Chap1: Quá khứ và hiện tại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là lần đầu mình viết chuyện có gì sai sót mọi người thông cảm và bỏ qua có gì góp ý cho mình với nhé :) Kamsa

Ở sân cây đăng sau 1 bênh viên lớn;có 1 đứa bé gái xinh xắn tóc cô bé màu nâu vàng nổi bật trên nền da trắng ; đôi má hồng phúng phính nhìn chỉ muốn cắn và 1 cậu nhóc trạc tuổi cô đẹp zoai mái tóc tim tím nước da cậu ngăm ngăm trông rất chững chạc.Cậu bé hái 1 bông hoa màu xanh biếc nhẹ nhàng gài lên mái tóc nâu vàng của cô bé.cô nhok thẹn thùng rồi ôm lấy cậu lăn dài lên bãi cỏ còn đẫm sương đêm .gương mặt 2 thiên thần nhỏ ấy rực rỡ và tràn ngập niềm vui ;hạnh phúc
*Ruỳnh Bộp Binh* ĐỘng đất sao!!Nó xoa xoa cái đầu yêu quý 'cái giường chết tiệt' nó thét lên rồi bật dậy đạp luôn cái chăn và cái gối đã chung số phận với nó .Mẹ nó từ dưới tầng nói vọng lên
-Nhật Anh mới sáng sớm mà con đã phá làng phá xóm vậy à!!! Hnay là ngày nhập học đầu tiên đấy .Mau lên con
Nó ngáp dài ngáp ngắn tay vơ cái mái tóc nâu vàng như tổ quạ giờ thảm hại hơn 'Dạ'câu rõ to rồi chậm chậm chậm như 1 con rùa chui vào nhà tắm.5' 10' 15' 20' sau chưa thấy nó đâu.Mẹ nó quát
- Con bé kia ngủ luôn ở nhà tắm à biết mấy giờ rồi không;mau lên đi không muộn bây giờ
Bố nó ngồi ung dung uống trà chêm thêm câu chọc nó"Con gái Con đứa kiểu này có ma mới lấy"
Nó phóng nhanh như gió *== nếu ko nói là với tốc độ bàn thờ* ra bàn quơ vội miếng bánh mì rồi lao ra kịp nói với lại " Con không ế đây bố đừng lo.Con chào ba mẹ con đi "
Rồi nó thư thả đạp con ngựa yêu quý đến trường mới.nhà nó giàu nhưng nó không thích có người đưa đón vậy sẽ mất tự do.Gia đình nó vừa mới chuyển về đây sinh sống vì công việc ba mẹ nó.Nó chợt nhớ da diết đám bạn thân đã khóc sướt mướt khi nghe nó đi.Đang phiêu du trong cái trí nhớ thỳ bỗng *Rầm* Nó xoa xoa cái đầu*tội nó mới sáng ra đã 2 lần cái đầu nó bị sưng* mải xoa cái vết thương như quả ổi trên đầu thỳ có tiếng giọng con trai lạnh lùng :
-Con heo kia cô có đứng dậy hay không thì bảo
Nó mới ngớ người quan sát. CƠ mà cái kiểu ngã rất chi bá đạo.Con ngựa yêu của nó nằm yên trên chân nó;nó nằm đè lên 1 chiếc xa đạp thể thao*loại xịn và đắt nhất đấy á*còn chiếc xe đạp thỳ nằm yên trên người hắn ta.Nó vội vàng bật dậy như lò xo không quên dựng con ngựa của nó lên :
-Ơ Xin lỗi nhá!!
Thỳ hắn lạnh lùng đứng lên phủi áo rồi mặc nó đang rối rít xin lỗi.Nó ngơ ngác như Nai tơ nhín hắn đy xa miệng không ngừng chửi
- Cái tên lạnh lùng như băng bản cô nương đã hạ mình xin lỗi mà không biết điều.Chảnh Ch*** .
Nó lải nhải rồi nhìn đồng hồ. "Á" Nó kêu rồi chạy như bay đến trường "mới sáng sớm ra đã gặp đen rồi hẳn nào cả ngày cũng đen thui thủi cho mà xem haizzz" noa vừa đy vừa lẩm bẩm.Đến trường nó sững người.Trường gì to ghê to gấp đôi trường cũ nó .trường giỏi tốt nhất thành phố có khác .Nó từ từ dắt xe vào nhà xe.Rồi Mau chân chạy lên phòng giám hiệu để tìm lớp.Cơ mà nó mắc bệnh mù đường trong cái trường to đùng này càng làm nó rồi trí.Nó mò đến cái bản đồ trường mà hoa cả mắt.Nó thấy có 1 cô Bạn tóc Ánh kim Gương mặt xinh xắn có vẻ hòa đồng ;Nó mò đến bạo dạn :
-Bạn ơi cho mình hỏi cái phòng giám hiệu ở đâu vậy!!
Cô bạn quay lại nhìn nó thoáng ngỡ ngàng nhưng rồi mau mỉm cười thoáng sự trêu chọc:
- Bạn là người mới à!! Cứ đi thẳng rẽ trái sang phải là đến
Nó hoa mắt nhưng vẫn cố đi theo lời mà cô bạn vừa nói .đến 1 căn phòng nhỏ lạ hoắc sơn màu nâu ;nó mạnh dạn bước vào *Aaaaaaaa* nó vừa thét vừa chạy ra khuôn mặt đỏ bừng.Hóa ra nó vào nhầm phòng vệ sinh nam ==
Tức thì nó được triệu tập lên phòng giám hiệu cách nhanh chóng. Và còn nổi tiếng với cái biệt hiệu "Biến thái" Nó nghe bài ca của ông hiệu trưởng già rồi theo bà giáo tên "Triệu Nhã " về lớp ní hình như là lớp 12A thỳ phải.Xung quanh nó ai ai cũng nhìn nó với vẻ kì dị xì xào bàn tán .Nó chỉ muốn đào 1 cái lỗ rồi chui xuống cho đỡ xấu hổ; miệng không ngừng rủa cô bạn đã chỉ đường cho nó.1 Con bé khôn khiếp!!!!
The End chap 1: Xin mọi người cho ý kiến với ^^ .lần đầu mình viết còn nhiều lỗi lắm ạ .sorry .Chap này hơi ngắn tại Mình chiều thi nên không viết thêm được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro