13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"anh chả bao giờ thương em", cậu nhìn bóng lưng hắn mà lí nhí 

"về thôi, đồ cứng đầu. nếu không mọi người sẽ bảo tôi bỏ trẻ nhỏ ở đây mất", hắn đứng đó

"được rồi, nể anh thôi đó, chứ em giận lắm.", em đứng dậy và mỉm cười nhẹ

"nhanh chân lên nhóc con, chúng ta cần mua đồ ăn", hắn nhìn con mèo trên tay em rồi nói tiếp,- "chắc con trắng trắng kia cũng cần đi khám"

em thấy nay hắn lạ lắm, lời nói vẫn phũ phàng như thế, nhưng có vẻ...hành động của hắn đang dần quan tâm em. trời đất, em nhéo nhẹ vào tay mình 1 cái. 

"ash, đau thật. vậy là không phải mơ rồi haha"

"nhóc con, mau đi thôi. đứng đó làm gì?"

hắn gọi em khiến em bừng tỉnh, ôm con mèo vuốt ve rồi mỉm cười chạy tới bên hắn

"yoon, anh không đeo khẩu trang thì lát nữa sẽ có fan nhận ra cho xem"

"nhóc hỗn láo, mau thêm hyung", hắn cằn nhằn

"được rồi, anh yêu của em", em cười lớn một cái rồi chạy đi 1 đoạn nhỏ. nếu không hắn sẽ lườm nát mặt em mất, min yoongi hắn là con mèo đanh đá

thế là hai thân ảnh một lớn, một nhỏ cứ lảm nhảm cùng nhau. hắn đi cùng em đến tiệm thú y trước đợi em và "con trắng trắng" theo mắt của hắn ở hàng chờ. đầu cũng thi nhau bắt đầu suy nghĩ

"sao nay mình lạ vậy?"

"thường ngày mình vứt nhóc đó ra chuồng gà ở mà?"

"sao nay thấy nó buồn liền chạy ra đây"

"mà....sao mình ở đây cùng với nhóc con đó để khám cho con trắng trắng kia? điên mất thôi"

"yunki, anh có tiền mặt không? khoảng  1 triệu không ạ"

cậu chạy ra xòe hai tay xin hắn, giật mình hắn mò túi lấy luôn bóp tiền mình đưa cho cậu. cậu ngơ ngác rồi nhìn bóp tiền mà chậm đi vào trong luôn.

"trời, nhóc đó xin tiền mà mình còn đưa hẳn bóp luôn. bị gì thật rồi, mình bị gì thật rồi. phải gọi cho jin thôi"

______________________________

genius lab

"mau nói"

trong laptop hắn truyền đến giọng nói "từ từ chứ, cái thằng này. hmmm...vậy là yêu rồi chứ gì nữa, đấy tao bảo rồi. kiểu gì cũng dính nhóc họ jung đó thôi. xinh xinh, mềm mềm ai chẳng thích. đã thế người ta theo đuổi mày hơn tháng nay nữa."

hắn chỉ im lặng không nói gì, anh cũng nói tiếp- "này, cái này mày không trốn được đâu. nhóc đó quyết tâm lắm, không dính cũng phải dính. gấu yêu tao nói, nhóc đó mà buồn hay khóc gì. thì gấu yêu nhà tao sẽ tìm tận nhà để đấm mày một trận đã đời luôn"

"thằng bồ mày cũng ghê gớm nhỉ", hắn cười khẩy

"trời đất, sao dám cười khẩy chồng tao", anh bắt đầu nổi đóa lên rồi nói tiếp- "chồng tao đô dữ dằn lắm mày ơi, đấm mày phát một là hoàn thành tâm nguyên đầu thai thành đá ven đường của mày luôn đó, hứ"

"mày.."

"tút...tút tút"

hắn nhìn tờ giấy note cái trắng, cái vàng, cái xanh, cái hồng đang chất đống trên góc bàn kia 

"dạo này, cũng giữ lại giấy note mà không vứt nữa...bừa quá, kiếm hộp mới được"

lục đục tìm kiếm trong những ngăn kéo, cuối cùng cũng tìm được lọ thủy tinh nhỏ, hắn đem nó lên bàn rồi nhìn đống giấy note. mỗi tờ hắn đều gấp con thuyền nhỏ kéo theo đó là suy nghĩ. chẳng mấy chốc đã hết giấy, hắn lại nhìn lọ thủy tinh mà mong chờ nó sớm được lấp đầy. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro