15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"reng reng reng"

"alo?", cậu nghe máy.

"hoseok, đi buổi triển lãm với chị không?", đầu dây bên kia trả lời.

"dạ?", cậu dừng việc ăn lại chú tâm để nghe

vì đang trên bàn ăn nên cậu bật loa ngoài cho thuận tiện nhưng một phần cũng giúp ai đó chung bàn nghe được cuộc đối thoại của hai người.

"hobi, em không lưu số chị sao? chị là munbi, lee munbi đây", giọng nói tủi thân đó làm cậu bỏ thìa xuống mà cầm điện thoại lên

"aa, munbi noona~ em xin lỗi, em mới đổi máy ạ. lát sau em sẽ lưu số chị ạ"

"được rồi, lát nữa chị qua đón em nhé. chị thấy triển lãm lần này khá hay đấy. tạm biệt em nhé hobi"

"nae~ bai bai"

hắn cảm thấy bực tức, ăn thì ăn đi. nói chuyện cái gì chứ, một giọng ủy khuất hai tiếng hobi. hừ đúng là...

"ăn đi nhanh đi còn rửa bát, nay rửa bát xong thì đi về luôn. đừng ở lại đây gây phiền cho tôi", hắn hừ nhẹ mà nhìn cậu
cậu nghe thế cũng ngơ ngác không hiểu gì, sao lại thái độ với cậu như thế? hắn nấu ăn thì cậu rửa bát. sao đột nhiên lại tức giận với cậu?- "yoon, anh giận gì em hả?"

đáp lại là tiếng thìa va chạm với tô cơm trộn kia, hắn chăm chú ăn miếng cuối cùng rồi ngâm tô vào bồn, nhanh chóng đi một mạch lên studio. để lại cậu nhóc không theo kịp tốc độ của crush mình.

cậu lắc đầu rồi nhìn tô cơm trộn hắn làm rồi ăn tiếp "thôi để anh chồng mình vậy đi, tý rửa bát xong mình lên dỗ sau cũng được. ừm công nhận hợp lí..mà cơm anh chồng làm cũng ngon nữa, tý chạy đi mua quýt mới được"

__________________

hắn trong studio mà bức bối, chẳng tập trung được. liền lôi trong cặp ra mà
tờ giấy note hôm nay của cậu rồi gấp thuyền, đầu không ngừng suy nghĩ. lúc sau vẫn là gọi cho seokjin.

"alo? ai vậy", giọng ngái ngủ kia vang lên

nói mà chẳng ai trả lời, giờ anh mới cố gắng nhìn lại tên danh bạ, "là mày hả con mèo kia"

"ờ"

"gọi tao có chuyện gì?"

"thì về jung hoseok"

"ok nói đi thằng bạn già"

"thì thấy khó chịu, cô họ lee kia với nhóc jung cứ dính dính nhau làm tao ăn cơm mà nuốt không trôi"

"ừm, mày ghen chứ không bị gì hết"

"thôi được rồi, mày nói chuyện phản khoa học. tao nghĩ tới đây là được rồi"

"nè bộ mấy người thiên tài như mày sống không có miếng nào gọi là chấp nhận sự thật hả? tức điên mất thôi, ngủ mà bị gọi đầu dậy. trả lời xong thì nó vậy đó, má mày"

"tút..tút...tút"

"nè..", hắn bực tức mà quăng điện thoại đi chỗ khác.

"nhóc jung đó, aizzz. sao mà mình ghen được chứ, mình còn  thích thằng nhóc đó", hắn nhìn lọ thuyền giấy mà nghĩ.

__________________

👩‍💻: hãy cmt góp ý tích cực lên mọi người ơi ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro