Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


👉chương 3,4,5,6 200⭐️ sốp lên tiếp nhé đủ thì lên chứ mệt lắm 😇Nên là đọc thì thả 1⭐️ 😞
👉Chương sau "bạo tàn đụ "lên các tình yêu cố gắng lên nhé
——-

6

Lục Tư Nam gật đầu có lệ , đồng thời an ủi Chu Nguyên rằng hắn sẽ gọi điện báo bình an cho bố mẹ cậu .Vừa nói xong tay hắn lại không an phận mà lén lút sờ vào bên hông của Chu Nguyên vuốt ve làn da mịn màng của cậu .

Chu Nguyên có làn da không trắng, thậm chí có thể nói là hơi nâu, nhưng lại rất mịn màng. Lục Tư cảm nhận được sự mềm mại qua những đầu ngón tay thô ráp của mình.

Tài xế khởi động xe, Chu Nguyên bất lực nhìn, thanh âm của cậu đã mang theo chút nức nở , "Không được, tôi phải về nhà... Tôi , tôi muốn thông báo cho ba mẹ ."

Lục Tư Nam tỏ ra hứng thú,hắn nhéo cằm Chu Nguyên kéo mặt cậu về phía mình và quan sát đôi mắt đỏ ửng của cậu , nước mắt đã lấp đầy đôi mắt làm ướt hàng lông mi dài .

Hắn tỏ ra nghi ngờ, nhéo cằm Chu Nguyên và nói với giọng kỳ lạ. "Tôi chỉ mời cậu về nhà tôi một đêm, thuận tiện giúp cậu ôn tập. Tiểu Nguyên, sao nước mắt cậu lại chảy nhiều thế? Cậu có phải là người hay khóc không?"

Chu Nguyên cúi đầu, bị Lực Tư Nam nhéo cằm ,cậu chỉ có thể rũ mắt để nước mắt lăn dài trên mặt rồi rơi xuống lòng bàn tay của Lục Tư Nam .
Lục Tư Nam thấy vậy, buông cằm Chu Nguyên ra và liếm những giọt nước mắt trên tay mình . Hắn nhấm nháp, cảm nhận được hương vị của sự uất ức.

Khi đến biệt thự, Chu Nguyên đã bình tĩnh hơn, chỉ là mũi cậu còn hơi đỏ, cậu ủ rũ đi phía sau Lục Tư Nam .Lục Tư Nam dẫn Chu Nguyên vào phòng ăn, để cậu ngồi xuống rồi đi lấy bánh kem dâu tây đã được chuẩn bị sẵn.

Lục Tư Nam bưng bánh kem đi ra Chu Nguyên không còn sợ hãi như trước, mắt cậu mở to quan sát sự xa hoa của biệt thự. Mọi thứ đều rất lạ lẫm với cậu , từ chiếc bàn gỗ dài đến các món đồ trang trí tinh xảo, và đèn thủy tinh lộng lẫy, tất cả đều là những thứ Chu Nguyên chưa từng thấy.

Lục Tư mang bánh kem ra và thấy Chu Nguyên mở to mắt ngơ ngác nhìn xung quanh như một chú cún con. Khoé miệng hắn nở một nụ cười, cảm thấy Chu Nguyên thật sự ngu đần đến đáng yêu .Sau khi đưa bánh kem và muỗng cho Chu Nguyên, Lục Tư Nam xoay người ngồi ở phía đối diện , nhìn cún nhỏ vui sướng ăn bánh .

Ban đầu Chu Nguyên hơi ngại, nhưng sau khi nem được mùi vị của bánh kem, đợi mắt cậu sáng bừng , cả người Chu Nguyên như sắp vùi vào bánh kem .

Lục Tư Nam chống đầu, chờ Chu Nguyên ăn xong, rồi hỏi, "Tiểu Nguyên, cậu đã ăn no chưa?"

Chu Nguyên gật đầu, cảm thấy bánh kem rất ngon. Cậu chưa bao giờ ăn món ngon như vậy, vì gia đình cậu không khá giả nên cha mẹ rất ít khi mua đồ ăn vặt cho cậu , và cậu cũng không bao giờ đòi hỏi.Lục Tư cũng rất hài lòng, đứng dậy và kéo Chu Nguyên đã ăn no lên lầu. Khi con mồi đã được ăn no, giờ là lúc để thỏa mãn cơn đói của dã thú .

Chu Nguyên có chút kháng cự , nhưng vì Lục Tư Nam nhẹ nhàng đối xử, nên cậu ngượng ngùng giãy giụa một chút rồi đành phải theo hắn lên lầu, chuẩn bị tìm cơ hội để trốn thoát.Khi đến phòng ngủ của Lục Tư Nam , Chu Nguyên bị đặt lên giường lớn mềm mại, quần áo bị cởi bỏ, nhanh đến mức cậu không cả có cơ hội để phản ứng.

Đầu lưỡi của Lục Tư Nam cứng rắn và mạnh mẽ xâm nhập vào miệng của Chu Nguyên, cắn và mút đầu lưỡi của cậu , thỉnh thoảng hắn còn liếm hàm răng và vòm miệng của Chu Nguyên ,quấy loạn lưỡi lên trong miệng cậu . Những âm thanh ướt át vang lên khắp phòng ngủ.

Sau khi cởi bỏ quần áo của Chu Nguyên, Lục Tư Nam buông môi cậu ra, rồi dùng lưỡi liếm những vết nước miếng còn lại trên miệng. Hắn mỉm cười với ánh mắt lấp lánh, nói, "Bánh kem dâu tây thật ngọt, tôi còn muốn ăn..."

Lời nói của hắn trở nên mơ hồ, và hắn lại tiếp tục hôn Chu Nguyên. "Lồn nhỏ của tiểu Nguyên ... cho chồng địt địt , ừ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro