CHAP 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màu hè năm thứ ba, Seohyun bị Yoona bắt nghỉ làm, lần này rất quyết liệt và vô cùng nghiêm túc, lí do là do Seohyun bị ngất khi làm việc quá sức trong công ty. Lúc ấy Yoona đang dạy trong trường, nhận được thông báo hối hả chạy đi. Cô còn nhớ rất rõ, khi tỉnh dậy nhìn thấy mặt Yoona trắng bệch, mồ hôi vẫn còn trên khuôn mặt Yoona, tay run rẩy khi chạm vào cô. Seohyun đau lòng khi thấy cảnh tượng này, cô thều thào nói "Em không sao rồi."


Yoona giận dữ quát "Em còn nói không sao? Hay đợi đến khi bác sĩ nói em không qua khỏi mới là có vấn đề? Não em còn hoạt động không vậy?"


Seohyun trong lòng có chút sợ hãi khi thấy Yoona tức giận như vậy, cả người Yoona đều run lên, khóe mắt không hiểu vì sao cay cay, không phải vì bị mắng mà vì Yoona lo cho cô đến nỗi bản thân phát run.

Taeyeon đứng bên cạnh vỗ vai Yoona "Xin lỗi Yoona, là do tớ không chăm sóc cô ấy."


Yoona không nói lời nào, quay mặt bỏ đi, cô ngẩn người, vội đưa tay nắm áo Yoona "Yoong..."
"Yoong có chút chuyện." Yoona gạt tay Seohyun rồi nhanh chóng bỏ đi. Những đồng nghiệp đứng bên ngoài đứng nép sang hai bên. Tay cô siết lại, lần đầu tiên, Seohyun bị Yoona khước từ...

Taeyeon an ủi "Cậu ấy không phải giận em đâu, mà đang giận bản thân vì đã lớn tiếng với em."


Seohyun kìm nước mắt, cất tiếng "Taeyeon đưa em về nhà được không?"


"Cơ thể em vẫn còn yếu."


"Em không sao."


Taeyeon hết cách, đành đồng ý. Nhìn vợ chồng họ như vậy Taeyeon cũng đau lòng, dù sao đây cũng do một phần lỗi của Taeyeon.


Yoona ngồi trong xe, với trạng thái vô cùng ray rứt..


"Sao mình lại lớn tiếng với cô ấy?"


Một hơi thở dài "Lẽ ra lúc cô ấy giữ mình lại, mình nên ôm cô ấy vào lòng, sau đó đưa về nhà tâm tình."


Vò đầu bứt tóc "Có khi nào Seohyun giận ngược lại không? Cô ấy sẽ cho mình ngủ ở sofa? Hay bỏ đói?"


Khóc than trách "Hay tuyệt giao?"
....
Tâm tình được khôi phục "Sẽ không có việc đó, cô ấy không tuyệt tình như thế đâu."
Sau một lúc độc thoại, Yoona đã bình tĩnh lại, mở cửa đi ra ngoài, quyết định đưa Seohyun về nhà, từ từ tính tiếp - -!


Đi được vài bước, Yoona thấy Taeyeon đỡ Seohyun. Yoona ngẩn người đứng nhìn, sau đó quay mặt đi, vì Yoona chưa từng lớn tiếng với cô, lúc trước khi cô bỏ nhà đi Yoona cũng không nặng lời như vậy, bây giờ cảm thấy rất có lỗi, không dám đối diện với vợ mình.


Seohyun thì lại nghĩ Yoona giận, nên cố sức chạy theo "Yoong...Yoong..."


"Yoong...em xin lỗi...em sai rồi." Cơ thể vốn suy nhược nên vừa đi nhanh vài bước, Seohyun đã ngã xuống đất Yoona dừng lại chạy đến bên cô, hai bên mặt ửng đỏ "Yoong xin lỗi vì đã lớn tiếng với em, Hyunie...tha lỗi cho Yoong."


"Sao?" Seohyun vẫn chưa hiểu rõ tình hình.


Taeyeon đút hai tay vào túi, thở dài "Unnie đã nói rồi, cậu ta không giận mà đang tự trách bản thân."


Yoona xấu hổ, trừng mắt liếc Taeyeon "Im đi, tớ đây còn chưa tình sổ với cậu."


Seohyun vươn tay đánh Yoona "Chỉ như thế mà Yoong bỏ đi? Sao không nói, còn làm em tưởng Yoong giận."


Yoona cười tươi "Không nỡ, Yeobo, đứng dậy đi về." Yoona bế bổng Seohyun vào xe, nói tiếp "Yoong quyết định rồi."


"Chuyện gì?"


"Hôm nay...Yoong sẽ xả thân vì nước, tình nguyện hi sinh lao vào 'bếp trường' để nấu cơm cho em."


Cô bật cười "Chỉ là nấu cơm thôi có cần nói quá thế không?" có chút xúc động.


Yoona ngượng "Yoong chưa từng đứng bếp, cả cách cầm dao cũng không biết." Sau đó cười tươi "Nhưng dùng dao giết người thì biết rất rõ."
Giờ thì xúc động biến mất rồi...


Seohyun'POV: Kể ra thì Yoona chưa giận tôi lâu bao giờ, luôn vì tôi mà nhẫn nhịn rất nhiều, nếu tôi không chịu nhường Yoona chấp nhận chịu thiệt, chỉ cần tôi vui Yoona đồng ý làm tất cả. Cứ như thế, sợi dây liên kết giữa tôi và Yoona chưa một lần rạn nứt...
------------


Nhớ trước khi kết hôn (cả trước khi yêu anh), cô thường hay ngồi tâm sự cùng Yoona, chuyện gì cũng kể. Song, một hôm Yoona hỏi "Sao em lại luôn tâm sự với tôi?"


Cô thành thật trả lời "Vì em xem giáo sư như một người trong gia đình, à không, chắc chỉ ở mức người bạn thân thôi."


Yoona nghe xong thất vọng không thôi, vì từ khi đưa cô về sống chung Yoona đã yêu cô rồi. Đây cũng có thể xem Yoona đang bị tổn thương.


Một lần khác (sau khi cưới), Yoona hỏi cô "Em thấy Yoong quyến rũ nhất là khi nào?"


Seohyun ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp "Mặc áo sơmi trắng, nấu ăn, xấu hổ, nhất là lúc bị ướt."


"Tại sao lại là lúc bị ướt."


"Nếu một người mặt mũi đẹp, mặc áo sơmi trắng mà bị ướt, áo sẽ dính vào da để lộ thân hình, chậc, quyến rũ còn gì bằng, vô cùng kích thích thị giác người nhìn."


Hôm sau Yoona liền "thực hành", rồi để bộ dạng ấy đi đến trước mặt cô, hỏi "Hyunie, em xem Yoong có quyến rũ, có kích thích không!?"


Seohyun cau mày nhăn nhó "Yoong thì có gì để quyến rũ?"


Yoona u sầu, chỉ tay vào mình "Thân hình thế này mà bảo không quyến rũ?"


"Em nhìn chán rồi." Cô bình thản đáp.


Yoona đau khổ, hai hàng nước mắt ngậm ngùi bỏ vào phòng tắm.
-----------------
Đồng nghiệp có vài người đến thăm, Minzy than thở: "Seohyun, chúng ta mới quen nhau có mấy tháng mà đã phải chia tay."


Seohyun mỉm cười "Chúng ta có thể gặp mặt mà."


"Mà này, chồng cậu ấy, bảo bình thường chỗ nào? Phong độ, lịch lãm, lại rất quan tâm cậu. Hôm ở bệnh viện chúng tớ đã thấy hết rồi. Vậy mà dám bảo bình thường."


Seohyun chỉ cười, chỉ là cô không muốn khoe khoang thôi. Hana lại nói "Cậu may mắn thật đấy, có người chồng tuyệt vời như vậy, không cho cậu đi làm. Ở nhà nghỉ khoẻ."


Seohyun cũng chỉ cười, trò chuyện một lúc, đồng nghiệp ra về, Yoona từ phòng sách bước ra, đứng khoanh tay dựa vào cửa, nói "Hyunie, em thấy Yoong bình thường chỗ nào?"


"Gì cơ?" Lẽ nào Yoona nghe được cuộc nói chuyện của cô.


Yoona mỉm cười, sải bước đến trước mặt Seohyun, hai tay quàng qua cổ "Chồng tớ bình thường, phẩm chất bình thường, gia thế cũng bình thường, nói chung với tớ gắn liền hai chữ "bình thương"."


Yoona lặp lại từng câu chữ, cô ngạc nhiên, sao Yoona có thể biết được??? Seohyun ôn nhu nói "Nếu để người khác biết Yoong là một người hoàn hảo, sẽ không tốt." Đành phải nói dối.


Yoona "ồ" một cái, giọng điệu trở nên xấu xa "Em cũng lo sợ mất Yoong cơ đấy."


"Tất nhiên rồi." Ai mà sợ??


Yoona cười ẩn ý"Thế thì em phải thường xuyên "tiếp năng lượng" cho Yoong để Yoong có khả năng tránh xa đám phụ nữ khác. "


"Vậy nếu em không làm thì Yoong sẽ đi với bọn họ?"


Yoona vỗ ngực chắc chắn "Hyunie, em yên tâm Yoong là người mạnh mẽ biết giữ thân trong sạch chỉ yêu mình em, rất biết giữ mình..."


"Thế thì tốt. Em đi ngủ đây." Seohyun gật gù, bỏ vào phòng.


Yoona đi theo "Đi tiếp năng lượng."


"Yoong biết giữ mình vậy thì cần năng lượng làm gì?"


Yoona vui vẻ trả lời "Để phòng khi tâm trí không đủ tỉnh táo để chống lại quân thù."


"..." Cái thể loại gì đây. Nhiều khi cô thấy Yoona hay nói toàn những thứ trên trời dưới đất mà người thường như cô không thể hiểu được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro