cậu chủ Thiên Yết (phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đáp xuống chuyến bay dài .Song Tử mệt rã người nhưng cô vẫn phải ghé qua trụ sở một chuyến trước khi gặp khách hàng mới của mình .Trụ sở ở Việt Nam nằm cách sân bay ko quá xa ,có lẽ cũng giúp các thành viên vừa đáp máy bay có thể tạt qua một vòng lấy đồ thuận tiện hơn .Đó là căn biệt thự 4 tầng tọa lạt giữa trung tâm thành phố, so với những cửa hàng, quán ăn xung quanh cũng ko có gì nổi bật .Nhìn qua chỉ trông giống căn nhà dân bình thường

Sau một vài thủ tục xác nhận cần thiết. Song tử được đưa vào phòng vũ khí ,cô chọn cho mình một khẩu súng ,một con dao và một thanh kiếm Nhật .Súng và dao có thể tùy tiện giấu trong vali ,nhưng còn thanh kiếm này mới là một vấn đề nan giải .Cô cầm thanh kiếm trên tay, trong đầu có nhiều tính toán. Kiếm đạo là lĩnh vực cô giỏi nhất đem theo sẽ vô cùng có lợi. Nhưng với thân phận cô lựa chọn thì mang theo những thứ đồ đáng chú ý sẽ bị nghi ngờ .Song Tử bắt đầu mệt mỏi, hình như thân phận lần này cô chọn sai rồi

-Đợi mấy ngày nữa mọi chuyện ổn thỏa tôi gọi chuyển phát nhanh đến nhà được ko ?!-Song Tử hỏi người đứng cạnh mình .Cô cũng chẳng thể nào tự mình đến lấy được ,như thế sẽ ko để mắt đến Thiên Yết. Lỡ có bất trắc gì cô gánh ko nổi

-Cũng được .Cô đưa địa chỉ đây

.Chưa có. Tối về tôi sẽ gữi qua máy chủ. Mật danh GEMINI

Sau khi thỏa thuận xong .Song Tử rời khỏi trụ sở với dao và súng được cất sau dưới đáy hành lý .Vali của cô cũng ko đựng gì nhiều .Nhiệm vụ lần naỳ buộc càng giản dị ,càng đơn giản càng tốt .Vì thế bên trong cô chỉ bỏ những bộ quần áo đơn giản mặc ở nhà cho giống với một người hầu

Đến một nhà hàng trang nhã theo phong cách Nhật Bản với nhiều gian phòng riêng biệt được ngăn cách rõ ràng để tạo nên một ko gian ấm áp và đầy đủ sự riêng tư cần thiết. Song Tử hỏi nhân viên ở phòng lễ tân một vài câu rồi đi theo một cô gái mặc trang phục Kimono truyền thống đến một nhã gian ở lầu hai. Cô gái kéo cánh cửa qua một bên để Song Tử bước vào rồi nhẹ nhàng rời khỏi .Nhìn thấy cô gái trẻ vừa bước vào phòng ,cặp vợ chồng trung niên vô cùng bất ngờ ,bọn họ đã nghe thông báo trước về cô nhưng cũng ko ngờ cô chỉ là một cô bé 17 tuổi

-Cháu chào hai bác!- Song Tử lên tiếng bằng tiếng Anh

-Cháu là Vũ Song Song đúng ko?! Mau đến ngồi đi. Chúng ta vừa ăn vừa bàn chuyện luôn. Bác ko còn tg nữa

Song Tử gật đầu rồi ngồi xuống bàn ăn đã được dọn sẵn .Trong suốt quá trình cô chỉ ngồi im ,chú ý vào những dặn dò lặt vặt về thói quen sinh hoạt và ăn uống của Thiên Yết .Bỗng nhiên người đàn bà dừng lại một chút như vừa nhớ chuyện gì đó

-Cháu đi học với thằng bé luôn nhé!. Bác đã cố gắng cho hai đứa kế lớp rồi ,nhưng ko chung lớp được .Như thế có vẻ hơi khó khăn với cháu

-Riêng mấy vụ xích mích đánh nhau ở trường của Thiên Yết cháu đừng tham gia vào .Cho dù nó bị đánh thảm đến cỡ nào cũng mặc kệ. Chỉ khi nào cháu cảm thấy là người của thế giới ngầm hãy xuất hiện -Người đàn ông tiếp lời

-Dạ cháu hiểu rồi

Trước khi rồi khỏi nhà hàng
. Song Tử đi vào nhà vệ sinh để thay đổi trang phục cho phù hợp rồi mới theo hai vợ chồng kia đến biệt thự nhà họ Trần. Xe dừng lại trước một dinh thự lớn ,
ở một khu vực ko mấy đông đúc. Chỉ có một số căn biệt thự thưa thớt nằm cách nhau một khu vực rộng lớn

Vừa bước vào nhà đã có một vị quản gia mang đến hai vali lớn
dặt trước nhà ,ngay chính ông cũng đeo trên mình một chiếc ba lô

-Tất cả đã được chuẩn bị chu đáo cho việc rời khoỉ

-Chú Dương chú gọi Thiên Yết xuống chúng tôi dặn dò một chút

quản gia Dương chưa kịp quay người thì Thiên Yết đã từ trên cầu thang bước xuống, hắn mặc một chiếc áo thun và một chiếc quần thể dục ,mái tóc rối tung trên tay còn cầm một tách cà phê bị vơi đi phân nửa chậm rãi bước xuống .Mắt hắn nhìn Song Tử một lần rồi đảo đi, ko dừng lại quá lâu

-Lần này ba mẹ phải đi công tác khoảng dài tháng .Còn có quản gia Dương đi cùng. Con ở nhà phải nhớ giữ gìn sức khỏe và đi học điều dặn- Cha hắn lên tiếng giãn thích

-Dạ -Thiên Yết hơi gật đầu tỏ vẻ đã biết

-Mẹ có thuê một người giúp con giải quyết các công việc lặt nhặt hằng ngày. Cô bé tên Vũ Song Song. Ở trường con nhớ chiếu cố nó một chút

-Đi học cùng con sao?!- Thiên Yết hỏi

-ừ

-con biết rồi

Mẹ Thiên Yết giới thiệu sơ qua về Song Tử .Ánh mắt hắn một lần nữa nhìn sang cô. Lần này lâu hơn lần trước một xíu, rồi cũng thờ ơ quay qua gật đầu với mình. Ko nói một lời dư thừa

Quản gia Dương đưa Song Tử về phòng, nhắc nhở cô vụ đi học vào thứ hai rồi rời khỏi. Cô dọn dẹp mọi thứ xung quanh một lượt rồi sắp xếp hành lý cẩn thận. Trong tủ đã để sẵn ba bộ đồng phục nữ sinh kèm theo cặp sách đầy đủ. Song Tử âm thầm cảm ơn hai vợ chồng khách hàng của mình vì sự chuẩn bị chu đáo họ dành cho cô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro