Thích bị làm nhục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ năm 14 tuổi là Phương Nghi đã bắt đầu suy nghĩ khác người rồi. Phương Nghi lớn lên muốn làm đĩ, vừa có tiền, vừa bị chơi sung sướng. Có ai hỏi Phương Nghi là cô nghèo đói lắm sao mà thích tiền đến vậy thì cô đều gật đầu nói phải.
Nhưng họ đâu hiểu, cha mẹ Phương Nghi làm gì thiếu tiền, họ kinh doanh nên gia tài bạc tỷ. Bất động sản vô số thế mà lại chỉ có mỗi mình cô. Phương lão lại hết mực yêu vợ, giàu có như vậy mà không ham gái lạ bên ngoài. Thực không hiểu nổi Phương Nghi giống ai, thế nên Phương Nghi có ăn cả đời cũng không hết.

Phương Nghi - cái tên nghe có vẻ đứng đắn vậy đấy chứ con người cô thì không được thế. Cuộc sống của Phương Nghi ngoại trừ những thứ tồi tệ thì cô chẳng thiếu thứ gì.

Phương Nghi thèm cái cảm giác những thằng đàn ông đó đó đè cưỡi lên cô xong quăng mớ tiền đó cho cô như một sự trả công đầy sỉ nhục.
Phương Nghi thích bị đàn ông nhục nhã. Và tiền làm cái khoái cảm bị đem ra làm đồ chơi, bị coi là đĩ mới sung sướng với cô làm sao.

Phương Nghi sinh ra thì sinh lý của cô đã đã khác thường, rất hay chảy dịch ướt nhớp nháp, khi đi học Phương Nghi thường xuyên phải thay quần lúc giờ ra chơi. Lớn lên lại càng chảy nhiều hơn nữa.
Trường Phương Nghi học từ nhỏ đến lớn luôn là trường dành cho con em nhà giàu nên mọi thứ luôn chỉn chu chuyên nghiệp. Riêng phòng y tế là đã có hai bác sĩ, hai y tá nam và nữ để tiện việc khám bệnh cho học sinh nam nữ khác nhau.
Có 1 lần vì ướt quá nhiều mà Phương Nghi lại quên không mang quần, cô thấy thật khó chịu nhưng ngượng ngùng nói với cha mẹ nên mãi giấu. Phương Nghi luôn là đứa con gái gia giáo ngoan ngoãn trong gia đình và xã hội.
Cô quyết định xuống phòng y tế để hỏi xem có băng vệ sinh không, bình thường mang băng vệ sinh nóng nực nên cô rất ghét, nay thì không kén chọn được rồi.
Ngặt một nỗi hôm nay đang làm việc thì bác sĩ nữ bị thai động nên đã cùng chị y tá đưa đi bệnh viện khám. Phòng y tế giờ chỉ còn hai anh bác sĩ Dương và y tá Vũ thôi. Thật khó xử, nhưng để thế này mãi cũng không được.
Hai anh bác sĩ, y tá nam này nổi tiếng trong trường cô, tất nhiên là chỉ với nữ sinh thôi, vì họ cao ráo, mặt mũi sáng sủa. Ở ánh mắt của cô thì nhìn là biết ngay hai anh này có tập gym, áo blue trắng hằn lên cơ bắp của họ. Màu da trắng, và đeo kính thật trí thức.
- "Nhìn các anh ấy thật mạnh mẽ nam tính. Giá mà mình có bạn trai như thế!" Cô nghĩ vậy.

Ở trước mặt hai người đàn ông này xin băng vệ sinh thật xấu hổ mà. Nhưng... Nghĩ đến ánh mắt họ nhìn cô vì nghĩ cô đang kỳ kinh nguyệt, phía dưới sẽ chảy máu, thật xấu hổ, thật...thích.
- "Nếu họ hút hết nước bên dưới của mình... Thì biết đâu hôm nay nó sẽ không chảy nữa?" Suy nghĩ này làm cô không dừng lại được.

- Này, em học sinh này, em xuống phòng y tế có làm sao không? Mặt đỏ nóng như vậy là đang sốt sao? Em mau vào đây tôi sẽ lấy thuốc cảm, chốc lát sẽ đỡ hơn.

Bác sĩ Dương đặt bàn tay to lớn, lành lạnh lên trán và mặt cô rồi kéo vào phòng y tế. Phương Nghi giật mình, mặt lại càng đỏ hơn, nhìn như trái đào chín mọng khiến người ta muốn đến xoa nắn.
Suy nghĩ trong cô không dừng được, phòng y tế chỉ có hai anh thôi, bác sĩ nữ và chị y tá có lẽ nghỉ cả ngày hôm nay luôn rồi. Tim của Phương Nghi đập thình thịch, thở gấp gáp hơn thường ngày, đôi mắt ngây thơ ươn ướt như sắp khóc càmg làm cho hai vị y bác sĩ lo lắng hơn.
Bác sĩ Dương lập tức lấy ống nghe áp lên ngực cô để theo dõi, mặc dù không phải là tay nhưng tay anh ấy đã rất gần ngực cô rồi. Cặp nhũ của Phương Nghi lại to hơn các bạn khác, phải nói là đã phát dục đầy đủ rồi. Bác sĩ Dương phải nhấn mạnh hơn một chút, bất ngờ Phương Nghi ôm chặt tay anh ta vào trong ngực mình, nói như sắp khóc
- "Không phải em sốt đâu ạ, xin anh hãy xem giúp em, em không hiểu vì sao... Vì sao... Bên dưới... của em từ nhỏ đến lớn rất hay bị ướt... ngày càng ướt nhiều hơn, em không dám nói với ai hết. Có phải... em bị bệnh nặng không? Xin bác sĩ hãy xem giúp em với"

Phương Nghi bật dậy chỉ chỉ lên cái ghế mình ngồi. Quả thật cái ghế dính 1 khoảng nước gì đó không rõ. Bác sĩ Dương đang thẫn thờ vì bàn tay hắn xem như đang chạm vào ngực của một nữ sinh 16 17 tuổi rồi. Hắn còn băn khoăn không biết có phải người lạ trà trộn vào trường câu dẫn hắn hay không vì cặp vú của cô bé này sao lại lớn như vậy, có vẻ rất đàn hồi nữa...

Phương Nghi trong lòng thích thú, tự cô cũng biết vú cô lớn hơn bình thường, các bạn nam mỗi lần thấy cô là anh mắt phải dừng trên vú cô không rời được. Cô gọi bác sĩ Dương lần nữa, hắn giật mình, tay làm bộ như kéo ra khỏi ngực cô nhưng thực ra lại đang chạm lên kiểm tra xem thế nào. Miễn cưỡng rút ra một cách khó khăn, hắn tới chiếc ghế cô ngồi rồi quệt tay vào vũng nước đó kiểm tra, nhớp nháp, hắn đưa lên mũi ngửi, thật thơm, không biết mùi vị sẽ thế nào, hắn toan liếm thử ngón tay thì cô kêu lại.
- " Bác sĩ Dương, anh có thể... Có thể... Có cách nào giúp em... Hút hết nước bên dưới đi không? Em thực... Khó chịu lắm". Cô run rẩy tội nghiệp nói, hai mắt đẫm lệ như sắp khóc, loạng choạng thế nào mà ngã xuống y tá Vũ ngồi đằng sau, cặp mông nảy nở ngồi xuống ngay giữ hai chân hắn. Cô làm một vẻ mặt bàng hoàng như sốc nặng lắm, không gượng dậy nổi. Thử hỏi có cặp mông tròn đẫy đà thế này ngồi lên dương vật hắn thì làm sao hắn chịu nổi, dương vật liền cứng rắn như khúc gậy mà đội lên chạm vào giữa mông cô. Lần này thì Phương Nghi sốc thật, một cây côn cứng rắn như vậy chọc mông cô, làm cô sướng đến mơ màng, thứ nước nhớp nháp của cô lại càng chảy nhiều hơn. Y tá Vũ cũng phải đỡ cô đứng dậy dù lòng không muốn. Thấy cô đã làm ướt cả quần hắn luôn rồi, y tá Vũ hai mắt hơi đỏ lên, quai hàm cắn chặt như kìm nén lắm.

Hắn liếc nhìn bác sĩ Dương, loại ánh mắt mà đàn ông với nhau thì đều hiểu. Y tá Vũ đóng cửa phòng y tế lại. Phòng này cuối dãy, phòng rộng cách âm, đường thoáng cho tiện việc cấp cứu, giờ là lúc nó phát huy ưu điểm tốt nhất.
Bác sĩ Dương đỡ Phương Nghi đang rấm rức khóc vào trong phòng, đặt lên giường và nói.

- Loại chuyện này khá nhạy cảm, anh dù sao cũng là đàn ông, có vẻ không hợp lắm... Bác sĩ Dương làm bộ e ngại. Có lẽ sợ cô lỡ tiết lộ nói cho mọi người biết thì bọn hắn phải ở tù mục xương rồi.

Hừ, đã đặt cô lên giường rồi mà còn nói thế, cô biết tỏng. Phương Nghi ra vẻ lo lắng e sợ bác sĩ sẽ không giúp mình bèn nói.

- "Không sao cả, bác sĩ chữa bệnh cứu người sao phải phân biệt nam nữ chữ. Em sẽ không nói với ai hết, bác sĩ Dương, xin anh hãy cứu em... Huhu"
Cô oà lên bật dậy ôm chặt bác sĩ Dương, bầu vú áp lên ngực hắn đến biến dạng. Cây côn của bác sĩ Dương bây giờ cũng đang chọc vào bụng cô rồi.

Hắn khoái trá cười hiền lành đỡ cô nằm xuống. Nói cô dở váy lên cho hắn xem. Phương Nghi thẹn thùng kéo váy cho bác sĩ Dương và y tá Vũ nhìn thấy cái quần lót trắng ướt nước, dịch nhầy đang chảy xuống cả bắp đùi cô luôn rồi. Cả hai nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn hau háu, hầu kết nhấp nhô, bọn hắn đã thèm lắm rồi. Cái lồn Phương Nghi trắng hồng, không một cọng lông, hai mép lồn cứ căng mọng ướt nước, hắn chờ sắp không nổi nữa.
Lập tức cả 2 lấy găng tay vô trùng đeo vào, cái lồn trắng hồng múp của cô bây giờ đã nhầy nhụa dâm thủy rồi, lại bị cả hai người đàn ông nhìn chăm chăm như thế làm cô không kiềm chế được lại chảy ra ướt thành 1 vũng ở tấm ga trắng.
Hai người đàn ông nuốt nước bọt, tay mò mẫm ở âm hộ của Phương Nghi, mỗi người đều giữ 1 chân của cô, tay còn lại thì xoa khắp âm hộ, vạch ra thì thấy cô còn màng trinh nên cũng ko dám cho vào quá sâu. Nhưng chỉ bên ngoài thôi Phương Nghi cũng cảm thấy sướng rồi, họ gảy âm hạch của cô, xoa lên xoa xuống, nhấn vào lúc mạnh lúc nhẹ nhưng Phương Nghi vẫn cảm thấy thiếu gì đó, cô bèn nói
- Bác sĩ Dương, y tá Vũ, các anh có thể... Bỏ găng tay đi không? Nó cạ vào làm em đau quá... Cô vờ vịt nói.

Hai người bọn hắn trong lòng mừng húm lên, có thể được sờ tay thực sự vào cái lồn non nớt mơn mởn này rồi. Lập tức cả hai bỏ găng tay, ngon tay sờ sờ xoa đều lên âm hạch, dâm thủy nhầy nhụa giúp Phương Nghi thấy sướng nhiều hơn chứ không hề đau rát, ngón tay to lớn mà thô của họ cứ xoa đều rồi rút ra thụt vào trong lỗ lồn của cô, dâm thủy chảy ra ào ạt. Cô nứng lắm rồi.
- Bác sĩ Dương, xin anh giúp em chữa bệnh. Đừng để nó chảy ra nhiều thế nữa.
Phương Nghi thở gấp gáp, yếu ớt nói với hắn. Bác sĩ Dương vội vã cúi xuống xem xét một cách chuyên nghiệp lồn cô học sinh rồi nói:

- Bây giờ anh lấy bông gòn lau cho em nhé, có điều chỗ này nhạy cảm nên sẽ hơi rát một chút, em chịu đựng

Nói xong anh liền quay lưng lấy cục bông gòn ra nhưng còn lén lút lấy chai thuốc kích dục quẹt lên một ít, loại sản phẩm này bạn anh nhờ mua hộ, xem ra phải hẹn đưa hắn lần sau rồi. Bác sĩ Dương nhẹ nhàng lau quẹt trên lồn cô, thực tế thì lồn cô chảy nhiều dâm thủy lắm nên cục bông gòn chẳng mấy chốc ướt đẫm, bác sĩ Dương vờ vịt lau lau phía bên ngoài, lại cố tình đụng chạm vào hột le của cô một cách nặng nhẹ từng chút một, làm hột le của cô cứng hẳn nhô lên, đỏ đỏ hồng hồng bóng bẩy, bác sĩ Dương và y tá Vũ nuốt nước bọt đánh ực, yết hầu nhấp nhô, lồn cô chẳng những ko bớt nước đi mà còn nhiều thêm nữa, nhìn hột le của cô trước mặt như vậy mà họ chỉ muốn lao vào mút liếm nó, lồn cô lại còn hồng hào thật đẹp không biết vì sao đến tuổi này vẫn không thấy lông, họ nhìn thấy lồn cô rất rõ ràng. Một khe rãnh thật đẹp ở trước mắt, chảy nước ròng ròng như đang mời gọi họ, lại còn có mùi thoang thoảng nữa, không phải mùi khai mà là mùi của nước dâm từ lồn cô làm cả hai người bọn họ thèm vô cùng, không biết nếm vào sẽ ngon thế nào nữa... 

Thế rồi vẫn cục bông gòn ướt đẫm đó từ từ di chuyển từ hột le lại đến khe lồn của cô, bồi hồi bên ngoài rồi len lỏi vào trong lồn nhưng lại không vào sâu mà cứ trêu chọc bên ngoài như vậy. Cô vốn dĩ đã rất nứng lồn rồi, nhưng bây giờ lại dính thêm thuốc kích dục mà bác sĩ Dương lén bôi vào nên cô càng nứng nữa, cô có thể cảm nhận được hột le của mình đang sưng hẳn lên rồi, trong lồn thì lại ngứa ngáy hơn, thật muốn cái gì đó to lớn thọc vào... một con cặc chẳng hạn. Hai người bọn họ đang nhìn lồn cô chăm chú, bây giờ cô không nhìn thấy được bác sĩ Dương đang cắm cúi bên dưới nhưng có thể thấy được y tá Vũ a, bộ đồ y tá vốn cũng không pahỉ loại vải dày dặn gì, không biết y tá Vũ có chỉnh sửa lại không mà cái áo lại ngắn hơn những áo khác một chút nên con cặc đang sưng to lên trong quần anh ấy rất rõ ràng, cô cảm thấy nó khá to, nếu bị con cặc đó thọc sâu vào thì chắc sẽ sướng lắm... 

Thực ra ngày thường cô dâm đãng thế nào chính cô cũng biết, bây giờ thấy lồn mình nứng như vậy, cô thật sự nghi ngờ vị bác sĩ Dương nhìn đứng đắn đàng hoàng này đã giở trò rồi. Nhưng cô không quan tâm, thế lại càng có lý do cho cô, không phải sao. Cô liền ngọ ngoạy, lồn cô đang banh ra trước mặt hai người đàn ông đang thèm khát cô lại không chịu nằm yên mà cứ đung đưa qua lại trước mắt họ

- Huhu... bác sĩ Dương, em khó chịu lắm, sao tự nhiên em thấy ngứa lắm, anh lau mạnh lên. 

Cô rên rỉ ứa nước mắt, nhìn đầy vẻ đáng thương.. Uhm... càng đáng thương thì các anh lại càng muốn bắt nạt. Giọng anh khàn khàn, ẩn nhẫn nói với cô:

- Mạnh hơn thì em sẽ bị trầy đó, nơi này không như chỗ khác, nếu trầy sẽ lâu khỏi, lại còn đau nhiều nữa. Do âm hộ em nhiều nước quá, bây giờ để nó ra hết nước thì tốt rồi, anh sẽ làm cách khác. Phương Nghi tin anh không?

Anh có thể cảm giác chính mình không chờ đợi nổi nữa, nhưng dù sao đây là trường học, không thể quá lộ liễu cưỡng hiếp cô trắng trợn được. Nếu là ở nơi khác...

- Em tin bác sĩ mà, năn nỉ các anh giúp em với, em không thể cứ thế này vào lớp được, mọi người sẽ tưởng là em tè dầm trong lớp đó. 

Gương mặt cô đỏ ửng lộ vẻ xấu hổ không biết phải làm sao, dù sao hai người biết cô xấu hổ vẫn tốt hơn cả lớp biết đúng không. Cả hai người đàn ông này lộ vẻ mặt mừng rỡ không che giấu được, đây là cô đề nghị, không phải họ ép buộc đâu đấy. Bác sĩ Dương liền nói với y tá Vũ

-  Y tá Vũ này, Phương Nghi cần ra hết nước ở âm hộ mới được, anh đi lấy dụng cụ thông cho tôi nhé. Nói rồi anh liếc nhìn vào ngăn tủ trái của bàn, chính là ngăn để đồ riêng tư của y tá Vũ. Y tá Vũ hơi bất ngờ một chút nhưng dường như hiểu ra gì đó nên anh mỉm cười đi lấy. Phương Nghi lúc này cũng không biết nó là thứ gì, bởi nó dài hơn 1 gang tay, lại từng khúc như những viên bi sát nhau nhưng thân cây cũng nhỏ, chỉ cỡ cái ống hút mà thôi. Cô có hơi mờ mịt, thứ này nhỏ như vậy thì làm được gì

- Bác sĩ Dương, cái này để làm gì vậy ạ?

- Để giúp em thông lỗ nha, như vậy hôm nay sẽ không chảy nước nữa, em cứ tin ở anh.

Nói rồi bác sĩ thanh trùng cây nhỏ, lại bôi một ít bôi trơn, 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro