Chương 6: Vệ sĩ và cậu chủ nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yên Lan là con trai út của nhà họ Yên ở thành phố H. Vì vừa là con út, vừa là người song tính nên cậu được gia đình cưng chiều, che chở hết mực. Họ thuê cho cậu một người vệ sĩ kiêm cả bảo mẫu để thay họ chăm sóc hoàng tử nhỏ này. Vệ sĩ luôn theo sát bên cạnh Yên Lan, ở cùng với Yên Lan để tiện chăm nom cậu. 

Hôm nay Yên Lan có hẹn đi mua sắm cùng với bạn, cậu thay quần áo xong rồi đứng trước cửa phòng gọi lớn 

"Lục Tiêuuuuuu. Anh đâu rồiiii. Em sắp đi ra ngoài rồi nèeeee."

Nói về suy nghĩa của Yên Lan về người vệ sĩ Lục Tiêu này thì cậu khá là thích anh, nhất là gương mặt đẹp trai và body cực phẩm kia. Tính tình thì không tốt lắm, lúc nào cũng trưng ra cái mặt lạnh tanh chả mấy khi cười, suốt ngày dạy dỗ cậu sống không healthy, bắt cậu ngủ sớm, bảo cậu chăm tập thể dục, vân vân và mây mây. Thế nhưng cậu không dám phản kháng lại Lục Tiêu bao giờ vì chỉ cần đến gần anh là chân cậu nhũn ra, lồn cậu rục rịch chảy nước. Cậu cũng muốn Lục Tiêu lắm chứ, muốn nhìn thấy gương mặt kia nhuốm đầy dục vọng vì cậu. Nhưng dù bao nhiêu lần thử quyến rũ anh mà anh cũng chả mảy may để ý. Bất mãn trong lòng là thế nhưng khi thấy Lục Tiêu vừa xuất hiện thì Yên Lan lại tươi cười. Cả hai cùng lên tiếng

"Xin lỗi cậu chủ. Tôi vừa bận việc nên đến muộn. Mong cậu chủ tha lỗi."

"Em đợi anh lâu lắm lắmmmm. Đứng mỏi cả chân rồi, không bước đi nổi nữa. Anh Tiêu phải bế em đi."

Lục Tiêu mặt không đổi sắc mà bước tới, tay anh đỡ lấy cánh mông đầy đặn của Yên Lan rồi bế cậu lên, mặt đối mặt với anh. Yên Lan thì tủm tỉm cười, lại bày mưu gạ gẫm anh chàng vệ sĩ mặt lạnh này. Cậu hôn nhẹ lên môi của người đối diện rồi choàng tay ôm lấy cổ anh.

"Đi thôiiii."

Ở nơi mà Yên Lan không nhìn thấy được, Lục Tiêu vừa nở một nụ cười nhạt, ánh mắt tối tăm không hề che giấu đi dục vọng. Lần này Lục Tiêu quyết định không kìm nén thêm nữa, anh đã chiều chuộng cậu chủ quá nhiều, đến lúc phải cho cậu chủ một bài học, đừng đùa với lửa.

Yên Lan đi đến trung tâm thương mại gặp bạn thân, cả hai cùng nhau mua sắm thỏa thích, Lục Tiêu vẫn luôn đi theo sau họ. Anh không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Yên Lan như muốn nuốt chửng cậu chủ của mình vào trong bụng. Họ mua sắm xong rồi thì dừng nghỉ chân ở một quán trà sữa, Lục Tiêu biết sở thích của Yên Lan, anh order đồ uống rồi mang ra cho cậu. Yên Lan hút một ngụm, nhận ra hương vị quen thuộc, hài lòng cho Lục Tiêu 1 cái like. Đang nói chuyện, bỗng nhiên Yên Lan cảm thấy buồn ngủ vô cùng, mí mắt cứ muốn dính lại với nhau, chưa kịp nói thêm gì thì cậu đã ngủ thiếp đi.

Lúc lấy lại ý thức, trước mắt vẫn tối đen, Yên Lan hốt hoảng khi nhận ra bản thân đang nằm trên chăn đệm mềm mại,  không còn mặc gì trên người, hai tay thì bị trói lại, cổ chân bị thứ gì đó mềm mại bao lấy, thử cử động thì cậu nghe thấy tiếng leng keng, hình như là xích sắt. Trong lòng Yên Lan lo lắng, cậu gọi tên vệ sĩ

"Lục Tiêu... Lục Tiêu... Anh đâu rồi Lục Tiêu.."

"Tỉnh rồi à?"

Nghe thấy giọng của người mà cậu đang tìm kiếm, Yên Lan vui mừng

"Anh Lục Tiêu, mau cứu em. Em bị bắt lại, không nhìn thấy gì cả. Anh đang ở đâu vậy? Anh Lục Tiêu ơi..?"

"Cậu chủ nhỏ của tôi. Muốn tôi cứu cậu thì trước tiên, để tôi dạy cho cậu một bài học đã nhé."

Yên Lan chỉ nghĩ rằng anh lại dạy dỗ cậu như mọi lần nhưng đột nhiên có tay ai đó chạm vào đùi cậu. Không nhìn thấy gì, tay chân bị trói lại, không biết mục đích của bàn tay kia là gì, trong lòng cậu dần trở nên sợ hãi. Cậu lại gọi tên anh

"Anh Lục Tiêu... có ai chạm vào em... em sợ quá... Anh ơi... Lục Tiêu... Mau cứu em"

"Sợ cái gì? Không phải cậu chủ thích tôi làm như thế này sao? Bây giờ tôi thỏa mãn cho cậu chủ nhé"

Sau khi biết được chủ nhân của bàn tay đang sờ mó cơ thể của mình chính là Lục Tiêu thì Yên Lan mới bớt căng thẳng.

"Anh Tiêu ơi... Thả em ra đi anh... Em... em chỉ... đùa anh thôi..."

"Đùa? Cậu chủ đã nghe câu này chưa? Đừng đùa với lửa. Cậu chủ đùa với tôi, nhưng tôi không thích đùa như vậy. Hôm nay tôi sẽ nghiêm túc nghe lời cậu chủ, làm cho cậu sung sướng đến ngất ngây."

Bàn tay to lớn, đầy vết chai của anh tiếp tục lướt trên làm da mịn màng của cậu chủ nhỏ. Yên Lan bị sờ đến hoảng hốt, bị bịt mắt, bị trói tay chân làm cho các giác quan khác trở nên vô cùng nhạy cảm. Ngón tay của Lục Tiêu chạm vào đâu, cậu rùng mình đến đấy. Tay anh xoa vú cậu, cảm giác tê dại truyền đến khiến cho lồn non phía dưới bắt đầu chảy nước.

"Cậu chủ quyến rũ tôi, muốn thấy dục vọng của tôi. Tôi lại càng không muốn cho cậu thấy, thế nên tôi bịt mắt cậu, trói cậu lại. Đây là hình phạt mà tôi dành cho cậu. Khi nào cậu chủ ngoan ngoãn nghe lời thì tôi sẽ thả cậu chủ ra"

"Ưmmm... Anh... đừng xoa vú em nữa... anh... thả em ra đi"

"Không thích xoa, vậy thì tôi bú nhé. Lần trước cậu còn cố tình nâng vú lên miệng của tôi mà. Để hôm nay tôi sẽ bú cho cậu"

Đầu vú lạnh lẽo bỗng nhiên được người ngậm vào bên trong khoang miệng ấm áp. Lục Tiêu vừa bú vừa cắn, bên vú còn lại anh cũng dùng tay nắn bóp.

"Ưmmmm.... haaaaaa.... anh... anh ơi... đừng bú nữa.... em... em..."

Lục Tiêu ngẩn đầu lên nhìn gương mặt đỏ bừng, tấm vải đen che đi đôi mắt chỉ chừa lại đôi môi hồng hào đang hé mở thốt ra từng tiếng rên rỉ đứt quãng. Anh buông tay, chạm vào lồn non phía dưới. Quả nhiên là đã chảy đầy nước dâm.

"Nứng rồi à? Mới bú vú thôi đã chảy nhiều nước như vậy? Cái lồn này thèm khát lắm rồi nhỉ?"

"Hức... đều tại anh... tại anh làm em nứng... em thích anh chứ bộ... nhưng anh không thèm quan tâm đến em. Em dâng lồn lên cho anh mà anh có thèm đụ em đâu. Anh.... Anh là cái đồ bị liệt dương huhuhu"

Yên Lan vừa tức vừa tủi thân, cậu quyến rũ anh thì anh từ chối, giờ anh lại bắt cậu về đây. Cậu khóc lóc xả hết bất mãn ở trong lòng, còn liều mình mắng anh bị liệt dương. Nghe thấy hai từ "liệt dương", trán Lục Tiêu nổi gân xanh, anh tức đến bật cười, gằng giọng nói với cậu

"Cậu chủ nhỏ lại chưa học được rồi. Tôi đã bảo là đưng-đùa-với-lửa"

Vừa dứt lời, anh thúc một cú thật mạnh, đâm cặc anh lút cán vào trong cái lồn nghịch ngợm của cậu chủ nhỏ. Lồn của Yên Lan được ăn cặc thì liền co bóp lấy lòng anh. Không được báo trước nên Yên Lan suýt ngất vì bị cú thúc vừa rồi của Lục Tiêu làm cho sướng tê lồn. Giác quan nhạy bén, Yên Lan có thể cảm nhận con cặc sự to lớn và gân guốc của gốc cặc đang chôn trong mình.

"sshhhhh... xem tôi đụ cậu.. oohhhhh cặc tôi đụ vào lồn nứng của cậu đây... cậu chủ nói ai liệt dương.. oohhhh tôi phải... giã nát cái lồn hư hỏng này.... chết tiệt.... đụ lồn sướng quá... lồn cậu chủ đúng là giỏi dụ dỗ người ta... a sướng.... không muốn rút cặc ra khỏi lồn mà.."

"Áaaahhhhhhh cặc anh Lục Tiêu đụ vào lồn em rồi.... to quá... rách lồn em mất.... anh ơi... đụ nhẹ thôi anh... hứccc... xót quá... áaaahhh.."

"Không rách... hmmmmm không đụ rách đâu... lồn đĩ hút chặt thế này... sao mà rách được... haaaaaa đáng ra tôi nên đụ cậu chủ từ lâu rồi.... haaaaaaa lồn của cậu chủ mút cặc tôi sướng quá... aaahhhhhhhh"

"Ứmmmm.... ahaaaaa... to.. to quá... lồn nhỏ không chịu nổi... huhu anh ơi... em sai rồi... anh đụ chậm thôi... lồn em tê quá.."

"Tôi đụ chậm thì làm sao sướng lồn cậu chủ được... aaaahhhhhhh cậu chủ mở tử cung ra cho cặc tôi đi vào... tôi đụ chết cậu... dạy cho cậu một bài học... oohhhh sshhhh sướng cặc..."

Lục Tiêu lật người Yên Lan lại, để cho cậu quỳ gối rồi lại tiếp tục đóng cặc vào lồn cậu như vũ bão từ phía sau. Lục Tiêu nhìn cậu đang quỳ gối giống như một con chó mà phấn khích hơn, đụ cậu một hơi thật nhanh làm cho cho cơ thể người phía trước rung lên theo từng cú nắc vào.

"Aaahhhh cặc bự vào sâu quá... sướng lồn... anh Tiêu đụ nhanh quá... aaahhhh hức..."

"Đụ cái lồn này quá sướng... tôi sẽ thưởng cho nó tinh đặc nóng hổi... aaaahhhhhhh đầu cặc đụ vào tử cung rồi... cậu chủ mở tử cung ra để cặc tôi bắn tinh vào... aaahhhh"

"Ưmmmm haaaaa... mở tử cung cho anh đụ... haaa.... đụ tử cung đi anh.... haaaaa bắn tinh cho em... aaahhhh ahhhhh"

"Ư..... Tôi bắn đâyyyy... cậu chủ ơi... tôi bắn tinh cho cậuuuu"

Lục Tiêu xả tinh vào trong tử cung của Yên Lan, cả hai đều ra cùng lúc, cặc nhỏ phía trước của Yên Lan còn co giật, bắn ra ít tinh dịch. Lục Tiêu sướng ngất ngây trước cái lồn non này của cậu chủ. Bắn tinh xong anh không vội rút ra mà ngâm cặc trong cái lồn non mềm này, để nó ghi nhớ hình dáng cặc của anh, tự giác mở lồn ra cho anh đụ.

- Hết chương 6 -



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro