- 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nắng chiếu xuyên qua khung cửa sổ, lại một ngày trôi qua êm đềm đến mức khó có thể tin được. Có vẻ cuộc sống của cả năm đã yên bình đến mức họ cảm thấy bất an vô lý đôi lúc.

Yeonjun cảm thấy bản thân ngày càng dựa dẫm vào Soobin nhiều hơn kể từ hôm bị đánh dấu. Anh vẫn có đôi lúc bâng quơ nghĩ liệu mình có quá gấp gáp không, mình có liều quá không khi bản thân lại cùng cậu gán danh bạn đời sớm như vậy. Cả hai đồng ý là đang yêu nhau rất sâu đậm, nhưng liệu họ có quá trẻ để quyết định chuyện sau này.

Yeonjun không muốn sau này phải xoá vết đánh dấu, phải mất đi tuyến mùi, vì như vậy thì anh như một omega đã chết. Anh không phải không tin tưởng Soobin, nhưng nỗi bất an lúc nào cũng vây quanh con người vậy đấy. Chưa kể, anh còn chưa nói tiếng nào với cha mẹ về việc Soobin là bạn trai của anh, đột ngột gọi bảo anh đã được Soobin đánh dấu rồi chắc họ sẽ sốc lắm cho xem.

"Yeonjun hyung"

Giọng nói trầm ấm ngọt ngào của Soobin vang lên, Yeonjun không thay đổi sắc mặt chỉ chớp mắt một cái rồi nhìn cậu. Soobin lim dim mở mắt nhìn anh, gương mặt hơi sưng vì mới ngủ dậy. Cậu thấy Yeonjun hơi im lặng thì lo lắng một chút, Soobin nhẹ nhàng siết lấy anh hơn một chút, hôn nhẹ lên xương bả vai của người lớn hơn, của omega của cậu.

"Chào buổi sáng, anh yêu" Giọng cậu đều đều mà lại dịu dàng hết mực thật dễ nghe.

Yeonjun lúc này hoàn hồn lại, mới mỉm cười một cái với cậu. Nhìn thấy Soobin thở phào ra làm anh càng thấy buồn cười hơn.

"Em lo lắng gì sao?" Yeonjun lúc này mới đáp lại, xoa xoa gương mặt còn đang ngái ngủ của em người yêu.

"Anh như người mất hồn vậy" Soobin vùi mũi vào cổ anh, hít hà hương hoa nhài thơm mát.

"Anh chỉ suy nghĩ một số thứ việc thôi"

Cậu ôm chặt anh hơn, hai tay vòng qua lưng Yeonjun mà siết lại. Soobin cảm thấy Yeonjun gầy đi không ít rồi, ôm vào cảm giác như lông hồng vậy, trông anh thật mong manh, không còn dáng vẻ năng nổ khoẻ khoắn trước đây nữa. Mà cậu cũng đã để ý cơ thể Yeonjun dần mảnh mai hơn, không biết là do tuổi trưởng thành của omega hay do anh lại biếng ăn.

"Anh gầy quá" Soobin hé mắt ra nhìn vào khoảng không vô định.

Cậu biết Yeonjun lại suy nghĩ tiêu cực gì rồi, vì vậy cậu mới ôm anh chặt như vậy. Soobin biết Yeonjun sẽ không bao giờ thấy được cậu hiểu anh nhiều thế nào, và cậu thương anh nhiều như thế nào. Con người nhạy cảm này là bạn đời của cậu, vì vậy cậu càng muốn ra sức bảo vệ anh bằng hết sức mình. Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, nó có quá tầm với của cậu đi chăng nữa, Soobin vẫn sẽ không ngừng cố gắng để giữ anh lại.

"Có em đây rồi" Soobin thì thầm.

Yeonjun giật thót trong lòng một cái, không nghĩ Soobin nhìn ra bản thân anh đang hơi xuống tâm trạng một chút. Vì vậy anh khôg đáp lại mà chầm chậm níu lấy lưng áo cậu.

Bây giờ anh lại cảm thấy, thật may mắn khi bạn đời của anh là một người như Soobin. Đào đâu ra một alpha tốt như cậu đây.

...




Beomgyu bật đèn bếp lên, cậu nhìn xung quanh một thể rồi hướng ánh mắt xuống bồn nước, khẽ cau mày một cái.

"Ôi hai cái ông già này lại bày ra rồi không dọn" Cậu nhăn mặt trách móc.

Beomgyu đành phải chịu đựng mà rửa chén bát nồi hộ cho hai ông anh lớn. Hai người duy nhất suốt ngày ăn khuya và suốt ngày để cậu dọn chỉ có hai ông anh cả thôi.

Tuy nhiên, cậu cũng vui trong lòng khi mà tình cảm của hai anh ấy lại đang tiến triển rất tốt. Cậu biết Yeonjun là một người nhạy cảm, nhưng Soobin lại là một người rất chu đáo và tình cảm.

Nhưng thứ cậu bắt đầu chuyển sang nghi ngờ chính là mối quan hệ của hai thằng út. Bọn nó cũng bắt đầu dính nhau như sam rồi, Beomgyu càng khá là ngờ vực về kỳ phát tình sắp tới của Taehyun, chắc là việc như hai ông cả sẽ lại xảy ra và hai đứa nhóc đó sẽ yêu nhau luôn không chừng.

Mà vậy cũng tốt.

Beomgyu thích nhìn mọi người hạnh phúc bên nhau, cậu lại càng hạnh phúc lây.

Lúc Beomgyu rời khỏi gian bếp nhỏ cũng là lúc Taehyun bước vào để tìm chút đồ ăn lấp bụng.

"Em còn xem TV không? Hyung xem nhé?" Beomgyu xoay đầu hỏi.

"Vâng hyung cứ xem đi"

Taehyun tìm thuốc ức chế mùi trong các hộc tủ nhỏ. Cậu cùng Yeonjun đã bắt đầu chia sẻ nhau mà dùng nó, cả hai đều cần nó vào những ngày có lịch trình, nhưng dạo này được nghỉ nên Yeonjun không còn dùng nữa, anh ấy cũng đã có Soobin để giúp che bỏ mùi cơ thể, riêng cậu vẫn phải dùng vì kỳ phát tình đang tới gần rồi.

Bây giờ cậu mới hiểu cảm giác của Yeonjun năm ngoái, đúng là khi nó tới gần rồi thì chính cậu cũng trở nên bất an.

Cho dù biết chắc chắn là Kai sẽ giúp cậu, nhưng Taehyun vẫn còn hơn buồn bực về chuyện cả hai mãi không xác nhận mối quan hệ với nhau. Cứ như Kai để mọi chuyện thuận theo cảm xúc cùng cậu, muốn ôm ấp liền ôm ấp, muốn hôn môi cũng sẽ làm. Nhưng tán tỉnh thì không, tiếng yêu cũng không có.

Taehyun không thể không nói bản thân dần trở nên mệt mỏi với cái mối quan hệ mập mờ này, cậu ghét cảm giác mông lung như bị chơi đùa tình cảm như thế này. Taehyun không thích việc mình không có tư cách để hỏi han từng li từng tí về người kia, không có tư cách đòi họ ở bên cạnh mình khi mình muốn thế, không có tư cách ôm hôn mọi lúc cậu muốn. Hầu như toàn là Kai chủ động với cậu những khi cả hai đang gần gũi quá mức và nó kích thích cậu ấy phải làm thế.

Ban đầu Taehyun còn khá là tận hưởng mối quan hệ này vì nghĩ nó không bị ràng buộc, nhưng dần dần cậu thấy cô đơn trong chính những hành động của người kia.

Taehyun lắc đầu xoá bỏ phiền muộn của mình, khô khan nuốt xuống viên thuốc màu đỏ mà không thèm uống nước vào để tráng cổ họng.

Lòng cậu trĩu nặng.

Lúc này đột nhiên có một vòng tay từ sau truyền đến mà ôm chặt Taehyun. Không cần nhìn cũng biết đó là Kai.

Mùi hương của sóng vỗ quấn quanh đầu mũi, cậu ghét nó và yêu nó cùng một lúc.

"Taehyunie"

"Có chuyện gì sao?" Taehyun nhàn nhạt đáp, cố giấu đi sự vỡ vụn trong giọng nói.

"Tớ chỉ nhớ cậu thôi"

Taehyun buồn bực không đáp.

Muốn hỏi rốt cuộc người kia đối với mình là như thế nào, nhưng nhìn cái cách Kai vô tư làm mọi thứ thân mật với cậu khiến Taehyun sợ hãi. Cậu sợ Kai chỉ bị cảm xúc chi phối và do Taehyun không phản kháng, chứ không phải vì người kia thật sự có tình cảm. Cậu sợ rằng đó chỉ là bản năng, alpha và omega sẽ vô thức bị thu hút bởi nhau. Taehyun ganh tị về việc Soobin và Yeonjun đã thầm yêu nhau trước cả tuổi trưởng thành. Taehyun ghét việc cậu và Kai bị thu hút bởi nhau chỉ vì Taehyun đang ở tuổi trưởng thành của omega.

Cậu chơi vơi trong chính cảm xúc của mình.

"Tớ có thể hôn cậu không?" Kai vô tư hỏi.

Taehyun ghét việc cậu không từ chối.

- ✶ -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro