tập 8: dạy dỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người ái ngại bình chọn, tui hiểu tui hiểu... tui viết cũng muốn độn thổ luôn.

...
Mọi tầm mắt đều hướng về phía cậu, cậu cúi đầu càng thấp nước từ trên tóc chảy xuống mặt, trên người quần áo vẫn còn ướt dán vào da thịt, như có như không lộ ra.

Không khí yên tĩnh đến tột độ, Cố Yêu nuốt nước bọt nói:

"Chào ba, chào các anh."

"Ai cho cậu gọi như thế, cậu đâu còn là thiếu gia của nhà này."  Cố lang tỏ ra cọc cằn.

Cố Yêu im lặng không phản bác được, cậu cắn môi nhìn cái ghế trống duy nhất trong bàn, nó ở cạnh anh hai.

Điều này cũng khá dễ hiểu, nhà họ Cố không bao giờ để cái ghế nào dư ở trên bàn, vì thế có khả năng là Cố Ưu cố tình để ghế cho cậu. Tâm tình của Cố Yêu rất phức tạp, cậu cúi gầm mặt mà ngồi xuống ở chỗ đó.

"Em không nói một tiếng cảm ơn anh sao?"

Cố Yêu lí nhí hai tiếng "Cảm ơn anh."

"Tôi không nghe ra một tí chân thành nào."

Cố Ưu bình thản nói, vẫn giọng nói mang theo điệu cười như có như không cợt nhã. Cố Yêu xấu hổ, vừa muốn lặp lại lời cảm ơn đã nghe hắn nói.

"Thôi, không cần đâu. Dù sao tôi cũng không muốn nghe cảm ơn không như vậy."

Cố Ưu cười cười, hắn nhẹ nâng cặp mắt kính, gương mặt tràn đầy chính trực, ý đồ lại vô cùng đen tối, bàn tay hắn lại rờ xuống bờ mông của Cố Yêu.

Mặt Cố Yêu tái nhợt, cậu dùng tay đẩy hắn ra:

"Đừng..."

"Em muốn người khác nhìn thấy sao?"

Hắn khẽ thì thào, nhìn Cố Yêu cứng đờ sợ hãi không dám động đậy, động tác càng thêm càn rỡ, hắn híp mắt cười, bàn tay trườn vào trong quần, hắn  thuần thục mà kéo lấy le đĩ tựa như nghịch món đồ chơi mà xoa nắn.

Le đĩ thấy cái tay quen liền theo thói quen phun nước phùn phụt hầu hạ.

Cố Yêu mặt đỏ chót, một chút cũng không dám cử động, cậu không dám phản kháng, cậu không dám tưởng tượng bọn họ sẽ nhìn cậu như thế nào.

"Em không ăn cơm sao?" Cố Ưu quan tâm hỏi, nếu không phải bàn tay hắn vẫn liên tục khảy le cậu thì cậu cũng sẽ tin rằng hắn là một người anh tốt, quan tâm em trai.

Cố Yêu từ đầu tới cuối mím môi, bị mọi người nhìn chằm chằm chỉ có thể gượng đáp:

"Dạ... ăn."

"Không biết trưng ra bộ mặt đưa đám đó cho ai xem." Cố Lang khinh thường nói.

"Đừng nói như thế,  em ấy vừa bệnh xong, sắc mặt không tốt là chuyện bình thường mà, phải không Cố Yêu?"

Cố Ưu cười hỏi, còn dùng một tay gặp miếng thịt vào chén của Cố Yêu.

Cố Yêu không đáp lại chỉ cúi đầu ăn cơm. Thấy cậu không trả lời, Cố Ưu lại giật mạnh le đĩ.

"A..." Cố Yêu không kiềm nén được khẽ ngâm một tiếng, gương mặt đã vốn ửng đỏ của cậu càng thêm đỏ chót.

"Em làm sao vậy? Không khỏe sao?" Cố Nhã quan tâm hỏi.

Cố Yêu cắn răng không trả lời mà người kia càng hưng phấn, đầu ngón tay thon dài búng liên tục le đĩ.

Le đĩ hưng phấn phóc phóc mấy tiếng, lắc lư liên tục, Cố Yêu mặt càng đỏ cậu khép lại chân nhưng Cố Ưu chơi ác hai ngón tay kẹp le ba ngón tay móc lồn.

"Không,..."

"Mày bị làm sao thế?" Cố Lang nhíu mày hỏi.

"Không... không sao..."

Cố Yêu cắn răng nức nở nói từng chữ, bờ vai run rẩy lẩy bẩy, Cố Lang nhìn chăm chú Cố Yêu, hắn ngẩn người, lúc này  nhìn Cố Yêu thật lạ đôi mắt óng ánh ngập nước, môi đỏ nhấp cắn, gương mặt ửng hổng.

Không hiểu sao lại khiến Cố Lang cảm thấy cả người nóng phừng lên, con cặc dưới háng không biết cố gắng mà cương cứng. Hắn đập bàn nói:

"Tôi ăn xong rồi, đi trước."

Hắn đứng phắc dậy rồi bỏ đi, Cố Thế đôi mắt lạnh lẽo không một cảm xúc nhìn Cố Yêu, hai hàng lông mày cau lại. Hắn nhìn cậu đầy vẻ thâm ý, Cố Yêu cảm giác dường như bản thân mình trần trụi trước mặt hắn vậy.

"Tôi cũng ăn xong rồi."

Cố Thế nói rồi đứng dậy, chén cơm của hắn quả thực không còn một hạt gạo. Mà sau khi Cố Thế đi trên bàn chỉ còn lại Cố Thịnh, Cố Nhã.

Cố Nhã không rời đi nhưng sắc mặt của hắn rất không tốt. Hắn đứng lên muốn lại gần. Cố Yêu sợ hãi hãi muốn nói gì đó nhưng ngón tay của Cố Ưu lúc này lại cố ý thọc vào tử cung của Cố Yêu làm nó nhả nước ọc ọc.

Không... không.

Nỗi sợ hãi bị bị phát hiện cùng với làn sóng dục vòng làm hai mắt của Cố Yêu nhuộm đẫm tình dục, đôi mắt rơm rớm đáng thương, khiến người ta càng muốn đè cậu ra chịch tàn nhẫn.

Phập, phập, nhóp nhép, ngón tay thọc vào rút ra lỗ lồn. Hẳn là sau khi ăn xong cô giúp việc cũng không cần lau ghế bởi vì ghế đã được Cố Yêu dùng nước lồn lau đến bóng loáng.

"Không cần..."

Cố Nhã nhìn đến thất thần, hắn nhìn muốn đơ ra, khi hắn sắp thấy rõ ràng mọi chuyện. Đột nhiên vị anh cả luôn im lặng ăn cơm liền đập bàn.

"Cố Yêu!  Em đi theo anh đến phòng sách của anh tìm anh!"

Cố Yêu hết hồn nhìn đôi mắt tựa như hiểu rõ tất cả của Cố Thịnh giật mình, cậu mím môi không dám nói gì mà Cố Ưu thì chỉ cười cười, ngón tay rời khỏi cơ thể của Cố Yêu.

"Được rồi bé cưng ngoan ngoan đi theo anh cả đi, lát nữa để anh đút no em sau nhé."

Cố Thịnh nghe mà mặt tối sầm, đứng lên phắt dậy rời khỏi bàn ăn, Cố Yêu do dự trong chốc lát, nhìn Cố Ưu đã trở lại dáng vẻ công tử tĩnh lặng kia, nhìn Cố Nhã ánh mắt đầy dò xét và phẫn nộ, cộng thêm bước chân đầy bực bội của Cố Thịnh.

Cố Yêu cảm thấy khó thở, mà khi Cố Nhã muốn tiến tới cậu, nỗi sợ bị phát hiện lấp đầy tâm trí, cậu nhanh chóng đứng dậy, chạy Cố Thịnh.

Cậu thậm chí không kịp quan tâm, quần cậu đã chèm nhẹp một mảnh trông vô cùng khả nghi.

Mà bước chân của Cố Thịnh nhanh hơn bình thường, chứng tó hắn đang rất vội vã, vì thế ngay khi đến cửa phòng hắn lập tức nắm lấy vạt áo của cậu lôi cậu vào trong rồi đóng sầm cửa lại.

"Quỳ xuống!"

"Anh cả?"

Cố Yêu không hiểu điều gì nhưng nghe giọng nói đầy tức giận của hắn thì run sợ. Cậu ngước đầu nhìn cặp mắt tối đen tựa như thung lũng kia nhìn chăm chú vào cậu hoàn toàn không có chút tình cảm nào.

"Em còn hỏi lí do vì sao? Em khiến tôi rất thất vọng, có phải vì sợ hãi bị đuổi khỏi ngôi nhà này, mất đi cuộc sống giàu sang nên em quyến rũ Cố Ưu phải không."

"Không, em không có." Cố yêu nghe vậy gương mặt lập trắng bệt cậu lắp bắp giải thích, cậu muốn biện giải cho bản thân nhưng Cố Thịnh không muốn nghe. Hắn hừ lạnh.

"Không có sao? Như vậy chứng minh đi Cởi đồ ra!"

Cố Yêu nhìn đôi mắt đầy phẫn nộ xen lẫn xem thường của hắn, cậu cảm thấy nhục nhã đến không thở nỗi, nhớ đến trên người còn chi chít dấu vết tình dục, sắc mặt cậu càng trắng bệt, cơ thể càng run rẩy, đầu cúi gục xuống.

Hắn nhìn cậu như vậy liền cho rằng cậu thừa nhận, trong đôi mắt phừng phực giận dữ, hắn trân quý cậu từ nhỏ nhìn đến cơ thể cậu so người bình thường khác lạ trong lòng có dục vọng lại lựa chọn che giấu, còn cậu thì sao, tùy tiện như thế, ai tới cũng có thể làm?

Càng nghĩ càng điên máu.

Hắn  xông lại gần, hơi thở mang một mùi thuốc lá ập vào mặt của Cố Yêu. Cố Yêu bấn loạn lùi ra sau, đã bị hắn giật lấy vạt áo. Một tiếng xé cái xoạt xuống, cúc áo vạt áo đều bị xé nát.

Da thịt trắng nõn chằng chịt vết hôn lập tức lộ ra, Cố Thịnh hai mắt đỏ bừng nhìn cậu. Miệng văng thô tục:

"Mẹ nó, em còn nói em không phải đĩ."

"Không... em không phải..." Cố Yêu mặt đỏ thấu phản kháng, hai tay chống đẩy Cố Thịnh.

"Nước lồn chảy ròng ròng như vậy còn nói không phải."

Bàn tay thô to của Cố Thịnh trườn vào trong quần, tức giận mà chụp vào cái lồn, lồn bị bóp đau, phụt ra nước.

Cố Yêu muốn khép chân lại, lại khiến lồn càng khép chặt chảy ra càng nhiều nước. Cố Thịnh nhìn cậu phản kháng giận quát.

"Địt, em dám phản kháng tôi? Tin tôi đuổi em ra khỏi nhà không, con đĩ."

Cố Thịnh dữ tợn trừng Cố Yêu, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, một tay bóp lấy cổ cậu.

Cố Yêu sợ hãi thật sự, cậu cảm thấy rất hoang mang, cậu không hiểu Cố Thịnh là người thương cậu nhất trong nhà, từ nhỏ thường xuyên cùng cậu chơi, hiện tại vì cái gì lại xa lạ như vậy. Nức nở nói:

"Không... anh cả..."

Cố Thịnh cười lạnh, không biết hắn nghĩ tới cái gì mà lại thì thầm bên tai cố yêu. Giọng khe khẽ đầy ôn nhu:

"Được rồi, ngoan không khóc, banh lồn cho anh cả chơi, anh cả thương em được không?"

"Em xin anh..."

Cố Yêu lắc đầu phản kháng, Cố Thịnh sắc mặt tựa như mây đen đầy trời, hai mắt hắn trợn to, lạnh lẽo nói:

"Cái lồn này em banh ra cho anh hai chơi thì được, lại không cho anh cả chơi, tại sao vậy?"

"Không... em không có mà, không có mà em van anh, gì cũng được... đừng làm chuyện đó."

Nhìn cậu khóc đến nước mắt nước mũi trào ra như vậy, Cố Thịnh trong mắt lấy lại bình tĩnh nhưng nghĩ tới cái lồn của cậu bị Cố Ưu đụ hắn lại không bình tĩnh được.

"Được, anh không chơi lồn em, nhưng em có biết em để Cố Ưu nghịch lồn là sai không?"

"Là... là em sai, em không nên để Cố Ưu nghịch lồn."

Cố Yêu mừng vô cùng khi tay của hắn buông ra khỏi người cậu, cậu không nhận ra lời nói hắn có gì sai. Cậu như tù nhận được ân xá, bây giờ chỉ cần hắn không đụ vào cái lồn của cậu, không đuổi cậu ra khỏi nhà thì nói gì cậu cũng nhận.

"Như vậy để anh phạt lồn em được không?"

...
2000 chữ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro