🤍

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Choảng*

Tiếng đỗ vỡ vang lên trong phòng bếp, Choi Soobin cuống cuồng thu dọn những mảnh vỡ thuỷ tinh vương vãi trên mặt đất. Thôi toi cậu rồi, đây là bình rượu quý cậu chủ thích nhất.

"Cái gì đây Soobin!?" Yeonjun hốt hoảng nhìn đống hỗn độn dưới sàn nhà do cậu gây ra.

"Dạ... Cậu chủ... em đang lau lại mấy bình rượu cũ của cậu thì lỡ ta-"

"Tôi cho phép cậu đụng vào chưa."

"E-Em sẽ cố gắng làm bù lại để đền ạ!"

"Đền? Cậu có biết bình rượu này giá trị bao nhiêu, cậu làm cho tôi thêm 10 năm nữa cũng không đền nổi."

"...."

"Quản gia Kim đâu, tôi cấm cậu ta ăn cơm 1 ngày, từ nay đừng để cậu ta đụng vào bất cứ thứ gì của tôi."

"Vâng, thưa cậu chủ." Quản gia Kim dùng ánh mắt thấu hiểu nhìn Soobin, chỉ trách số cậu nhóc này xui mới đụng phải Choi Yeonjun.

Choi Soobin được gia đình gửi vào Choi gia làm việc từ khi 16 tuổi, đến nay cũng được 4 năm. Quản gia Kim rất thương cậu nhóc này, Soobin mang cho bác cảm giác của con trai đã mất từ nhiều năm trước. Tính tình hiền lành lại rất chăm chỉ làm việc, nhưng cứ mỗi lần đối mặt với cậu chủ thì Soobin lại lơ là mất tập trung làm hư mọi thứ, thành ra lại khiến Yeonjun rất có thành kiến với Soobin.

Nói đi cũng phải nói lại, Choi Yeonjun hiện tại đã gần đầu 3, nhưng tính tình cầu toàn dễ gắt gỏng khiến hắn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai, từ trước đến nay chỉ biết chăm lo cho tập đoàn C thừa kế từ ba hắn. Trước đây mỗi tuần chỉ thấy hắn về nhà được 1-2 lần, đa số thời gian đều cắm cọc ở công ty, một năm trở lại đây bắt đầu về nhà thường xuyên hơn, cũng chẳng hiểu sao lần nào cũng gắt gỏng với cậu nhóc Soobin, vì trong mắt quản gia Kim cậu chủ là người làm việc rất có quy tắc, không bao giờ tuỳ tiện trút giận vô cớ.

Việc Soobin làm bể bình rượu thật ra không nghiêm trọng như vậy, Choi Yeonjun đôi khi cũng chẳng để tâm, vì hắn thừa tiền mua cả công ty sản xuất rượu ấy.

Haiz... quá khó hiểu, quản gia Kim không muốn hiểu.

_

"Soobin, con mang phần cơm này lên cho cậu chủ đi, từ nãy đến giờ về bác thấy cậu chưa ăn gì."

"Dạ, bác để con."

*Cốc, cốc*

"Vào đi"

Soobin đặt phần cơm lên bàn, đi đến từ phía sau choàng eo Yeonjun ôm trọn, tham lam vùi đầu hít lấy mùi sữa tắm thoang thoảng trên cổ hắn, cất giọng nũng nịu.

"Huhu, sao khi nãy chú quát em to thế, bắt đền chú."

"Còn không phải do mày hôm qua hành tao trên giường chết đi sống lại à?"

"Cũng tại chú quyến rũ em, em cũng là người bình thường sao mà nhịn nổi." Vừa nói, cậu vừa cho tay vào quần Yeonjun xoa nắn dị vật.

Yeonjun rít một hơi, cố gắng kìm chế âm thanh trong cổ họng, hắn nghiêng đầu trừng mắt nhìn Soobin: "Mày dám, tao cắt con cu mày!"

"Chú nỡ cắt nó, nó sẽ không làm chú sướng được nữa đâu."

Yeonjun cố gắng ngăn cậu lại nhưng bất thành, cơ thể gồng cứng run lên vì nhạy cảm. Cậu tăng tốc độ tay, xoa nhẹ quy đầu đã dựng đứng từ bao giờ, còn rỉ ra một chút dịch trắng đục. Gương mặt Yeonjun giờ đã phớt hồng, không nhịn nổi phát ra vài âm thanh khe khẽ trong cuốn họng.

Khi Yeonjun đã quen với khoái cảm mà cậu mang lại, sắp không nhịn nỗi mà bắn ra. Soobin đột ngột dừng tay, một cỗ hụt hẫng dâng lên trong lòng Yeonjun, hắn muốn nhiều hơn nữa.

"Ưm... sao lại dừng."

Soobin không trả lời, nhấc bỗng Yeonjun đặt lên giường, nhanh chóng lột sạch quần áo trên người cả hai. Nhân lúc Yeonjun vẫn mơ màng không để ý, cậu đỡ gậy thịt đang dựng đứng thẳng tắp của mình đặt ngay miệng hắn, còn vỗ vỗ vài cái.

"Chú ơi, em nhớ chú lắm."

"Mày nhớ tao hay con chim mày nh-" chưa nói được hết câu, khoang miệng đã bị nhồi đầy, Yeonjun ấm ức nức nở không thành lời.

"Hừm... Cả hai ạ." Soobin dang hai chân chống ngang đầu hắn, cuồng nhiệt nhấp hông.

Kích thước quá khổ nhồi đầy cuốn họng. Mắt Yeonjun ứa nước, đầu óc mơ hồ, thuận theo nhịp đưa đẩy của cậu mà liếm mút.

"Yeonjun ngoan."

Ngoan cái rắm.

Đến khi miệng hắn mỏi nhừ, tê liệt nằm dưới thân nức nở thành tiếng, Soobin mới tiếc nuối rời khỏi. Chất lỏng trắng đục lấp đầy khoang miệng, hắn nuốt hết một nửa, còn lại chảy dọc từ khoé miệng xuống đến mang tai, trông rất gợi tình.

"Thằng chó."

"Ừm." Soobin không phản bác, bị chửi là chó mà được hưởng phúc lợi như này, cậu nguyện làm chó cả đời.

Yeonjun cả cơ thể ửng hồng nằm dưới thân, đầu tóc hỗn loạn bấu chặt một mảng drap giường nhăn nhúm, dùng ánh mắt si mê nhìn hắn, trên đôi môi xinh đẹp còn có...

Soobin thật sự không nhịn được, lỗ nhỏ vừa làm hôm qua vẫn còn hơi sưng. Cậu trực tiếp bấu hai cánh mông hắn tách ra, dị vật thô ráp nóng bỏng không báo trước một mạch cắm thẳng.

"A... Hức...mẹ nó đau quá, mày điên hả, chưa nới lỏng mà..."

Yeonjun tức giận muốn mắng người, nhưng chưa kịp nói được câu nào liền mạch đã bị Soobin đâm tới tấp, chỉ biết nức nở xin tha.

Cậu gác hai chân Yeonjun để lên tay, đỡ cả người ngồi dậy mặt đối mặt với mình. Bàn tay đặt phía dưới nâng hắn lên, sau đó nhấc hông thúc lên một cái thật mạnh. Yeonjun không chịu nổi, cơ thể vô thức đong đưa theo từng cử động của cậu, quá kích thích.

"Anh ơi... tha cho em..."

Soobin vươn người ngậm lấy môi hắn ra sức dày vò. Bên dưới da tăng tốc độ xuyên xỏ, còn cố tình day mạnh vào điểm nhạy cảm của hắn.

"Anh yêu em, Yeonjun."

Soobin vẫn nhớ rất rõ, lần đầu tiên cậu gặp Yeonjun. Gương mặt xinh đẹp ấy khiến cậu không thể rời mắt, đôi con ngươi đen láy sâu thẳm tựa như chứa cả ngàn vì sao trên bầu trời, khi nhìn vào nó lại bị cuốn vào, không tài nào thoát ra được.

Nhưng vì cách biệt về địa vị quá lớn, cậu vẫn luôn ôm đoạn tình cảm này từ khi được nhận vào làm ở Choi gia, không dám mộng tưởng cao xa. Nếu đặt Soobin của thời điểm ấy vào hiện tại, cậu cũng sẽ không tin. Choi Yeonjun- xinh đẹp của lòng cậu đang ở đây, được cậu ôm vào lòng, ngửa cổ rên rỉ cầu xin cậu.

Không biết thời gian đã qua bao lâu, Yeonjun bị chịch đến mất ý thức. Chỉ nhớ sau khi được Soobin tắm rửa vệ sinh sạch sẽ đặt lên giường. Hai chân hắn vẫn mỏi nhừ, không tài nào khép lại được.

_

"CHOI SOOBIN!!"

"Cậu chủ gọi em."

"Sao cái ghế tôi ngồi cứng thế? Cậu không biết lựa cái ghế nào có đệm lót mềm hơn à, đau hết cả mông."

"Dạ em xin lỗi cậu, em đi lấy đệm ngay ạ."

Quản gia Kim: "....." Sao mình cứ thấy lạ lạ thế nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro