rain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y/n kéo chiếc áo khoác lên cao hơn, che kín cổ khi cô bước ra khỏi nhà, trời mưa đang rơi tầm tã. Những giọt nước lấp lánh dưới ánh đèn đường, tạo nên một khung cảnh vừa lãng mạn vừa lạnh lẽo. Cô không ngờ rằng mình sẽ gặp anh vào đêm mưa này.

Soobin đứng dưới chiếc ô đen, ánh mắt đượm buồn nhìn xa xăm về phía trước. Bóng dáng cao lớn của anh nổi bật giữa con đường vắng lặng. Khi Y/n tiến lại gần, anh quay lại, ánh mắt chạm vào cô, khiến trái tim cô đập loạn nhịp.

"Soobin?" Y/n ngạc nhiên khi nhận ra anh, một người cô chỉ biết qua những lần gặp gỡ tình cờ trong các buổi tiệc sang trọng.

"Y/n, sao em lại ở đây?" Soobin hỏi, giọng trầm ấm nhưng ẩn chứa sự lo lắng.

"Em chỉ đi dạo một chút, không ngờ lại gặp anh ở đây." Y/n trả lời, cố giữ giọng bình tĩnh.
"Anh đang làm gì ở đây?"

"Chỉ là muốn tìm chút yên bình" Soobin thở dài.
"Có muốn cùng đi với anh không?"

Y/n gật đầu, bước lại gần anh hơn. Họ bước đi bên nhau dưới chiếc ô đen, lắng nghe tiếng mưa rơi lộp bộp trên mặt đường và tiếng bước chân chậm rãi của nhau.

"Soobin, anh có vẻ không vui. Có chuyện gì sao?" Y/n nhẹ nhàng hỏi, đôi mắt cô ánh lên sự quan tâm.

Soobin im lặng một lúc, rồi nhìn sâu vào mắt cô.
"Anh vừa mất một người thân rất quan trọng. Điều đó khiến anh cảm thấy rất trống trải và lạc lõng."

"Em hiểu mà, Soobin. Đôi khi cuộc sống không như ý muốn nhưng rồi mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn thôi." Y/n nắm lấy tay anh, truyền cho anh sự ấm áp và an ủi.

Hai người tìm đến một quán cà phê nhỏ, nơi ánh đèn vàng ấm áp và tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên. Soobin kéo ghế cho Y/n ngồi xuống, rồi ngồi đối diện cô.

"Em có thích mưa không, Y/n?" Soobin hỏi, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những giọt mưa vẫn rơi không ngừng.

"Hồi nhỏ, em rất thích mưa" Y/n kể, mắt nhìn về phía trước.
"Em và ba mẹ thường ngồi ngoài hiên, ngắm mưa và kể cho nhau nghe những câu chuyện cổ tích."

Soobin mỉm cười, cảm thấy dễ chịu hơn khi nghe Y/n nói về kỷ niệm đẹp.
"Anh cũng có những kỷ niệm đẹp với mưa. Nhưng giờ đây, mưa chỉ mang lại cho anh cảm giác buồn bã."

Y/n nhìn Soobin, thấy trong ánh mắt anh là cả một đại dương đầy sự đơn độc.
"Anh đừng buồn nữa, Soobin. Em tin rằng anh sẽ vượt qua mọi khó khăn và tìm lại niềm vui."

Soobin nhìn Y/n, ánh mắt có phần nhẹ nhõm hơn.
"Cảm ơn em, Y/n. Anh cảm thấy thật tốt khi có em bên cạnh anh ngay lúc này."

Họ tiếp tục nói chuyện, chia sẻ với nhau những suy nghĩ và cảm xúc. Mỗi câu chuyện, mỗi nụ cười đều làm cho họ cảm thấy gần gũi hơn. Đêm đó, dưới cơn mưa, họ đã tìm thấy ở nhau một sự đồng điệu và sự an ủi.

"Soobin, anh có bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp nhau như thế này không?" Y/n hỏi, mắt nhìn lên bầu trời xám xịt.

"Anh chưa bao giờ nghĩ rằng một đêm mưa sẽ mang lại cho anh nhiều điều tốt đẹp như vậy." Soobin trả lời, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

Họ tiếp tục bước đi cùng nhau dưới cơn mưa. Trời mưa lạnh lẽo nhưng nơi nào đó trong họ dần ấm lên, trái tim họ bắt đầu rung động vì đối phương lúc nào không hay.

Một tháng trôi qua, mối quan hệ giữa Y/n và Soobin ngày càng gắn bó. Họ thường xuyên gặp gỡ, chia sẻ với nhau những khoảnh khắc vui buồn trong cuộc sống. Mưa vẫn rơi nhưng giờ đây, mỗi khi trời mưa, họ lại cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

"Soobin, em nghĩ rằng em đã tìm thấy một nửa của mình." Y/n nói trong một buổi chiều mưa, khi họ ngồi bên nhau dưới chiếc ô đen.

"Anh cũng vậy, Y/n. Anh đã tìm thấy em và anh không muốn mất em." Soobin trả lời, nhìn sâu vào mắt cô.

Dưới cơn mưa, họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào. Mưa không còn là những giọt nước lạnh lẽo, mà trở thành những giọt hạnh phúc, tưới mát cho tình yêu của họ.

Mưa vẫn rơi nhưng giờ đây, mỗi giọt mưa đều mang theo niềm hy vọng và hạnh phúc. Y/n và Soobin cùng nhau bước tiếp trên con đường tình yêu, vượt qua mọi khó khăn và thử thách. Họ biết rằng, chỉ cần có nhau, họ sẽ vượt qua tất cả.

"Y/n, anh yêu em" Soobin thì thầm vào tai cô, khi họ đứng dưới trời mưa, tay trong tay.

"Em cũng yêu anh, Soobin" Y/n trả lời, cảm nhận được sự ấm áp từ anh.

Dưới những giọt mưa đêm, tình yêu của họ nở rộ như những bông hoa đẹp nhất và họ biết rằng tình yêu này sẽ mãi mãi bền vững.

Ngày qua ngày, tình yêu giữa Y/n và Soobin càng thêm sâu sắc. Họ cùng nhau đối mặt với mọi thử thách, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Mỗi khi mưa rơi, họ lại nhớ về những kỷ niệm đẹp, những khoảnh khắc bên nhau dưới chiếc ô đen.

"Em nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau dưới mưa không?" Soobin hỏi, mắt nhìn xa xăm.

"Em nhớ chứ, đó là khoảnh khắc em biết rằng mình đã tìm thấy người mà mình muốn ở bên cạnh cả đời." Y/n mỉm cười, nắm chặt tay anh.

"Anh cũng vậy, Y/n. Em đã mang lại cho anh niềm vui và hạnh phúc mà anh chưa từng có." Soobin đáp, trao cho cô nụ hôn ngọt ngào.

Dưới những giọt mưa, tình yêu của họ vẫn luôn nở rộ, vững bền như những đóa hoa đẹp nhất. Họ biết rằng, dù có bao nhiêu khó khăn và thử thách, họ sẽ luôn ở bên nhau, mãi mãi yêu thương và che chở cho nhau.

Nhiều năm sau, vào một ngày mưa rơi, Y/n và Soobin đã có một gia đình nhỏ hạnh phúc. Họ cùng nhau chăm sóc con cái, cùng nhau xây dựng một mái ấm đầy tình yêu thương.

"Anh yêu, em vẫn luôn nhớ những đêm mưa chúng ta ở bên nhau." Y/n nói, ánh mắt đầy yêu thương.

"Anh cũng vậy, Y/n. Mưa luôn mang lại cho anh cảm giác ấm áp vì anh biết rằng chúng ta sẽ luôn bên nhau." Soobin đáp, ôm chặt cô trong vòng tay.

Dưới những giọt mưa, họ ôm hôn nhau, trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào và lời hứa về tình yêu vĩnh cửu. Mưa không còn là những giọt nước lạnh lẽo, mà trở thành những giọt hạnh phúc, tưới mát cho tình yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro