PN2: Salonpas

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




JIhoon lỉnh kỉnh xách mấy túi đựng đồ ăn tối cho mình và Hoshi hướng tới phòng tập của hắn. Hoshi được cái dễ tính, Jihoon bảo ăn gì cũng nghe theo hết nên thường người quyết định là cậu, thỉnh thoảng hắn cũng gợi ý muốn đi đâu ăn sau khi nghe các học viên giới thiệu chỗ này chỗ kia có món gì ngon lắm nhất định phải thử, nhưng chỉ là thi thoảng vì cơm nhà lúc nào cũng ngon nhất, và nếu hôm nào lười thì cứ gọi đồ về ăn thôi chẳng cần đi ra ngoài làm gì.

Phòng tập giờ này hẳn nhiên chẳng còn ai, nhìn lướt qua không thấy Hoshi đâu nên cậu biết hắn chắc là trong phòng nghỉ rồi. Đứng trước cửa định gõ vài tiếng thì bỗng Jihoon nghe thấy thấp thoáng tiếng rên rỉ từ bên trong truyền ra, máu nóng dồn lên não chưa kịp nghĩ được gì liền mở cửa hét lớn 'KWON HOSHI' rồi đột ngột im bặt. Chẳng có ai ngoài Hoshi đang để trần thân trên tự mình dán salonpas. Jihoon ngại ngùng đặt mấy túi đồ ăn lên bàn hỏi hắn mỏi cơ lắm à, làm bộ như người hùng hổ hét tên hắn khi nãy chẳng phải mình.

"Em đến đúng lúc lắm, dán hộ anh chút được không? Có mấy chỗ tay anh khó với tới."

Nếu không phải Hoshi thề thốt bản thân vẫn hoàn toàn bình thường, chỉ là phần vai có chút nhức mỏi thì Jihoon đã nghĩ có khi nào hắn đang bị sốt không. Da hắn chỗ nào chỗ nấy nóng bừng, được tay cậu chạm vào tựa như bọc đá lạnh khiến thân nhiệt của hắn giảm đi không ít. Từ khi quen biết Hoshi đến giờ tay nghề mát xa của Jihoon cũng càng ngày lên trình, lâu lâu hắn lại than đau chân đau vai đau lưng đau eo năn nỉ được cậu xoa bóp cho, Soonyoung thấy vậy đâu chịu để yên cũng muốn được đối xử tương tự. Hai con người đó chỉ bắt nạt cậu là giỏi, nhưng được cái rất nghe lời, cậu mà sinh khí giả vờ dỗi là ông nào ông nấy cuống hết cả lên người cơm bưng nước rót người mát xa toàn thân... Mấy ngày này Soonyoung đi công tác nên Jihoon đỡ một tay chăm sóc, Hoshi cũng thoải mái làm nũng rồi chiếm hữu cậu chẳng phải ngại ngần gì hết.

"Hyung như này thì tối nay em được an ổn ngủ rồi ha? Chưa đến 30 đã đau lưng vậy thì mần ăn được gì chứ?"

Jihoon không ngại trêu chọc hổ, đập cái bép lên tấm salonpas vừa dán khiến Hoshi kêu oai oái. Nghe giọng cậu sặc mùi khiêu khích khiến hắn cảm thấy mình không dạy cậu một bài học thì có lỗi với...Soonyoung quá. Thể lực anh em nhà họ Kwon ra sao chính Jihoon phải là người biết rõ nhất chứ.

Nhanh như cắt đẩy Jihoon nằm xuống giường, Hoshi khóa đầu cậu giữa hai cánh tay mình, nháy mắt lưu manh hỏi cậu có muốn trải nghiệm luôn xem anh có còn mần ăn được nữa không. Từ góc độ này Jihoon nhìn thấy rất rõ cơ ngực và cơ bụng cuồn cuộn đáng ghen tỵ mà nuốt nước bọt một cái. Hai tay không tự chủ giơ lên rờ rẫm từ cổ xuống eo hắn, thầm cảm thán mấy múi bụng kia đem làm tấm giặt đồ cũng ổn lắm. Hoshi nhếch miệng cười trước ánh nhìn và hành động lộ liễu của Jihoon, nhịn không được cúi xuống bắt lấy môi cậu mút mát. Định ăn tối cùng nhau nhưng đành biến Jihoon thành bữa tối của hắn trước vậy, đây là chuyện không tránh được.

Hơi mất thời gian lúc lột chiếc quần jeans khỏi người Jihoon, sau đó Hoshi cũng cho luôn bé tứ giác của cậu yên vị dưới sàn. Chiếc áo phông tội nghiệp bị vén cao tận cổ, một bên ngực nằm trong miệng hắn dính đầy nước bọt, nhũ tiêm bị giày vò đến sưng đỏ muốn đứt lìa cả ra. Phía dưới của Jihoon rất muốn được chạm vào nhưng hai tay cậu lúc này đang bị trói bởi tấm vải che mắt - một trong những đạo cụ khó hiểu Jihoon từng không biết dùng để làm gì nhưng ít ra cũng có tác dụng đối với hắn. Cậu quấn hai chân quanh eo Hoshi ra hiệu cho hắn chạm vào chỗ đó của mình, cơ mà hắn đâu dễ dàng nghe lời đến thế.

"Jihoon có vẻ khó chịu nhỉ?" Hoshi tha cho hai đầu ngực cậu, tay chạm vào đôi chân thon đang khóa mình lại. "Phải nói thì hyung đây mới giúp được chứ."

"Hyung...Hoshi... Chạm vào em đi, phía trước...cả phía sau cũng muốn..."

"Nhưng anh không thể một lúc làm hai việc được đâu, em chỉ được chọn một thôi."

"Phía trước..." Jihoon ưỡn người lên một chút, trông cậu như sắp khóc đến nơi. "Em muốn bắn."

Định trêu chọc Jihoon thêm một chút nhưng nghĩ về hạnh phúc lâu dài của bản thân, Hoshi nhận ra tốt hơn là nên nghe lời cậu nếu không muốn chịu cảnh chăn côi gối chiếc lâu dài. Nhẹ nhàng cầm lấy cự vật đã đứng lên của cậu, hắn tuốt lộng vuốt ve từ đỉnh xuống gốc, xoa cả hai túi trứng cho đến khi nó bắn ra thì thôi. Một chút tinh túy dính trên người mình, Hoshi quẹt ngón tay đút vào miệng cậu và nhận lại sự đau đớn bởi hàm răng cậu mang lại. Hắn rút tay ra và thay thế miệng mình bịt lại đôi môi xinh nhưng thích cắn bừa kia, cậy thế hai tay cậu bị trói không đẩy hắn ra được nên cứ hôn đến khi cậu muốn tắt thở thì thôi.

"Hộc...xấu xa...hộc...muốn giết em...ha...phải không...?"

"Tại em không biết cách thở cho đúng ấy chứ." Hoshi lấy ra gel bôi trơn đổ lên tay và bắt đầu công cuộc mở rộng. "Nhìn anh đây có sao đâu nào."

Từng ngón tay ướt đẫm từ từ chui vào hậu huyệt, bắt đầu ngón thứ hai Jihoon đã vặn vẹo người nửa hoan nghênh nửa từ chối dị vật thâm nhập. Khi đầu ngón tay Hoshi chạm đến một điểm gồ bên trong, cậu mới hét lớn cầu xin hắn buông tha mình, không cần chạm vào chỗ đó...nhưng cơ thể lại thành thật hơn bao giờ hết. Hai chân cậu dang rộng thêm, dịch ruột non cũng tiết ra nhiều hơn thuận lợi để ba ngón tay ra vào không còn gặp trở ngại. Xoa thêm gel bôi trơn lên dương vật của mình xong, hắn nhấc hai chân Jihoon gác lên vai chuẩn bị công cuộc mần ăn đáng mong chờ sau hơn một tuần không được gần gũi với cậu.

"Hoshi-yah~ hyung... Có thể...động được rồi." Cổ tay Jihoon đỏ ửng do cố gắng tháo mảnh vải ra nhưng không hiểu hắn thắt nút kiểu gì chỉ có chặt hơn chứ không lỏng đi chút nào. Phía dưới Hoshi đã đút vào được gần hết cả cây, đang dừng lại một chút để cậu sẵn sàng tinh thần bị hắn chơi đùa. Hoshi rất dai sức, ấy là Jihoon đã được kinh qua nhiều đêm cùng hắn nên rút ra được bài học, mỗi lần cùng hắn lăn giường thì chẳng bao giờ dừng ở con số 2. Vài lần cậu đã mệt đến mức ngất đi nhưng khi tỉnh lại vẫn thấy hắn cần mẫn cày cấy trên người mình hoặc tẩy rửa xong cho cậu sẽ cho cái đó vào bên trong cậu đến sáng để tiện màn khởi động buổi sáng luôn. Mệt thì có mệt thật nhưng Jihoon không giấu được sự thích thú khi ở cùng một chỗ với Hoshi, hắn thích thử nhiều tư thế mới lạ cùng cậu và mỗi lần như vậy cậu đều thoải mái đáp ứng. Với Soonyoung sẽ thiên về kiểu truyền thống nhiều hơn còn Hoshi như muốn đòi lại những thiệt thòi hắn phải chịu nên chỉ có thể phát tiết bằng cách yêu cậu thật nhiều, không trừ một ngóc ngách nào.

"Lỗ nhỏ của em cứ thít lại như muốn cắn đứt anh vậy, hư quá." Hoshi vỗ lên hai quả đào căng vểnh nghe bôm bốp, thúc thật mạnh vào cửa mình đã nuốt trọn chiều dài của hắn. Miệng buột ra một câu chửi thề vì quá sướng, hắn bắt đầu đưa đẩy hông và nhào nặn đôi bờ mông sờ vào cực kì có cảm xúc này. Rõ ràng đã bị hai anh em hắn chơi không ít lần nhưng sao chỗ kia vẫn chặt vậy nhỉ, vừa khít chứa được dương vật hắn không thừa cũng chẳng thiếu. Thật tiếc vì trên đời này chỉ có một Lee Jihoon, nhưng thôi cũng đủ làm điên đảo cả thể xác lẫn linh hồn cả hai anh em nhà hắn rồi.

Hoshi cúi đầu xuống lại hôn cậu, đồng thời miệng trên miệng dưới đều được một thứ không xương quấy rầy phát ra những âm thanh lách tách ướt át đầy đen tối. Hắn choàng hai tay bị trói của Jihoon qua cổ mình và ôm cậu đi ra bên ngoài. Đột ngột thấy cả cơ thể mình bị bế lên, cậu hoảng hốt kẹp chặt chân trên người hắn, chỗ kết hợp vẫn ép sát không một kẽ hở. Đứng trước gương phòng tập, Hoshi để Jihoon nhìn thấy cảnh cậu đang ôm mình không khác gì con koala, áo mặc trên người nhăn nhúm hệt miếng giẻ lau sàn, còn cả tấm lưng hắn dán mấy tấm salonpas, thân dưới chỉ mặc quần lót tứ giác tụt xuống một nửa đủ để đâm vũ khí vào người cậu, nhìn kiểu gì cũng thấy vừa hoang dã vừa quyến rũ không chịu được.

"Có muốn nằm trên sàn không?"

"Không, lạnh lắm."

Và thế là Hoshi ôm cậu đi đến góc phòng lấy cái ghế tựa chỉ để chiều lòng người yêu không muốn nằm trên sàn nhà lạnh lưng. Lúc đi dương vật có bị trượt khỏi hai cánh mông một chút nhưng Jihoon luôn tìm cách nhúc nhích người để chỗ giao hợp không bị rời xa nhau, đáng yêu đến độ hắn chỉ muốn làm chết cậu ngay lập tức. Hoshi kéo cái ghế để cách mặt gương gần hai mét, ngồi xuống mới tháo mảnh vải khỏi tay cậu, nhìn vết hằn đỏ nhức mắt trên cổ tay cậu không nhịn được lại hôn lên đó lấy lòng.

"Đau lắm không?"

"Cũng do em cựa quậy tay nhiều nên mới đỏ vậy thôi, không sao hết." Đôi tay Jihoon được giải thoát nên lúc này đã có thể tự do sờ soạng thân hình rắn chắc của hắn. Nhưng Hoshi đâu để cả hai nghỉ ngơi lâu, loáng cái đã biến cậu trở thành ngồi dựa lưng trong lòng hắn, bấy giờ cậu mới thấy được cảnh sắc dâm mỹ mà hai người đang làm đều phản chiếu lên gương. Jihoon với chiếc áo xộc xệch cùng nửa dưới trần truồng đang ngồi dạng chân trên đùi hắn. Một tay Hoshi mò vào trong áo cậu trêu chọc hai đầu nhũ, một tay cầm lấy cự vật cậu vuốt ve. Hắn tựa cằm lên vai Jihoon, bật cười trước cảnh cậu thất thần nhìn vào gương như kẻ mất hồn.

"Sao? Nhìn thú vị nhỉ?"

"Không... Trông em...dâm đãng như vậy thật à?"

"Nhưng rất đẹp, anh rất thích." Hoshi mút lên cổ cậu, hài lòng nhìn những vết hồng đỏ mình tạo ra rồi luồn tay xuống dưới hai đùi Jihoon xốc lên. "Nhìn cho kĩ em bị anh chơi thế nào đi."

Thân dưới Jihoon lơ lửng trong không trung rồi nhanh chóng hạ xuống, dương vật hắn chĩa thẳng đâm vào điểm chính giữa khe mông chuẩn xác không sai một ly. Tiếng da thịt chạm vào nhau vang vọng khắp phòng tập hòa cùng tiếng rên rỉ thở dốc, trực tiếp mắt thấy tai nghe và trải qua cơn khát tình này khiến toàn bộ các giác quan trên người Jihoon nhạy cảm hơn bao giờ hết. Mặc kệ cái gọi là hình tượng khốn kiếp gì đó, lúc này cậu chỉ là một kẻ đắm say vì nhục dục và hòa mình vào bể tình ngọt ngào mà Hoshi mang lại cho cậu mà thôi.

"Hoshi... thích...rất thích... Hyung, mạnh hơn nữa đi...hơn nữa..."

Nhìn cũng đã nhìn đủ, Hoshi áp cậu trước gương và càng thúc thêm những cú mạnh bạo. Jihoon bị kẹp giữa mặt gương và cơ thể Hoshi, cậu chỉ có thể đứng trên bàn chân hắn và nhón lên để nương theo tốc độ xuyên xỏ của hắn bên trong mình. Chẳng biết là bao lâu sau Hoshi mới gầm lên một tiếng và xuất ra đợt đầu như thủy triều, một số chảy dọc xuống bắp chân còn cậu cũng bắn hết lên gương nhầy nhụa một mảng. Hắn đợi khi đã trút hết vào trong người Jihoon rồi mới rút ra, thản nhiên kéo quần lên và thả cậu nằm xoài giữa sàn như miếng chanh vừa vắt hết nước. Jihoon nằm dang chân dang tay ngó Soonyoung vào phòng nghỉ rồi đi ra với nào giấy ăn nào khăn ướt trên tay, mặc kệ hắn hết lau sạch tinh dịch từ mông đến chân cậu rồi lau sàn nhà, lau gương một cách bình thản và mau lẹ. Chuyện này nằm ngoài dự tính của Jihoon, cứ nghĩ hắn sẽ đè cậu ra sàn làm hiệp nữa nhưng mới vậy mà đã kết thúc rồi ấy hả?

"Nhìn gì? Tưởng anh tha cho em sớm thế á? Đợi ăn tối xong thì em liệu cái thân ngày mai có đi làm nổi không đi."

Nói xong Hoshi bế Jihoon theo kiểu công chúa vào trong phòng, lấy tạm quần thể thao cho cậu mặc vào vì lúc này cũng chẳng còn hơi đâu để xỏ lại hai ống quần jeans vào chân cậu được. Đợi Jihoon lấy lại sức cả hai mới xách mấy túi thức ăn cậu mua đến mang về nhà làm nóng lên, có thực mới vực được đạo, có no thì Jihoon mới cùng hắn mần ăn được. Đêm còn dài thời gian còn nhiều, Hoshi chẳng ngại dán thêm vài miếng salonpas đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro