SPRO - Update chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 7

Phòng tập của tập đoàn SOSHI

- Cô Seohyun này.... năm nay cô bao nhiêu tuổi thế? - YoonA hỏi Seohyun trong giờ giải lao

- Năm nay tôi 20 tuổi thưa cô Kwon. - Seohyun lễ phép trả lời.

- Năm nay cô 20 thì cô nhỏ hơn tôi 1 tuổi rồi. Tôi lớn hơn cô 1 tuổi đó. - YoonA trả lời.

- Dạ vâng thưa cô Kwon. - Seohyun lại lễ phép trả lời

- Còn nữa.. sau này cô đừng có 1 là cô Kwon 2 cũng cô Kwon.. cô cứ xưng hô bình thường với tôi được rồi. Cô cứ gọi tôi là YoonA . - YoonA khó chịu

- Không được thưa cô Kwon. Mẹ tôi có dạy khi nói chuyện với cấp trên hay người lớn đều phải thật sự lễ phép và lịch sự. Không được nói năng bậy bạ. Vì vậy xin lỗi cô Kwon tôi không thể làm theo lời cô nói được. - Seohyun tiếp tục

- Như vậy có nghĩa là lúc nào cô cũng dùng kính ngữ với tôi trong khi tôi với cô chỉ kém nhau có 1 tuổi? - YoonA hỏi

- Vâng thưa cô Kwon.

- Aigoo...- YoonA bất lực thở dài

- Cũng tới giờ ăn trưa rồi cô cùng đi ăn với tôi chứ ? - YoonA hỏi Seohyun

- Cái đó tôi còn phải hỏi lại Unnie của tôi nữa. Thưa cô Kwon.

- Vậy thì cô không cần phải lo để tôi gọi điện cho Taeyeon unnie là xong cả. hehe. - YoonA cười gian xảo.

Một lá sau... sau khi YoonA nói chuyện điện thoại với Taeyeon .

- Tôi nghĩ chúng ra nên qua phòng của Yuri unnie thì hơn. - YoonA nói

- SAo vậy? Có chuyện gì sao thưa cô Kwon? - SEohyun bất ngờ hỏi

- Chuyện là, chị của cô tức là cô Jung SooYeon đó.. cô ấy ngủ trong giờ làm việc và Yuri gọi cách mấy thì cô ấy cũng không chịu dậy. Kết quả là Yuri unnie phải làm thay công việc cho cô ấy. Taeyeon unnie cũng đang ở đó, unnie kêu chúng ta sang phòng của Yuri unnie .- YoonA nói 1 tràng.

- Thế thì thôi rồi. - Seohyun buồn bã nói

- Thôi cái gì ? - Yoona hỏi

- Chị của tôi mỗi khi mà chị ấy đã ngủ say thì trời có sập xuống cũng chưa chắc gì chị ấy đã dậy đâu. Chị ấy rất là mê ngủ thưa cô Kwon. - Seohyun thở dài.

- Vậy áh? Thế thì căng đấy. Mà cũng kì lạ, tự nhiên Taeyeon unnie lại bảo tôi khi sang phòng của Yuri unnie phải mang theo quả dưa leo. - Yoona đáp

- Sao cơ ạ? Đem theo quả dưa leo ư thưa cô Kwon? - Seohyun tròn mắt hỏi YoonA

- Ừh. Quả dưa leo.

- Vậy thì cô cũng phải đem theo bông gòn và đừng đem bất kỳ vật liệu nào được làm bằng kính khi vào phòng của Giám Đốc Kwon, thưa cô Kwon. - Seohyun đáp

- Làm chi vậy? - YoonA tròn mắt nhìn SEohyun

- Để bảo vệ cho chúng ta, thưa cô Kwon. Bây giờ chúng ta đi được chưa ạ? - SEohyun hỏi Yoona

- Được rồi, chúng ta đi thôi. Để tôi hỏi các cô học trò của tôi xem có đem theo dưa leo hay không. Các cô này hay mang theo dưa leo để ăn lắm.

Nói rồi YoonA quay sang hỏi các cô học trò của mình. Rất may là Sunny có đem theo vài quả và đem húng cho YoonA. Tiện thể Yoona cũng ghé lại chỗ của mình mở hộp cứu thương đem theo một ích bông gòn như lời Seohyun đã dặn.

[ Chắc các bạn thắc mắc hộp cứu thương ở đâu ra phải không? Số là trong phòng tập thì lúc nào cũng cần phải có 1 hộp cứu thương để dự bị. Phòng khi có người nào trong lúc tập vô ý để bị thương thì có cái để mà sơ cứu. ]

-----------------------------------------------

Văn phòng của Giám đốc Kwon

- Unnie ... em tới rồi. Sao rồi ạ? Cô ấy dậy chưa ? - Yoona hỏi tới tấp

- Xin chào Chủ tịch , xin chào giám đốc . Unnieee.....- Seohyun lễ phép chào Taeyeon và Yurri rồi chạy đến bên Tiffany.

- Ồ... các em tới rồi đấy à? Sao nào Yoon ah.. em có đem theo thứ mà unnie dặn không? - Taeyeon nói

- Dạ có.. em còn đem theo cả bông gòn đây ạ. - Yoona chìa ra 2 quả dưa leo và 1 bịch bông gòn cho Taeyeon

- Em đem theo bông gòn làm gì vậy? Unnie chỉ dặn em đem dưa leo thôi mà. - Taeyeon nhìn bịch bông gòn một cách khó hiểu

- Là do Seohyun bảo em mang đấy. Em ấy nói bông gòn dùng để bảo vệ cho chúng cha. - Yoona trả lời, tay chỉ về phía YoonA.

- Tôi nghĩ việc chúng ta cần làm bây giờ là nên đánh thức Jessica dậy thay vì chúng ta ngồi đây thắc mắc. Còn việc bông gòn thì SEohyun nói đúng đấy. Các cô cứ nhét chúng vào tai của mình đi. - Tiffany vừa nói vừa nhét vào tai của mình.

Lần lượt Seohyun cũng làm theo cũng đồng thời cô cũng di chuyển lại chỗ bàn làm việc của Yurri để núp. Taeyeon , Yuri, YoonA thấy vậy cũng làm theo.Xong xuôi việc chuẩn bị. Việc tiếp theo là do Tiffany, cô ấy mang quả dưa leo bẻ ra làm đôi rồi để vào mặt Jessica và cô cũng nhanh chóng chảy ra sau lưng Taeyeon để núp.

- YÁHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!! TẠI SAO LẠI CÓ CÁI THỨ CHẾT TIỆT NÀY Ở ĐÂY VẬY? - Jessica lập tức mở to mắt ra và hét thật lớn. tiếng hét cá heo của cô đã làm vỡ vài ba cái ly trên bàn tiếp khách và cái màn hình laptop đang mở của Yuri cung bị nứt làm đôi.Tiện thể cô dùng chân đá quả dưa leo ấy một cái véo bay ra cửa sổ.

Taeyeon , Yuri và YoonA thì nhắm tịt cả mắt lại. Đồng thời họ cũng hiểu ra lý do vì sao Seohyun và Tiffany bảo họ nhét bông gòn vào tai.

- Cô đã dậy rồi đấy à? CÔ có biết là cô vừa làm gì không? - Yuri nghiêm nghị nói với JEssica sau khi cô đã lấy lại được bình tĩnh.

- Tôi làm gì ? - Jessica trả lời tỉnh bơ.

- Cô đã không làm việc mà thay vào đó là cô đi ngủ trong giờ làm việc.Tôi đã phải làm thay công việc cho cô đó. - Yuri cáu

- Thì cô cứ để đó, chừng nào tôi dậy thì tôi sẽ làm. Tôi đâu có bảo cô làm thế cho tôi đâu.

- YA! Cô đã có lỗi và bây giờ cô lại nói năng kiểu đó với tôi ư? Còn nữa, hôm nay cô lại làm vỡ 3 cái ly và cô đã làm nứt cái màn hình laptop của tôi bởi vì tiếng hét của cô đấy. SỐ tiền hư hại tôi sẽ cộng thêm vào tiền nợ của gia đình cô. - Yuri nói rồi thẩy cái laptop về phía Jessica. 2 chị em nhà họ Jung thì đứng đơ như cây cột họ không ngờ đường đường là một vị Giám đốc mà lại đi tính toán như vậy. Còn TaeYeon và Yoona thì vãn bình thường vì họ đã quá quen với Yurri.

- Cái đó không phải lỗi của tôi. Là do cô tự nhiên khi lại đem cái thứ quỉ quái đó để trên mặt tôi làm gì? Tôi hét lên cũng là phải thôi. Vì vậy những thứ đó bị hư hại là do cô mà ra. KHông phải tôi. - JEssica bình thản trả lời.

- Cô.... - Yuri cứng họng

- Woa... lần này thì Yurri đúng là gặp phải đối thủ rồi phải không YoonA? - Taeyeon huých nhẹ vào vai YoonA và nói.

- Vâng... đúng vậy đó. - Yoona quay sang nói nhỏ với Taeyeon

- YA!... Jessica ah... em thôi cái kiểu ngông cuồng ấy của em đi. Đây không phải là nhà của chúng ta đâu. Em là người có lỗi trước đấy. - Tiffany chen vào.

- Đủ rồi Unnie.... tại sao chị lại phải như vậy? Lúc nào chị cũng bênh vực cho họ và la mắng em. Tại sao lúc nào chị cũng đối xữ với em như vậy thế? Em có phải là em của chị không? Nếu chị thích thì chị cứ ở lại đây với họ đi. Mặc kệ em! - Jessica quát thật lớn như trút giận lên người Tiffany. Cô xách giỏ và chạy thẳng ra cửa.

- Sica... Sica ah... - Tiffany nói với theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro