Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------------------------------------------------

* Đều là giả

* Đều là giả

* Đều là giả

-------------------------------------------------

Ở lần thứ N thức đêm cắt video còn uống cà phê lạnh Trương Hân rốt cuộc đã phát sốt cao.Phát hiện thời điểm giống như đã sốt rất lâu rồi.Kim Cát Nhã thật không hiểu được thân là lão công không có khả năng lại treo ở lão bà trên người mà làm nũng.A Dương a đoạn l a nghe ngươi làm sao vậy a nghe!Hứa Dương Ngọc Trác đối người này thật là rất yêu thương mà nhẫn nại một lần đẩy ra Trương Hân đầu đang nóng, nàng không thể không ôn nhu hống: "Ngoan, chúng ta đi tiêm.""Ô..... tớ không tiêm...."Trương Hân lại cọ cọ mà đem đầu dựa vào Hứa Dương Ngọc Trác trên vai hai mắt đẫm lệ mà nhìn xem nàng"Sẽ đau.......""Kia uống thuốc""Không muốn, đắng."A Dương: Vậy cậu uống cà phê thời điểm như thế nào không cảm thấy đắng?Kim Cát Nhã nhìn cái gia hỏa này ôm Hứa Dương Ngọc Trác chết sống không buông tay, khóe miệng trừu trừu."Này là ai a"."Kim mao phát sốt."Trương Hân thấy Hứa Dương Ngọc Trác đi cùng Kim Cát Nhã nói chuyện, lại hướng nàng rụt vào, cái trán dán nàng cổ cọ tới cọ đi. Hứa Dương Ngọc Trác bị làm cho có chút phiền, một tay đem nàng đẩy ra: "Cậu rốt cuộc muốn làm gì""A...... A Dương trên người lạnh......... Ôm thật thoải mái"Trương Hân một bộ bị ủy khuất bộ dáng, ôm chăn quỳ gối trên giường, ngập nước đôi mắt liền như vậy nhìn chằm chằm Hứa Dương Ngọc Trác, giống chỉ cần bị vứt bỏ cún con.Hứa Dương Ngọc Trác nháy mắt tình thương của mẹ tràn lan"Được rồi được rồi, cho cậu ôm ~"Trương Hân chớp chớp mắt, thật cẩn thận mà ném xuống chăn, giữ chặt Hứa Dương Ngọc Trác tay sau thấy nàng bất động, lúc này mới lại chui vào lòng nàng tìm cái thoải mái tư thế tìm hơi lạnh. Hứa Dương Ngọc Trác thật sự không quen ngẩng đầu nhìn Kim Cát Nhã:" Nếu không đem nàng ôm vào bệnh viện đi.""Sau đó không cần ngày hôm sau, A Hân ca ca danh hào liền không có hơn nữa tớ như thế nào cảm giác người này là đang bảo vệ thức ăn."Kim Cát Nhã nâng nâng cằm Trương Hân lộ ra tới con ngươi chính híp gắt gao nhìn chằm chằm nàng cực kỳ giống một con cún đang bảo vệ thức ăn."Đến đến đến, A Dương là của cậu, tớ đi tớ đi ~"Không màng Hứa Dương Ngọc Trác ngăn cản, Kim Cát Nhã quay đầu liền đi.Hứa Dương Ngọc Trác giữ người lại không có hiệu quả đang nghĩ ngợi tới tìm ai đến đây mang theo A Hân đi bệnh viện, trên cổ bỗng nhiên truyền đến một chút đau đớn. Nàng ngạc nhiên, một lát mới phát giác là Trương Hân cắn đi lên"Trương Hân cậu là cẩu à?!"Trương Hân hoan toan không có làm sai giác ngộ ngược lại nóng bỏng mặt dán lên chỗ cắn mà thở phì phì nói; "A Dương là của tớ không được để người khác chạm vào!""Cát Nhã cũng không chạm vào tớ a.""Cũng không được" tớ nói không được chính là không được"Hứa Dương Ngọc Trác vốn dĩ nghĩ là muốn phát hỏa, niệm tình nàng là người bệnh phân mới tiêu khí, sờ soạng cầm lấy di động một hồi điện thoại gọi đi ra ngoài."Uy, A Dương""Dao Dao ngươi nhanh đến đây, A Hân phát sốt."Điện thoại kia đầu an tĩnh nửa giây, thiếu niên khí thanh âm vang lên"A Dương chị từ từ chúng ta lập tức liền đến."Hứa Dương Ngọc Trác bình tĩnh mà nhìn điện thoại cắt đứt.Ha hả nàng liền biết.Trương Hân mở to hai mắt tò mò mà nhìn di động: "Kỳ Kỳ cùng Dao Dao ở chung với nhau""Ân.""Các nàng tới làm gì?" Trương Hân dừng một chút, cảnh giác mà ngẩng đầu"Tớ không cần tiêm.""Không tiêm không tiêm.""Nga."Đang phát sốt mà hỏi Trương Hân thì thật là lừa dối nói rằng cô ấy thực sự sẽ tin rằng hai người này sẽ không đưa cô ấy đi tiêm trừ khi cô ấy đã tiêm thuốc, cho đến khi cô ấy bị ba người này hợp lực nhét vào trong taxi của họ.Hứa Dương Ngọc Trác bận rộn lên xe chưa kịp ngồi đã bị kim mao trừng phạt, "Woo huhu ... A Dương nói dối...... nói tốt, nói tốt, không phải tiêm thuốc!""Này thật là em tỷ phu sao. Viên Nhất Kỳ cúi đầu lên xe, đem cửa đóng lại sau đối với tài xế nói "Đi gần nhất bệnh viện cảm ơn."Tài xế là cái tuổi trẻ nam tử, giờ phút này đang nhìn người đang khóc trong vòng tay của với vẻ mặt ngờ vực."Chị ấy bị sốt. Thẩm Mộng Dao ngượng nghịu cười, phiền toái anh."Ánh mắt của người lái xe chuyển từ Trương Hân và Hứa Dương Ngọc Trác sang Viên Nhất Kỳ, và sau đó anh ta nhìn Thẩm Mộng Dao đang ngồi trong người lái phụ lặng lẽ quay lại và kéo phanh tay xuống."Đi"Ô a ― dương dương ta không cần chích ―, hứa dương ngọc trác phi thường tưởng đem người này miệng lấp kín.Viên Nhất Kỳ cùng Thẩm Mộng Dao ở hai người phía sau nghẹn cười, hướng chung quanh giải thích "Sốt cao sốt mơ hồ, ngượng ngùng."Sau khi rời khỏi phòng cấp cứu, Hứa Dương Ngọc Trác ngồi ở ghế, đem khóc đến không hề có hình tượng Trương Hân ấn ở chính mình trong lòng ngực, ôn nhu hống; "Ngoan, chúng ta A Hân là người tốt nhất nên đi tiêm thôi, ân? Chỉ là một nỗi đau mà A Hân ca ca của chúng ta có thể vượt qua ~ "Bận đăng ký Thẩm Mộng Dao cùng giúp vận chuyển đồ vật Viên Nhất Kỳ liếc nhau, yên lặng móc di động ra.Phải ghi lại khoảnh khắc khó quên này của chị ấy!Khóc đến mệt mỏi, Trương Hân ủy khuất mà ôm lấy cổ Hứa Dương Ngọc Trác"Tớ muốn ăn pooky""mua mua mua tiêm xong liền mua."Trương Hân lúc này mới dừng lại khóc nháo chôn ở trong ngực Hứa Dương Ngọc Trác không phát ra thanh âm nữa.Lui tới người xem các nàng, ánh mắt không phải tò mò chính là ghét bỏ Hứa Dương Ngọc Trác bất đắc dĩ mà che lại mặt, trên cằm lại truyền đến tóc xù xù xúc cảm, có chút ngứa. Nàng cúi đầu nhìn đầu Trương Hân đang dựa vào nàng ngực, đã ngủ."......mmp đỡ cậu ấy dậy"Làm ầm ĩ một đường, đã phát nông lâu rồi thể lực không tốt lắm, Trương Hân ngủ thế này cũng là điều dễ hiểu. Ba người đưa cô đi mới là khổ nhất, sau khi oẳn tù tì quyết định để Viên Nhất Kỳ cõng cô trở về, bác sĩ kiểm tra thân thể của Trương Hân, sờ trán cô, mở ra vài tờ giấy sau đó nói: "Người nhà cô ấy là ai."Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao đồng thời nhìn về phía Hứa Dương Ngọc Trác.Bác sĩ xua tay: "Cô ở lại để hai người họ đưa cô ấy đi tiêm.""Được bác sĩ"Hắc miêu hai người đem Trương Hân cõng đi ra ngoài, Hứa Dương Ngọc Trác liền ngồi yên trên ghế. Bác sĩ thở dài, ngẩng đầu xem nàng: "Người bệnh đã phát sốt thời gian rất lâu, như thế nào mới đưa lại đây?""Nàng........ Nàng ngày thường đều là chính mình ở trong phòng, chúng ta cũng không biết nàng thế nào...........""Về sau nhìn xem nàng nghỉ ngơi, đứa nhỏ này quá thiếu ngủ." Bác sĩ nghiêm túc mà dặn dò "Mỗi tháng còn phải tiêm thêm 2 mũi, nói cách khác còn muốn lại đến hai ngày. Không xác định lần này phát sốt có hay không cháy hỏng đầu óc cho nên ngươi cái này làm tỷ tỷ nhất định phải chú ý nàng đã biết chưa""Đã biết bác sĩ."Trương Hân, người đã ngủ say, đặc biệt ưa nhìn, và khuôn mặt đỏ bừng vì sốt rất dễ thương. Hứa Dương Ngọc Trác tìm được ba người là khi Thẩm Mộng Dao đang đắp chăn cho Trương Hân và Viên Nhất Kỳ. Thấy nàng lại đây, Thẩm Mộng Dao nhẹ nhàng so cái thủ thế ý bảo nàng đừng nói chuyện, cầm lấy di động.【Tiểu hắc đã thức một đêm, em khiến cho nàng trước ngủ một giấc 】【 Ân 】【 Bác sĩ nói như thế nào? 】【Làm chị nhìn A Hân ngủ còn phải chú ý gia hỏa này có hay không cháy hỏng đầu óc】【Ai a đến khi nào có thể ngoan một chút 】【 Chị có thể ôm nàng ngủ ta bảo đảm nàng có thể sửa 】Hứa Dương Ngọc Trác ngạc nhiên ngẩng đầu đối diện với Thẩm Mộng Dao đang bỡn cợt cười, như thế nào em cùng Kỳ Kỳ liền giống nhau như vậy?【 Không có 】【 Không có khả năng 】【 Mới không có ôm nàng ngủ! 】Phủ nhận ba lần liền cùng thừa nhận không có gì khác nhau .Hứa Dương Ngọc Trác còn nghĩ lại nói chút cái gì liền thấy Trương Hân giật mình tựa hồ có muốn tỉnh dậy.Dựa, gia hỏa này có thể hay không hảo hảo ngủ một giấc.Đã hai lần bạo khẩu Hứa Dương Ngọc Trác buông di động, đi qua ngồi xổm đối diện với Trương Hân.Quả nhiên Trương Hân mở mắt ra, ánh mắt từ từ tụ tập sau đó dừng ở Hứa Dương Ngọc Trác trên người."Dương ~"Giọng nói nhẹ nhàng và khô khốc khiến hai người nổi da gà"Ân, tớ ở."Muốn Dương ôm một cái ~" Trương Hân đem không chích bàn tay ra tới, ' đinh bằng không ta liền khóc.Hứa dương ngọc trác hoàn toàn bị trương nghe đánh bại, đứng dậy ôm lấy nàng"Ngoan, ngủ một giấc được không?"Trương Hân nghiêng đầu liếm liếm Hứa Dương Ngọc Trác trên cổ bị nàng cắn quá địa phương, buồn buồn mà nói: "Thực xin lỗi, có thể hay không rất đau""A?""Không, không có."Bị ánh mắt nghi ngờ của Thẩm Mộng Dao nhìn chằm chằm, Hứa Dương Ngọc Trác chỉ cảm thấy mình muốn phát sốt, trên mặt cũng nóng bừng lên."Vậy tớ đi ngủ, A Dương, ngủ ngon ~""Ân."Trương Hân ôm Hứa Dương Ngọc Trác, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi, Thẩm Mộng Dao đi qua nói chuyện phiếm cười rồi hạ giọng: "Dương, cậu để Hân cắn ở đâu?"Hứa Dương Ngọc Trác đảo mắt và im lặng.Vì sốt cao, Trương Hân rất nghe lời đã ngủ một giấc dài nhất trong 7 ngày.Hứa Dương Ngọc Trác nghiêng đầu mà nhìn nàng hỏi; "Nàng có phải hay không đã ngất xỉu"Kim Cát Nhã: "Không có không có"Hứa Dương Ngọc Trác ngồi ở A Hân bên cạnh, với bàn tay siết chặt ngón tay cô, xoa băng y tế lên mu bàn tay cô. Tràn đầy một túi lớn pocky đặt ở góc tường, đều là A Hân thích nhất.Bị Trương Hân đánh thức sau Hứa Dương Ngọc Trác mới phát giác chính mình đã ngủ rồiSau khi tỉnh lại, Ách yên lặng nghe lời, vươn tay bóp lấy khuôn mặt của Hứa Dương Ngọc Trác, mím môi cười, sau đó dán lên rồi sờ chóp mũi của cô. Thấy mở mắt mở mắt cười và hét lên;"Dương ~"Lão đại và đứa hai đến thăm đã ngã lăn ra đất.Để không quấy rầy chuyện tốt của cha mẹ, hai người con ân cần ngồi xổm ở cửa.Bật ghi âm."Dương ~ bụng bụng đói ~, Trương Hân xoa xoa bụng, nãi hô hô mà cọ đến hứa dương ngọc trác hư xin cơm cơm ~Đáng chết đáng yêu.Hứa Dương Ngọc Trác cảm giác nước mắt từ khóe miệng chảy raHiếm hoi Hứa Dương Ngọc Trác khí phách phất tay: "Ăn cái gì?"Ăn thịt thịt Trương Hân chớp chớp đôi mắt tròn. Hứa Dương ngọc Trác giơ tay đặt lên trán Trương Hân đo nhiệt độ. Nó vẫn còn một chút nóng.Thấy Hứa Dương Ngọc Trác không đáp lời Trương Hân lại cọ cọ: "Cơm cơm""Ân ân ân mang cậu đi ăn cơm cơm ~"Hai đứa con đem ghi âm phát tiến HII đội trong phòng trò chuyện.Tiểu Trư Đề:【 Này là ai. A Hân 】Ukraine nhập khẩu dưa:【 Không có khả năng đi không có khả năng đi không có khả năng đi! A Hân như thế nào bắt đầu làm nũng! 】Cái gì dao: 【 Kiến thức qua 】Tiểu Hắc không hắc:【 Tối hôm qua ăn vạ Dương tỷ trên người không chịu động đậy chậc chậc chậc 】Ngọt ngào Na Na:【 Ân, ta như thế nào cảm thấy A Hân nói là muốn ăn a Dương đâu 】Lâm đại tiểu thư:【!!!】Lâm Nam:【 Hình như là có nói 】Hứa Dương Ngọc Trác thông minh nhất: 【.........】Ngọt ngào Na Na:【 Đã quên chính chủ cũng ở trong phòng 】Tiểu Hắc không hắc:【 đi ra ngoài! 】Hứa Dương Ngọc Trác thông minh nhất: 【 đừng náo loạn ai giúp tớ ngẫm lại thế nào dùng cháo trắng lừa gạt A Hân đó là thịt cùng sữa 】Tiểu Trư Đề:【 ngài bạn tốt đã hạ tuyến 】Hứa Dương Ngọc Trác thông minh nhất: 【 Treo 】Giang sơn Khương Sam: 【 Vậy nói cho chị ấy đây là dùng sữa dê cùng bạch thịt dê ngao thành cháo 】Giang sơn Khương Sam: 【 Em tin tưởng A Hân nhất định sẽ tin 】Hứa Dương Ngọc Trác lặng lẽ chụp bức ảnh Trương Hân đang cầm bát cháo trắng và ăn một cách vui vẻ.Thật hiếm khi thấy cô ấy ăn đồ có nước a ~Tôn Trân Ny ôm ruột ễnh ương không dám nhúc nhích.Quách Sảng đi tới: "Chị cả bây giờ A Hân không phải đang nghe lời Dương tỷ sao?"Tôn Trân Ny cảm thấy đau khổ. "Nếu như.""Dương Dương, đói đói, còn muốn."Tôn Trân Ny nhanh chóng nhét đồ cho Hứa Dương Ngọc Trác và tự mình đưa Quách Sảng đi: "Mẹ Dương, chăm sóc cho ba ba trước. Hai chúng con đi học."Quách Sảng: Ba, chính mình, thật buồn nôn.Hứa Dương Ngọc Trác bỏ ruột ễnh ương sang một bên và bưng bát cho Trương Hân: "Thêm nữa không"Còn nửa bát nữa Hứa Dương Ngọc Trác sờ bụng khi cô ấy đang ăn và mỉm cười hỏi cô ấy đã no chưa."No rồi" Trương Hân đặt bát xuống, liếm môi và vươn tay ra"Muốn Dương Dương ôm ôm."Sau phát sốt Trương Hân hoàn toàn biến thành dính người còn ái làm nũng đại kim mao.A, là lam mao.Cái đầu màu xanh ở Hứa Dương Ngọc Trác bên người vòng cả ngày, khi tiêm không cho nàng rời đi ngay cả buổi tối ngủ cũng muốn quấn lấy nàng. Hứa Dương Ngọc Trác một bên hưởng thụ niềm vui, một bên cảm thấy hống hài tử mệt mỏi quá.Hứa Dương Ngọc Trác nằm ở trên giường chỉ chốc lát sau bên cạnh liền truyền đến động tĩnh. Nàng nhắm mắt lại mở miệng: "A Hân."Trương Hân động tác dừng một chút, vẫn là xốc lên nàng chăn chui đi vào cả người giống chỉ bạch tuộc dán ở trên người nàng.Hứa Dương Ngọc Trác chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi chỉ phải nhậm xem nàng nháo. "Muốn Dương Dương ôm một cái."Ôm.Muốn Dương Dương thân thân."Sát.Muốn Dương Dương đi xuống.Ngủ........... Cái gì ngoạn ý?Kỳ thật không như nàng tưởng tượng như vậy kích thích Trương Hân chỉ là ôm lấy Hứa Dương Ngọc Trác đem mặt dán ở nàng phía sau lưng nhắm mắt lại chìm vào mộng đẹp chỉ có tay không thành thật.Xem ở Trương Hân hôm nay biểu hiện không tồi Hứa Dương Ngọc Trác quyết định nhịn nàng một lần.Bất quá.......Ngày mai liền phải công diễn cũng không biết gia hỏa này có thể hay không tốt lên.Tốt thật là không thể.Hứa Dương Ngọc Trác đẩy ra ghé vào chính mình trên người cọ tới cọ đi đầu, cắn răng ra tiếng "Trương Hân"Trương Hân lại có thể lạnh lùng mà ngẩng đầu: "Dương ~""Hôm nay muốn công diễn, cậu không thể như vậy dính tớ""A, tớ không muốn a!"Khuyên bảo thất bại ngược lại làm trương nghe so vừa rồi còn dính nàng.Hứa Dương Ngọc Trác giãy giụa tìm được nàng di động mở ra báo bình an. Trương Hân vốn là không nghĩ buông tay nhưng là thấy Hứa Dương Ngọc Trác mặt mày suy sụp, ủy khuất cúi đầu buông ra tay."Uy Dao Dao đêm nay làm sao bây giờ?""Sách, còn có trợ diễn, Trương Hân thật là.""Nếu không làm Viên Nhất Kỳ thay thế đi, dù sao các em cũng luyện qua.""Cái gì" phía bên kia điện thoại Thẩm Mộng Dao đầy mặt chấn động, thanh âm cũng lớn hơn một chút "Em muốn tìm chết sao, sao em dám để Tiểu Hắc thay thế cho A Hân được?! ""Chẳng lẽ để cho người khác ở trong vòng nửa ngày học được. Hứa Dương Ngọc Trác cười lạnh một tiếng đuôi mắt thoáng nhìn đầu màu xanh lại thò qua tới, bất đắc dĩ mà đẩy ra, đúng rồi Kỳ Kỳ bên kia em giúp chị nói một tiếng chị cũng không giúp trợ diễn.""Vì cái gì???" Viên Nhất Kỳ thanh âm vang lên tới "A Hân sinh bệnh đâu có liên quan gì đến việc chị giúp em trợ diễn""Gia hỏa này không rời đi chị nửa bước, chị cảm thấy làm nàng khiêu vũ đều thật khó." Hứa Dương Ngọc Trác lắc đầu"Nếu em không nghĩ ở biểu diễn thời điểm chạy đi lên một cái đầu màu xanh vẫn là nên đổi người đi.""Em cùng chị unit? A Hân cùng Giai Ân unit?" Viên Nhất Kỳ vò đầu"Sách, em cùng a Hân đổi một chút.""Uy, chỉ có nửa ngày như thế nào học được a" Viên Nhất Kỳ bất lực, chưa kể hôm nay là ngày sau khi ra mắt!"A ..... A Hân cái này bệnh đến thật không phải thời điểm.Trương Hân ngoan ngoãn mà quỳ gối một bên giường thật cẩn thận mà nói: "Dương, tớ có thể nhảy."Hứa Dương Ngọc Trác đôi mắt nhất thời sáng lên"Nhưng, nhưng cậu có thể hay không không cần cách tớ quá xa"Hứa Dương Ngọc Trác con ngươi lại tối sầm đi xuống.A Dương: "Ha ha ha ha"-----------------------------------Buổi chiều, mọi người tập trung trên xe ăn uống quây quần bên nhau.Trương Hân bị nhiều ánh mắt tò mò bát quái xung quanh nhìn xem nên đem mặt vùi vào Hứa Dương Ngọc Trác trong vòng tayHứa Dương Ngọc Trác một tay vỗ vỗ nàng lưng: "Nói tốt rồi. Trương Hân ngẩng đầu lên""Chậc chậc chậc chậc Trương Hân ca ca như vậy dính người a.""Chính là nói, ta a ba không phải muốn biến thành mẹ."Trương Hân ánh mắt quét một vòng cuối cùng cố định ở Viên Nhất Kỳ trên người."Làm gì, Viên Nhất Kỳ như thế tức giận mà nhìn chị ấy""Em hiện tại còn đang tìm người có thể giúp Dao Dao trợ diễn đâu.""Chị có thể, nhưng em phải hứa với chị một điều.""Chị nói đi""Đừng có đụng vào Dương của chị một cách bừa bãi!"Mọi người kinh ngạcHứa Dương Ngọc Trác đỏ mặt cúi đầu."Chị còn thật bảo hộ vợ?""Viên Nhất Kỳ đừng tức giận, ngươi cùng Dao Dao, chị ngoài sáng ngầm diss đã bao lâu? Ân, chị một cái Hắc Dương còn bị người khác nói, chị có nói cái gì sao""Dù sao chị cũng không quan tâm, nếu........... "Hứa Dương Ngọc Trác vẻ mặt lạnh nhạt mà che lại nàng miệng: "Viên Nhất Kỳ em liền đồng ý đi."Nga."Viên ủy khuất Nhất Kỳ không thể không gật gật đầu.Âm thanh tiếng cười của Thẩm Mộng Dao lại vang lên.Buổi tụ họp hôm nay không ổn lắm.Tuy bốn bài đầu vẫn diễn như mọi khi, nhưng MC lớn đang đợi."Trương Hân, làm thế nào cậu lại chạy đến Hứa Dương Ngọc Trác"Trước khi đèn bật sáng, Trương Hân đã vươn tay móc góc quần áo của Hứa Dương Ngọc Trác."Cừu, nắm tay đi.""Đó là một buổi biểu diễn." Hứa Dương Ngọc Trác lạnh lùng từ chốiTrương Hân nháy mắt ủy khuất đến không được, cúi đầu cọ đến Hứa Dương Ngọc Trác khuôn mặt.Khán giả tụ tập đông vui.【Chuyện gì đã xảy ra???】【Bên nhà hát nói rằng A Hân đã thay đổi】【A Hân đang cọ cọ Dương tỷ, ngươi có dám tin không? 】Nhìn thấy đèn sắp bật sáng, Hứa Dương Ngọc Trác phải đẩy mặt cô ra, nắm lấy tay cô: "được chưa?"Trương Hân mỉm cười hài lòng và hai người nắm chặt lại với nhau.Thật tình cờ, đèn bật sáng.(wocwocwocwocwocwoc)【 Hân Dương các chị có thể hay không để ý một chút đồng đội cảm thụ 】【 A Hân chị thật ngây ngô a 】【 Hân Hương là muốn quan tuyên sao. 】【 Chính chủ đuổi theo ngươi nhét đường là cái gì cảm giác?】【 Mệt mỏi 】【 Ngọt đến mọi người trong nhà 】"Ta là khốc khốc cừu thỉnh đại gia cùng ta cùng nhau nói.....""Khốc"Trương Hân đem microphone giơ lên, cười đến xán lạn.【 Nga A Hân cười tỏa nắng như ánh mặt trời 】【 A Hân ca ca hôm nay thật thích cười a 】Đang nói mc phía trước Hứa Dương Ngọc Trác quơ quơ hai người nắm tay"Buông ra được không?""Không muốn"Trương Hân không chỉ có cự tuyệt đến dứt khoát còn càng dùng sức mà nắm lấy.Hứa Dương Ngọc Trác bất đắc dĩ: "vậy đổi cách nắm khác được không? ""Nga. Hảo."Nguyên bản tay trong tay biến thành mười ngón tay đan vào nhau."ohhhhhhhhh!!!!!!!"【 nga nga đây là ta có thể xem sao? 】【 Hân Dương szd ta đã nói mệt mỏi 】【 Chụp màn hình lại a 】"Hôm nay mc đề tài là ― bên cạnh ngươi có hay không tương phản đồng đội"Hứa Dương Ngọc Trác nâng nâng tay"Cái này.""ohhhhhhhhh!!!!!!!""Hôm nay có hay không cảm thấy nàng không quá thích hợp""Có!"Hứa Dương Ngọc Trác thở dài: "Gia hỏa này không chú ý thân thể, trước hai ngày đã phát sốt sau đó......." nàng chỉ chỉ chính mình đầu "hiện tại cả người không phải thực thông minh.""Hơn nữa đặc biệt đặc biệt dính Dương tỷ." Quách Sảng nhanh chóng bổ sung"Có bao nhiêu dính, ta cho các ngươi biểu thị một chút." Con lớn Trân Ni vẫy vẫy tay Quách Sảng nhanh chóng chạy tới."Ngươi Dương mẹ ta Hân ba."【Được a】【Tới đây】Tôn Trân Ny nằm trên vai Quách Sảng thanh âm ngọt đến phát dính "A Dương ~""Trương Hân, cậu đi xuống cho tớ.""Không muốn ~"Khán giả【Hừ, lộn xộn】【Quá giả, quá giả】Sau đó, họ thấy Trương Hân nói với vẻ ủy khuất: "Chị không có."【woc】【 Này này này............ Trương Hân?】Nàng quơ quơ Hứa Dương Ngọc Trác tay: "Dương Dương, các nàng vu khống tớ...... A Hân ủy khuất......"【 Ta cảm thấy đây không phải vu khống 】【 Tôn Trân Ni em có phải hay không nên thu liễm một chút]Hứa Dương Ngọc Trác không thể không xoa xoa nàng tóc."Không có việc , không có việc gì, đi xuống đánh trở về được không, ""Ân............."Tưởng Thư Đình phi thường nghiêm túc mà nhìn màn ảnh: "Nhớ rõ cut."【 Thu được 】【 Thu được thu được 】-----------------------------------[@听羊Kim Eli][Bốn đứa con định lừa bố đến chết hahahahahahahahaha]"Mấy ngày nay Trương Hân của mọi người đều ở trong trạng thái này ...""Không phải bọn họ.""Hả?"Hứa Dương Ngọc Trác không nghe rõ"Trương Hân, cậu nói cái gì?""Không phải của bọn họ, Trương Hân lắc đầu, là của cậu.""Ohhhhhhhhh !!!!!!!"[Mẹ ơi, con thực sự bị đánh gục !!!][Em đang nghe A Hân nói rằng A Hân là của Dương tỷ sao ???][Điều này trở lại như trước đây]Hứa Dương Ngọc Trác đột nhiên cảm thấy mc không thể đi tiếp.Được rồi, mc của tôi là như thế này...........-----------------------------------Sắp lên unitHứa Dương Ngọc Trác đem Trương Hân ấn ở trên ghế, phi thường nghiêm túc mà dặn dò"Một lát liền hảo hảo ngồi ở chỗ này Giai Ân sẽ mang cậu đi lên.""Kia, kia Dương đâu?,"Tớ trước đi lên."Trương Hân cúi đầu: "Chính là.......... Tớ có thể hay không đứng ở sau màn sân khấu nơi đó nha, tớ nghĩ, tớ nghĩ cách Dương Dương gần một ít............"Hứa Dương Ngọc Trác bất đắc dĩ mà đỡ trán .Vạn Lệ Na đặt điện thoại di động xuống: "Ồ, a, a, a, đứa nhỏ này cách ngươi mấy năm trước quá xa. Vì vậy, sau khi cô ấy bị sốt, cô ấy muốn ở bên cạnh bạn và không ai có thể kéo cô ấy đi."Vừa dứt lời Trương Hân tay đã nắm chặt lấy Hứa Dương Ngọc Trác góc áo "Dương Dương, tớ đuổi kịp tới, cậu...... cậu đừng lại đem tớ cách quá xa được không......."Thấy Hứa Dương Ngọc Trác không nói lời nào, Trương Hân cho rằng nàng có chút sinh khí chính mình dính người, sốt ruột đến con ngươi đều đỏ: "Tớ đây ngoan, tớ không cần ở sau màn sân khấu đứng, tớ sẽ không quấy rầy A Dương vũ đạo, tớ....""Được rồi, A Hân." Hứa Dương Ngọc Trác dùng sức ôm lấy nàng."Gặp......... Dương............""A Hân ngoan, chỉ cần cậu không quấy rầy unit cậu đứng ở đâu đều có thể."Trương Hân mừng rỡ mà ngẩng đầu: "Thật hay giả?""Thật sự, ngoan."-----------------------------------# Siêu thoại Hân Dương#Đến đến đến, nhìn xem cái này ở bên cạnh ngồi xổm kim maoChuyển phát 367 bình luận 121 yêu thích 741# Siêu thoại Hân Dương#Ủy khuất đại cẩu cẩu tổng cảm thấy chính mình thức ăn muốn cùng người khác chạy [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] [ hình ảnh ]Chuyển phát 232 bình luận 97 điểm phí 697# Siêu thoại Hân Dương#Nhìn xem dương tỷ đi xuống dắt A Hân tay, A Hân thật vui vẻ [ video ]Chuyển phát 369 bình luận, 3, điểm tán 891# Siêu thoại Hân Dương#Ta otp là thật.Chuyển phát 69 bình luận 99 điểm tán 221-----------------------------------Trương Hân sau khi phục hồi đã xem đoạn video lan truyền trên Internet."A Dương, tớ bị sốt, sao cậu vẫn để tớ biểu diễn trước công chúng!"Hứa Dương Ngọc Trác cắn hạt dưa không chút áy náy:"Không sao đâu, lúc đó cậu mới đáng yêu làm sao.""Tớ Trương Hân không! đi! khả! ái! lộ! tuyến"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro