Hiêu lâm nối tiêp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tới giờ ăn tối, Ri định vào gọi soyeon nhưng chần chừ một lúc ngoài cửa, cô lại đi ra nói nhỏ với dì :

- "Dì vào gọi anh ra ăn cơm đi ạ"

Suốt bữa tối cả 2 không nói gì, khuôn mặt soyeon thì lạnh như băng, anh cũng chả thèm nhìn cô lấy một cái. Ri mấy lần định lên tiếng nhưng nghĩ mãi chẳng biết nói gì nên đành thôi.

Ăn xong, cô giúp dì dọn dẹp nhưng không may làm vỡ chiếc bát thủy tinh. Mảnh vỡ vô tình cứa vào ngón tay khiến Ri bị một vết cắt dài.

- "Cô chủ...tay cô chảy máu rồi"

Sso vừa nghe thấy thế liền chạy vào kéo tay Ri lên xem. Cô đứng bất động để anh nắm tay mình, một lúc sau dè dặt nói khẽ:

- "Tôi không sao đâu"

Đến khi dì mang bông băng tới, sso mới hừ lạnh rồi buông tay cô ra.

Anh im lặng chăm chú nhìn dì băng vết thương cho Ri, xong xuôi mới yên tâm về phòng. Được nửa đường còn quay lại lạnh lùng nói:

"Không ai khiến thì cô đừng có làm. Vướng chân vướng tay"

Ri ngước ánh mắt vô tội nhìn dì . Dì mỉm cười hiền hậu:

- "Bát đũa cũng không nhiều, lần sau cứ để một mình tôi làm là được rồi"

____________________

Sáng hôm nay Ri được nghỉ học, ngủ dậy thì sso đã đi làm. Ăn sáng xong, cô định tới thư viện nhưng lại nhân được điện thoại của jiyeon. Anh bảo có chuyện muốn nói với cô.

Ri không bận gì nên cũng nhanh chóng đi tới quán cafe mà jiyeon hẹn. Vừa gặp anh, cô đã vui mừng vẫy tay chào:

- "jiyeon!"
Ri ngồi ghế đối diện anh, mỉm cười:

- "Xin lỗi vì hôm qua mình bỏ đi hơi đột ngột"

Jiyeon uống 1 ngụm cafe:

- "Cậu kết hôn rồi phải không?"

Ri giật mình nhìn jiyeon, khẽ gật đầu: "jung kể với cậu à?"

Jiyeon cười nhạt: - "Chuyện này có ai mà không biết chứ"

Ri cúi đầu thở dài: "Vì kết hôn hơi gấp nên mình cũng chưa kịp báo cho tất cả mọi người"

- "Cậu thực sự không biết mình thích cậu à?"

"jiyeon, cậu sao thế?"
_ Ri nhất thời lúng túng

- "Sao cậu không chờ mình về? Không thể cho mình một cơ hội sao?"

- Mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu. Hơn nữa mình cũng đã kết hôn rồi

- "Mình không biết cậu kết hôn vì điều gì nhưng nếu cậu không hạnh phúc...mình chắc chắn sẽ dành lại cậu"
_ jiyeonnói, giọng điệu vô cùng chắc chắn. Sau đó anh gọi người thanh toán rồi rời đi

________

Ra khỏi quán cafe, Ri vẫn chưa muốn về nên một mình đi dạo trên phố. Cô nghĩ lại những lời jiyeon nói, tự nhiên cảm thấy đau lòng. Nhưng nhớ đến thái độ của Sso hôm qua, cô thực sự muốn tới giải thích cho anh. Nghĩ là làm, Ri liền bắt taxi tới park thị.

Cộc, cộc, cộc

- Vào đi!

Ri hé cửa bước vào, khẽ gật đầu chào anh

- "Cô đến đây làm gì?"_ Sso cau mày hỏi

-"Tôi tình cờ đi ngang qua. Cũng sắp hết giờ làm rồi, cùng đi ăn trưa được không?"

Sso đi ra phía tủ kính cất mấy tập tài liệu:

- "Tôi đang bận"

Ri chép miệng:

- "Anh vẫn giận chuyện hôm qua à? Thực ra jiyeon là bạn hồi cấp 3 của tôi, cậu ấy đi du học mới về nên chỉ đến chào hỏi thôi mà"

- "Chào hỏi mà như vậy sao? Xem ra cũng không phải bạn bè bình thường"

- "Hôm qua tôi cũng không hiểu tại sao jiyeon làm vậy. Nhưng hôm nay...mà thôi bỏ đi. Anh chỉ cần biết tôi và cậu ấy là thực sự không có gì"

Đúng lúc này trưởng phòng tài vụ vào đưa báo cáo. Sso cầm bản báo cáo lên xem rồi nói:

- "Không còn chuyện gì nữa thì cô ra ngoài đi"

"Um. Vậy tôi về trước đây"

Ri gật đầu đứng dậy nhưng vừa quay đi thì cổ tay liền bị nắm chặt.

- "Tôi không bảo cô. Cô ở lại đây"_ Sso nói

Lúc này chị trưởng phòng mới hiểu ý, vội cúi chào rồi đi ra ngoài.

Ri tròn mắt nhìn Sso"Sao anh lại...?"

- "Cô không muốn đi ăn trưa nữa à?"

Sso sắp xếp giấy tờ gọn sang một bên, mỉm cười nhìn cô

- "Tôi tưởng anh bận"

- "Bây giờ cũng không bận lắm"

Ri bật cười gật đầu: "Vậy đi thôi

Cả 2 vừa ra đến cầu thang máy, thì lại gặp Hyomin Nụ cười trên môi Qri dần trở nên gượng gạo, Hyomin liếc nhìn cô rồi tiến tới ôm lấy một bên cánh tay của Soyeon.

- "Anh bảo có chuyện muốn nói với em mà"

Không muốn Soyeon khó xử, Qri hít một hơi thật sâu, tự giác vào thang máy:

- "Tôi sẽ xuống dưới trước"

Anh giữ nhẹ cổ tay cô:

- "Cứ gọi đồ ăn trước đi, nói chuyện xong tôi sẽ xuống"

---

Thức ăn gọi ra bàn đã nguội hết cả mà vẫn chưa thấy Soyeon đâu. Nghĩ ngợi một lát, cô quyết định quay lại công ty tìm anh.

Cửa phòng làm việc khép hờ. Qri chuẩn bị đẩy cửa bước vào nhưng lại nghe thấy tiếng khóc của Hyomin. Qua khe cửa, cô có thể thấy Hyomin đang ôm chặt soyeon, khóc nức nở trong lòng anh. Soyeon quay lưng về phía cửa, anh không ôm Hyomin cũng không đẩy cô ra.

Qri cắn chặt môi, xoay người dựa lưng vào tường, lồng ngực vô cớ đau nhói

Tại sao mình lại ngốc nghếch quay lại đây cơ chứ

Cô cắn môi, lặng lẽ quay lại thang máy

________

Trong phòng làm việc...

- "soyeon, em xin lỗi. Em làm vậy cũng chỉ vì em yêu anh. Sau khi cô ta đến, anh đã thay đổi. Em không thể để cô ta cướp mất anh!"_ Hyomin vừa khóc vừa gào lên

- "Em mới là người đã thay đổi"_soyeon gằn giọng đẩy Hyomin ra

"Em nghĩ nhốt cô ấy lại thì anh sẽ đi cùng em sao? Ngày mai hãy cùng cô bạn của em đến xin lỗi TQri, nếu không thì đừng gặp anh nữa!"

Soyeon đóng mạnh cửa rồi bỏ ra ngoài

__________________

Qr vừa ra khỏi công ty liền lấy điện thoại gọi cho Jung:

- "Cậu có nhà không?"

- "Có, mình đang cắm rễ ở nhà đây. Mà giọng cậu sao thế?"

- "Không có gì. Cậu ở nhà thì mình qua ăn bám một buổi nhá"

- "Uh sang nhanh lên, gọi cả Boram nữa"

___________

Qri ngồi bó gối trên sofa, để Jung và Boảm loay hoay chuẩn bị đồ ăn trong bếp.

- "Rốt cuộc cậu có chuyện gì mà mặt cứ ỉu xìu thế?"_Jung ngồi xuống cạnh Qrii

- "Nếu bây giờ, giả dụ có một người rất quan tâm đến cậu, đối xử với cậu cũng rất tốt nhưng sau lưng cậu lại đi gặp người phụ nữ khác thì cậu sẽ làm gì?"

Jung nghe xong một hồi rồi quay sang trừng mắt:

- "pảk soyeon có tiểu tam à?"

- "Vớ vẩn!!"_ Qri gắt lên_ "Thôi cứ coi như mình chưa hỏi gì đi"

_____________

Buổi chiều, Boram va Jung kéo Qri tới trung tâm thương mại:

- "Lâu lắm rồi mới có dịp cô nương Qri rảnh rỗi, hôm nay chơi đến tối luôn đi"

Sau khi mua sắm xong, Boram quay sang hỏi 2 cô bạn:

- Bây giờ đi ăn nhé?

- "Đi bar đi"_ Qri nói

-"Hả? QRi, cậu sốt đấy à? Bình thường rủ đi bar, cậu luôn là người đầu tiên từ chối đấy"

-"Thế bây giờ có đi không?"

- "Có chứ! Đi thôi, đi thôi"

_._._._._._._._._.

11h đêm...

QRi về đến nhà, cô không bật đèn mà chỉ nhẹ nhàng cởi giày cao gót, cố gắng không để phát ra tiếng động

-"Cô đi đâu cả buổi tối mà giờ này mới về ?"

Giọng SOYEON lạnh lùng cất lên. QRi có chút giật mình nhưng nhamh chóng lấy lại tinh thần:

-"Tôi đi gặp bạn"

SOYEON đi ra bật đèn, nhìn QRi một lượt từ đầu đến chân:

-"Cô ăn mặc kiểu gì đấy? Gặp bạn hay gặp thằng nhãi đó?"_ Giọng anh đầy mỉa mAI

QRi không muốn cãi nhau, tiếp tục đi thẳng. Soyeon nắm cánh tay cô giật mạnh lại, hét lớn:

- "Mau trả lời tôi!!"

Ri ngước nhìn thẳng vào mắt Sso

- "Anh ra ngoài gặp người phụ nữ khác nhưng lại muốn tôi chung thủy ngồi ở nhà chờ đợi sao? Coi tôi là con ngốc ư?...Tôi không can thiệp vào chuyện của 2 người. Vì vậy, nếu tôi có qua lại với người đàn ông khác...anh cũng đâu cần bận tâm"

Soyeon ngẩn người nghe cô nói. Đáy mắt trở nên u ám, khóe môi anh hơi nhếch lên: "Thì ra là chuyện này...Xem ra tôi phải dạy dỗ lại cô nhiều rồi"

Soyeon nói rồi đột ngột kéo Qri vào lòng mình, cúi xuống hôn cô.

Qri sững sờ mất mấy giây, lúc sau mới hốt hoảng chặn tay trước ngực anh, hét lên:

- "park soyeon anh điên soyeon cười lạnh, ghé sát vào tai cô, giọng đầy ngụ ý:

- "Hôm nay tôi sẽ thử coi cô là vợ xem sao"

Nói dứt câu anh liền bế Qri vào phòng ngủ

- "Buông tôi ra!!"_ Cô gắng sức giãy dụa thoát khỏi vòng tay anh. Soyeon không nói gì, đẩy cô xuống giường rồi nằm đè lên. Mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ, Qri vừa tức giận, vừa sợ hãi. Soyeon ngang ngược hôn lên cổ, lên môi cô. Qri cố gắng thoát ra nhưng 2 tay đều bị giữ chặt, cuối cùng cũng không kìm được nước mắt.

Soyeon dừng lại, chống tay xuống giường, cất giọng lạnh lẽo:

- "Cô khóc cái gì?"

-"Buông tôi ra"_ Qri vẫn lặp lại câu nói khi nãy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro