1. Anh muốn được hiếp bằng tay hay bằng lưỡi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lỡ mồm chê đàn em bất lực, bị đàn em chân yếu tay mềm giỏi dùng miệng lưỡi dụ dỗ ngồi lên mặt bú móc không ngừng cao trào, nước lồn lênh láng phun như mưa.   

(((o(*°▽°*)o)))

Kaveh điều chỉnh nhịp thở, mở to miệng hòng nuốt dị vật sâu hơn. Yết hầu co rút theo phản xạ, cậu cố đếm ngược mười giây trước khi nhả cây gậy ra lấy hơi. Nỗ lực nửa buổi cũng được đền đáp xứng đáng - thằng em của Alhaitham cuối cùng đã chịu thức giấc, dù chỉ mới bán cương, nhưng đầu khấc đang chầm chậm rỉ dịch tiền tinh ra cũng được coi như là một phản hồi tích cực đi? Kaveh khẽ thở phào nhẹ nhõm.

"Xét về thiên phú tốn công vô ích thì tôi khá ngưỡng mộ ngài kiến trúc sư đây, anh mà đứng thứ hai thì không ai dám về nhất đâu." Kaveh ngẩng đẩu liếc xéo chủ nhân của giọng nói, thế mà chẳng biết đối phương đã lấy sách ra đọc từ khi nào, cậu bức xúc: 

"Bày tỏ chút ít trân trọng đối với thành quả anh cất công tạo dựng thì cơ bắp trên người cậu tiêu biến hết à?? "

"Vả lại ngài Quan Thư Ký đây cũng phải tìm cách gì đi chứ, con hàng vô dụng này mọc dưới háng cậu chứ có trên người anh quái đâu!"

" Thì chẳng phải ban đầu tôi đã bảo rằng mình ít có nhu cầu ở phương diện này rồi hay sao." Alhaitham nhàn nhạt đáp trả, làm bộ không để ý đến đũng quần mở toang cùng mỹ nhân tóc vàng quỳ sấp giữa háng hắn mà đủng đỉnh lật sách, phong thái ung dung như đang dốc lòng nghiên cứu học thuật.

Kaveh phẫn nộ muốn cạp đứt thằng cu trong tay nhưng không nỡ lòng đạp đổ "thành quả lao động" của mình, hết cách nản chí lật người nằm đè lên đùi Alhaitham. 

Hai người vừa đến với nhau không lâu, buổi đầu cùng tập huấn giao lưu thân thể cứ thế ngã cắm sấp mặt ở bước vỡ lòng. Kaveh vốn tưởng ngài Quan Thư Ký chỉ coi cấm dục là một loại thái độ nhân sinh, ai ngờ nó còn bao hàm cả nhân tố sinh lý... 

Giờ mà quay xe thì chỉ có nước đâm đầu vào biển thôi, vì cậu đã bị đống cơ bắp đồ sộ cùng cây xúc xích hiệu Lambad mới lột nửa vỏ trước mặt làm mù mắt mất rồi. Tuy rằng bản thân Kaveh không thuộc tuýp người trọng dục nhưng đứng trước cơ thể mơn mởn của người yêu thì chim thiên đường cũng phải gáy thôi. 

Vấn đề là liệu một tình yêu không có sự tương thích kề cận về thể xác có bền chặt không, hay phải chăng chỉ dừng lại ở mức nắm tay trong sáng thuần khiết như thuyết Plato họ đã được học khi còn ngồi trên ghế học viện...?

Khuôn mặt bị bóng tối che khuất một nửa của đàn em lọt vào mắt cậu, đôi mày cương nghị nhíu lại cùng quai hàm căng chặt, chính là biểu cảm "Không vui" điển hình, đấy là lúc chuyên gia nghiên cứu lừng danh khoa [Alhaitham biểu cảm học] đến từ học phái Kshahrewar - nhận ra mình vừa buột miệng thốt ra câu 'Tình ta liệu có bền lâu?'  Cậu cắn rứt lương tâm ngồi phắt dậy, não chưa thông mồm chưa bôi mỡ đang loay hoay soạn văn mẫu dỗ bồ thì Alhaitham chợt hỏi: "Tiền bối có muốn làm không?"

Kaveh có linh cảm xấu về điều này. Quan Thư Ký ít khi gọi cậu như vậy, trừ phi hắn đang ủ mưu gì đấy - thằng nhóc này ngày thường miệng lưỡi sắc như dao, chết ở chỗ chính nó càng góp phần tăng thêm sát thương và tỉ lệ chí mạng gây ra bởi kỹ năng giả bộ yếu thế của hắn lên lòng tin của Kaveh. Và y như rằng lần này cậu lại sập bẫy, bởi Alhaitham đề nghị: " Để em liếm cho anh."

...Sao cậu ta có thể thốt ra lời thoại cực kì phá cách cực kì bá đạo như rày mà mặt vẫn không chút gợn sóng được nhỉ? 

Kaveh săm soi từng li từng tí biểu cảm trên gương mặt ngài Quan Thư Ký, điểm yếu của đối phương còn chưa thấy mà mặt cậu lại càng lúc càng nóng như tôm bị luộc. Nhưng phi vụ này cũng quá hời đi, chỉ cần nghĩ đến việc Alhaitham ngạo mạn ngày thường giờ đây lại nhún nhường xuống nước với mình thôi cũng đủ khiến cậu hứng tình rồi.

"Nhớ phải làm cho thật nghiêm túc nhá...!" Kaveh lẩm bẩm cởi quần, dưới ánh mắt nóng rực của đối phương nâng đùi lên, phô bày một trong những bí mật ít ai biết về vị kiến trúc sư lẫy lững nhất Sumeru.

Hơi thở của Alhaitham bỗng nhẹ đi. Dẫu đã được Kaveh tiết lộ cũng như từng nhẹ nhàng mơn trớn trong giai đoạn chuẩn bị vượt rào lúc trước, nhưng trực quan sinh động như này thì mới là lần đầu tiên. Kaveh ngại ngùng lắc mông, bên dưới chồi non hưng phấn là nụ hoa thịt múp míp đang độ nở rộ, vì bị phần thịt đùi non màu mỡ gần xương chậu chèn ép nên cứ mấp máy, thỉnh thoảng nhả ra từng tia mật trong suốt.

Hai vị thân sinh của Kaveh giữ con quá kĩ, điều đó phần nào vô tình hình thành cho Kaveh bé bỏng sự phóng khoáng có hơi vô tri về việc giữ gìn cơ thể không giống người thường của mình. Hậu quả là ngày đầu tiên được xếp chung phòng với Alhaitham, cậu đã thẳng thắn tiết lộ bí mật của bản thân, mong rằng sau này cả hai vẫn sẽ hòa hợp nhau bất chấp sự khác biệt, thiện chí là thế, chả hiểu sao Alhaitham lại đáp lễ cậu bằng nguyên một chuyên đề giáo dục về quyền riêng tư cá nhân!

Bây giờ nhớ lại, thì nét mặt của cậu thiếu niên năm đó cũng bối rối y chang hiện tại. Tim Kaveh chợt mềm nhũn, cậu dùng phần đùi trong mềm mịn kẹp lấy hai bên mặt Quan Thư Ký, cười hì hì đặt câu hỏi: "Nè, cậu bắt đầu thích anh từ khi nào ấy nhỉ?"

"Sao anh lại hỏi vậy?" Alhaitham siết lấy cặp mông đẫy đà của tiền bối nhào nặn, nhẫn và găng tay hắn đã cởi ra hết nên càng tăng thêm cho động tác ấy vài vẻ sắc tình. Vị học giả tự xưng chân yếu tay mềm nhưng lực không mềm, dễ dàng nắn bóp hai phần thịt đầy đặn thành đủ mọi hình dáng tùy thích, Kaveh chắc mẩm ngày mai trên người mình sẽ có đủ loại dấu tay do hắn để lại cho mà coi.

"Hehe, anh nghĩ gì hỏi nấy thôi~" Kaveh nghển cổ, tựa chim hoàng yến hãnh diện đang khoe khoang cho mọi người biết chú được chủ nhân chiều chuộng đến nhường nào, cậu hồn nhiên không biết rằng mông mình vừa bị kéo đến sát mặt Alhaitham, rằng tư thế hiện tại nhạy cảm ra sao, rằng hắn có thể dễ dàng chiếm lấy cậu bất cứ lúc nào. "Nếu cậu vẫn còn canh cánh trong lòng thì anh đành thanh minh một ít, là ngoài bố mẹ anh cùng bác sĩ riêng ra, cậu là người duy nhất biết được bí mật cơ thể anh đấy...Ối!"

Môi âm hộ luôn khép chặt bị Alhaitham đút một phát lút hai đốt ngón tay. Cửa động ướt át ấm nóng đói khát mút lấy mút để tay hắn, tham vọng nhốt lấy kẻ ngoại xâm vào bên trong không cho thoát giống hệt chủ nhân không biết trời cao đất dày của nó, nhưng những vách thịt nhung nhúc sâu bên trong lại ngoan ngoãn tự biết điều chỉnh độ giãn mà ôm lấy ngón tay hắn như lấy lòng, lý trí hơn rất nhiều so với cửa âm đạo dính nhớp sũng nước kia.

Làm đau cục nợ bị chiều hư trước mặt không nằm trong tính toán của vị Quan Thư Ký. Cho nên thay vì mù quáng tiếp tục đâm đầu tiến lên phía trước, hắn cong ngón tay hết móc rồi ngoáy nhằm tăng độ thám hiểm với vách thịt đang bọc xung quanh, trong lúc xoa nắn ngón tay vô tính chạm trúng điểm nào đó, buộc Kaveh phải thốt lên một tiếng than nhẹ.

Vị tiền bối hoạt náo ngày thường sau khi mất cảnh giác bật ra tiếng rên kia liền im bặt. Alhaitham ngẩng đầu lên nhìn cậu, phát hiện sắc mặt Kaveh đã đỏ bừng, cậu còn ngoan cố cắn môi nhằm duy trì hô hấp ổn định, đôi con người hồng ngọc cố trừng lại hắn với vẻ đầy khí thế nhưng khóe mắt ướt át đã phản lại tác dụng, Ahaitham đáp lại bằng một nụ cười sâu xa. Trong ánh mắt hoảng loạn và sửng sốt của Kaveh, hắn cúi thấp đầu, dán đầu lưỡi nóng rực lên trên cửa huyệt đang bị một ngón tay căng ra.

Lồn nhỏ bị nhiệt độ nóng bóng hun cháy giật giật liên hồi mà ọc ra nhiều nước sốt hơn, như mời gọi đút thêm một ngón tay vào để ngăn không cho nước sướng trào ra tiếp. Kaveh không thể kiềm nén những tiếng rên rỉ sung sướng được nữa - thời gian lâu dài cầm bút cũng như cầm kiếm đã để lại trên ngón tay Quan Thư Ký những vết chai mỏng, từng vết thô ráp cứng rắn ấy không ngừng mài vào lồn non khiến cậu run lẩy bẩy, tương phản là mặt lưỡi nham nhám như giấy nhám mềm đang cần mẫn liếm láp mép lồn, hôn liếm từng li từng tí những nếp thịt hồng hào như đầu bếp đang tỉ mỉ cậy lấy thịt trai, phải húp thật sạch dịch ngọt ngào ngạt bên trong thì mới chịu dừng lại... Đáng tiếc là Kaveh sướng dạng chân phun nước, công sức môi lưỡi vất cả cày cuốc xem như công cốc rồi.

Tuyến lệ dần dà mất không chế như miệng dưới của cậu, Kaveh chớp chớp mi cho khô, để đôi mắt nhìn rõ hơn cảnh tượng dâm loàn khó tả trước mắt. Dương vật cậu đang chĩa thẳng vào mặt đàn em, vì thiếu ý thức tự chủ nên không ngừng chảy ra dịch tiền tinh, trong lúc cọ xát còn để lại từng vệt dâm lên trán, mũi và má đối phương; giữa hai chân không ngừng vang lên tiếng nước nhóp nhép, lồn trinh lần đầu tiên nếm mùi đời được yêu chiều đến chín mọng, không biết xấu hổ bắn cả đống nước lên gương mặt vàng ngọc của ngài Quan Thư Ký. 

Khoái cảm mới lạ cùng kích thích thị giác như muốn nướng chín não Kaveh, trong một khoảnh khắc, cậu không thể nhận thức được rằng là mình đang bị người ta ức hiếp hay đang tự thủ dâm với khuôn mặt đẹp trai của người nọ. Đùi bị giữ chặt làm cậu không thể động đậy, nói chi đến việc với lấy thứ gì đó bảo hộ lồn nhỏ đang bị banh rộng ra, đành khóc không thành tiếng lấy tay đẩy đẩy vành trán trơn bóng nhờ khi nãy cậu lấy ghim tóc của mình vén tóc mái hắn lên, thở gấp van xin: "Đừng, đừng có liếm nữa---"

Hồi đáp lại cậu là hai ngón tay thon dài hữu lực cùng hợp sức đâm nát lồn, không ngừng chèn ép và chọc ngoáy vách lồn nhằm vắt ra nhiều nước dâm hơn. Và ngay khi Alhaitham đổi sang rung cổ tay bằng tốc độ nhanh ê răng chóng mặt, cưỡng hiếp lồn tơ không ngừng run rẩy hộc nước, Kaveh đánh mất toàn quyền kiểm soát dây thanh của mình. 

Khoái cảm quá sức chịu đựng bản thân làm Kaveh thét chói tai, cậu liều sống liều chết vươn cánh tay mềm nhũn ra muốn bít lại âm hộ, thân thể theo phản xạ hướng lên trên tránh né từng luồng khoái cảm đáng sợ kia, nhưng lồn non ăn cây táo rào cây sung lại niềm nở mở rộng cửa nhà tiếp đón quân dâm loạn, còn nịnh nọt dâng hột le lên tận trong miệng gã đàn ông nọ. Chỉ cần cậu động đậy nhẹ thôi là chẳng khác gì chủ động đưa lồn mời đàn em dùng lưỡi bú liếm, lồn dâm tự làm tự chịu, hắn mới đá lưỡi vài cái thôi là đã không ngừng chảy nước vách thịt co bóp mút mát như điên, may sao chó ngáp phải ruồi bót đến nỗi buộc Alhaitham phải giảm tốc độ.

 Hai cánh mông không ngừng xoắn xít, lồn nhỏ chậm rãi ọc ra từng đợt lại từng đợt nước sướng ngọt thơm trong vắt, miếng bào ngư đã mập mạp lại càng đầy đặn hơn, sẽ sớm thôi, cậu sắp r----

Alhaitham rút ngón tay.

Hắn thong thả ngồi thẳng dậy, ung dung quan sát đàn anh đột ngột rớt từ đỉnh khoái cảm xuống  đang vừa ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngứa ngáy khó chịu như sắp òa khóc tới nơi, đoạn hắn ghé sát tai cậu nhẹ nhàng hỏi: "Anh thích được liếm hay được móc hơn?"

Kaveh đương nhiên không chịu trả lời. Cậu có thể vì lòng háo thắng tranh biện với vị Quan Thư Ký quanh năm suốt tháng không ngày nào ngừng nghỉ, mặc dầu giây phút này đầu óc đang bị tình dục quậy thành một đống bột nhão, cậu vẫn nhận thức được rằng đây là một cái bẫy hoàn hảo do hắn sắp đặt, càng cãi thì càng dễ lún. 

Alhaitham cũng chẳng bận tâm đến việc bị ngó lơ, hắn chậm rãi vuốt ve eo thon mông vểnh cùng bụng nhỏ của tiền bối, nhàn nhã thưởng thức da thịt mềm mại. Chờ cho hô hấp người yêu dần dần ổn định lại, hắn lẳng lặng mò tay xuống phía dưới, lột hai môi âm hộ ra bóp lấy âm vật đang nhếch lên, tò mò vân vê vỗ về cục thịt nhỏ, chơi chán thì xem nó như dương vật bản nhỏ gảy lên gảy xuống.

Kaveh làm sao chịu đựng được kiểu dày vò này, eo chân vốn dẻo dai do cầm đại kiếm mua may nay trở nên yếu ớt bất kham, lại còn phải dạng chân lộ ra vùng kín đáo nhạy cảm nhất mặc đối phương xâu xé, không mất nhiều thời gian để cậu bật lên tiếng khóc thút thít xen lẫn rên rỉ, lỗ lồn bị ghẻ lạnh không ai yêu thương thế mà lại co bóp từng hồi, chuẩn bị đạt cao trào. Đúng lúc này Alhaitham lại thả tay ra, tóm lấy núm vú không biết đã dựng đứng từ lúc nào của đàn anh chùi hết nước dâm dính đầy tay hắn lên đấy, sẵn tiện dùng "tinh dầu" mát xa cho bầu ngực và núm vú một cách sắc tình.

Đợi cho bộ ngực mỏng manh bị cọ xát cho vừa xót vừa nóng, tình triều cũng từ từ rút đi, đến phiên môi và lưỡi phụ trách đợt tra tấn tiếp theo. Mép lồn non mềm dễ dàng bị liếm mở, đầu lưỡi quen cửa nẻo vói vào trong móc lấy vách thịt mà mút mát, nhấm nháp từng dòng mật ngọt; đế hoa đương nhiên cũng được hầu hạ tận tình, viên thịt nho nhỏ đáng thương được khoang miệng ấm nóng bao bọc, nút chán chê thì dùng bựa lưỡi liếm láp. Kaveh sắp lên cao trào không ngừng giãy giụa...thế là mọi động tác kích thích liền dừng lại.

Cứ như vậy lặp đi lặp lại tầm bảy-tám lần, những lúc tưởng như sắp đến được bến đỗ khoái lạc thì lại bị hung hăng cưỡng ép kéo trở về. Đóa hoa giữa hai chân cậu chín rục đóng mở liên hồi, nhụy hoa sưng tấy cứng ngắc không thu mình lại được, vì vậy mà cánh hoa phân bố hai bên cũng không còn khả năng bảo bọc nó nữa. Dự là những ngày tới chỉ cần một ma sát nhẹ giữa le dâm với lớp vải quần lót trong thôi cũng đủ khiến vị kiến trúc sư nổi danh sướng ướt cả đùi. 

Cổ tay bị kìm chặt, hai chân banh rộng sang hai bên không cho khép lại, Kaveh bị hắn chơi nước mắt đầm đìa. 

Chỉ khi Alhaitham dừng lại từ bi ban phát cho chút ít tự do ngắn ngủi, cậu như con búp bê rách nát ngã vật ra giường mà vặn vẹo eo nhỏ kịch liệt; lỗ lồn co rút trong đau đớn và trống rỗng, từng giọt nước dâm tí tách nhỏ xuống ướt đẫm khăn trải giường, dù cậu có gắng sức phản kháng hay thậm chí bỏ trốn bao lần thì cũng bị kéo lại hiếp hết lần này đến lần khác, bị dồn vào đường cùng đành chỉ biết nghẹn ngào nỉ non những câu ngọng nghịu lung tung vô nghĩa, khi thì lặp đi lại tên của Quan Thư Ký bằng chất giọng mềm ngọt đầy quyến rũ, cầu xin được khoan thứ như những lần mắc lỗi cậu vẫn thường nũng nịu lấy lòng hắn.

Alhaitham dửng dưng nhìn xuống, chiêm ngưỡng từng tấc da thịt bị khoái cảm hấp chín lên một màu ửng hồng; khuôn mặt xinh đẹp bị mồ hôi nước mắt cùng nước bọt tẩm ướt, những nếp tóc thường ngày vẫn được chải chuốt kỹ lưỡng giờ đây hỗn độn dán sát vào bầu má; rồi là bầu ngực phủ kín dấu hôn cùng dấu răng; đến cái bụng nhỏ mềm vẫn chưa hết run vì dư vị khoái cảm; đặc biệt là cây gậy nhỏ thảm hại phun từng dòng dịch loãng cùng lỗ dâm phản bội lại ý chí chủ nhân, khao khát được hắn hành hạ.

Đáng thương làm sao, gợi cảm làm sao ---nhưng cũng dễ thương làm sao! Ngài Quan Thư Ký tự nhận rất ít khi mất khống chế cảm xúc bỗng cảm nhận được mặt hồ tĩnh lặng trong tâm hắn đang gợn sóng, có gì đấy dâng lên từ đáy hồ, chậm rãi đóng đô khắp ngực hắn: là ham muốn khống chế cùng chiếm hữu; là khao khát được hủy diệt, cắn xé, sau cùng là nuốt trọn để người ấy không bao giờ rời khỏi hắn; là độc quyền, cậu chỉ được phép nhận lấy ái tình đầy điên cuồng của hắn , không ai ngoài hắn ra. Alhaitham nhếch mép, ghé sát vào khuôn mặt ủy khuất của Kaveh rồi lặp lại câu hỏi: "Giữa bú và móc cua, cái nào sướng hơn?"

Trải qua bao lần dùng chính cơ thể mình để đổi chiếu thực nghiệm, Kaveh cũng rút ra được chân lí con có khóc mẹ mới cho bú, lông mi cậu khẽ run, giọt lệ chưa kịp lau theo khóe mắt lăn xuống,  ngượng ngùng đáp: "Liếm, liếm sướng nhất..."

Nếu đôi đồng tử của cậu kiến trúc sư nổi tiếng nhất Sumeru bấy giờ đang không bị che phủ bởi tấm màn nước mắt để có thể nhìn thấy được nụ cười đắc thắng trên gương mặt của gã Quan Thư Ký, cậu sẽ ngộ nhận ra chân lý rằng bất kể cậu đưa ra câu trả lời nào thì cũng đâm đầu vào chỗ chết cả; vào đúng khoảng khắc cậu bị dụ dỗ kiêm lừa gạt ngồi lên mặt đàn em, chủ động dùng ngón tay banh lồn mời hắn bú, cậu đã hết đường thoát thân rồi.

Tư thế này phảng phất ám chỉ địa vị thống trị, Quan Thư Ký tưởng như kèo dưới nhưng thực chất là kẻ khống chế toàn cục, ngược với Kaveh nhìn như ngồi kèo trên nhưng là ngồi lên lưng cọp. Lồn nhỏ cất chứa tầng tầng lớp lớp khoái cảm chờ được giải thoát chỉ mới liếm có một cái thôi đã phun nước dầm dề, kẹp chặt lấy đầu lưỡi đàn em giữ riêng cho mình. Nhưng Alhaitham cũng chẳng tốt tính đến mức ban phát tự do phóng thích cho lồn dâm, hắn niết chặt cánh mông cấm động đậy, tập trung chuyên môn nút trọn con sò to mềm mọng nước, trao cho miệng nhỏ dâm đãng phía dưới những nụ hôn sâu nồng nhiệt quấn quít.

Đầu lưỡi linh hoạt hết đâm rồi chọc, đá lên đá xuống nong rộng những vách thịt chặt chẽ ép chặt lấy lưỡi hắn, tuy không thể cứng và mạnh mẽ như ngón tay nhưng cũng dư sức móc cho lồn dâm nhạy cảm vừa thích vừa xót vừa ngứa. Cao trào tưởng chừng gần trong gang tấc hóa ra lại xa như biển trời khiến Kaveh phát điên, cậu cào mạnh lên bụng nhỏ đến mức hằn những vệt đỏ, muốn dùng cách này gãi ngứa cho lồn dâm cách lớp da bụng trong khi bản thân đang bị gông xích chắc chắn của vị Quan Thư Ký bắt giữ. 

Né tránh không được mà khóc lóc van xin cũng không xong, bị bú đến nỗi chân mềm ngồi không vững, hột le như có như không cạ cạ sống mũi cao thẳng của người nằm dưới, là muốn trốn dữ chưa hay đang mời chào hậu bối thọc nguyên cuống lưỡi vào lồn?

Alhaitham vẫn tao nhã nhấm nháp mỹ vị nhân gian, bú cho đã thèm mới rút lưỡi ra; trước khi rời đi còn thân mật hôn cái chụt lên mép lồn sưng tấy thay lời tạm biệt, cấp độ vô liêm sỉ đã đạt một tầm cao mới - hắn không ngại thì người ngại sẽ là Kaveh. Nhưng cậu cũng chẳng hơi đâu mà để tâm đến việc đó: le dâm bị trêu chọc quá nhiều đã hoàn toàn cương cứng thoát khỏi lớp bao bọc của hai môi lồn, cuối cùng cũng được quấn và kịch liệt nút lấy như ý nguyện, thích ý tiếp đón cuộc viếng thăm của môi lưỡi; lúc thì được bựa lưỡi dịu dàng yêu chiều từng ngóc ngách, lúc thì bị đầu lưỡi búng tát mạnh bạo; đối phương còn cảm thấy hình như độ khó chưa đủ nên còn dùng răng day day nhẹ.

"A a... đừng mà...ứm..." Kaveh trợn mắt sướng quên khép cả miệng, nước miếng nước mắt chảy ròng ròng, từng tiếng rên rỉ nghẹn lại trong họng. Lồn non khó chiều y đúc chủ nhân, khi còn được đầu lưỡi cưng nựng thì thích thú run rẩy trào nước, bị cắn có cái là giận dỗi nằm đấy chả buồn động đậy, mặc cho Alhaitham nghiến mạnh lưỡi đè ép hột le theo vòng tròn, mãi đến chục giây sau thì phía trên bật lên tiếng khóc nức nở, báo hiệu quân đoàn đã bị đánh toang hác, vỡ trận phun ra một lượng lớn nước dâm.

Alhaitham không cho cậu chút thời gian nghỉ ngơi, ngón tay niết lấy thịt mông chặt hơn, dùng sức ấn mạnh mông cậu trở lại mặt mình. Kaveh đã hai lần liên tục cao trào sắp bị cưỡng bức ra tiếp lần thứ ba làm sao chịu nổi kích thích này, khoái cảm tích lũy quá độ biến thành những cây kim châm chích thần kinh cậu, đâm cho cậu không thể kiểm soát được hành vi cử động của mình nữa, dẫu cho cơ thể chống đỡ không nỗi sắp ngã về phía trước cũng ráng khép chân che lồn. 

Quan Thư Kỳ hỡ hững xem bạn cũng phòng hay làm việc vô nghĩa nãy giờ bỗng nổi lòng tốt ân cần đỡ lấy eo cậu. Một giây sau, Kaveh muộn màng nhận ra rằng gã này sẽ không bao giờ làm những việc ruồi bâu, không mang lại lợi ích cho hắn - mông phì bị hắn hãm hiếp mà vặn vẹo không ngừng, toàn bộ lồn non mở ra cống nạp hết vào miệng đối phương, từ hột le đến môi lồn bị chà xát tê dại; mép lồn vì không được bón đầy mà hư không mấp máy, ghen tức với hột le được chiều chuộng đến mức hộc ra nước dâm, hai ngón tay không phụ lòng nhanh chóng đi đến lấp đầy em nó, mạnh mẽ ấn móc, nện thật mạnh miếng thịt lồn mềm mại nhiều nước.

Vị kiến trúc sư vĩ đại nhất mọi thời đại đã đánh mất hết tất cả mặt mũi bật khóc nức nở, bao lời cầu xin vừa ra đến miệng liền biến thành những câu độc thoại rầm rì không rõ nghĩa. Mới mười phút trước thôi cậu còn đang mong được bố thí chút ít khoái cảm nhỏ nhoi thôi, hiện tại lại vì chính những cao trào dồn dập kéo tới ấy hiếp bức đến phát điên. Tội của cậu là không biết đường né tránh cạm bẫy của Quan Thư Ký, nhưng nhẽ ra đối phương nên ban chút ân xá khi chứng kiến tù nhân của gã bị đùa nghịch đến choáng đầu hoa mắt ù tai, chứ không phải là cực hình nối tiếp cực hình như vậy chứ?

Thịt lồn liếm mút ngón tay còn hột le thì được môi lưỡi cọ xát, khoái cảm liên tục truyền dọc theo dây dần kinh đến trung khu đại não làm toàn thân Kaveh run lẩy bẩy, nổ đom đóm mắt. Đột nhiên, cậu dùng hết sức bình sinh giãy giụa, bàn tay tẩm đầy chất lỏng của Alhaitham bất cẩn không giữ chặt được, tạo cơ hội cho Kaveh ngã vật sang một bên trốn thoát. 

Ngài Quan Thư Ký hơi bực, bật dậy định lôi về trừng phạt thì thấy tiền bối thở dốc, càng lúc càng run rẩy kịch liệt hơn.

Thoạt đầu hắn còn sợ cậu khó thở cho đến khi nghe thấy những chuỗi nghẹn ngào dần dần biến thành tràng rên rỉ dâm tục khiến người nghe đỏ tận mang tai. Kaveh trợn mắt, đầu lưỡi e ấp thè ra một nửa rơi vào cơn sướng tột độ vô cực, cậu vô thức nâng hông khoe ra lỗ lồn liên tục đóng mở như đang bị một con cặc vô hình địt vào. Môi lồn hồng nộn mở toang chảy nước tí tách, càng chảy càng nhiều tạo thành dòng thủy triều vô tận, nương theo biên độ dao động của cơ thể mà chầm chậm phun ra từng đợt lại từng đợt, tẩm ướt lỗ đít hồng hào khép chặt bên dưới và xối ướt khăn trải giường.

Kaveh mất ý thức trong tầm một, hai phút. Đợi đến khi hô hấp và tầm nhìn trở về, cậu nhận ra mình đang được Alhaitham ôm trong lòng, bàn tay từng kìm kẹp giờ đây đang xoa bóp eo mông cùng chân cậu, làm dịu đi những cơ bắp căng cứng khó chịu. Những nụ hôn dịu dàng rơi xuống gò má, khóe mắt và vành tai cậu, gã đàn ông thấp giọng an ủi cậu như dỗ trẻ: "Suỵt...Ngoan nào ngoan nào...Không sao cả...Anh làm tốt lắm.."

Nếu Kaveh chịu khó lên giường với Alhaitham thêm vài lần nữa, cậu sẽ hiểu rằng chiêu ân cần săn sóc sau khi thô bạo tra tấn cũng là một phương pháp thao túng và kiểm soát. Nhưng đây là lần đầu tiên của hai người, cộng thêm thái độ quan tâm chiều chuộng hiếm thấy của Alhaitham làm cho bộ não đã mịt mù của Kaveh lại càng mê muội hơn, cậu thầm nghĩ, có loại tình yêu nào có thể nồng nàn quấn quít hơn sự âu yếm sau một cuộc làm tình đầy mãnh liệt?  

Cậu nâng cánh tay tê mỏi lên ôm lấy cổ Alhaitham, hắn cũng phối hợp nhịp nhàng khẽ cúi đầu, trao cho nhau những nụ hôn sâu triền miên ướt át, lúc nếm được được vị tanh ngọt khi Quan Thư Ký mút lấy lưỡi cậu, Kaveh mới chợt nhớ ra nguồn gốc của hương vị này mà không khỏi thẹn thùng; cũng lúc đấy cậu phát hiện ra có vật gì đấy cương cứng đang cạ đùi mình.

"Ú tà, cậu cửng rồi này."

Quả là một bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.

Alhaitham trả lời bằng một thái độ cực kì dịu ngoan trong khi ôm cậu: "Nếu mà anh thấy mệt thì ta có thể ngh---"

Kaveh không đợi nói hết câu đã dán môi mình lên môi hắn mà dây dưa, vừa khẽ phàn nàn: "Thật tình, gu tình thú của cậu lạ thật đấy..."

Hai người lặng lẽ hôn nhau một lúc, da thịt cần kề tiếp xúc cũng phần nào bình ổn trái tim đang đập bình bịch của Kaveh, cậu chìm đắm trong dư vị cao trào cùng tiếp xúc thân mật với cơ thể người yêu, cảm giác thoải mái chậm rãi lan tỏa khắp người khiến cậu hạnh phúc đến mức quên tuột kí ức bị kẻ nào đó bắt nạt rồi khóc thút thít như đứa trẻ vừa nãy, cũng như chưa suy nghĩ sâu xa rằng liệu mình có bị gã bạn trai giỏi bày mưu tính kế dùng chiêu lạt mềm buột chặt lừa vào tròng hay không. 

Lòng nhân ái của chàng kiến trúc sư chợt trỗi dậy mãnh liệt: Nãy giờ hậu bối hầu hạ mình ( thật ra hơn phân nửa là cưỡng ép ) lâu như vậy, trải qua bao gian nan vất vả mới nắm được cơ hội trải nghiệm cảm giác sung sướng lên tiên, chỉ vì lo cho cơ thể cậu mà buông bỏ tất cả thì không phải tội nghiệp em ấy quá rồi sao?

Cậu liền chủ động mở đùi vòng chân qua hai bên eo  Alhaitham, ngượng ngùng dùng âm hộ ướt sũng nước kì cọ, mời chào đầu nấm khó khăn lắm mới đánh thức dậy được, đồng thời cắn nhẹ lên đôi môi ấm áp của Quan Thư Ký mà dụ dỗ:

"Em đút vào đi......"

(((o(*°▽°*)o)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro