Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---> Thả ⭐ cho tui đi,cảm ơn ❤️
Mình beta xg r đây 😭

---

Cố Viễn Lâm gắt gao ôm cậu vào lòng, tay hắn quấn quanh eo cậu, một bên cúi đầu ngửi ngửi ở xương quai xanh, một bên nói:

“Chu Bỉnh Văn người cậu thơm quá, cậu có dùng nước hoa gì không? Thích quá…”

“Đừng, Cố tổng… Tôi, tôi phải đi!”

Chu Bỉnh Văn cố gắng trốn khỏi tay Cố Viễn Lâm, cậu định đứng lên nhưng cuối cùng lại vặn vẹo trên đùi cấp trên. Dưới mông là cặp đùi rắn chắc hữu lực, lộ rõ sự chăm chút của chủ nhân, cơ ngực sau lưng cũng mềm nhưng cứng rắn, truyền lại nhiệt độ cơ thể của Cố Viễn Lâm.

Chu Bỉnh Văn đã khẩn trương đến mức toàn thân đổ mồ hôi, không hiểu sao một người cao lớn như mình lại gặp phải quấy rối tình dục trong công việc, và đối tượng lại là cấp trên đẹp trai, giàu có và thành công. Cậu sợ hãi đến sắp khóc, còn cấp trên vẫn giữ vẻ bình thản, thậm chí còn thừa cơ cởi nút thắt cà vạt của Chu Bỉnh Văn, miệng lẩm bẩm những lời suồng sã về mùi thơm của cơ thể cậu.

Chu Bỉnh Văn cắn môi, dồn hết sức lực để thoát ra:

“Cố tổng! Xin lỗi! Tôi phải ra ngoài!”

Nói xong, cậu không để ý gì khác, kéo lại cà vạt bị kéo ra, che bộ ngực đã bị lộ ra một nửa, cúi đầu, bước nhanh ra cửa. Trước khi đi, cậu nghe thấy tiếng “Hừ” bất mãn của Cố Viễn Lâm, giống như một con thú đói không được ăn no, đầy nôn nóng và không kiên nhẫn.

---

Sự việc đã qua bốn ngày, Chu Bỉnh Văn luôn trốn tránh Cố Viễn Lâm. Có lẽ Cố Viễn Lâm cũng nhận ra điều này nên hôm nay trực tiếp thông báo bảo cậu đến văn phòng của mình. Chu Bỉnh Văn hít sâu vài hơi, quyết tâm mở cửa.

“Cố tổng…”

Chu Bỉnh Văn nhút nhát gọi, rồi đứng ở cửa không động đậy. Cố Viễn Lâm dựa lưng trên ghế da sau bàn làm việc, áo sơ mi cởi một nửa, lộ ra cơ ngực rắn chắc, má phiếm đỏ, đuôi mắt hồng nhạt, như chìm trong tình dục. Thấy cậu tới, Cố Viễn Lâm không những không thay đổi tư thế thậm chí hắn còn tháo hai viên đá quý ở cổ tay áo, ném lên bàn làm việc.

“Chu Bỉnh Văn, cậu đã đến, lại đây.”

“Chẳng lẽ tôi đáng sợ vậy sao?”
Nam nhân lo chính mình đang vui đùa, biểu hiện trên mặt cũng nhẹ nhàng, sung sướng, như thể đã cùng Chu Bỉnh Văn trở thành hảo bằng hữu không có gì giấu nhau

Nam nhân tự giễu, mặt biểu hiện nhẹ nhàng sung sướng, nhưng chỉ người trong cuộc mới biết, ánh mắt Cố Viễn Lâm đáng sợ, như một con thú sẵn sàng lao vào con mồi của mình.
."Sao không tiến lại đây?"

Thấy Chu Bỉnh Văn vẫn đứng yên, Cố Viễn Lâm thong thả đứng dậy, bước tới trước mặt cậu. Ánh mắt hắn nóng bỏng, thậm chí còn mang chút si mê không thể miêu tả. Chu Bỉnh Văn nuốt nước bọt, do dự nói:

“Cố tổng… Tôi không phải đồng tính luyến ái.”

Nói xong, nam nhân không những không buông tay khỏi eo cậu, ngược lại còn bật cười. Khoảng cách bị thu hẹp, Chu Bỉnh Văn lại ngửi thấy mùi bạc hà từ miệng Cố Viễn Lâm. Hô hấp của hai người đan xen nhau, Chu Bỉnh Văn bị đẩy lùi, cửa đóng lại, phát ra tiếng nhỏ.

“A.”

Cố Viễn Lâm cười khẽ, tay đặt ở eo cậu chậm rãi dịch tới bờ mông mềm mại.

“Mông đẹp quá, sao lại mềm thế? Ân? Ngoan nào.”

Hơi thở ấm áp phả vào sau tai Chu Bỉnh Văn, làm da hắn đỏ thẫm. Cố Viễn Lâm, tổng tài tập đoàn Thượng Văn, 25 tuổi tiếp quản doanh nghiệp gia đình, lạnh lùng và tài giỏi, lại diện mạo xuất sắc, có đôi mắt đào hoa, môi mỏng thu hút. Đây là những gì Chu Bỉnh Văn nghe được. Cậu luôn coi Cố Viễn Lâm là mục tiêu học tập, không thể kết hợp cấp trên trước mắt và hình ảnh đó.

“Suy nghĩ gì vậy?”

Cố Viễn Lâm chỉ xoa nhẹ mông mềm của cậu, rồi giả bộ thân sĩ buông tay, sau đó nhìn chằm chằm hắn.

“Không, không có gì.”

Chu Bỉnh Văn không dám nói gì, cúi đầu. Tiền thuê nhà, phí sinh hoạt tháng sau, và khoản vay đều phụ thuộc vào Cố Viễn Lâm, cậu không dám phản kháng, ít nhất hiện tại không dám. Cố Viễn Lâm thấy buồn cười, người đàn ông cơ bắp, cơ ngực căng như muốn xoé toạc tây trang, không chỉ có cái mông đẹp mà còn đôi mắt tròn xoe yếu đuối, không phải chờ người tới địt sao?

Đầu óc của Cố Viễn Lâm đều là ý xấu, tâm tình thoải mái, hắn nói:

“Lại đây để tôi sờ sờ.”

Người thành thật không có cách nào khác đành cúi đầu để Cố Viễn Lâm giở trò, mông bị sờ, đùi bị vuốt ve qua lớp vải, cà vạt kéo ra, cơ ngực bị niết, đến mức đỏ dấu tay. Cố Viễn Lâm đương nhiên thỏa mãn, hắn mơ ước cơ ngực Chu Bỉnh Văn đã lâu, chủ nhân của nó không phản kháng, hắn thưởng thức đến khi cơ ngực đầy dấu ngón tay.

“Xin lỗi, sức lực tôi hơi lớn.”

Hắn không thành ý xin lỗi, lại thèm khát mông của Chu Bỉnh Văn.Chu Bỉnh Văn khóe mắt ướt át, cúi đầu, ý thức mơ hồ, khi tay Cố Viễn Lâm theo theo vòng eo chạm vào quần cậu, cậu bỗng nhiên giật mình,  giãy giụa kịch liệt.

Chu Bỉnh Văn trốn tránh bàn tay của Cố Viễn Lâm, thét lên, “Không, không cần, không thể đụng vào, buông tôi ra!”

Cố Viễn Lâm kinh ngạc, cắn răng buông ra.

Đương nhiên khó chịu, nhưng hắn thu liễm con ngươi thâm trầm, giả bộ thiện giải nhân ý.

Hắn trấn an Chu Bỉnh Văn đang run rẩy , ôn nhu cài lại áo sơ mi, “Được được ,tôi không chạm vào, đừng sợ.”

---

Chu Bỉnh Văn co rúm trong lòng ngực của Cố Viễn Lâm, rơi nước mắt lã chã, rõ ràng cậu là một người to con, nhưng tính tình lại mềm mại dễ bị bắt nạt ngoài dự đoán.

Lau hết nước mắt, ủ rũ cụp đuôi mà đi ra khỏi văn phòng, sắc mặt ôn hòa của Cố Viễn Lâm đột nhiên trở nên tối sầm lại. Chiếc bút máy trong tay bị hắn hung hăng ném lên thảm, ngực phập phồng mạnh, toàn bộ thần sắc đều là sự bực bội vì tính dục không được thỏa mãn.

Nhắm mắt lại, trong đầu toàn là hình ảnh Chu Bỉnh Văn khi cúi người xuống, cặp mông tròn trịa căng phồng khiến chiếc quần tây căng đến muốn rách.

Mẹ kiếp, sớm muộn gì tôi cũng sẽ "Địt" chết em cái đồ đĩ thõa này .
---

Mịt mỏi,tổng tài anh thật bít chơi:)))

1188 từ lận;)) bonus thêm đoạn cuối cho hết:D
Văn Văn múp quá 😆
-------Vote ⭐ cho mình có động lực nhé cảm ơn các bạn ❤️

---> cuối cùng mình cũng beta lại hết tất cả,cảm ơn mn đã chờ 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro