BnTB

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngài Kwon, chờ chút đã...ah!" Tiếng rên rỉ ngọt ngào tựa như mật ngọt vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, lá cây xào xạc đập vào cửa sổ như đang thúc dục con quái vật ẩn sâu trong bóng tối kia thức tỉnh. Khóe mắt Lee Jihoon đỏ ửng lên, đôi môi mềm mại phớt hồng óng ánh dưới ánh đèn mờ ảo. Em ngồi trên chiếc piano sờn cũ, tiếng đàn hòa âm với giọng nói của em.

"Ngoan nào, ta không làm em đau đâu"

Hơi thở ấm nóng của Kwon Soonyoung phả vào cổ Jihoon khiến em rùng mình đôi chút, chiếc váy làm từ vải lanh mỏng tanh bị tốc lên cao, phơi bày làn da trắng mịn như ngọc của em, Soonyoung dịu dàng mơn trớn trên người em, đôi mắt hắn sâu hun hút, chứa đựng cả biển ham muốn dành cho chàng thơ của hắn, em như một cánh hoa đào yêu kiều, xinh đẹp và mong manh đến rung động lòng người, rung động trái tim của con quái thú xấu xí ẩn mình trong tòa lâu đài cổ xưa tại khu rừng già rậm rạp.

"Ta có đẹp không?"

"N-ngài rất đẹp...hức" Soonyoung cắn lên nơi đầu ngực hồng hào của người đẹp, khiến cả cơ thể em giật nảy lên. Con quái thú đưa ánh mắt lên nhìn Jihoon, tựa như đang nuốt chửng lấy linh hồn của em, của món báu vật mà hắn muốn giữ bên mình đến ngàn đời.

"Nói dối"

Nắm lấy bàn tay xinh đẹp kia của người thương, Soonyoung vuốt ve nó rồi đặt ngón tay thon gầy của em lên vết sẹo dài trên má hắn. Jihoon ngơ người ra một lúc rồi dịu dàng ôm lấy gương mặt hắn bằng hai tay, em đặt trán mình lên trán của con quái thú, miệng nhỏ thủ thỉ nhẹ nhàng.

"Ngài đẹp lắm, đẹp hơn bất cứ thứ gì trên đời này"

Hắn ôm lấy eo em, đặt những nụ hôn vụn vặt lên khóe mắt, lên tóc, lên trán, lên má và cuối cùng là lên đôi môi mỏng hồng hào, lên trái cấm mà hắn đã vô tình ăn phải khiến hắn say mê không lối thoát.

Jihoon cũng thuận theo Soonyoung, chủ động hé miệng để lưỡi hắn xâm nhập vào bên trong khoang miệng ấm nóng của em, xúc cảm nóng bỏng cứ ngày một tăng cao, cả hai cơ thể dính sát lấy nhau như đang bùng cháy một ngọn lửa tình ái. Lưỡi hắn chơi đùa với chiếc lưỡi hồng hào của em, đưa đẩy nhịp nhàng như muốn hút hết sinh khí của người kia, khiến Jihoon một phen mơ màng, hoàn toàn đắm chìm vào trong cơn sóng trào của dục vọng.

Bàn tay thô ráp đầy sẹo của Soonyoung vuốt dọc lưng người đẹp khiến em rùng mình một cái, hắn từ tốn gỡ những sợi dây vướng víu đang buộc lấy váy của em khiến mảnh vải hai bên vai tụt xuống, phơi bày làn da mềm mại hồng hào của em, trông Jihoon vừa ngây thơ lại vừa nóng bỏng. Em, chàng thơ của hắn như một đài hoa loa kèn đầy kiêu kỳ. Em, yêu thương của hắn, như một hạt tuyết trắng xóa giữa đêm đông giá lạnh. Em, xinh đẹp của hắn, như một làn gió nhẹ nhàng phiêu du qua đời hắn. Em, chỉ đơn giản là em, người hắn dùng cả đời mình để trân trọng.

Soonyoung dứt khỏi nụ hôn, đắc ý nhìn thẳng vào đôi mắt óng ánh nước trước mặt mình. Điều đó khiến Jihoon cảm thấy ngại ngùng, em quay đầu đi, nhìn ra chỗ khác né tránh ánh mắt hắn.

"Jihoon, em ghét ta sao?"

Jihoon giật mình, em mở to mắt nhìn hắn, vội vã nói để hắn không hiểu lầm.

"Không phải thế! Em chỉ-... Ưm" Soonyoung chặn môi em lại bằng một nụ hôn đầy đói khát, hắn kéo em sát lại gần hắn, từ piano vang lên những tiếng đàn chói tai.

Tay của quái thú không yên phận mà chơi đùa với đầu ngực sưng đỏ người đẹp, hắn cứ xoa nắn rồi lại dùng răng cạ lên nó, mút mát khiến cho đầu óc Jihoon như muốn nổ tung, hai chân co lại, quắp lên hông Soonyoung, cạ mông mình lên phần đũng quần căng cứng dày cộp của hắn.

Soonyoung cảm giác như dương vật hắn lại lớn thêm, chiếc quần tây dần trở nên chật chội.

"Người đẹp à, em có sẵn sàng trao thân mình cho một con quái thú không?" Đưa ngón tay thô ráp lên lau đi giọt nước mắt còn đọng lại ở khóe mi của Jihoon, Soonyoung hôn nhẹ lên đôi má mềm ấy, chỉ là một nụ hôn phớt nhẹ như cánh hoa đào rơi nhưng trong đó lại chứa đựng những tình cảm nồng nhiệt nhất, sâu thẳm nhất bên trong hắn.

"Kể từ ngày em gặp ngài, em đã sẵn sàng trao toàn bộ mọi thứ cho ngài rồi, em đã sẵn sàng trao mọi thứ cho Kwon Soonyoung, trao cho yêu dấu của em"

Trái tim Soonyoung như mềm nhũn ra, hắn mỉm cười, đầu lưỡi đáp lên bụng nhỏ của em rồi lần mò xuống bên dưới, hắn dùng răng cởi chiếc quần lót ren trắng của em xuống, khiến cho vật cương cứng bé xinh kia lộ ra bên ngoài.

Không chần chừ, hắn ngậm lấy dương vật của em vào miệng khiến Jihoon rên lên một tiếng đầy thỏa mãn, lưỡi hắn liếm quanh vật nhỏ của em, rồi lại mút lên đỉnh đầu khấc, kỹ năng điêu luyện của Soonyoung khiến đầu óc chàng thơ của hắn như sắp phát điên. Con quái thú rê lưỡi lên đường gân xanh mờ trên dục vọng đang run rẩy của người đẹp, thành công khiến em rùng mình mà bắn ra dòng tinh dịch đặc quánh vào miệng hắn.

Soonyoung nuốt hết tinh hoa của Jihoon, liếm lên vật nhỏ kia vài lần để chắc chắn rằng hắn không để sót dù chỉ là một giọt.

"Chàng thơ của ta, đêm nay ánh trăng đẹp như em vậy"

Nói rồi quái thú hôn lên mái tóc vàng của em, nhìn em bằng ánh mắt chứa đầy ham muốn nguyên thủy nhất của loài người. Trông thấy Soonyoung kéo khóa quần của hắn xuống, bàn chân nghịch ngợm của Jihoon cọ lên boxer của hắn rồi lại đặt lên phần đai mà kéo nó xuống, khiến cho cự vật đang cướng cứng, sưng tím tuột ra, sừng sững giữa hai chân của người đẹp.

Jihoon nuốt khan, kinh ngạc trước kích thước to lớn đến không ngờ của hắn, giờ hối hận còn kịp không vậy?

Soonyoung đặt hai ngón tay lên môi mềm của Jihoon rồi từ từ mà đưa vào bên trong khoang miệng ấm nóng của người thương, em cũng nương theo đó mà dùng lưỡi phủ đầy dịch vị của em lên tay hắn. Soonyoung nở một nụ cười chẳng mấy đứng đắn, hắn quậy phá, lần mò mọi ngóc ngách bên trong miệng nhỏ bé xinh của Jihoon.

Ngước lên nhìn vào đôi mắt diễm lệ của người đẹp, Soonyoung biết, cuộc chơi lần này, người thắng cuộc là hắn.

Jihoon mơ màng nhìn tên quái thú rút ngón tay phủ đầy nước ra khỏi miệng mình, đầu óc em gần như tỉnh táo khi hắn nhẹ nhàng đưa hai ngón tay vào bên trong hang động ấm áp của em.

"N-ngài ơi..." Em nỉ non, cơ thể run lên theo nhịp đưa đẩy của ngón tay. Mỗi một lần hắn chạm vào điểm gồ nhạy cảm ấy, miệng nhỏ lại phát ra một tiếng rên dâm dục như được tẩm mật ong, ngọt ngào rót vào tai của quái thú.

"Gọi ta là Soonyoung" Tầm mắt của Soonyoung bây giờ chỉ có chàng thơ của hắn, xinh đẹp và mĩ miều đến lạ kỳ.

"Soon...Soonyoung"

"Giỏi lắm"

Tên quái thú rút ngón tay ra khỏi em, Jihoon đột nhiên cảm thấy hụt hẫng và trống trải ở dưới, em nũng nịu đưa đẩy hông, mong hắn sẽ lấp đầy bên trong lỗ nhỏ nóng bỏng của em. Soonyoung khẽ cười, cầm dương vật căng trướng cọ lên cửa mình của người đẹp, khiến em bất mãn mà ứ lên một tiếng đầy hờn dỗi. Hắn vỗ mạnh lên một bên mông của Jihoon rồi mơn trớn trên làn da ửng đỏ vì ngồi trên những phím đàn piano quá lâu.

Cắn nhẹ lên bờ vai gầy của chàng thơ, Soonyoung cũng theo đó mà từ từ tiến vào bên trong em, gầm gừ khi cảm nhận thành bích chật chội đang gắt gao ôm lấy tính khí của hắn. Nước mắt của Jihoon không tự chủ mà tuôn rơi, khiến cho quái thú xót xa không ngừng.

"Đừng khóc, ta đau"

Đặt những nụ hôn rải rác trên mặt rồi trên người em, Soonyoung nhẹ nhàng đưa đẩy hông, lợi dụng lúc Jihoon phân tâm bởi nụ hôn ngọt ngào nơi đầu môi, hắn ngay lập tức dùng lực thúc mạnh, chôn sâu toàn bộ vật to lớn của mình ở bên trong hang động ẩm ướt. Đôi mắt Jihoon mở to, khoái cảm ập đến đánh sập đại não em, miệng xinh chỉ đành ú ớ những tiếng rên không rõ nghĩa.

Ngón chân em co quắp lại, cả cơ thể run lên như bị giật điện, Soonyoung kéo em vào vũng lầy không lối thoát của tình dục, vấy bẩn em bằng bản năng từ thuở sơ khai của một con thú. Nhận thấy Jihoon đã quen dần với việc có vật lạ ở trong cơ thể, nhịp độ của Soonyoung ngày càng tăng cao, khiến em sung sướng cực độ, dương vật bé nhỏ lại bắn ra thêm một lần nữa, tinh dịch dính đầy bụng em và hắn.

"Soonyoung...ah~ ngài ơi...em không chịu được...hức" Jihoon thút thít, vùi mặt vào bờ vai vững chãi của người đối diện mà gặm cắn.

Tiếng khóc của em chỉ khiển cho quái thú càng tăng thêm ham muốn trói buộc em, chiếm đoạt em về làm của riêng hắn, để không ai được nghe những câu rên rỉ đầy mị hoặc đấy ngoại trừ hắn. Mồ hôi của cả hai tuôn ra nhễ nhại, khiến một mảng trên chiếc piano đáng thương óng ánh nước, cả khung cảnh đen tối tĩnh mịch được lấp đầy bởi những tiếng động đỏ mặt, như thể cả thế giới này chỉ có quái thú và người đẹp của hắn ta.

Đôi mắt đầy dục vọng của Soonyoung xoáy sâu vào đôi mi diễm lệ của Jihoon như đang thôi miên em.

"Bé ngoan, đừng khóc" Ôm lấy thân thể đã sớm mềm nhũn, hắn vuốt dọc lưng em, thủ thỉ vào tai em những lời ngọt ngào nhất, những câu đẹp đẽ nhất. Người thương của hắn, em xứng đáng với tất cả những gì tốt đẹp nhất trên thế gian này. Nhịp đẩy hông của Soonyoung nhanh dần theo từng giây, khiến chàng thơ của hắn chìm đắm trong cơn khoái cảm dai dẳng, chìm đắm trong ái tình.

"Hức...ngài ơi, em xin ngài...hức, xin ngài đừng bỏ rơi em" Giọng nói của Jihoon như vỡ vụn, tiếng rên hòa cùng tiếng nức nở như rót mật vào tai của Soonyoung.

"Ta thương em lắm, ta sẽ không rời xa em đâu"

Đôi môi mềm của Jihoon bị nuốt trọn, em chìm trong đê mê của tình dục, đầu óc như trắng xóa, thứ duy nhất em có thể nghĩ tới đó chính là Kwon Soonyoung, tên quái thú đã lấy cắp trái tim của em.

Nhịp độ cuộc yêu ngày càng tăng, dương vật to lớn như muốn xé toạc cơ thể yếu ớt ra làm hai, Soonyoung chăm chỉ cày cuốc bên trong em, dịch nhầy chảy ra một nhiều, xuống những phím đàn piano rồi tới nền đất lạnh lẽo. Tiếng rên rỉ và va chạm da thịt hòa quyện với những nốt nhạc lộn xộn, hòa thành một bản tình ca đầy hoang dã.

Lỗ nhỏ bị dập cho sưng đỏ, thủ phạm thì vẫn chưa có dấu hiệu gì là dừng lại, ánh mắt nhuốm đầy dục cảm của Jihoon đặt lên đôi môi dày của người kia, em khao khát muốn được hôn, được thưởng thức hương vị đầy mê đắm ấy.

"Ngài ơi...ah~ hôn em, hôn em" Như một đứa trẻ con đòi kẹo, Jihoon bĩu môi, nũng nịu với người em yêu. Không để người đẹp chờ lâu, quái thú liền kéo em vào một nụ hôn nồng cháy, môi lưỡi giao thoa với nhau, tạo nên những tiếng mút mát ái muội.

Tính khí to lớn của Soonyoung liên tục đâm vào điểm mẫn cảm nhất bên trong hậu huyệt, khiến người dưới thân hắn không ngừng rên rỉ những tiếng đầy ngọt ngào.

"Ah...Soonyoung, ngài ơi...ưm~"

Quái thú như sắp đạt đến đỉnh điểm của khoái cảm, hắn mạnh bạo đưa đẩy hông, dương vật giật nhẹ mấy hồi rồi cứ thế mà lấp đầy lỗ nhỏ của Jihoon bằng tinh dịch đặc sệt khiến em oằn mình trong sung sướng, vật nhỏ cũng bắn ra theo, ướt đẫm cả vùng bụng của em.

Soonyoung hôn lên đôi môi mềm của người thương rồi dụi đầu vào hõm cổ em, người đã sớm chìm vào giấc mộng vì mệt, hít lấy mùi hương hoa hồng dịu nhẹ, mùi hương làm hắn nhung nhớ nhiều đêm. Cuối cùng, cuối cùng Jihoon đã thuộc về hắn, chỉ một mình hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro