Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5

Song Tử nhất thời mừng rỡ, không để Cự Giải có thời gian suy nghĩ, nhanh chóng kéo cánh tay trắng nõn của nàng hướng về phía hạ thân của mình tìm kiếm.

Nơi đó thình lình trở nên nóng bỏng, dọa cho Cự Giải một phen nhảy dựng, kêu lên sợ hãi, vội vàng rụt tay về. Những hành động của nàng đều bị Song Tử thu vào mắt, không những không buồn bực, ngược lại còn tấm tắc nở nụ cười mờ ám:" Vậy thì dùng thân thể của ngươi đi". Cự Giải giận dữ trách mắng:" Hỗn trướng, ngươi thật láo xược". Tiếng mắng mang theo phần tức giận, bộ dáng đúng là sinh khí cực điểm.

Có lẽ đối với người khác thì thấy Cự Giải lúc này sẽ cho rằng nàng đang nộ khí công tâm, chỉ có Song Tử mới xem cái bộ dáng này như đang e lẹ, rụt rè đếm cực điểm. Cuối cùng Song Tử cũng không nghe nàng trách mắng nữa, một ray ra sức lôi kéo, mang Cự Giải đến gần, thân thể hai người dân chặt vào nhau không có lấy một khe hở.

"Giáo chủ đại nhân cơn giận thật lớn, hôm nay ta đã đến đây thì tuyệt đối không buông tha cho ngươi". Song Tử đưa tay trêu đùa những chỗ mềm mại của Cự Giải làm cho người dưới thân y run rẩy,"Ta nhất định không làm ngươi đau". Song Tử vươn lưỡi liếm đôi môi nộ hồng của nàng. Cơ thể bị nam nhân ôm vào trong ngực trở đến yêu đuối vô lực, hơn nữa thi thoảng bị đùa bỡn, thân mình tê dại, lập tức có cảm giác. Phía dưới của Cự Giải đã hơi ẩm ẩm ướt ướt, làm cho nàng xấu hổ muốn chết.

Song Tử mím môi cười, chậm rãi đặt Cự Giải nằm ngay ngắn, lấy thân mình áp xuống, hướng về cái cổ tuyết trắng kia mà cần một ngụm
Hai tay chậm rãi tách hai chân Cự Giải ra, mở rộng đến cực hạn. Tư thế dâm đãng như thế làm cho Cự Giải căng thẳng, nhưng nàng bất lực tòng tâm, thân thể không ngừng chỉ huy đại não, cắn răng để cho Song Tử làm xằng làm bậy.

Song Tử buồn cười nhéo hai gò má nộ hồng của nàng:" Tức giận sao, vi phu sẽ làm cho ngươi thoải mái".

Hảo một tiếng vi phu, khiến cho Cự Giải hận không thể một chưởng đánh chết y. Nhưng trong lòng nàng mơ hồ sinh ra cảm giác vui sướng, nhất thời hoang mang, cũng không biết phản ứng ra sao.

Đôi tay to lớn mơn trớn trên làn da mềm mại của Cự Giải, cánh môi nóng bỏng không ngừng cắn mút hai nụ hoa xinh xắn trên ngực nàng, làm cho người dưới thâm liên tục thỏa gấp, động tình không thôi.

Bàn tay lướt qua trung tâm khí quan, đùa nghịch một lát lại tiến về hậu huyệt, một ngón tay lặng lẽ đi vào. Cự Giải cảm thấy không thoải mái, nàng vặn vẹo thân mình, Song Tử cười cười tiếp tục "thám hiểm " cái nơi cấm địa chưa bao giờ có người đặt chân đến kia.

"Thật khó chịu ". Trong thanh âm lại có phần làm nũng pha lẫn chút thích thú.

Song Tử vội vàng trấn an:" Ngoan nào, xẽ nhanh thôi". Cúi đầu liếm láp người nàng, cảm giác vui sướng làm y có chủ căng thẳng.

Khi cảm nhận được thân thể nàng đã có chút thích ứng, y liền cho tiếp một ngoan tay tiến nhập. Cự Giải hơi nhíu mi, Song Tử lập tức đi làm yên lòng nàng, tất cả mọi thủ đoạn ôn nhu đều giở hết ra, động tác vô cùng cẩn thận, tràn đầy sủng nịch, trong đôi mắt kia giờ đây tràn ngập tình yêu trào đang như thác lũ.

Nắm lấy phân thân từ sớm đã trướng đau để ở hậu huyệt nhỏ bé phớt hồng của nàng, chậm rãi xâm nhập. Cự Giải cắn môi yên lặng nhẫn nhịn ,trong lòng dâng lên tư vị ngay cả bản thân cũng khó hiểu rõ , thẹn thùng đến đỏ mặt nhưng không cảm thấy chán ghét, thậm chí còn có một chút yêu thích, trong lúc nhất thời ý lọan tình mê mà y quên mất phía dưới của mình đang đau như bị xé rách.

Song Tử nào có dễ chịu gì, khi hoàn toàn tiến vào thì mồ hôi đã tuôn chảy đầm đìa, ngực cường tráng dẻo dau phập phồng hô hấp, cổ họng khô khốc. Nén xuống dục vọng đang bừng bừng như thiêu đốt, y ôn nhu an ủi người dưới thân:" Không đau, rất nhanh sẽ thoải mái". Y lặp đi lặp lại lời cam đoan êm ái thật khiến chi người ta cảm thấy vô cùng tin tưởng.

Khi cảm nhận được thân thể mĩ nhân đã sẵn sàng, y mới bắt đầu luận động, ánh mắt thủy chung nhìn người phía dưới thân, sợ nàng sẽ không thoải máu. Làm cái loại chuyện này với nàng vừa khiến y cẩn thận nhất lại vui thích nhất.

"A..." Cự Giải đột nhiên thở gấp, có vẻ như là rất hứng thú, Song Tử khóe miệng cong cong, chưa bao giờ y cảm thấy thỏa mãn như lúc này.

Lại một trận xâm nhập thật sâu, tiểu mĩ nhân không ngừng ôm cổ y mà rên rỉ, xin khoan dung

"Từ bỏ...A đừng...A... Không....Không được".

Thân thể không ngừng run rẩy, lắc lư theo những lần va chạm, linh hồn nàng như bị hút đi, từng đợt từng đợt khoái cảm dâng trào khiến hắn cảm giác bản thân mình như đang ở chốn bồng lai tiên cảnh, không biết phải làm sao

"Vẫn còn sớm, chỉ như vậy làm sao thỏa mãn được ngươi".

Tiếng nước dịch dâm loạn theo hồi cọ sát mãnh liệt phát ra, chân nàng không biết khi nào đã quấn chặt lấy thắt lưng Song Tử, Song Tử đỡ thân thể Cự Giải nhịp nhàng đi vào nơi sâu nhất, lấy hoa viên ôn tồn xinh đẹp làm hậu cảnh, bức tranh tuyệt mĩ hiện ra thật khiến cho lòng người điên loạn.

"Sâu quá...chậm một chút.... A...không được....Ô ô đừng"

"Ngoan, rất nhanh cho ngươi nghỉ ngơi"

"Ô ô....từ bỏ...A...nhanh một chút "

Từ ngữ lộn xộn làm cho Song Tử rất thoải mái, cúi người hôn lấy môi nàng nuốt vào tháng âm nức nở kia.

Tới giờ Sửu, Song Tử mới ngừng tay, Cự Giải trải qua một đêm làm ầm ĩ, lại mới vừa tán công, mệt đến bất tỉnh nhân sự. Cuộn tròn trong lòng y ngủ. Hàng mi dày xinh đẹp cùng hai má phấn nộn đang thiếp đi,bộ dáng nhu thuận đều làm cho Song Tử nội tâm xao xuyến, ôm nàng tẩy rửa sạch sẽ xong cũng không chịu buông tay, do dự một lát bế nàng lên giường cùng nhau chìm vào mộng đẹp.

Mặt trời lên cao, ánh dương rải đều lên nhân thế, xuyên qua song cửa khắc hoa, tràn vào tiểu viện, phút chốc căn phòng trở nên sáng ngời, soi rõ gương mặt hai người đang say giấc. Trên giường hai thân ảnh lõa thể đang gắt gao quấn quýt lấy nhau không rời, bàn tay bút ăn trắng như tuyết đang khoát bên hông của người nằm đối diện, đầu rúc vào lòng ngực của đối phương,cái chăn bằng tơ thượng hạng trượt xuống, lộ ra thân hình tuyết trắng của Cự Giải và cơ thể thon dài của Song Tử.

Mi mắt nặng nề vì bị ánh sáng làm cho khó chịu mà miễn cưỡng hé mở. Trước mặt nàng là hình ảnh Song Tử đang say ngủ, ngân bì diện cụ che đi một nửa phần dung mạo, cánh môi xinh đẹp , cái mũi cao thẳng đang tỏa ra khí khái anh hùng cũng bộ dáng thiêm thiếp cho dù chỉ nhìn được một nửa khuôn mặt nhưng vẫn làm cho người ta cảm giác được nam nhân này có một chút anh tuấn. Cự Giải nhìn y trong chốc lát thì chợt thấy cả người đau nhức, trong đầu tinh quang lóe lên, nàng nghĩ tới đêm qua giao hoan, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng, trong lòng buồn bực, còn chưa kịp suy nghĩ cặn kẽ liền hướng đến Song Tử đang say ngủ đánh một chưởng.

Không kịp phòng bị, Song Tử bị đánh bay xa ba thước, đụng vào ngăn tủ, đầu óc vẫn còn mơ mơ màng màng thì một ngụm máu từ họng y phun ra. Song Tử khụ khụ hai tiếng bật cười nói:" Giáo chủ đại nhân mới sáng sớm không cho thuộc hạ yên ổn ngủ rồi". Ôm lấy ngực ,sắc mặt thống khổ, y gian nan nhặt quần ái rơi vãi trên đất .

"Song Tử, ngươi thật to gan lớn mật, tối hôm qua dám...". Nói tới đó lại không giám nói tiếp, cắn răng tức giận nói:" Ngươi vào thủy lao cho ta, cả đời không cho phép ra, ta muốn ngươi Cầu, Tử, Bất, Đắc". Nàng gắn từng tiếng vô cùng lãnh khốc tàn bạo.

*Cầu Tử Bất Đắc*. Muốn Chết Không Xong.

Song Tử biến sắc, ánh mắt lóe lên sự thống khổ, nhưng lập tức mỉm cười:" Tuân mệnh"

"Ngươi". Cự Giải trong lòng phẫn nộ, lại nói không nên lời.

Quay đâu tức giận:" Cút mau"

Song Tử quả nhiên chậm rãi thong thả đi ra ngoài, làm cho Cự Giải càng thêm tức giận, oán hận đạp nát ván giường. Lấy quần áo sạch sẽ mặc vào, nàng nhìn xuống toàn thân đều hồng ngân, hình ảnh cuồng loạn rối qua ùa về. Người nọ nhất định biết thời khắc mình tán công, nên mới lựa chọn tối hôm qua mà đến, nghĩ đến âm mưu của Song Tử, vì muốn chiếm lấy mình mà không từ thủ đoạn nào, biết là thế nhưng trong lòng không hề cảm thấy sinh khí.

Tối hôm qua đã làm một trận điên loạn đảo phương, chứng kiến Song Tử đối với mình ôn nhu dịu dàng đến cực điểm, bây giờ nghĩ lại, làm cho toàn thân nàng như lửa đốt, tâm tư côn xao không thôi. Nhớ tới một câu phu nhân kia, khóe môi bỗng nhiên nở một nụ cười, nhưng ngay lập tức nàng khụ một tiếng trấn tĩnh, chẳng qua chỉ là một xú nam nhân ,bằng cái gì có thể khiến bổn giáo chủ tâm hoảng ý loạn? Quả thực không thể tha thứ.

Nghĩ vậy làm cho tâm tư nàng thoải mái hơn, bên môi nở nụ cười tuoi tắn hơn.

Ổn định tâm thần, nàng bắt đầu luyện công, cảm giác công lực tăng nhiều, thân mình đã thoải mái không ít. Chợt nhớ lại lời nói tối hôm qua của Song Tử, ôn tuyền truyền sự ấm áp từ ngoài vào trong, không bằng từ trong ra ngoài mới là chính đạo.

Cự Giải mạnh mẽ đá cái ghế ngã lăn, suy sụp ngồi tai chỗ, đường đường là giáo chủ Hoa Ảnh giáo, thế nhưng bị một cái giáo chúng phá...phá thân, nàng cực kì phẫn nộ, nhưng tận sâu trong lòng không khỏi cảm thấy vui mừng.

Một tiếng đập của thanh túy vang lên, dồn dập mà lo âu, người bên ngoài thở gấp có vẻ như rất vội vàng chạy đến.

"Vào đi"

Song Ngư đẩy cửa tiến vào lập tức quỳ xuống, bộ dạng "anh hùng hi sinh"

Cự Giải nghiêm nghị che giấu nụ cười, oán trách nói:" Ngươi đây là muốn làm cái gì? Ta cũng chưa bao giờ ngược đến mức bắt thuộc hạ hễ đến gặp ta là phải quỳ như thế?".

Song Ngư hơi cúi đầu thu hồi cái bộ dáng hi hi ha ha thường ngày, hốc mắt đỏ bừng, cực kì đáng thương. Cự Giải nhìn qua là biết nàng thay Song Tử đến cầu xin. Trên mặt vẫn là ý cười:" Song Đường chủ chính là cánh tay đắc lực của bổn giáo, ta nào nỡ để ngươi quỳ như thế, nhanh đứng lên đi".

Vẫn không nhúc nhích:" Giáo chủ, ta không thể đứng dậy, ta thay ca ca chịu phạt. Giáo chủ thâm minh đại nghĩa, cả giam vào thủy lao nhất định là phạm phải tội không thể tha thứ, giáo chủ hẳn là tức giận". Song Ngư nghẹn ngào đáp.

"Nga?". Cự Giải nở nụ cười yêu mị:" Ta nào coa sinh khí, ta chỉ thưởng phạt phân minh thôi".

"Giáo chủ, bước vào thủy lao cơ bản mỗi ngày đều phải chịu phạt ba mươi roi trách phạt, trên mấy cái roi đó thì dày đặc gai nhọn, đánh xong còn bị xối nước muối vào người, hắn cùng với ca ca luôn bất hòa, ai biết hắn có biến ba mươi roi thành năm mươi roi, hay một trăm roi không, đến lúc đó chẳng phải ca ca chỉ còn nửa cái mạng sao, thỉnh giáo chủ khai ân". Song Ngư cố nén nước mắt, chóp mũi đều đỏ, nghẹn ngào cúi thấp đầu không dám ngẩng lên, bộ dáng vô cùng đáng thương.

Cự Giải liếc nàng một cái, cười khẽ:" Ta khi nào đòi lấy mạng y. Nhưng trong lời nói chuyện của ngươi lại hàm chứa ý tứ vẽ tội, Dương phó giáo chủ là ta tự mình đề bạt, làm việc công tư phân minh, ngươi nói như thế là vu khống hắn, hay là hoài nghi nhãn lực bổn giáo chủ. A, coi chừng lấy cái mạng nhỏ của ngươi!".

Thân mình Song Ngư chợt run lên lập tức sửa sai:" Thuộc hạ không có ý tứ này, thuộc hạ chỉ sợ ca ca không chịu nổi".

"Nếu chết ở trong lao đó là số mạng của y, bổn giáo chủ ta không cần thứ phế vật như thế"_ Cự Giải thu lại ý cười:" Cút ra ngoài, hay ngươi cũng muốn vào thủy lao".

Song Ngư bất động tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, Cự Giải như có chút tức giận, trách mắng:" Cút xuống đi".

Song Ngư vốn chẳng còn kiên nhẫn nữa, hiện tại thấy Cự Giải phẫn nộ như thế, trong lòng có chút bực bội cùng bướng bỉnh đều muốn trút hết, ngẩng đầu nhìn Cự Giải, gầm lên giận dữ nói:" Giáo chủ, ngươi thật quá đáng, uổng công ca ca thích ngươi chỉ cẩn ngươi cười đối với y một cái, y ngay cả chết cũng không từ nan, một ngày không nhìn thấy ngươi giống như kẻ mất hồn, mặc kệ ca ca làm sai cái gì cũng không bao giờ với ngươi bất lợi, ca ca thích ngươi như vậy, thế mà ngươi đùa giỡn y, không vui một chút sẽ mang y quang vào thủy lao, đá vào nơi đó thì làm sao còn mạng đi ra".

Cự Giải vừa nghe đến đó lòng xao động, nhưng biểu tình trên mặt vẫn ra vẻ thờ ơ, không để lộ một tia cảm xúc, liếc nhìn kẻ đang quỳ, thản nhiên nói:" Ngươi là đang trách móc ta?".

Song Ngư cắn răng căm giận bất bình nói:" Thuộc hạ không dám, giáo chủ là nhân vật anh minh, ca ca làm sao xứng vơi ngươi, y chỉ si tâm vọng tưởng, ta đã khuyên y đừng mơ mộng hão huyền, giáo chủ đại nhân ngài tuyệt đối xé không thích y, thế mà ca ca của ta vẫn một mực ôm mối tình si, nói thế nào cũng bỏ ngoài tai, ta tốn biết bao nhiêu nước bọt can gián mà cứ vô dụng".

"Ngươi dám khuyên y?". Cự Giải chưa kịp cân nhắc kĩ càng liền buộc miệng nói ra, nói xong mới giật mình thấy lỡ lời, lập tức phẫn nộ:" Ý của ta là y tính toán cái gì lại giám tính toán đi thích ta".

Song Ngư sửng sốt, khuôn mặt của vị giáo chủ trước mắt bỗng nhiên trở nên đỏ bừng, đúng là đang thẹn thùng, biểu cảm biến đổi rất nhiều, vừa xấu hổ, vừa buồn bực, có thể nào nàng cũng thích ca ca, bất quá nghĩ đến ca ca mình không phải nhân vật tầm thường, nếu ca ca mà tự đứng thành lập môn phái không chừng thực lực so ra chẳng kém Hoa Ảnh giáo. Còn về Cự Giải, nàng muốn người trong thiên hạ ái mộ mình, dù sao nàng cũng hai mươi tuổi rồi, trong lòng nàng hẳn là đã đến lúc động tâm, trong ba năm nay yêu thương sủng nịch nàng lên tận trời, ngoài ca ca ra, quả thật không ai có thể xứng đôi với nàng.

Tự hỏi một lát, Song Ngư nhãn cầu đột nhiên lay chuyển, âm thầm tính kế, ngước nhìn Cự Giải phụ họa thêm:" Ta cũng nghĩ như vậy, ca dựa vào cái gì mà dám đi thích giáo chủ, cả ngày mang mặt nạ xấu xí như quỷ, nhưng y vẫn chấp mê bất ngộ, mỗi ngày vào ban đêm còn mộng tưởng giáo chủ cùng y làm cái loại chuyện xấu xa kia mới vui sướng mà an giấc, thật đúng là to gan làm loạn". Song Ngư thuận miệng thêm mắm dặm muối, nói dối không chớp mắt.

Cự Giải đỏ mặt tới cổ, lắp bắt nói:" Ngươi...ngươi....sao lại biết?".

Song Ngư lững ngực:" Ta nghe được, chúng ta ở chung một tiểu viện, vào ban đêm ngày nào y cũng kêu:" Giáo chủ, giáo chủ rồi thở hổn hển, vừa nghe là biết đang làm gì rồi". Mặt không đỏ, khó không nhuyễn, đem sự việc bịa đặt nói thật rõ ràng rành mạch, không hề sơ hở.

Cự Giải nghiến răng nghiến lợi nắm chặt tay, các đốt ngón tay bị xiết trở nên trắng, sắc mặt lúc hồng lúc tái.

Song Ngư liếc nhìn nàng một cái, thừa thắng xông lên nói tiếp:" Ca ca vốn không phải loại người đê tiện, chỉ là từ khi gặp giáo chủ, mới trở nên*sắc đảm bao thiên", hạ lưu vô sỉ".

Song Ngư nào biết tới chuyện tình đêm qua, một câu 'sắc đảm bao thiên', hạ lưu vô sỉ đã chọc điên Cự Giải .

*Sắc đảm bao thiên* : Dục vong khắp trời.

"Mang hắn đến đay cho ta". Cự Giải gầm lên giận giữ làm cho Song Ngư run cầm cập, Song Ngư vừa thấy bộ dạng Cự Giải biết là âm mưu thất bại, đúng là chọc tức nàng rồi, trong lòng lo lắng, sắc mặt lập tức đại biến.

"Còn không mau đi".

Song Ngư trầm một lát, cuối cùng là* ngưng trong* ứng thanh chậm rãi ra cửa

*Ngưng trọng* :Trang nghiêm.

Tiếng đạp cửa* thanh túy* lại vang lên, Cự Giải ổn định tinh thần nhìn về phía của, lạnh lùng nói:" Vào đi"

*thanh túy* : Trong trẻo.

Song Tử vẫn là đàn mặc một thân màu bạch, có điều y phục gần như bị xé rách thành vải vụn, khắp người đều là vết máu khô trở nên đen thẫm, da thịt bong tróc, huyết nhục lẫn bộ hiện ra bên ngoài, miệng vết thương vô cùng khủng khiếp dữ tợn. Trên mặt y vẫn mang ngân bạch diện cụ, hai chân khó khăn bước qua cánh của, quỳ xuống một gối, y chậm rãi nỏ nụ cười :" Thuộc hạ tham kiến giáo chủ".

Cự Giải trong lòng bỗng dưng tê dại, thống khổ không nói nên lời, nàng sớm quẳng luôn cái việc chất vấn y ra khỏi đầu. Mắt hướng hai tên giáo đồ bên cạnh, có chút nghẹn ngào ra lệnh:" Những người khác lui xuống hết đi".

Song Tử ngửng đầu, nhìn thấy con người yêu kiều bá mị kia, hốc mắt đang phiếm đỏ, làm cho y có chút nây ngẩn, không khỏi cười cười :" Ngươi...đau lòng ".

Cự Giải sửng sốt, ánh mắt phút chốc trợn to, ngượng ngùng quay đầu.

Song Tử cảm thấy xuống họng đột nhiên dâng lên một trận ngọt ngào, tâm phế cũng trở nên đau xót. Cự Giải kinh hãi chạy đến ôm y, vội vàng la to:" Sao lại bị thương nặng thế này". Nàng không biết rằng trong lời nói lúc nãy của mình hàm chứa viết bao nhiêu lo lắng.

Song Tử miễn cưỡng dùng sức, hơi hơi đẩy nàng ra một chút:" Cẩn thận kẻo bẩn y phục của ngươi, ngươi mặc như vậy...nhìn thật đẹp". Hôm nay Cự Giải mặc bộ y phục mà hồng nhạt màu sắc và hoa văn tao nhã, tuy chỉ là loại vải bình thường, nhưng khoát lên người nàng trông thật diễm lệ.

Cự Giải đỏ mặt, trừng mắt liếc y rồi nhào đến ôm đối phương không buông. Khóe miệng Song Tử cười tươi rạng rỡ, vươn tay siết chặt Cự Giải, đầu tựa lên vai nàng, dùng sức nặng toàn thân đè xuống, thở gấp một lát mới thấp giọng hỏi:" Hết giận sao?".

Cự Giải trong lòng tựa như có một con nai nhỏ đang nhảy múa loạn xạ, nếu nói mình nguôi giận không phải là làm cho Song Tử thêm đắc ý sai, từ nay trở đi y được đằng chân lên đằng đầu mà đòi hỏi vô độ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Song Tử vì mình mà hình phạt nào cũng cam chịu chấp nhận, roi da trong thủy lao đều là thứ đặc chế, người bình thường chỉ ăn một roi thì xương cốt đều nát, hiện tainnhifn cái bộ dạng hữu khí vô lực của Song Tử nhất định là bị thương nặng, nhất thời tâm loạn như ma, yên lặng thật lâu.

Song Tử thấy nàng không nói lời nào, chậm rãi ngẩn đầu lên chăm chú nhìn Cự Giải, chân mày nhăn lại, đôi run rẩy kịch liệt. Cuối cùng, thật lâu sau đó thống khổ mở miệng :" Ta cứ cho rằng ....ngươi cũng thích ta". Y suy sụp hạ mắt xuống, khóe miệng thoáng hiện nét cười khổ. Cự Giải trong lòng bất ổn, thấy Song Tử vẻ mặt đau thương, tâm tư nàng hàng vạn hàng nghìn lần không muốn nếm cáu loại tư vị chua xót này. Trên giang hồ nàng là cao thủ số một số hai, nhưng trong tình hình trước mắt, đầu óc trống rỗng, sắc mặt thống khổ, không biết phảo làm thế nào cho phải.

Hai người song phương yên lặng, bầu không khí ngượng ngùng kéo đếm, thật lâu sau Song Tử đột nhiên bật cười:" Giáo chủ, thuộc hạ tự biết bản thân phạm vài tội tử, ngươi giết ta đi..."

"Chát" một tiếng, bên má Song Tử bị giáng một bạt tai,xem chút nữa là đánh rót luôn cái mặt nạ của y, Cự Giải nổi giận nói:" Ngươi nói chết là chết sao"

Song Tử khẽ cau mày, yếu ớt vươn tay, nhẹ nhàng cầm cổ tay Cự Giải đau lòng nói:" Có đau hay không?". Đầu ngón tay trắng nõn đã có chút xưng đỏ.

Cự Giải ngượng ngùng rút bàn tay , đứng dậy lẩm bẩm nói:" Đi...đi theo ta..". Nàng không quay đầu lại bỏ đi, bước được vài bước đột nhiên phát hiện không có ai theo, xoay người lại nhìn Song Tử vẫn đang quỳ một gối trên mặt đất, xung quanh toàn máu tươi.

Song Tử ngẩng đầu, mỉm cười nhợt nhạt:" Không đứng dậy nổi.."

Cự Giải liếc mắt trừng y một cái, đột nhiên cười duyên:" Hay cho Song Tử,
đóng kịch đủ rồi, mặc dù ta hoàn toàn không hiểu ngươi, nhưng cũng biết đến bảy tám phần, chỉ đánh ngươi ba mươi roi đừng có ở đó ăn vạ, đứng lên cho ta!".

Song Tử cúi thấp đầu xuống cười khổ:"Biết rõ ngươi không thích ta, thế nhưng ra vẫn cứ mãi nhớ thương ngươi, ngươi có hay không một chút đau lòng... Ta quả nhiên là kẻ ngốc nói mê, sau này...sau này ta sẽ không..."

Cự Giải trong lòng nhói đau! Nhảy dựng ,trừng mắt ngắt lời y.

"Không cho phép ngươi nói tiếp ". Bước nhanh chân lại, nâng Song Tử lên nhẹ nhàng nói:" Ta đỡ ngươi, đừng hồ ngôn loạn ngữ nữa". Ngữ khí hờn dỗi, mị nhãn như tơ.

Song Tử tâm tình tốt hơn, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc làm ra vẻ lạnh nhạt, cố ý đẻ cho Cự Giải dìu y về phòng ở phía sau tiểu viện.

Đi vào bên trong, vẫn là khung cảnh yên tĩnh, tươi đẹp, hình ảnh phong tình kiều diễm đêm qua một lần nữa tràn về trong tâm trí, thân thể quang lãi phóng túng, không một chút e thẹn mà ở dưới thân y phát ra âm thanh rên rỉ.

Cự Giải lập tức đỏ mặt, buông Song Tử, chậm rãi nói:" Cởi xiêm y xuống nước rửa sạch miệng vết thương , trở lên thoa dược". Y phục trên người đã sớm rách nát thảm hại chỉ kéo xà một chút liền rớt xuống hết, khuôn ngực rắn chắc la liệt vết thương da thọt toàn thân không lấy một mảng lành lặn.

Đâu phải chỉ ba mươi roi.

Cự Giải nghiến răng lạnh lùng hỏi:" Như vậy là sao? ".Trên người đột nhiên nổi sát khí, âm hàn tỏa ra xung quanh. Song Tử cong cong khóe miệng, trầm giọng nói:" Người động thủ có lẽ không ngờ đến quan hệ ám muội giữa giáo chủ đại nhân và thuộc hạ, sẽ không đoán được ngươi lại tự mình đi xem vết thương cho ta..."

Cự Giải căn bản còn đầy bụng giận dỗi, nghe Song Tử nói xong lập tức đỏ bừng mặt :" Ai cùng ngươi ám muội? Còn không xuống nước đi".

Song Tử chợt tiến lên từng bước, vươn tay đem Cự Giải ôm vào trong ngực, cúi đầu nhìn nàng không lên tiếng.

Cự Giải nhẹ nhàng từ chối một chút nhưng không có chốn tránh, tim nàng bỗng nhiên đập nhanh hơn, quên cả việc dùng võ, ngây ngốc đứng trơ ra cho y ôm vào ngực.

"Giáo chủ, giáo chủ... ". Lời nói thì thầm văng vẳng nên tai, hơi thở nặng nề, chậm chạp, ngân nga khơi gợi ái tình. Cự Giải  đánh"yêu " y một cái, thu hồi ánh mắt, mân mê đôi môi đỏ mọng, oán giận nói;" Ngày thường ta kiêu ngạo thành quen, ta không có biện pháp nào nắm bắt được ngươi, phạt ngươi ta lại luyến tiếc... "

Song Tử lộ sắc mặt vui mừng, ánh mắt lóe lên tinh quang, siết chặt Cự Giải, vội la lên:" Ngươi cũng thích ta, rất thích ta đúng không? Đúng không?".

Cự Giải nở nụ cười thanh khiết :" Thật không biết xấu hổ ".

Song Tử cúi đầu cuốn lấy đôi môi nàng, ra sức khơi mở , quấn quýt lấy cái lưỡi ngọt ngào của mĩ nhân, thân thể bắt đầu khô nóng, phân thân bỗng nhiên cứng rắn phát đau.

Ánh mắt Cự Giải trừng lên, đẩy mạnh Song Tử, tát y một cái:" Lại động dục lung tung, cút xuống nước cho ta".

Song Tử sờ sờ cái mặt đang phát đau, lòng vui rạo rực nhảy chống nước:" Lần sau chỉ khi có hai chúng ta, nhất định phảo gỡ cái mặt nạ này ra, tránh làm bị thương đầu ngón tay xinh đẹp trắng nõn của ngươi, ngươi bị thương ta đau lòng.

Cự Giải hừ cười;" Sớm bảo ngươi chóng xem mặt rồi, ngươi lại không chịu, hẳn là cực kì xấu xí "

Song Tử ừ hử cho qua chuyện,thân thể bị thương ngâm vào trong nước làm y đau đớn, cắn răng tiếp tục chịu đựng.

Cự Giải ngồi bên cạnh dục trì, vươn tay chọc chọc cái mặt na kia, bàn tay bất chợt bị Song Tử nắm chặt, nhẹ nhàng đưa lên môi hôn một cáu:" Phu nhân.."

Cự Giải e thẹn, đứng lên định xoay người đi, Song Tử đột nhiên đưa tay bắt lấy tay Cự Giải, kéo xuống nước, Cự Giải còn chưa kịp phục hồi tinh thần thì bị Song Tử ôm vào ngực.

Cự Giải liếc mắt một cái :" Ngươi muốn làm.gì?".

"Phu nhân". Thanh âm Song Tử nặng nề vang lên"Xoa xoa giúp ta một chút được không? ".

Cự Giải thuận theo tầm mắt y nhìn lại, thấy phân thân Song Tử cao cao ngẩng lên, vừa thẹn vừa giận, liên tục nghĩ đến chuyện tình đêm qua.

Khuôn mặt ai oán nói:" Ngươi..không thể tự mình làm được sao?"

"Chỉ có phu nhân mới làm thoải mái ". Song Tử nhìn nàng đỏ mặt, trong lòng mơ hồ hưng phấn muốn trêu trọc nàng một chút.

"Ngươi không được gọi ta như thế khi ở bên ngoài". Cự Giải trừng y, liếc mắt sằng giọng .

"Đương nhiên ". Song Tử ngậm vành tai nàng thì thầm nói:" Khi có ngoại nhân ngươi là giáo chủ, khi không có ngoại nhân ngươi chỉ là phu nhân của ta".

Khuôn mặt Cự Giải đỏ bừng, lấy hết can đảm trượt tay xuống hạ thân y cầm lấy phân thân nóng bỏng kia, cả mình nàng tựa vào ngực Song Tử, dáng vẻ thập phần e lệ rụt rè.

"Ta phải di chuyển..." Song Tử cầm tay nàng" chỉ dạy cẩn thận".

"Đúng... cứ như vậy...ưm...từ trên xuống đi...ưm". Nhắm chặt mắt, Cự Giải tùy tiện xoa nắn một lát không thấy nơi đó có dấu hiệu trở về hình dạng ban đầu, nàng thống khổ khóc không ra nước mắt:" Còn phải bao lâu..."

"_... Thực thoải mái....ưm..."

"Rốt cuộc phải làm đến khi nào?"

Song Tử đem mặt áp sát, hôn lên nàng, một lát sau Cự Giải cả người mềm nhũn, tay cũng quên mất 'nhiệm vụ'. Song Tử chỉ cảm thấy toàn thân dục hảo thiêu đốt khó nhịn, hạ thân đau đớn kì lai. Buông tay đôi môi của Cự Giải, y ôn nhu đặt câu hỏi :" Nới đó đau không?".

"Là sao?'"

Cái tay đang đặt tai eo nàng, chậm rãi trượt xuống dưới, tiến tới khe hở tư mật nơi song khâu nhẹ nhàng nhu ấn.

Cự Giải đỏ mặt nhìn y giận dỗi;" Đau, ngươi không được chạm vào". Đôi mắt nhỏ xinh đẹp khẽ chớp, kiều mị mê người.

Song Tử cười cười xoa xoa nắn nắn gò má đỏ hồng của Cự Giải :" Đi lên đi, trở về phòng thay y phục, cẩn thận kẻo cảm lạnh".

"Ngươi đuổi ta". Cự Giải nghiến răng lợi:" Chính là bởi ta không cho ngươi làm".

Song Tử cười khanh khách, ôm nàng dỗ dành:" Nói gì vậy, ngươi ở đây khiến ta nghĩ ngợi lung tung vơ vẩn mất, chỉ được phép ngắm mà không được chạm, ta làm sao tiêu hỏa, ngươi a, đi thay y phục sạch sẽ đi, ta rửa miệng vết thương sẽ đi tìm ngươi thoa dược".

Cự Giải xoay người, nhưng lại không muốn rời đi. Làm sao nàng nỡ ly khai y chứ,lúc trước mơ mơ hồ hồ, hiện tại mọi chuyện đều rõ ràng, lòng tràn đầy vui mừng, chỉ tạm tránh  xa y một lát nàng cũng không muốn. Nàng nằm trên ngực Song Tử thủ thỉ :" Ta cho ngươi làm, ngươi không được đuổi ta đi"

Song Tử một tay ôm eo nàng một tay vuốt ve lưng nàng khẽ cười nói:" Như vậy là không ngoan?"

"Chính là không ngoan"

"Hảo, hảo, vậy ngươi đợi trong đây đi, ta...ta sẽ cố gắng nhịn xuống"._Hiện tại tâm tư Song Tử vui mừng đến nỗi nói không nói nên lời, tâm cản bảo bối nhu thuận đáng yêu tựa vào lòng mình, vừa quyến rũ vừa nũng nịu, luyến tiếc ly khai mình ,lòng y tràn ngập thỏa mãn, vẻ mặt mê muội của y khó lòng mà bút nào tả nổi.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Cự Giải thật thú vị, y lại gần căn yêu một ngụm.

Hai người thân thân ái ái làm đôi uyên ương cùng nhau tẩy rửa, bình thường làm cái loại chuyện này khiến người ta đỏ mặt tía tai, nếu không vì bận tâm thân thể Cự Giải, y đã sớm đem nàng đặt dưới thân hảo hảo yêu thương một phen.

Hai người ở trong nước náo loan ầm ĩ, Cự Giải dựa vào Song Tử thở hổn hển, đột nhiên cười rộ lên :" Hảo, Song Tử cho ta xem mặt ngươi nha"

"Không sợ ta dọa ngươi sao?". Song Tử mỉm.cười hỏi lại, đưa môi tiếp cận đôi môi mềm mại của Cự Giải

Cự Giải hé miệng nhẹ nhàng cắn môi y, rồi mới buông ra:" Lúc trước, ta chỉ thuận miệng nói ra làm sao tin được bộ dạng ngươi khó coi, Song Ngư nhiều lần nói bóng nói gió với ta, nói ta nếu biết được dung mạo ngươi ,chắc chắn ghen tị nổi điên ".

Song Tử vòng tay qua eo ôm nàng dựa đầu vào hõm cổ phà hơi thơm vào mặt nàng làm cho nàng đỏ mặt, y mới nói:" Ít nghe Song Ngư nói bậy đi, cả ngày không một câu đứng đắn"

"Ngươi nói chuyện cũng không một câu đứng đắn". Nàng ai oán liếc y một cái.

Song Tử đột nhiên nở nụ cười:" Lời ta nói đều là thật, giáo chủ đại nhân xinh đẹp tuyệt trần như thế ,có bao nhiêu kẻ ai mộ ngươi. Nếu ta không đem tâm tư của mình bày tỏ ngươi, biết đến khi nào ngươi mới chịu để ý ta?".

Cự Giải nhìn y, cố làm ra vẻ giận dỗi:" Là ngươi câu dẫn ta"

"Ta thích ngươi". Y cắn nhẹ lên môi nàng, thì thầm " Phu nhân của ta".

"Mau cho ta xem dung mạo của ngươi đi". Nàng nhanh nhẹn vươn tay gỡ cái mặt nạ kia ra, nhưng tay nàng một lần nữa bị chặn lại.

Song Tử chậm rãi vươn tay xoa nhẹ ngân bạch diện cụ, nhẹ nhàng tháo nó xuống, lộ ra dung nhan thật sự.

Cự Giải trong chớp mắt quên đi cả hô hấp, yên lặng cả ngày , thật lâu sau đó nàng đột nhiên oán giận :" Sau này đều mang mặt nạ vào cho ta".

"Sao lại sinh khí?". Y vuốt vuốt cái mũi xinh xắn, trong mắt ngập tràn sủng nịch cưng chiều.

Ngày thường y vẫn mang mặt nạ, trong giáo từ trên xuống dưới đều cho rằng y xấu xí không dám gặp ai, nào ai biết rằng khuôn mặt y phi thường tuấn mĩ khiến cho người khác phải giật mình. Mày rậm phi dương, đôi mắt so với đêm tối còn đen thẫm hơn nữa, nhìn vào cứ khiến người ta trầm luân không nỡ rời đi, cái mũi cao thẳng, đôi môi mỏng hơi cong cong, mang theo nét cười như có như không, ngũ quan hoàn mĩ tinh tế, đường nét nhu hòa, thật là kinh thế dung mạo, khiến bao kẻ điên cuồng mơ ước.

Cự Giải cắn môi tức giận nói:" Ngươi mang cái bộ dáng này đi ra ngoài, nữ nhân trong thiên hạ nhìn thấy nhất định* hồ loạn phát tình* , đến lúc đó ta nhìn thấy một người giết một người, không phải kiệt sức mà chết sao?"

*Hồ loạn phát tình* : Động dục không kiềm chế được.

Song Tử cười ha hả ôm chặt Cự Giải :" Lúc trước chính vì khuôn mặt này làm cho không ít nữ nhân đau khổ dây dưa, cuối cùng ta chỉ còn cách mang diện cụ".

Cự Giải hừ một tiếng không thèm nói lời nào.

Song Tử đến gần cọ cọ vào hái má của nàng, nhẹ nhàng hỏi:" Còn giận?".

"Hừ, Cự Giải ta là người như thế nào, ngươi xem ta giống bọn họ điên cuồng mê luyến ngươi sao?".

Cự Giải trong lòng là thực vui mừng, nhưng do nàng vốn cao ngạo, làm sao dễ dàng chịu áp chế, thuận miệng nói một câu lập tức có lại khí thế giáo chủ.

"Không". Song Tử nhìn sâu vào ánh mắt nàng:" Là ta mê luyến ngươi... Đã không thể tự kiềm chế... "

Cự Giải bật cười :" Không một câu đứng đắn"

Song Tử mỉm cười theo nàng, ôm lấy nàng, đầu tựa vai nàng :" Ta thích ngươi, vẫn cứ thích ngươi, sau này vô luận phát sinh bất kì chuyện gì, ta vẫn sẽ bảo hộ ngươi, mãi mãi không buông tha ngươi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro