Mở bài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MB1: Tình yêu- một đề tài từng làm rung động trái tim biết bao người và ngân lên thành biết bao lời thơ của nhân loại. Mỗi một nhà thơ tìm đến với một cách biểu hiện khác nhau: một tình yêu mang yếu tố triết lí trong thơ Tago, một tình yêu nồng nàn, say đắm trong thơ Puskin, một tình yêu rạo rực tràn đầy cảm xúc trong thơ Xuân Diệu và đến với bài thơ "Sóng" của nữ sĩ Xuân Quỳnh tôi bắt gặp một cảm xúc tình yêu đầy trăn trở, khao khát của tâm hồn người phụ nữ trong khát vọng hạnh phúc đời thường.

MB2: Sẽ thật thừa thãi khi nói về vẻ đẹp sự huyền bí, sự hấp dẫn, niềm sung sướng và cả những đớn đau do tình yêu đem lại. Thế gian đã tốn biết bao giấy mực, thậm chí cả máu và nước mắt để nói, viết, ca tụng và tôn thờ tình yêu. Trong cuộc đời trần tục đầy biến ảo này, mọi thứ đều có thể thay đổi nhưng cũng có một thứ là bất biến, vĩnh hằng. Đó chính là sự thuần khiết, lung linh của tình yêu. Có lẽ từ thuở hồng hoang, tình yêu của loài người cũng đã vậy và cho đến nay nó vẫn bất biến về bản chất. Tình yêu đó chỉ thay đổi về hình thức thể hiện nhưng bảo tồn nguyên vẹn chất liệu nội dung. Thật là đẹp và lãng mạn biết bao khi tác giả Xuân Quỳnh đã mượn hình ảnh sóng để gửi gắm những trăn trở, khao khát của tâm hồn người phụ nữ trong khát vọng đời thường qua thi phẩm cùng tên.

MB3: Giữa muôn nẻo cảm xúc của tình yêu, những người nghệ sĩ đã bao lần xao xuyến. Là bởi tình yêu muôn đời nay vẫn thế, vẫn là cảm xúc thật thi vị, thật thân thuộc nhưng cũng chưa bao giờ lặp lại chính mình. Đó là lí do tại sao tình yêu đã trở thành nguồn cội cho biết bao ngòi bút thăng hoa. Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, nói về mảng thơ tình ta không thể nào quên được những trang thơ giản dị, hồn hậu của Xuân Quỳnh, tiếng thơ là tiếng yêu đương gần gũi, dịu dàng quả thật rất phù hợp với tính cách của một người phụ nữ sinh ra với sứ mệnh yêu và làm thơ.

MB4: Ngàn vạn năm rồi kể từ khi tiếng đàn Orphee vang lên thay cho niềm nhớ nhung vô hạn gửi đến người vợ Euridice của mình. Nỗi nhớ thương ngày ấy đã lay động cả đỉnh Olympus và ngục sâu thẳm của thế giới Vong Hồn, khiến cung đàn cảm xúc của triệu triệu con tim không ngừng thổn thức, xuyến xao. Và  "Sóng" đã đi giữa những cảm xúc mãnh liệt của tình yêu ấy để thoáng chốc gợi mở cho bản thân mình những cảm xúc giản dị của người phụ nữ thời đại: nỗi lo âu và khát vọng bất tử hóa tình yêu. Để từ đó "Sóng" với những triết lí của riêng mình đã chạm đến trái tim của biết bao thế hệ độc giả.

MB5: Không biết từ bao giờ những con sóng ào ạt từ sông, từ biển đã tròn lăn chạm vào trái tim của người nghệ sĩ. Nếu Nguyễn Khuyến thổi vào gợn sóng biếc hơi thở của một mùa thu trong veo, Huy Cận vẽ sóng Tràng Giang bằng những dòng thơ hiu hắt của một kẻ sĩ bất lực trước thời cuộc thì nữ sĩ Xuân Quỳnh đã khoác lên những con sóng bạc đầu tấm áo tình yêu nồng nàn, vĩnh cửu bằng một hồn thơ đắm say, cháy bỏng. Giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ đang nước sôi lửa bỏng, vẻ đẹp dịu dàng, chung thủy trong tình yêu của người con gái được Xuân Quỳnh thể hiện trong bài thơ "Sóng" ngời sáng như một hòn ngọc báu của văn chương.

MB6: "Sóng rì rào hỏi những chuyện đã qua
 Đứng trước biển em trở thành bé nhỏ 

 Biển biết không... ngàn nỗi đau giằng xé

Khi con thuyền chẳng cập bến tình yêu" 

       Chẳng biết tự bao giờ những con sóng từ biển khơi lại vỗ dồn dập vào trái tim của mỗi người nghệ sĩ. Và cũng chẳng biết tự khi nào giữa con sóng và tình yêu lại có mối quan hệ mật thiết với nhau! Chắc có lẽ là do nét đẹp tiềm tàng của con sóng giống với vẻ đẹp bí ẩn của tình yêu nên đã làm cho các nhà văn nhà thơ phải bâng khuâng trong tư tưởng. Trong đó có Xuân Quỳnh. Xuân Quỳnh là một " nữ hoàng thơ tình" trong thời kì kháng chiến chống Mĩ. Thơ của bà là tiếng nói tấm lòng của một người phụ nữ trong tình yêu: hồn nhiên, chân thành nhưng cũng giàu trắc ẩn và luôn khát khao một hạnh phúc bình dị đời thường. Và bài thơ "Sóng" là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ, bày tỏ quan điểm của tác giả về tình yêu vĩnh hằng qua hình tượng con sóng biển.

MB7: Từ ngàn xưa đến nay, tình yêu là nguồn cảm hứng bất tận của thi ca. Nhiều người nghệ sĩ đã dùng bút lực của mình để lí giải tình yêu nhưng chẳng ai cắt nghĩa trọn vẹn hai mĩ từ ấy. Nhà thơ cổ điển Pháp từng nói: "Tình yêu là điều mà con người không thể hiểu nổi". Đến Xuân Diệu cũng bất lực trong câu hỏi "Làm sao cắt nghĩa được tình yêu", Hàn Mạc Tử cũng phải "nghe trời giải nghĩa yêu". Nhắc đến thi ca viết về tình yêu, ta không thể không nhắc đến "Sóng" của Xuân Quỳnh. "Sóng" là nơi gửi gắm những tâm tư sâu kín, những trạng thái phức tạp tinh vi của tâm hồn người thiếu nữ khi nói về tình yêu với khát vọng hạnh phúc muôn thuở của con người.

MB8:  Đã từ lâu con sóng trở thành một đề tài, cảm hứng thi ca của người nghệ sĩ. Đọc thơ Nguyễn Khuyến ta thấy ông thổi hơi thở của mùa thu trong veo vào gợn sóng biếc, còn Huy Cận lại dùng những dòng thơ hắt hiu của kẻ sĩ bất lực trước thời cuộc để vẽ nên Tràng Giang. Và khi đọc thơ Xuân Quỳnh ta thấy chị đã khoác lên những con sóng bạc đầu một tấm áo tình yêu nồng  nàn, vĩnh cửu bằng một hồn thơ đắm say, cháy bỏng. "Sóng" của Xuân Quỳnh như một hòn ngọc báu sáng ngời trong văn chương những năm kháng chiến chống Mĩ, vẻ đẹp dịu dàng, chung thủy trong tình yêu của người con gái đã phần nào làm giảm cái nóng, cái khắc nghiệt của cuộc kháng chiến.

MB9: Trong khoảng trời văn học của tình yêu, nếu ta từng bắt gặp Nguyễn Bính say khướt trong niềm nhớ, nhà thơ chân quê đã uống cả một trời quan tái:
"Chiều nay...thương nhớ nhất chiều nay
 Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy

  Tôi uống cả em và uống cả

  Một trời quan tái, mấy cho say!"

Thì Xuân Quỳnh lại như rơi vào "bể tình yêu" , đắm say trong không gian ngập tràn cảm xúc cháy bỏng, nồng nàn cảm xúc tình yêu qua một thi phẩm mang tựa đề giản dị - "Sóng" . Với Xuân Quỳnh, "Sóng" là cả một bầu trời tâm tư , tình cảm là tất cả sự cháy bỏng và rạo rực nhất của trái tim tình yêu.

MB10: Trong lồng ngực của mỗi người trẻ, trái tim vẫn còn mãi ngân rung hát những khúc ca của tình yêu tươi xanh. Chiều nay, tôi ngang qua một quán cà phê cũ, lục lại tất cả những kỉ niệm về mối tình vừa thoáng bay đi trong phút chốc, rồi chợt nhớ người. Những rung cảm của mối tình đầu vẫn khiến trái tim tôi hay yếu lòng đến vậy, rồi lại tự hỏi mình: "Người đang ở nơi nao?" Tôi rất thích đọc thơ tình trong những tháng ngày cô đơn chọn tôi làm bạn, không phải vì tôi đang cố gắng trốn tránh sự thật mà chỉ bởi những vẫn thơ ấy vẫn luôn làm tôi luyến lưu. Hôm nay tôi chọn đọc " Sóng" – chọn đọc về một khúc ca tình yêu của một "cô gái 25 tuổi" tràn đầy nhiệt huyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho