hai bảy 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ê uneducated đáng sợ vãi ae lúc t viết cái n là t cứ tưởng tuổi được quan hệ ở vn và hàn là 18 😭 xong hôm nay tự dưng nhớ ra nên đi tra, n là 16 tức nghĩa là soobin (17) và yeonjun (18) trong fic n kh phải là underage sex 😭😭 thế mà t cứ để cái warning chình ình trên đấy trời đất ơi mất công ngta chửi mình vì viết underage sex ạ oan cho tôi quá 😭😭

end of my ted talk thanks for coming.

***

Ariana Grande - motive (with Doja Cat)

"Chúng ta đang làm gì đây?"

Gã nuốt nước bọt, cố chống đỡ thân ảnh xinh đẹp đang nghiêng người về mình; bắp đùi thon bó chặt trong lớp quần da của Yeonjun cọ vào khoảng giữa chân gã, cổ áo buông lơi khiến gã không kiềm được mà lén lút nhìn; làn da trắng mịn như gốm sứ và đầu nhũ đỏ hồng thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp lụa đỏ rực cháy như ngàn vạn ngọn lửa.

"Làm chuyện người lớn."

"Yeonjun."

Em không say, gã không say, vậy chuyện gì đang xảy ra?

Họ đang ở trong văn phòng Hội học sinh, sau vở kịch Giáng sinh tạm gọi là thành công, những tràng pháo tay như sấm nổ, nụ cười mãn nguyện xinh đẹp của Yeonjun khi cúi chào khán giả, đôi mắt lấp lánh của em dưới ánh đèn sân khấu. Họ không thay đồ mà kéo nhau lên thẳng văn phòng vì Yeonjun để quên gì đó, và gã ở đây, dưới ánh trăng bàng bạc xuyên qua cửa sổ chiếu rọi khuôn mặt ngờ nghệch ngu xuẩn của mình, bị đóng đinh vào ghế dưới thân hình mảnh mai của người đẹp. Đôi mắt sâu lặng của em nhìn thẳng vào gã.

"Con mẹ nó, Yeonjun, em có thể lôi anh vào Maybach và địt anh như cách một thằng trai đểu giàu có sẽ làm, chứ không phải ở đây. Xin anh."

Yeonjun cắn môi. Gã đánh mắt xuống cái cần cổ trắng ngần, xuống hai cúc áo rõ ràng trước đó không hề bật mở, gã nóng vội nhìn hàng xương quai xanh thanh mảnh đang phô ra đầy mời gọi. Mọi thứ trừ đôi mắt em.

Gã sợ. Trong một thoáng, gã thấy sức ép của một thứ áp lực vô hình.

"Yeonjun, đây là đâu?"

"Văn phòng Hội học sinh."

Tốt quá, em vẫn còn tỉnh táo. Hoặc không. Gã thấy trong đầu ong ong. Gã phải vận hết toàn bộ lương tâm của mình ra để không đánh mắt xuống dưới, xuống cánh mông tròn mẩy sau lớp quần da mà đâu đó trong gã thét gào rằng Hãy xé toang. Không thể. Họ còn phải về nhà. Phòng thay đồ, nơi thường phục của cả hai vẫn còn ở đó hẳn sẽ đóng cửa sau khi chuyện này xảy ra. Gã phải giải thích sao khi ôm một Yeonjun trần truồng đi quanh trường để xin chìa khóa? Không thể.

Đây là Hanbada, đây là văn phòng Hội học sinh, sau lưng gã vẫn là tấm ảnh gã cười méo mó đến phát chối, gã vẫn đang ngồi trên ghế Hội trưởng, trên bàn làm việc của gã vẫn đặt hai lời tuyên thệ.

Gã muốn nghĩ nhưng không thể nghĩ. Gã không muốn đi. Yeonjun đêm nay thực xinh đẹp và bốc lửa đến phát rồ, gã thấy ngột ngạt trong không gian quen thuộc.

Cửa phòng đã khóa. Yeonjun đã khéo léo làm thế khi em đẩy gã vào trong, rõ ràng là cái bẫy đã được lên kế hoạch hẳn hoi. Ôi Choi Soobin khốn khổ.

Gã đứng trước vành móng ngựa, yếu ớt chửi thề và không hề cầu mong được tha thứ.

Yeonjun hôn gã và khi gã đưa lưỡi quét qua lớp son mỏng trên cánh môi mọng đỏ của em, gã đã nghĩ là Thôi kệ mẹ hết đi. Mọi chuyện có ra sao cũng mặc kệ. Gã không muốn bỏ rơi nhân tình bé nhỏ đang ướt đẫm vì hứng tình.

Yeonjun hư đốn cầm lấy cổ tay gã, áp nó lên lồng ngực phập phồng sau lớp lụa đỏ và khe khẽ thì thầm:

"Soobin, đây là của em."

Em đưa tay gã lần xuống dưới, sát theo đường cong tuyệt mỹ, đến vòng hông căng nảy và dừng lại ở nơi gã thừa biết là cổng thiên đường:

"Đây, đây, chỗ này, tất cả, Choi Soobin, rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt sao?"

Gã cứng đờ dưới lời nói của em như bị thôi miên bởi thứ âm thanh trong trẻo mà lôi cuốn khôn cùng, gã nghĩ đến viễn cảnh cái cổ họng xinh xẻo ấy gào khóc cầu xin gã và thấy nhức nhối vùng hạ bộ.

Một nụ hôn nữa và gã đẩy lưỡi vào trong khoang miệng em, khuấy đảo như muốn rút hết sinh khí, day nghiến cánh môi mọng nước cho tới khi hài lòng nếm được vị máu. Gã kéo ra một sợi chỉ bạc, nhìn người đẹp hổn hển trong lòng mình, mái tóc đen mềm của em rủ xuống trước trán, ướt đẫm mồ hôi do màn trình diễn và do bầu không khí hâm hấp trong phòng.

Khuôn mặt em đỏ bừng lên vì nóng. Đầu lưỡi ướt át nhô ra để liếm khẽ khoé môi.

Gã choàng tỉnh. Kéo em vào lòng và để em ngồi với hai chân vòng quanh eo gã.

Gã giật tung cánh áo sơ mi lụa đỏ, khiến những chiếc cúc xui xẻo rơi xuống sàn vang lên lách tách. Gã chúi đầu vào lồng ngực em, tham lam cắn mút một bên đầu nhũ, đánh lưỡi qua lại khiến em rít lên vì khoái cảm đột ngột. Yeonjun luồn tay vào tóc gã và gã có thể thấy em kéo sát lại gần hơn, ngực ưỡn cong như khát cầu thêm nữa. Gã nghe thấy em thở dốc đứt quãng rồi lại khổ sở nuốt lại.

Hai tay gã không hề rảnh rỗi, chúng xoa nắn lớp quần da nóng hổi đang bó lấy cánh mông căng tròn của em và chỉ nghĩ đến việc làm thể nào để lột nó ra nhanh nhất có thể. Cơ thể em vô thức mà chuyển động theo nhịp điệu của gã, lên xuống trên túp lều căng phồng, đồng chí Choi Soobin con khổ ải đã sống những ngày tháng chui lủi vì sự hành hạ của tòa án lương tâm, giờ đây ngẩng cao đầu và vồ vập chờ được thả xích.

Yeonjun có thể thấy thứ đó cọ vào mông mình. Em hồi hộp. Đôi tay thanh mảnh nghịch ngợm đến chỗ dây khoá, và kéo mạnh xuống.

Quần lót gã đã dính nhơm nhớp thứ dịch nhờn, em hí hửng vỗ nhẹ lên nó trước khi lột ra để gặp thứ bảo vật của dòng họ Choi.

Khoảnh khắc thứ ấy bật ra và đập vào mắt, Yeonjun nghe thấy cái gì như tiếng nhạc hiệu của chương trình sổ xố. Trúng con mẹ nó mánh rồi. To, dài và gân guốc như một con quái vật.

"Soobin, nếu em không ngay lập tức địt anh bằng thứ này cho đến khi anh không còn đứng được, thì em quả là một thằng hèn."

Gã nghe câu thách thức tục tĩu vô cùng ấy thành một lời mời gọi, vội vàng lột trần cho tới khi cơ thể em loã lồ như một bức tượng thời Trung cổ, làn da trắng sứ tắm đẫm trong ánh trăng, xinh đẹp và dâm đãng đến nghẹt thở. Gã rê đầu lưỡi khắp cơ thể em và để lại những dấu hôn đỏ thẫm, tham lam hít hửi thứ nước hoa ngọt lịm còn phảng phất trên da em, hôn lên những vệt kim tuyến còn sót lại từ hóa trang của vở kịch và bóp đầm tay hai cánh mông tròn lẳng khiêu gợi.

Một cú đánh và em giật nảy. Mông căng in hằn đỏ dấu tay của gã.

"Thứ hồ ly hư đốn."

Gã luồn hai ngón tay vào miệng em, chơi đùa với khoang miệng nóng ẩm, khiến nước dãi chảy dọc theo khóe môi, xuống xương hàm bén nhọn và xuống bàn tay to lớn của gã. Gã hướng hai ngón tay nhớp nháp xuống cửa huyệt và mơn trớn.

Em tựa đầu lên bờ vai vững vàng và rên rỉ giữa tiếng thở cách quãng:

"Anh có đẹp không?"

Gã run rẩy, cố điều khiển hai ngón tay của mình:

"Đẹp ư? Con mẹ nó, Yeonjun, anh khiến em phát điên."

Gã đưa một ngón tay vào trong và thấy em giật thót trong lòng mình, lông tơ dựng đứng và em vất vả cắn môi để nuốt xuống tiếng rên rỉ kinh ngạc.

Gã hôn em và giải phóng môi mọng khỏi sự dày vò của chủ nhân.

"Đừng như thế, Yeonjun. Rên rỉ vì em đi nào."

Gã đút thêm ngón tay thứ hai và nhắm mắt hưởng thụ vách thịt nóng ẩm cọ vào da mình. Biểu cảm của Yeonjun như thể em sẽ xuất nếu gã vào sâu thêm nữa. Mắt em ầng ậc một tầng nước mỏng và khó khăn kìm nén tiếng thở dốc trong cổ họng:

"Anh đã từng thử khi ở một mình, nhưng Soobin," em thì thầm khi gã ngậm lấy môi dưới, "kích cỡ này là sao chứ?"

Gã cọ lên vách thịt và thực sự muốn nới lỏng em thêm chút nữa, gã nói như ra lệnh:

"Yeonjun, thả lỏng."

Em bấu chặt lên lưng gã, ngứa ngáy lắc hông nhưng cuối cùng cũng để hai ngón tay trượt vào sâu bên trong.

Đến khi cảm thấy đủ, gã bế xốc em lên và cẩn trọng đặt xuống bàn. Em nằm đó, phô bày nơi tư mật không giấu giếm, liếm môi khi thấy quy đầu chạm vào cửa huyệt.

Gã thúc mạnh vào trong và thành công khiến em hét lên vì hoảng, cự vật to lớn lấp đầy bên trong hậu huyệt bé nhỏ. Hai chân em vắt lên vai gã, nhịp điệu càng ngày càng nhanh khiến em ứa nước mắt vì đau. Khoái cảm xồng xộc xô tới như cơn giật điện, khiến Yeonjun rùng mình, hai chân em siết lấy gã, tay bám chặt lấy tấm khăn trải bàn. Em xô đổ tất cả những thứ trên bàn, khiến giấy tờ bay lả tả và hai câu tuyên thệ lồng trong khung kính rơi xuống đất vỡ toang. Nhưng ai thèm quan tâm chứ?

"Bên trong anh chặt quá, Yeonjun."

Em thở hổn hển, cả người nhún nhảy theo nhịp đưa đẩy của Soobin, đầu óc em trống rỗng, không thể nghe thấy gì ngoại trừ tiếng lép nhép từ cuộc truy hoan điên rồ đang diễn ra. Bầu không khí trong phòng càng lúc càng đặc quánh.

Soobin để ý một điểm khiến Yeonjun oằn mình khi chạm tới, gã chuyển hướng và liên tục thúc vào. Cơ thể em ngoan ngoãn như một con điếm, phản ứng lại thật nhanh. Tiếng rên rỉ của em trộn lẫn với tiếng khóc nấc lên ở cuối vòm họng; em đang van xin Soobin cho thêm và cho thêm nữa.

Tròng mắt em đảo ngược. Em biết nó sắp tới.

Nhưng nếu Soobin xuất ra ngoài và để lại một bãi nhớp nháp ngập ngụa trong văn phòng Hội học sinh, ngày mai họ sẽ gặp rắc rối lớn. Yeonjun hấp tấp vươn tay đòi được đỡ dậy, em rên lên những tiếng vụn vỡ:

"Soobin, x-xuất vào trong đi."

Một dòng tinh dịch ấm nóng bắn thẳng vào trong tuyến tiền liệt khiến đầu óc em trắng xóa, em kiệt sức ngã vào trong vòng tay người tình. Cùng lúc đó, Soobin vươn bàn tay to lớn bao lấy dương vật đang run rẩy của em và hứng trọn.

Gã bế em lên, vẫn kiểu bế công chúa mà Yeonjun dù thấy xấu hổ nhưng vẫn thích vô cùng, đưa em đang cố thở lấy hơi vào nhà tắm, hôn lên gò má đỏ rực như một trái cà chua chín và mỉm cười.

Em nỉ non khi tựa đầu vào lồng ngực gã:

"Làm hiệp nữa trong con Maybach không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro