Chap 67: Quy tắc ngầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoắc Thiên Yết trở lại phòng làm việc cũng không rãnh rỗi, lập tức liên lạc với tòa soạn và truyền thông lớn nhất thành phố Z. Dùng giá cả động lòng người thu mua toàn bộ video, hình ảnh và tin tức liên quan về Cố Song Tử và Hạ Xử Nữ.

Mà Cố Song Tử ở bên kia còn chưa kịp đánh một cuộc điện thoại nào cho người quen của mình thì đã không tìm được video của mình trên mạng nữa. Ban đầu cô còn tưởng là do máy tính của mình có vấn đề nhưng khi định mượn máy tính của nhân viên khác tra thử thì đã nghe thư ký của Mục Ma Kết vui vẻ đi tới nói:

"Cô Cố, video trên mạng của cô đều biến mất hết rồi, hơn nữa trên diễn đàn cũng không còn tin tức của cô nữa, giống như chuyện ngày hôm qua chưa hề xảy ra vậy!"

Cố Song Tử nghe vậy nghi ngờ hỏi. Dù cô biết hiệu suất làm việc của Mục Ma Kết rất cao nhưng chỉ trong vài phút ngắn ngủi căn bản vẫn là nằm ngoài khả năng.

"Chị Ma Kết bảo cô làm sao? "

Thư ký nghe thấy cô hỏi vậy thì thành thật lắc đầu bảo không phải, Mục Ma Kết bận họp với cổ đông nên chưa hề đưa ra bất cứ chỉ thị nào. Lúc này trong đầu Cố Song Tử nhanh chóng nghĩ đến là Hoắc Thiên Yết làm.

Một lần đè xuống nhiều tin tức như vậy nhất định hao tốn không ít tâm tư. Tâm trạng Cố Song Tử phức tạp, về mặt lý trí cô thật sự không muốn có bất kỳ liên quan nào đến Hoắc Thiên Yết. Nhưng về mặt tình cảm thì vừa gặp phải vấn đề gì thì phản ứng đầu tiên của cô là nghĩ ngay đến anh. Hơn nữa sự thật Hoắc Thiên Yết còn luôn giúp cô xử lý càng khiến tình cảm của cô bị anh khuấy động mạnh mẽ lấn át cả lý trí. Mà đó cũng chính là điều Cố Song Tử vẫn luôn lo lắng, cô không biết mình sẽ làm ra những chuyện gì nếu anh cứ xuất hiện bên cạnh mình như thế...

" Xử Nữ! Tiêu rồi, không ngờ Mục thị thật sự muốn đơn phương hủy bỏ hợp đồng với chúng ta."

Bên đầu kia điện thoại, giọng điệu của trợ lý hết sức nóng nảy, còn có chút ý trách cứ, lúc trước đã không muốn cho cô ta làm lớn chuyện, dù cô ta có chỗ dựa là Hoắc Thiên Yết nhưng nhà họ Mục cũng không phải người dễ trêu chọc. Trong lòng Hạ Xử Nữ vẫn còn đang tức giận Cố Song Tử nghe thấy điện thoại của trợ lý, dĩ nhiên giọng điệu cũng không khá hơn chút nào:

"Tôi còn chưa gấp cô gấp cái gì!"

Trợ lý cũng không nghe thấy giọng điệu của Hạ Xử Nữ có gì không ổn, tiếp tục nói:

"Sao tôi có thể không gấp chứ, cô có biết số tiền trên hợp đồng lớn bao nhiêu không? Tôi nghe nói bên Mục thị đang định liên hệ với ca sĩ mới nổi gần đây để thay cô đấy, còn định trả gấp đôi tiền hợp đồng ban đầu. Cơ hội tốt như vậy biết bao minh tinh muốn làm, hơn nữa cô cũng biết bởi vì chuyện của cô và Hoắc Thiên Yết nên danh tiếng của cô đã không còn như trước đây cho nên... "

"Thôi đi, cái dại diện hình ảnh này không ai cướp đi được, nó là của tôi!"

Bây giờ Hạ Xử Nữ không nghe lọt lời quở trách nào của trợ lý. Dĩ nhiên cô ta biết chén cơm minh tinh này không ăn lâu dài được cho nên mới luôn đi theo ôm đùi của Hoắc Thiên Yết. Chỉ cần có thể trở thành bà Hoắc thì cô ta còn cần đến thứ như danh tiếng minh tinh này sao?

Hạ Xử Nữ ngồi trên xe, lấy mỹ phẩm trong túi xách ra trang điểm tỉ mỉ một chút. Ngay sau đó cô ta lại gọi một cú điện thoại cho một người ngưỡng mộ mình đã lâu.

"Ông chủ Tạ, đã lâu không gặp!"

Hạ Xử Nữ dịu giọng, tiếng nói ngọt chết người. Người bên kia hiển nhiên thật lâu mới phản ứng được, ông ta không ngờ là Hạ Xử Nữ gọi điện thoại tới:

"Cô Ha, cô cũng chưa từng chính thức gặp tôi, sao lại nói đã lâu không gặp?"

Hạ Xử Nữ khẽ cười cười, tiếng cười như chuông bạc khiến lòng Tạ Duật ngứa ngáy.

"Ông chủ Tạ đây là đang trách tôi không muốn gặp ngài sao?"

"Sao có thể chứ, tôi cũng biết rõ công việc của cô Hạ bận rộn, tôi rất thông cảm cho cô."

Tạ Duật cười đến tận mang tai nói tiếp: "Chỉ có điều hôm nay cô Hạ chủ động gọi điện thoại cho tôi là vì chuyện gì thế?"

Hạ Xử Nữ vặn vẹo cơ thể, thở dài một tiếng:

"Nghe nói công ty của các ngài không muốn tôi làm người đại diện, quản lý của tôi cũng luôn trách tôi, ngài nói xem rõ ràng tôi bị đánh sao còn phải bị mọi người hủy hợp đồng vậy?"

Tạ Duật sớm đã đoán được Hạ Xử Nữ chủ động gọi điện đến là vì chuyện này:

"A, hoá ra là vì chuyện này. Nếu cô thật sự muốn tiếp tục làm người đại diện, tôi có thể giúp cô nhưng mà ... "

Nếu Tạ Duật đã mở miệng nói có thể giúp cô ta, cô ta cũng không cần vòng vo, dứt khoát nói:

"Buổi tối tôi có thời gian, gặp ở khách sạn Nhất Dạ nhé ?"

"Được."

Tạ Duật lập tức đồng ý. Hôm sau,bầu trời âm u như có thể đổ mưa bất cứ lúc nào.Trước khi Cố Song Tử ra cửa còn mang theo một cây dù, luc cô vừa đến Mục thị, bên ngoài quả nhiên đổ mưa to. Cố Song Tử vừa cảm thấy may mắn vì mang theo dù vừa đi về phòng làm việc của Mục Ma Kết. Cô còn chưa kịp đi vào thì thư ký của Mục Bảo Bình đã ngăn cô lại:

"Hội đồng quản trị gọi cô họp một chuyến."

Cố Song Tử khẽ nhíu mày nhưng lại trở lại bình thường, hôm qua cô đã nghe Mục Ma Kết kể lại nội dung cuộc họp, cô nghĩ mọi chuyện đã giải quyết xong nhưng dù có phát sinh gì thì người ngoài như cô vốn không có tư cách tham gia vào , những cuộc họp nội bộ của Mục thị. Không biết lần này lại bảo cô tham gia là vì chuyện gì. Cố Song Tử xoay người không đi đến phòng làm việc của Mục Ma Kết nữa, cô đưa cây dù trong tay cho thư ký:

"Phiền cô cất giúp tôi."

"Dạ."

Thư ký tươi cười tràn đầy sức sống làm cho người ta nhịn không được muốn đưa tay véo mặt của cô ấy. Từ lúc đến Mục thị thì đây là lần đầu tiên cô đi vào phòng hội nghị này, trong lòng có chút căng thẳng. Bởi vì trong suy nghĩ của cô, những đổng sự kia chắc chắn sẽ vì chuyện cô đánh người đại diện của công ty nên sẽ không có ấn tượng tốt với mình. Cố Song Tử ngồi vào chỗ ngồi phía dưới Mục Bảo Bình, khác với lần họp trước là lần này còn có một người ngoài thứ hai đến dự hợp. Cô ta ngồi đối diện Cố Song Tử, trang điểm tinh xảo, trên cổ đeo dây chuyền quý giá hoàn mỹ thể hiện ra khí chất mê người. Chẳng qua trong đôi mắt tinh tế của cô ta tràn đầy đắc ý và khiêu khích nhìn Cố Song Tử. Mục Ma Kết ngồi bên cạnh khẽ vỗ nhẹ lên mu bàn tay Cố Song Tử ở dưới gầm bàn.

Nội dung của lần hội nghị này là cái gì có lẽ Cố Song Tử cũng lờ mờ đoán ra được rồi. Vẫn là người đàn ông trung niên lần trước mở miệng nói chuyện đầu tiên:

"Nội dung chính của lần hội nghị này là vấn đề người đại diện thương hiệu cho sản phẩm mới và Hạ Xử Nữ vẫn sẽ tiếp tục đảm nhiệm vai trò này."

Ông ta chính là Tạ Duật vừa có một đêm xuân với Hạ Xử Nữ tối hôm qua, cũng chính là cổ đông lớn thứ hai sau nhà họ Mục. Cố Song Tử nhếch khóe miệng cười khinh, còn Mục Ma Kết khẽ cau mày:

"Không được, chẳng phải lần trước đã nói không để cho cô ta đại diện sao?"

Noi xong cô cũng theo bản năng nhìn về phía anh họ Mục Bảo Bình dò hỏi. Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của Mục Bảo Bình thì lòng của cô liền trầm xuống. Khuôn mặt ngày thường luôn tràn đầy sức sống lúc này cũng giống như đóa hoa bị phơi nắng trong ngày hè không còn dấu vết của sự sống nữa. Trong mắt người phụ nữ trung niên đeo mắt kiếng gọng vàng mang theo khinh thường liếc Cố Song Tử đang ngồi bên cạnh Mục Ma Kết một cái: 

"Mục Ma Kết, cô nên nhớ mình chỉ là một phó tổng, dù có là quản lý của Cố Song Tử đi nữa thì cô ta cũng không phải người của Mục thị cho nên chuyện của công ty còn chưa tới phiên cô quyết định. Lần này gọi cô và Cố Song Tử tới họp không phải là vì muốn hỏi ý kiến của hai người mà chỉ vì thông báo cho hai người một tiếng mà thôi."

"Cho nên để tốt cho công ty, sau này cô vẫn nên làm tốt chức vụ Phó tổng của mình mà hợp tác với Hạ Xử Nữ cho tốt, cũng mong cô Cố Song Tử cũng đừng không biết thân biết phận mà xen vào chuyện của công ty chúng tôi, nếu có thể chúng tôi mong cô hợp tác một chút vì nếu còn để truyền ra tin cô bất hòa với Hạ Xử Nữ thì rất bất lợi cho công ty chúng tôi."

Tạ Duật nói tiếp lời của người nọ. Ánh mắt Mục Ma Kết chống lại ông ta, ánh sáng trong mắt phập phồng, cuối cùng Mục Ma Kết vẫn không nói câu nào. Cô là người thông minh, thấy sắc mặt Mục Bảo Bình giống như là cổ mắc xương, cô biết có lẽ anh ta đã vì chuyện này mà chịu uất ức. Cho nên cô cũng không nên kiên trì nữa, hoặc là nói kiên trì nữa cũng không có tác dụng.

Cô quay sang nhìn Cố Song Tử mà Cố Song Tử cũng không có phản ứng gì lớn, chỉ đưa ánh mắt lạnh băng nhìn bọn họ, cô cũng chỉ là người ngoài cũng không muốn rước thêm phiền phức vào người nhưng cô không phải là người ngồi yên chịu thiệt nên vẫn nói rõ suy nghĩ của mình

" Dù gì tôi cũng không có ý định xen vào chuyện công ty của mấy người nhưng tôi vẫn là câu nói đó, tổn thất bao nhiêu tôi đều có thể bồi thường."

Thái độ này của cô ngược lại khiến mọi người có chút kinh ngạc, bọn họ vốn nghĩ cô chỉ là một tác giả nhỏ mới nổi dù tiền nhuận bút có cao đến đâu cũng không thể mạnh miệng nói ra như vậy. Nhưng ngoại trừ Mục Ma Kết ra thì mọi người đều nhanh chóng cho rằng chẳng qua cô chỉ muốn ăn thua nên mới lớn miệng mà thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro