em cầu anh..."

Cổ Ưu thưởng thức nước mắt nước mũi của Cố Yêu trào ra, lần này hắn banh hai chân của Cố Yêu ra, bẻ ngược hai chân của Cố Yêu rồi dùng thắt lưng cột chân cậu lên hai góc cột ở đầu giường.

Chân bị gập thẳng như vậy, mông không khỏi bị hẩy lên, nhấc khỏi giường phô ra bé bướm cho Cố Ưu nhìn thấy.

Cố Ưu nhìn bé bướm sợ đến mức khóc lóc, phùn phụt mà xịt ra dịch nhầy, hắn cười một cách châm biếm, một tay móc bướm nhỏ, một tay kéo xuống quần. Hắn cởi ra lớp quần ngoài. Cố Yêu bất chấp tất cả, cậu gào đến khàn cả giọng.

"Không, em van anh..."

"Ồn quá." Cố Ưu nhăn mày. Bực bội tuột xuống cái quần lót của hắn, sau đó thô bạo mà vo nó thành một cục nhét vào miệng của Cố Yêu.

"Ưm... ưm... hôi..."

Cố Yêu bị quần lót nhét vào trong miệng, quần lót của Cố Ưu rất to thậm chí là rất dày, hơn nữa còn rất nồng mùi làm căng cả miệng của cậu.

Cố Yêu đau đớn, cậu muốn hít thở hoặc nuốt nước bọt, dùng lưỡi đẩy nó ra, nhưng lại không đẩy ra được, trái lại quần lót bị ép  chảy ra dịch nhầy chảy xuống cổ họng của cậu.

Cố Dục mỗi lần hít thở thứ mùi kinh khủng đó càng khiến đầu óc còn căng thẳng, dạ dày quằn quại.

Cố Yêu đột nhiên đem cặc bự cứng ngắc, nổi đầy gân xanh nhắm ngay miệng bướm, tìm được vị trí thích hợp cắm một phát vào tận gốc.

"Phụt." một tiếng, Cố Yêu đôi mắt trợn to, đau đớn muốn  gào lên, cậu liều mạng hô hấp tựa như con cá thiếu oxy mà giãy đành đạch chỉ là thứ cậu hít vào là thứ mùi kinh khủng đó.

Màn trinh bị kéo rách, hơn nữa không chỉ có màn trinh ngay cả nơi đó đều bị tổn thương không hề nhẹ, máu chảy dài xuống đùi. Cố Yêu hai mắt đen ngòm, thống khổ.

Cố Ưu nhìn thấy mà muốn rủ lòng thương. Hắn hôn nhẹ lên  khóe mắt của Cố Yêu, rút cái quần lót ra khỏi miệng của Cố Yêu.

"Xin lỗi, anh bạo lực quá."

Cố Yêu không nói nên lời, cậu cắn chặt răng, nước mắt lăn dài xuống, Cố Ưu rất kiên nhẫn mà dùng lưỡi liếm từng chút một.

"Ngoan, rất nhanh sẽ không đau."

Cố Ưu đột nhiên tỏ vẻ từ bi mà đút cho Cố Yêu một viên thuốc con nhộng màu hồng, Cố Yêu vô lực kháng cự. Viên thuốc lập tức tan ra trong miệng. Một cảm giác lạ lùng từ tử truyền tới.

"Anh... cho em uống cái gì?" Cố Yêu rưng rưng hỏi.

"Rất nhanh em sẽ biết thôi."

...
Không cần dùng não mấy bậc tà dâm chúng tôi cũng biết.

ĐỀ CỬ TRUYỆN MỚI ĐƯỢC KÍ HỢP ĐỒNG BÊN NOVELTOON.

Tôi trở thành ảnh đế nhớ thuần hóa đám công điên

Nhất thụ đa công, mỗi công một loại bệnh, công điên nhưng thụ càng điên, xem thằng nào cắn chết được thằng nào.
Cường cường. Trọng điểm ngược công, ít ngược thụ.

Văn án:

Dạ Quang được một lần nữa trọng sinh sống lại, nhưng không phải miễn phí.

Vận mệnh như đang trêu đùa hắn, kiếp trước sống thì bị gánh nợ cho cha, chết cũng là chết trong tay người khác. Cả cuộc đời dường như bị chi phối bởi bàn tay người khác.

Hắn không cam lòng, kiếp này được sống lại, hắn lại phải khiến cho kẻ thù của hắn yêu hắn, lại phải khiến những anh hùng bàn phím tung hô hắn.

Nếu không hắn sẽ chết.

Thời hạn: ba năm.

Ba năm chạy đua với tử thần.

Hắn một lần nữa bước lên con đường đầy gai, hướng đến ngôi vị ảnh đế.

Dạ Quang nhìn bản thân mình trong gương, mỹ nhân tái nhợt, mệt mỏi mà cười:

"Dù sao, vẫn còn người yêu thương ta."

Dù có trở thành ác quỷ dưới địa ngục, ta cũng sẽ trở thành Satan, thần của quỷ.

Đạp chúng quỷ dưới chân, nhưng cũng chỉ có ta có thể cho chúng bình yên trong đêm tối.

Ánh sáng từ ngọn lửa địa ngục, khiến các ác quỷ phát ra từng âm thanh si mê.

...
Hắn tựa như là thần minh, lại khát vọng phàm nhân yêu thương, bởi vì một chút ấm áp mà sẵn sàng ở lại.

Lập ý: mỹ cường thảm, sự nghiệp thụ, khốn nạn tra công.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro