2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: lowercase

rượu chè, cờ bạc, và khói thuốc lá đặc sệt được nhả ra từ vòm miệng những gã đàn ông giàu có. chúng bám ở khắp mọi nơi mà chúng có thể, từ các vách tường cách âm dội lại tiếng nhạc sập sình đinh tai nhức óc, từ chai vang đỏ thượng hạng được trưng cất như thể rằng nó là sinh mạng, đến những căn phòng được phủ bằng ham mê, khoái lạc, và ám đầy trên cơ thể trần trụi quyến rũ của quý ông và quý bà.

có người gọi, nơi đây là itaewon bar với những cô nàng nóng bỏng yêu kiều trong bộ váy ôm sát đáng yêu. cũng có người lại gọi, nơi đây là địa ngục trần gian với biết bao con đường "phạm tội" đã giăng bẫy bọn trẻ con nhà giàu thích sự khoe khoang và thể hiện. tất nhiên, điều này không nằm ngoài tai mắt của các ông lớn - những tay ăn chơi cừ khôi với biết bao chiến tích phạm tội nằm trong "vòng tay" của vành móng ngựa, của một pháp luật đã ôi thiu từ tận gốc rễ. họ chọn itaewon là chốn để gửi gắm những cuộc giao dịch bất hợp pháp, họ chọn itaewon để ban phát cho bọn cậu ấm cô chiêu thứ hàng trắng phê pha mà chúng cần.

"mừng đã đến, agust d!"

chất giọng trầm ấm cất lên khi cánh cửa itaewon ngăn cách những thú vui tiêu khiển của lũ người ngu xuẩn bên ngoài được đẩy ra bởi một xinh xẻo, à không, là yoonie - cái tên mà ngài jung vẫn thường hay nhắc tới với những gã tay sai, để cho chúng biết rằng ngoài ngài ra ai mới là chủ nhân thực thụ, rằng chớ có dại dột mà động vào trân quý của ngài, trân quý với cái mông tròn lẳng lơ, lỗ nhỏ đỏ hỏn cùng bờ môi hồng nhuận, và oops, trong nay mai thôi chúng sẽ liên tục phát ra những thanh âm rên rỉ ngọt ngào ấy, trên giường của jung hoseok, chỉ mình jung hoseok.

"thưa ngài jung, cả đêm qua nghĩ mãi mà tôi vẫn không thể hiểu được, rằng tại sao ngài cứ liên tục chèn ép tổ chức của tôi vào đường cùng, rằng sẽ tuyệt vời biết bao nhiêu nếu tên khốn nạn ngài không khiến bọn trinh sát truy lùng ra chỗ cất giấu đống mai thúy của tôi." min yoongi sau một hồi lẳng lặng quan sát thái độ của "kẻ bề trên", đắn đo mãi mới dám dứt khoát nói lên suy nghĩ mình, đồng thời cũng là thứ khiến em phải bỏ đi lòng tự trọng của một thằng đàn ông, của một thủ lĩnh lãnh đạo sau lưng cả cơ ngơi đồ sộ đang dần lung lay và hàng tá kẻ ăn người ở vô dụng - "liệu ngài có biết, chúng tôi đã thiệt hại rất nhiều chăng? giờ thì nói đi, nào, kể cho tôi thứ ngài cần và muốn!"

mặc kệ cho trắng trẻo cứ liên tục nói và nói, chất vấn hắn như thể hắn chính là một tên tội đồ không hơn không kém, hoseok vẫn cứ bắt chéo chân ngồi trên ghế sofa, nơi đáy mắt hiện hữu lên một tia độc chiếm chứa đầy những yêu thương và nhục dục đặt lên người bé nhỏ. hắn châm điếu xì gà, rít một hơi và nhả vào không trung làn khói độc ngọt ngào cuốn hút.

"yoonie, à xin lỗi, là agust d mới đúng. em có biết không, về khái niệm của kẻ thua cuộc ấy?" hắn đứng dậy, sải bước chân kiêu hãnh về phía yêu dấu, chẳng có lấy tia xót xa đá mạnh vào khuỷu chân, khiến yoongi trong phút chốc không thể phòng ngự mà té xuống nền đất, dưới chân hoseok, như một nô lệ thực thụ. - "luật lệ của họ jung này, trước nay chưa từng cho phép bất kì gã hèn hạ bại trận nào có quyền ra điều kiện. nhưng chắc có lẽ là bởi vì tôi quá nhân nhượng cho cái tổ chức rách nát mà ông min hwang xây dựng quá, nên đứa con yoonie bé bỏng của ông ta đã lầm tưởng có thể đặt mình ngang hàng rồi, nhỉ?"

hoseok cười, vẫn là nụ cười ấy, một nụ cười mà chẳng có lấy một chút nắng ấm soi rọi qua trái tim đối phương, nói cách khác, đây là nụ cười đểu cáng. hắn dùng tay nâng chiếc cằm đáng yêu lên, để cho đôi mắt to tròn giàn giụa trong sợ hãi nhìn thẳng vào mình, để cho bản thân hắn biết rằng gương mặt của yêu thương đang hiện hữu trước mắt, chẳng ở đâu xa xôi.

"thứ tôi cần là thân thể em. và dĩ nhiên rằng em không có quyền từ chối, dẫu cho min hwang từng là kẻ tung hoành ngang dọc ở giới này. bởi vì, sư tử bại trận, thỏ đế đã lên làm vua rồi."

bàn tay hoseok là thứ đẹp nhất mà tạo hóa ban cho hắn, nó luôn tuân lệnh chủ nhân của mình mọi nơi, ví dụ như ngay lúc này chẳng hạn, bàn tay thanh thoát giải phóng mấy thứ vướng víu trên người xinh đẹp, để cơ thể em trần trụi ngay trước mắt. đầu nhũ hồng hào, cây kẹo bông ngắn ngủn trắng trẻo, mặc kệ cho em chưa kịp phản kháng, tất cả đều là của gã.

"m-ẹ nó, đ-ồ khốn, thả tao ra!"

yoongi sợ hãi, em vùng vẫy và kháng cự khi thằng em to bự phía sau đũng quần của hoseok liên tục đâm chọc vào lỗ nhỏ với những nếp nhăn đỏ hỏn, khi lưỡi hoseok đã đặt lên đầu ti và liếm mút chúng.

"l-àm ơ-n, t-ha t-ôi, hoseok, cầu xin anh!"

những thanh âm này quá đỗi phiền phức, hắn muốn nghe hoàng tử nhỏ rên rỉ tên mình một cách sung sướng chứ không phải là sự van xin trong đau khổ. tất nhiên, ngoài việc là boss ra, hoseok lại là một gã cưng chiều thương yêu hết mực, hắn hôn lên đôi môi nhỏ nhắn, chậm rãi nhấp nháp từng chút như đang nếm thử một loại cafe thượng hạng.

song, cũng đã chán chê với sự tham gia của môi và lưỡi, hắn dời người xuống bé tí đang ẩn sâu trong lớp lông tơ rậm rạp. tay banh thẳng hai cẳng chân của yoongi, để lỗ nhỏ đỏ hồng thèm khát hiện ra trước.

"xem kìa, miệng thì cứ liên tục kêu la nhưng phía dưới em lại ướt hết cả rồi. tiểu yêu tinh bé xíu cũng dựng đứng, làm sao bây giờ? có lẽ cả đời em cũng không từ chối được tôi".

tất nhiên không dừng lại với những lời bỉ ổi, hoseok cúi người hôn nhẹ vào miệng nhỏ đói khát của em yêu, dùng lưỡi xâm nhập vào sâu trong các ngóc nghách, thưởng thức từng nếp nhăn ngon nghẻ và lắng nghe tiếng rên rỉ được đè nén của em. tất nhiên, hắn cũng không để tay nghỉ ngơi dù chỉ là một phút, cầm nắm nó trong tay, bao bọc nó bằng hơi ấm của chính mình, tuốt lên xuống và sờ mó khiến yoongi không chịu nổi mà oằn mình nhả ra hàng loạt sữa, trong đó còn dính lên cả áo vest.

"đ-ừng làm vậy, hoseok!"

cảm thấy bản thân khuếch trương miệng nhỏ bằng lưỡi đã đủ, hoseok tự giác cởi bỏ thắt lưng, để quần và boxer bên trong tuột xuống, lộ ra cây dùi cui cứng ngắt đang đứng sừng sừng.

"let's play, yoonie!"

thằng em đâm vào điểm sâu nhất của lỗ nhỏ, khiến yoongi vừa đau đớn vừa sung sướng hét lớn, nước mắt nước mũi đã giàn giụa trên gương mặt bé xinh tự bao giờ. chân cũng vô thức dang rộng, để cho hoseok có thể thoải mái tiến vào 'yêu thương'

trên giường, hai thân thể một lớn một bé, một đồng rám nắng một trắng trẻo chơi nhau đến quên trời đất, đổi biết bao tư thế, nhả biết bao nhiêu sữa không thể đếm xuể. ấy thế mà người ta biết, tất cả biết, chỉ riêng yoongi ngu ngốc không biết, rằng khi mi mắt em đã nặng trĩu và nhắm lại, có một gã tưởng chừng như sẽ vứt lại em bằng lòng kiêu hãnh đã ghé vào tai bé nhỏ.

"bởi vì con người chỉ sống một lần duy nhất, họ luôn sợ hãi và lẩn trốn cái chết. nhưng yoongi ơi, tôi không và cũng chưa bao giờ giống họ, tôi biết ơn thượng đế vì ngài đã cho tôi dành trọn lần sống này của mình để yêu em."

written by th true milk

____

Nhận xét của chúng mình:

♡ Văn phong ổn.

♡ Đặt dấu quá nhiều khiến cho mạch truyện bị ngắt lung tung.

♡ "Đôi mắt to tròn giàn giụa" hơi bị tối nghĩa khiến cho những từ liên kết phía sau cũng sượng.

♡ Nội dung ổn, tình tiết truyện cũng được khai thác gọn gàng dễ hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro