Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày đẹp trời 4 năm trước, Duẫn Hạo Vũ chán nản lê từng bước chân trên đường, hiện tại cậu phải về nhà...tất nhiên là sẽ chẳng có gì chán ghét nếu trong căn nhà đó không có một người bố suốt ngày cờ bạc rượi chè. Ban đầu ba cậu là một người rất tốt, siêng năng làm ăn, chăm chút cho gia đình. Nhưng rồi đến ngày mẹ cậu bị tại nạn giao thông mà mất đi, ông như một người hoàn toàn khác. Bỏ việc ở công ty, bao nhiêu tiền của trong nhà đều bị ông mang đi đánh bài, cá độ,... một thời gian sau thì nghiện rượi, mỗi lần ông say đều chửi mắng đánh đập cậu. Lúc đó cậu mới chỉ là một cậu bé 8 tuổi mà thôi.
Duẫn Hạo Vũ chầm chậm suy nghĩ từng chút từng chút lại về cuốc sống khốn nạn của mình suốt bao nhiêu năm qua, suy nghĩ nhập tâm đến mức chỉ khi bị người khác dùng khăn bịt miệng mới phản ứng giãy giụa. Thế nhưng đã không còn kịp nữa, cả người dần dần vô lực ngất đi.
Hạo Vũ vì bị đau mà tỉnh dậy. Cậu mơ màng mở đôi mắt của mình ra, cảm giác bên eo bị bóp chặt, cả người nóng rực... hơn nữa cái bộ phần kia còn đau ghê gớm. Đến khi mở rõ đôi mắt cậu mới thấy trên mình có một người đàn ông, hắn ta đang dùng tính khí của mình đâm rút vào bên trong cậu. Sự đâu đớn và tủi nhục xâm chiếm mọi ngóc ngách trên cơ thể, cậu tận lực dùng tay đẩy hắn ta ra, miệng không ngừng chửi mắng:
- Anh là ai? Tại sao lại làm vậy với tôi, màu buông ra. Xin anh thả tôi ra, a, đau quá. Thả ra, xin anh!
Người đàn ông đó không để ý đến cậu, cái thứ kia vẫn kịch liệt ở bên trong mà lộng hành. Duẫn Hạo Vũ đau đớn tột cùng, cả người như bị thô bạo tách ra, cứ như vậy mà bị thao khóc đến ngất đi.
Còn về người đàn ông kia, hắn làm rất lâu. Cả đếm hắn làm cậu 3 lần sau đó bế cậu vào phòng tắm tẩy rửa rồi cùng ôm cậu ngủ trên chiếc giường kingsize rộng rãi.

**********
Duẫn Hạo Vũ ngủ một mạch tới 11 giờ sáng hôm sau. Nhưng giấc ngủ này của cậu vô cùng không thoải mái, cậu mơ thấy lúc mẹ cậu bị tai nạn, những lúc ba đánh cậu, những lúc ba dùng lời lẽ thô tục chửi mắng cậu. Tất cả mọi thứ đều như con dao sắc bén cứa vào tim cậu, thật nhiều vết, thật đau.
Cả người nhức nhối mỏi mệt, thân dưới lại một trận đau thấu tâm can. Cứ như thế nằm trên giường khoảng 5 phút thì có người đi vào. Là một người con trai xinh đẹp, nước da trắng hồng, thân hình nuột nà. Người đó tiến lại bên giường ngồi xuống tươi cười hỏi:
- Cậu không sao chứ?
Hạo Vũ lắc đầu, cậu hỏi cậu trai kia:
- Cậu là ai? Sao tôi lại ở đây?
Lưu Vũ dịu dàng nhìn cậu:
- Tôi tên Lưu Vũ, là người bên cạnh Châu Kha Vũ. Hôm qua người của Kha Vũ đưa cậu tới đây, lúc đó cậu bất tỉnh. Đến sáng nay trước khi ra khỏi nhà Kha Vũ có nói tôi chăm sóc cậu, hôm qua hai người làm cái đó!
Nghe câu trả lời của Lưu Vũ cậu ngẩn người nghĩ tới bản thân mình tối qua bị người đàn ông kia hành hạ đến chết đi sống lại. Lòng tự trọng có cảm giác bị chà đạp mạnh mẽ. Cậu gắng gượng ngồi dậy nhưng lại bị Lưu Vũ cản lại:
- Cậu ngồi dậy làm gì, thân thể yếu còn yếu như vậy. Mau nằm xuống!
- Tôi muốn về nhà!
Đúng thế, cậu không muốn ở lại cái nơi này lâu hơn nữa. Cậu kính tởm nơi này, oán hận nơi này.
Lưu Vũ đột nhiên hiểu ra, người con trai này không phải là tình nguyện trao thân cho Châu Kha Vũ, mà là bị hắn ép buộc. Nhưng bây giờ cậu muốn đi, làm sao có thể đi được? Đã là người của hắn thì chỉ hắn cho phép đi mới được đi, còn không thì phải an ổn mà ngồi ngoan ngoãn.
- Không được, Kha Vũ không cho cậu đi. Dù cậu trốn đi rồi cũng sẽ bị bắt lại!
Duẫn Hạo Vũ không hiểu, cái người tên Kha Vũ kia rốt cuộc có uy lực thế nào mà người này cứ 1 câu Kha Vũ 2 câu Kha Vũ. Cậu tức giận hét toáng lên:
- Cái người tên Kha Vũ đó rốt cuộc là ai? Mà mặc kệ hắn là ai, sao có thể làm vậy với tôi, sao có thể không cho phép tôi rời đi? Hắn là cái thá gì mà cấm tôi cái này cái nọ! Khốn nạn!
Nét mặt cậu trắng bệch rồi vì hét lớn mà đỏ bừng. Lưu Vũ cả người cứng đờ, người dám chửi mắng hắn cũng chỉ có cậu mà thôi.
Đúng lúc không khí trong phòng đang yên tĩnh thì có một giọng nói ngoài cửa vang lên:
- Tôi là cái thá gì? Là chủ nhân của cậu!
Không hẹn mà cả Hạo Vũ và Lưu Vũ đều hướng ra phía cửa. Một khí lạnh bắt đầu lan ra khắp phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro