Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa ngày hôm sau, Ahn Yujin đi vào công ty Kim Chaewon

Bảo vệ công ty cũng không có ngăn cản nàng, nàng thuận lợi tiến vào thang máy, đi tới lầu 13 – phòng tổng tài .

Sau khi được thông báo của thư ký, nàng đi vào văn phòng cô

Vừa đi tới trước cửa, nàng liền phát hiện trên bàn trà đặt đủ loại kiểu dáng bánh ngọt, bánh bích quy cùng kẹo.

Ánh mắt nàng vì bừng sáng, khuôn mặt phấn nộn lộ ra một chút tươi cười.

"Tôi nghe lời cô nói đến công ty của cô." Ahn Yujin nóng bỏng nhìn con ngươi đen của Kim Chaewon "Điểm tâm trên bàn..." Là cho tôi ăn sao?

"Ăn đi!" Cô đang bận, vẫn vùi đầu vào công văn.

Nàng căn bản đã quên hỏi cô vì sao cô lại kêu nàng tới, bất quá, dù sao có bánh ngọt, coi như không có việc gì chỉ tới để ngắm cô thôi, nàng cũng sẽ cam tâm tình nguyện .

Nàng ngồi ở trên sô pha, tự động lấy bánh ngọt mà ăn, cuối cùng cầm lấy kẹo que trên bàn.

Cây kẹo này có hình dạng giống như que kẹo hôm qua nàng ăn, chẳng qua là mùi vị Hokkaido sữa nồng đậm.

Oa, nàng còn chưa ăn qua mùi vị này nha! Ahn Yujin vội vàng mở vỏ kẹo ra, hướng tới miệng, mùi sữa hương nùng tản ra tràn đầy trong miệng.

"Ăn thật ngon nha!" Nàng liếm kẹo que, trong đầu đột nhiên nhớ tới lời nói tối hôm qua của cô , hai gò má giống như quả táo.

Không biết vì sao, nàng cảm thấy mặt đỏ tim đập, nàng vụng trộm liếc Kim Chaewon đang làm việc, đem kẹo que bỏ ra khỏi miệng, một loại cảm giác điện giật lẻn toàn thân.

"Này..." Bởi vì trong lòng nghi hoặc không người nào có thể giải thích cho nàng hiểu, nàng vô lực nhìn cô

"Làm sao?" Rốt cục, cô ngẩng đầu nhìn nàng

"Đều tại cô !" Nàng mở ra hai cánh hoa môi đỏ mọng "Ngày hôm qua cô ở trong điện thoại dạy tôi kỹ xảo ăn kẹo que, kết quả..."

Kim Chaewon nhìn Ahn Yujin đỏ mặt, bộ dáng muốn nói lại thôi, liền buông hết mọi công tác, cánh môi giơ lên một chút tươi cười tà mị "Kết quả như thế nào?"

Nàng cắn cắn cánh môi "Liền... thân thể thực nóng."

"A!" Cô nhìn nàng thẹn thùng, nhịn không được đứng lên, đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống "Cô thật sự có làm theo phương pháp của tôi? Cũng là phương pháp cô sai lầm?"

"Nào có?" Nàng cong lên cái miệng "Bằng không tôi bắt chước một lần cho cô xem."

Nàng vươn ra cái lưỡi, ở đỉnh kẹo que vòng quanh vài vòng, tiếp theo lại từ trên xuống thấp mà liếm.

Hình ảnh như vậy ập vào ánh mắt cô , bị thị giác câu dẫn, làm cho hạ thân cô trải qua một trận tăng vọt, con ngươi đen nhìn nàng liếm tới liếm lui trên cái vật hình trụ, càng làm cho cái lưỡi thơm tho.

Mẹ nó, cô ruốt cuộc bị làm sao vậy? Là lâu lắm cô không cùng đàn bà thân thiết sao? Như thế nào đối mặt với cô nàng diện mạo giống bánh bao này khởi lên dục vọng?

Cuối cùng, nàng ngậm kẹo que, cái miệng nhỏ nhắn phồng lên thành hình chữ 0, đem cây kẹo nằm im trong miệng qua lại, rút ra, lặp lại mười mấy lần, còn phát ra thanh âm ken két khiến người ta mơ mộng.

"Đủ!" Kim Chaewon tiến lên cướp đi kẹo que trên tay Ahn Yujin

"Đây là cô dạy tôi nha!" Nàng ngữ khí có chút hổn hển, đỏ mặt che kín hai má, bộ ngực hơi hơi phập phồng " Cô dạy tôi loại này phương pháp ăn này, tôi cảm thấy kẹo que cũng không có trở nên ăn ngon như lời cô nói, ngược lại, ngược lại... ."

Nàng lấy hai tay che hai má, lời nói kế tiếp khó có thể mở miệng. Hai gò má nàng như đào, phấn môi dính lượng nước miếng, bộ dáng thật đúng là câu dẫn người.

"Ngược lại như thế nào?" Thanh âm cô có chút mất tiếng.

"Thân thể trở nên thực nóng" Nàng cúi đầu nói, tránh né ánh mắt cô . Nàng phát hiện vừa nhìn đến con ngươi đen của cô cảm giác liền vô cùng thẹn thùng, hai chân cũng nhịn không được kẹp chặt, giống như sẽ bị cô nhìn thấu toàn thân.

Liền tới bộ ngực nàng......cũng không hiểu được có điểm trướng, nàng là làm sao vậy? Mà cô vì sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn nàng?

Hơn nữa... Cô đang ngồi ở bên cạnh nàng , còn nheo lại một đôi con ngươi đen?

"Cô làm... Làm cái gì?" thanh âm nàng thật nhỏ như muỗi, vừa sợ hãi, nhưng lại nhịn không được có chút chờ mong động tác kế tiếp của cô.

Ô... Kẹo que của cô nhất định có vấn đề !

Kim Chaewon khiêu mày rậm, cuối cùng cánh môi gợi lên một chút tươi cười tà ác. Tuy rằng lúc này không rất thích hợp, nhưng cô lại muốn hôn môi nàng , cánh môi đáng ghét lại mê người kia!

"Động tác cô ăn kẹo que không đúng."

Cô đưa tay lên, kẹo que chuyển qua bên miệng nàng , ở cánh môi nàng dao động qua lại, khiến cho nàng khẽ ngâm một tiếng, hai mắt mê muội nhìn cô.

Vì sao động tác cô như vậy, sẽ làm toàn thân nàng như bị con kiến cắn nhẹ, rất ngứa, liền thân thể cũng vậy, run nhè nhẹ ?

"Đem đầu lưỡi cô vươn đến" Kim Chaewon cố ý đem thanh âm đè thấp, giống như đang thổi lên câu hồn khúc, dụ hoặc nàng.

Ahn Yujin  giống tiểu nô tỳ nghe lời, vươn đầu lưỡi, làm theo khẩu lệnh của cô, một động tác, đầu lưỡi phấn nộn ở đầu kẹo que vòng quanh vài vòng, kẹo que trên tay cô cũng nhẹ nhàng mà di động, khiêu khích đầu lưỡi nàng , khiến cho nàng phát ra một tiếng than nhẹ.

"Ừ..." Nàng không biết vì sao chính mình sẽ phát ra thanh âm ái muội như vậy, thân thể cũng hơi hơi đưa về phía trước, hai tay bất lực cầm chặt cánh tay cô.

"Có cảm giác gì?" Cô nhìn biểu tình nàng thở gấp, không nghĩ tới chẳng qua là hơi chút trêu đùa nàng, biểu tình nàng liền trở nên mê người như thế.

"Không, không biết..." nàng nâng lên hai mắt mê muội, thân mình càng thêm gần sát trong ngực cô , thổi ra một hơi thở phả ở trên mặt nàng , càng khiến nàng  tình mê ý loạn.

Thấy môi đỏ mọng nàng hé mở, thân thể mềm nhũn dựa ở trước ngực cô , hơn nữa thở gấp liếm đỉnh kẹo que, cô rốt cục nhịn không được đem môi mình bao phủ lên cánh môi nàng,  vươn đầu lưỡi đụng chạm phấn lưỡi nàng , linh hoạt khiêu khích đầu lưỡi vừa trúc trắc lại tò mò của nàng.

"A..." Lý trí nàng tựa hồ bị bờ môi của cô hút sạch, chỉ còn lại bản năng đáp lại cô

Lưỡi cô thật ngọt, nóng quá, làm nàng không thể rời đi.

Cô nheo mắt nhìn bộ dáng mặt hồng của nàng  bất tri bất giác cũng bao phủ hết mùi đàn hương trong miệng nàng  thật sâu hôn nàng. Qua vài phút, mới lưu luyến rời đi môi nàng.

Cảm giác rất khó hình dung. Ahn Yujin ngước mặt, bộ dáng mặt không biết làm sao.

Còn lại là Kim Chaewon nâng lên tươi cười có chút tà ác "Tôi so với kẹo que ăn ngon hơn đi?"

Má nàng lại hồng hồng, giống như một trái cà chua chín, trên mặt tươi cười của cô cơ hồ đem thân thể của nàng hòa tan, làm sao nàng có thể chờ mong cô lại hôn nàng một lần nữa...

A... Nàng  là điên rồi! Nàng dùng sức đẩy cô ra, giống như cô là độc xà mãnh thú.

Ô... Nàng nhất định phải cách cô xa một chút, miễn cho cô lại ăn miệng nàng.

"Cô.....cô làm sao có thể hôn tôi?" Nàng hoảng sợ nhìn cô.

"Cô lại không nói tôi không thể hôn cô" Cô nhún nhún vai, lưu manh trả lời.

"Cô......" Nàng cắn môi, một bộ dáng ai oán "Nụ hôn đầu tiên của tôi bị cô cướp đi !"

Cô vừa nghe đến là nụ hôn đầu tiên của nàng  tâm tình không hiểu sung sướng đứng lên "Nếu như cô cảm thấy chịu thiệt, tôi có thể cho cô hôn lại."

Hai má nàng y hệt như quả bong bóng, thở phì phì từ ghế sô pha nhảy dựng lên "Tôi mới không cần, tôi muốn về nhà !"

"Tối hôm nay tôi sẽ gọi điện thoại cho cô." Cô nhìn khuôn mặt tròn vo của nàng, càng cảm thấy thuận mắt.

"Hừ!" Nàng mặt nhăn, chóp mũi cũng nhăn, tức giận xoay người bước đi, căn bản đã quên mục đích cô tìm nàng đến.

Kỳ thật cô tìm nàng đến không có chuyện gì cả, chính là muốn gặp nàng , hơn nữa —

Thì ra là khi dễ người là một chuyện vui sướng.

Kẹo que cùng Kim Chaewon , cái nào có vẻ ăn ngon hơn?

Ahn Yujin  đầu mờ mịt, đầu giống như đã chết hẳn đi!

Cả một ngày nàng đều kỳ dị, cũng may đêm nay Ahn Lão ba cùng bạn bè ăn cơm, ba đứa em gái cũng bởi vì có việc không thể về nhà ăn cơm chiều, cho nên không có người phát hiện ra tình huống khác thường của nàng.

Đều là cái tên Kim Chaewon thối tha kia! Sau khi ăn xong buổi tối, nàng tắm xong, vẫn là không có cách nào đem hình ảnh buổi chiều hôm nay ở trong đầu mà tiêu diệt sạch sẽ

Thật chán ghét... Nàng không biết vì sao chính mình lưu luyến cô hôn nàng tới như vậy, nàng đụng vào môi hồng chính mình, nhớ tới đôi môi ấm áp của cô, cùng với bộ dáng cô lấy kẹo que khiêu khích nàng, thân thể nhịn không được nổi lên hơi hơi biến hóa.

"Ô..." Nàng bậm lấy hai má, vì sao vừa nghĩ đến hình ảnh như vậy, hai má nàng sẽ nóng lên, đỏ lên, liền thân thể cũng khó chịu đến cảm giác bất an cùng xôn xao?

Ring ring ring....... Di động đột nhiên vang lên.

Ahn Yujin ai oán nhìn điện thoại di động liếc mắt một cái, lo lắng muốn tiếp hay không tiếp.

"Nhất định là cái tên chán ghét kia gọi tới." Mới nghĩ đến cô gọi tới, nàng  không nghĩ tới tiếp điện thoại, mặc kệ tiếng chuông vẫn vang.

Lần thứ nhất, tắt đi; lần thứ hai vang lên, lại tiếp tục vang lên. Cuối cùng, nàng  không cam lòng, tình không muốn, liền tiếp điện thoại.

"Nà?" Nàng tức giận mở miệng.

"Vì sao vừa mới không tiếp điện thoại của tôi?" đầu dây điện thoại kia quả nhiên là Kim Chaewon lúc này cô đang nửa ngồi nửa nằm ở trên gường, cô nghe được thanh âm phát ra của nàng còn đang hờn giận.

"Làm sao ?" Nàng cố ấn hai má.

"Chủ Nhật chúng ta hẹn nhau ở khách sạn IZ*ONE cô nhất định phải xuất hiện, làm bộ là bạn gái của tôi." Kim Chaewon nói ra mục đích.

"Ừ." Nàng  thuận theo trả lời "Nếu... Không có việc gì tôi muốn cúp máy nga?"

Chán ghét! Vừa nghe đến thanh âm cô , hai má nàng lại không hiểu nóng lên.

"Như vậy muốn cúp máy ta?" Cô thấp giọng cười "Chẳng lẽ cô một chút cũng không nghĩ tới tôi? Thế nhưng tôi là người yêu của cô đó !"

"Mới không phải." Nàng  hừ hừ " Cô thực đáng ghét!"

"Hử? Tôi làm chuyện tội ác tày trời nào, cô làm sao chán ghét tôi như vậy?" Cô khẽ cười một tiếng, bên kia điện thoại thanh âm nàng tức giận thật đáng yêu.

"Cô......" nàng mím môi, cô cố ý đè thấp thanh âm, so với thanh âm bình thường còn dễ nghe hơn." Cô đừng giả ngu, chuyện giữa trưa cô hôn tôi..."

"Hôn cô mà thôi." Cô lơ đễnh nói: "Kỳ thật chúng ta nên biết nhiều về đối phương nhiều một chút, đến lúc đó mới không bị lộ."

"Nào có người dùng phương thức này để biết!" Nàng kháng nghị, người phụ nữ  này không bỏ qua cơ hội chính là chiếm tiện nghi nàng.

"Cô hiện tại đang mặc quần lót là màu gì?" Cô vô sỉ hỏi, muốn đùa nàng một chút.

Nàng  hai má hồng hồng, vội vàng mở miệng " cô biến thái..."

"Tôi không phải biến thái, tôi là người yêu của cô. Chẳng lẽ cô muốn chúng ta đến khách sạn lộ ra dấu vết sao? Đừng quên, nếu chúng ta thất bại, món điểm tâm vô hạn hưởng dụng cả đời của cô cũng bay theo."

Cô thật sự rất đáng giận nha!

"Màu...màu phấn hồng !" Nàng nhỏ giọng trả lời.

"Có ren hay không?" Cô lại hỏi.

"Có..."

"Vậy cô hiện tại là mặc váy hay là quần?" Thanh âm cô càng lúc càng mê người, càng lúc càng câu dẫn.

"Quần." Nàng  khẽ cắn môi, kháng cự không được thanh âm của cô.

"Vậy thì hiện tại cô đem tay của mình bỏ vào trong quần."

Nàng do dự một chút, khó hiểu hỏi: "Vì sao muốn tôi bắt tay bỏ vào trong quần?"

"Nghe lời, làm theo." Kim Chaewon  bên miệng gợi lên độ cong "Tay dán tại trên mặt quần lót của cô, nói cho tôi biết, cô có cảm giác gì?"

Ahn Yujin sợ hãi đem tay nhỏ bé bỏ vào trong quần, đầu ngón tay vừa vặn đặt ở bộ vị mẫn cảm, một loại cảm giác tê dại lẻn đến toàn thân.

"Có chút... Ngứa" Hô hấp nàng bỗng nhiên trở nên hỗn độn.

"Hử? Vậy thì cô dùng ngón trỏ ở khố tam giác, nhẹ nhàng mà thuận theo kim đồng hò vòng quanh..."  Cô giống như thầy giáo dạy nàng.

Nàng  cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng loại việc này nàng chưa bao giờ làm, lòng hiếu kỳ cuối cùng rốt cục chiến thắng e lệ, theo lời của cô tiếp tục vòng quanh.

"A..." nàng  áp chế than nhẹ, ngực phập phồng lại càng lúc càng lớn.

"Thoải mái sao?" Nghe được nàng than nhẹ, thanh âm cô cũng trở nên mất tiếng.

"Tôi, tôi không biết..." Hai mắt nàng  trở nên sương mù "Tôi chưa từng có loại cảm giác này."

"Thực thoải mái đúng hay không?" Cô ôn nhu hỏi: "Tiếp theo, cô dùng ngón trỏ nhẹ nhàng áp xuống, sau đó buông ra, xuống chút nữa lại áp... động tác làm mười lần."

Nàng  nghe theo lời cô mà làm, ở giữa hoa tâm ấn xuống, buông ra, sau khi qua lại mười lần, nàng cảm giác miệng khô lưỡi đắng, thân thể cũng nhịn không được nhẹ nhàng vặn vẹo đứng lên.

"Sau khi buông ra, đem ngón trỏ cô đặt ở giữa quần lót, trên dưới qua lại..."

"A..." nàng nhẹ nhàng thở gấp "Vì sao... Động tác như vậy, so với cô hôn tôi cảm giác còn nóng hơn..."

"Thực nóng sao?" Cô ở điện thoại kia hỏi .

"Ừ..." nàng nũng nịu trả lời.

"Vậy có muôn tiếp tục hay không?" Xem ra nàng thật đơn thuần, quả nhiên đánh không lại bản năng thân thể.

A! Khi dễ nàng thực vui vẻ. Kim Chaewon cảm thấy tâm tình phi thường vui sướng.

"Tôi... Không biết." Nàng  biết rõ loại sự tình này thực cảm thấy thẹn cả người, nhưng chính là nàng  không có biện pháp dừng lại động tác, nghe được cái thanh âm lại ấm áp như thế, thân thể giống như bị cô dấy lên ngọn lửa.

"Tiếp tục như trong lời nói, liền đem áo và quần cởi ra, toàn thân từ trên xuống dưới chỉ có còn lại áo lót cùng quần lót, không thể gạt tôi, bằng không khi lần sau cô lại đến công ty tôi, tôi không giúp cô chuẩn bị món điểm tâm ngọt!" Cô quyết định, cô nên khi dễ nàng!

Ô ô... Cô rất xấu nha!

Cuối cùng, nàng  nghe theo lời cô , đem áo ngủ cởi xuống, trên người chỉ còn áo lót màu phấn hồng cùng quần lót.

"Đem Bra của cô cũng cởi ra, sau đó bàn tay dán tại mặt trên nhũ tiêm." Cô một cái khẩu lệnh, tuy rằng không nhìn tới động tác nàng  nhưng cô theo tiếng thở dốc của nàng cô có thể phán đoán tình huống hiện tại của nàng "Có hay không đụng đến nhũ hoa đáng yêu?"

Lời nói của cô vừa háo sắc lại tràn ngập tình dục! Nàng  hồng mặt, nhưng vẫn là thành thành thật thật nghe theo "Có... không cần nói chuyện trực tiếp như vậy, tôi... Tôi cảm thấy quá mất mặt."

"Dùng đầu ngón tay cô nắm lấy nhũ tiêm của mình, làm cho nó trở nên cứng rắn, trở nên càng mẫn cảm." Cô nheo con ngươi đen lại, phát hiện trò chơi này ngoạn đến cuối cùng, chỉ sợ cũng sẽ hại tới chính mình.

Nhưng là nghe được ở đầu dây điện thoại bên kia đang thở gấp, cô luyến tiếc đem điện thoại cắt đứt.

"Ừ..." nàng thân thể hơi hơi run lên, trong lúc này hai chân cũng kẹp càng nhanh "Cơ thể của tôi nóng quá..."

"Đùi cô trong lúc này có phải hay không cũng muốn bị sờ?" Thanh âm cô cũng trở nên hỗn độn, thấp giọng hỏi .

"Tôi không biết..." nàng nghiêng đầu, lại không thể phủ nhận thân thể khô nóng.

"Bàn tay tiến vào bên trong quần lót, có hay không đụng đến ẩm ướt ?"

"Có một chút..." nàng thành thật trả lời.

"Tách ra hai cánh hoa, lấy ngón giữa khẽ xoa khe hở hẹp bên trong, đừng cố nén thanh âm, kêu ra đi..."

"A..." nàng kịch kiệt thở gấp, thân thể cũng vặn vẹo càng lúc càng lợi hại, nàng nhắm chặt hai mắt, tay phải ở hai chân trong lúc đó vuốt ve hoa huyệt trong nhụy hoa " Kim Chaewon... Tôi cảm thấy thân thể rất khó chịu nha!"

"Thoải mái sao? "

"Ừ." Nàng  khẽ cắn cánh môi "Nhưng là... Cơ thể của tôi rất ngứa..."

Bụng dưới nàng  dấy lên ngọn lửa, nàng  không biết như thế nào mới có thể xóa sạch cái nóng bức này

"Còn muốn tiếp tục sao?"

Thanh âm nàng  càng đáng yêu, so với lứa tuổi hai mươi càng đáng yêu, làm cho bụng dưới cô nổi lên một trận xôn xao, rất muốn trực tiếp đem nàng cột vào trên giường.

"Tôi..."  nàng lắc đầu "Cũng không thể tự dừng lại?"

Lại tiếp tục như vậy, thân thể của nàng nhất định sẽ giống như cái bong bóng bị thổi căng mà nổ mất

"Vậy thì không cần." Cô lập tức kêu ngừng "Cô thành thật nói cho tôi biết, sờ chính mình như vậy có thoải mái không?"

Nàng  lấy tay nhỏ bé chính mình ra, mặt hồng, thở hổn hển "Tôi, tôi không biết..."

"Không biết lại tiếp tục." Cô đe doạ .

"A! Thoải mái !" Nàng  cả người tiến vào trong ổ chăn, cảm giác vô cùng xấu hổ.

"Cô không cần cảm thấy xấu hổ, chuyện như vậy là bình thường " Thành thực cùng thẹn thùng của nàng mang đến tâm tình vui vẻ cho cô "Tốt lắm, cô nhanh chút ngủ. Nhớ rõ cuộc hẹn chủ nhật tuần này."

Nàng  còn không kịp mở miệng, cô liền cúp điện thoại, lưu lại mình nàng đang nghe phone.

" Kim Chaewon chán ghét kia..." Ahn Yujin thẹn quá thành giận, đem máy bên cạnh - quăng đi, kéo chăn lên cao phủ lên khuôn mặt nhỏ nhắn.

Đều là tại cô ! Hại thân thể của nàng nổi lên biến hóa quái dị...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro