Chương 118: Vào Cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương gia bảo nghe lời Khương Lộ Dao, Dương gia sai người truyền tin tới chùa miếu, Dương môn thái quân càng bị canh giữ nghiêm ngặt.

Thái quân không thể ra khỏi cửa chùa, nếu không phải có người âm thầm tương trợ, phái thị vệ tới giải cứu thái quân, thái quân cũng không kịp làm chuyện đại sự.

Thái quân hiểu chỉ cần thay đổi hoàng đế, Dương gia mới có hy vọng phục hưng, thái quân mới có thể chèn ép súc sinh Triệu Đạc Trạch.

Cướp danh hiệu thế tử từ trên tay Triệu Đạc Trạch, để Triệu Đạc Trạch hiểu rõ hắn chỉ là thế thân, là nghiệt chủng, là thứ nghiệt đê tiện.

Từ trước tới nay thái quân không có một chút hảo cảm với Triệu Đạc Trạch, hiện giờ càng hận hắn cùng Khương nhị gia tới thấu xương.

Bọn họ được hoàng đế sủng tín, cướp đi tất cả của Dương gia, chỉ có tân quân đăng cơ, thái quân mới có thể từ trong tay bọn họ đoạt lại vinh quang cho Dương gia.

Thuận tiện cũng có thể cho hoàng thượng một cái giáo huấn, Dương gia không phải dễ khi dễ.

Thái quân chưa từng quên hoàng đế thiên đao vạn quả Dương Soái.

Tân chủ bức cung soán vị, phải cần Dương gia duy trì, thái quân nhẹ nhàng sờ khuôn mặt của Triệu Đạc Dật:

- Dật nhi, ngoại tổ mẫu chỉ có thể dựa vào ngươi.

Chỉ có tân chủ, Triệu Đạc Dật mới có thể có địa vị.

Triệu Đạc Dật hôn mê bị đưa tới Đại Đồng, hắn không phòng bị thái quân, cho nên hắn bị thái quân mang ra khỏi kinh thành.

Hắn bị hoàng thượng vây ở kinh thành, hiện giờ đột nhiên biến mất, Tần vương vô cùng bất an, gần đây triều đình gió nổi mây phun, biến hóa thật sự nhanh.

Cho dù Tần vương không rõ sóng gió gợn sóng trong đó, không biết chân tướng, hắn cũng sẽ lựa chọn bo bo giữ mình, co đầu rút cổ ở vương phủ không dám làm chuyện gì dư thừa.

Lúc hắn tránh né nổi bật, lo lắng gây hoạ hại thân, Triệu Đạc Dật đột nhiên mất tích, chuyện này khiến Tần vương vô cùng phẫn nộ.

Nếu Triệu Đạc Dật vẫn là thứ tử, Tần vương sẽ không quá để ý, hiện giờ Triệu Đạc Dật là người có huyết mạch của Dương Soái, hắn đột nhiên biến mất khỏi kinh thành, không chừng hoàng thượng sẽ hoài nghi Tần vương muốn làm gì đó.

- Dật nhi ở đâu? Nhi tức...Chẳng lẽ ngươi không biết?

- Không biết.

Hoàn Nương rưng rưng nước mắt, quỳ gối trước mặt Tần vương cùng thái phi, nghẹn ngào nói:

- Ta thật sự không biết, có lẽ phu quân bị ai bắt đi, phụ vương, thái phi, cầu xin các người cứu phu quân, cầu xin các người, phu quân không thể có chuyện.

Nếu lúc này nàng nói buổi chiều nàng cùng Triệu Đạc Dật ở bên nhau, nhất định sẽ bị Tần vương nghiêm hình bức cung, không phải Hoàn Nương sợ chịu khổ, mà nếu nàng cũng mất đi tự do, phu quân phải làm sao bây giờ?

Sẽ không có ai giúp phu quân.

Tần vương thấy ép hỏi không được, nói:

- Hắn tự ý rời kinh, một khi hoàng thượng biết được, vương phủ sẽ bị đại họa.

Thái phi ho khan hai tiếng:

- Vẫn nên bế khẩu (bịt miệng) hạ nhân trong phủ mới thỏa đáng, hiện giờ hoàng thượng không còn tâm tư chú ý vương phủ quá nhiều, chỉ cần chúng ta che lại tiếng gió, có lẽ có thể chịu đựng qua cửa này. Tuy Dật nhi là ngoại tôn của Dương Soái, nhưng hắn rất ít tiếp xúc với Dương gia, trong mắt người ngoài chỉ sợ hắn còn không hữu dụng bằng A Trạch.

- Có thể là sư phó của Dật nhi?

Tần Vương đưa ra ý nghĩ khác:

- Hắn là sư đệ của Dương Soái, có thể hắn gọi Dật nhi, hay là cần Dật nhi làm chuyện gì đó?

Thái phi suy nghĩ, gật đầu nói:

- Cũng không phải không có khả năng này.

- Nếu lúc trước biết hắn là sư đệ của Dương Soái, ta tuyệt đối sẽ không để Dật nhi bái hắn làm sư, Dương gia... Quả thực tính kế Tần vương phủ từ trong xương cốt.

Sắc mặt Tần vương tối tăm cực kỳ khó coi, Dương phi cùng Dương gia giống như u ám bao trùm toàn bộ Tần vương phủ, bọn họ là âm hồn không tan luôn dây dưa với Tần vương phủ.

Mặc kệ Tần vương trốn tránh thế nào cũng trốn không thoát.

Lúc này Hoàn Nương đã về phòng, cũng may Tần vương cùng thái phi còn không có bỉ ổi giám thị nàng.

Vì nàng có ngoại gia làm chỗ dựa, cho nên Tần vương cùng thái phi không dám dễ dàng động tới nàng.

Hoàn Nương lo lắng cho Triệu Đạc Dật, dựa theo tài trí của Triệu Đạc Dật nếu rời kinh vào lúc này, sẽ chọc hoàng thượng tức giận.

Hoàn Nương cảm thấy Triệu Đạc Dật bị người bắt đi, chuyện không phải như Tần vương phân tích, rốt cuộc là ai? Ai bắt Triệu Đạc Dật?

Hoàn Nương đi thư phòng của Triệu Đạc Dật, tìm kiếm dấu vết để lại, là sư phó của Triệu Đạc Dật?

Không giống, nếu sư phó có năng lực, hoàng thượng sẽ chịu đựng hắn? Cao nhân chỉ là nói cho dễ nghe, thật ra đám cao nhân này cũng chỉ nhàn vân dã hạc, ở trong triều đình không có chút ảnh hưởng.

(Yul: Nhàn vân dã hạc nghĩa là mây thảnh thơi nhàn rỗi, hạc hoang dã tự do, chỉ những con người sống tự do, an nhàn)

Nếu không phải là sư phó của Triệu Đạc Dật, vậy là ai?

Hoàn Nương đột nhiên nghĩ tới một người...Dương môn thái quân, Khương Lộ Dao đã từng ám chỉ nàng phải để ý Dương môn thái quân sẽ lợi dụng Triệu Đạc Dật, còn có một người...Tần vương phi.

Tần vương phi ở Đông Cung bắt mạch cho thái tử, có thể không đứng về phía thái tử sao?

Hiện giờ cục diện trong triều đình ai cũng thấy được, hoàng thượng vinh sủng thái tử đều là giả dối.

Hoàng thượng đang chờ Giang Nam cùng bắc cương vững vàng, sẽ bàn tới chuyện phế lập thái tử.

Hoàng đế không muốn lúc quốc nạn, lại tạo ra trữ quân khác, vì vậy mấy ngày gần đây hoàng đế không ngừng tín nhiệm thái tử, chèn ép các vị hoàng tử nhảy nhót lung tung.

Tâm tư của hoàng đế, các đại thần cũng có thể đoán ra, thái tử lại không rõ?

Hoàn Nương lật tìm trong thư phòng của Triệu Đạc Dật, nếu Tần vương phi trở thành phụ tá đắc lực của thái tử, sẽ có khả năng trừ bỏ Triệu Đạc Dật, dù gì Triệu Đạc Dật mới là người danh chính ngôn thuận thừa kế Tần vương phủ, không có Triệu Đạc Dật, nhi tử của Tần vương phi sẽ có cơ hội.

Nếu thái tử muốn đi tới bước cuối cùng?

Hoàn Nương rùng mình:

- Phu quân, ngươi đang ở đâu?

Thái tử muốn đi tới bước cuối cùng, không thể không lợi dụng sự ảnh hưởng của Dương Soái.

Trước kia này đó nguy hiểm đều là Triệu Đạc Trạch thừa nhận, hiện giờ đổi thành Triệu Đạc Dật.

Chớ trách Triệu Đạc Trạch bất bình, hắn ở trong huyết vũ tinh phong vượt qua hai mươi năm, thừa nhận hết thảy phê bình cùng ám hại.

Ai...Hoàn Nương muốn tìm người thương lượng, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể nghĩ đến Khương Lộ Dao.

Nhưng nếu lúc này nàng đi Vĩnh Ninh hầu phủ sẽ bị người chú ý, đúng rồi còn có yến hội, nghe nói Khương Lộ Dao cũng đi, đến lúc đó nàng có thể tìm cơ hội nói với Khương Lộ Dao một hai câu.

Hoàn Nương biết phải dấu diếm chuyện Triệu Đạc Dật mất tích, hạ lệnh hạ nhân trong vương phủ không được lắm miệng.

_______________________________________

Trước khi yến hội xảy ra, Khương Lộ Kỳ vẫn luôn đóng cửa dưỡng bệnh lại có thể ra cửa hít thở không khí.

Tuy thân thể của nàng gầy ốm, nhưng tinh thần không tồi, đôi mắt sáng ngời có thần, hiện lên thần thái tự tin.

Nhị phòng phu nhân vẫn rất kính trọng Khương Lộ Kỳ, vì hoàng hậu hạ chỉ, nhị phòng phu nhân cũng không dám không cho Khương Lộ Kỳ ra cửa.

Khương Lộ Kỳ luôn cảnh giác nhị phòng phu nhân, đồng thời cũng coi nàng là tiện nhân phá hư hôn nhân của nàng cùng Tiêu Duệ Hoa.

Nàng tin tưởng có hoàng hậu nương nương làm chỗ dựa, nên không để mắt tới nhị phòng phu nhân.

- Đại tỷ...

- Ta không có muội muội như ngươi, đừng gọi quá thân thiết.

Khương Lộ Kỳ ăn diện lộng lẫy tẫn hiện mỹ mạo, khí chất, trang điểm tỉ mỉ khiến nàng khôi phục tiêu chuẩn phu nhân huân quý.

Tuy khó che đậy gầy ốm, nhưng cũng có vài phần nhu nhược động lòng người, Khương Lộ Kỳ lớn lên ở Vĩnh Ninh hầu phủ, lại trải qua hai kiếp làm người, trang điểm, bày diễn xuất tiểu thư quý tộc...Này đó đã ăn sâu vào xương cốt rất khó tiêu trừ.

Tiêu Duệ Hoa thú nhị phòng phu nhân là hàn gia thi hương, xuất thân bối cảnh đều không bằng Khương Lộ Kỳ, vì vậy ở trước mặt Khương Lộ Kỳ, nhị phòng phu nhân nhìn có vẻ rất bình thường.

Gần đây, Khương Lộ Kỳ càng chướng mắt nàng.

Cũng may nhị phòng phu nhân có tính tình rất tốt, cũng tự biết thân, sau khi vào cung, nàng cũng không muốn cướp sự nổi bật của Khương Lộ Kỳ, an phận đi theo sau Khương Lộ Kỳ.

Cho dù người khác chú ý tới nàng, nàng cũng không nói chuyện, chỉ né tránh qua đi, hay là cười cho qua chuyện.

Khương Lộ Kỳ thật vất vả mới hết khổ, ở trong đám mệnh phụ có vẻ như cá gặp nước.

Cũng vì hiện giờ Tiêu Duệ Hoa rất quan trọng, rất nhiều mệnh phụ chủ động nói chuyện với Khương Lộ Kỳ để hỏi thăm tin tức.

Cuối cùng Khương Lộ Kỳ cũng hưởng thụ được khoái cảm trở thành tiêu điểm, được mọi người vây quanh xu nịnh, Khương Lộ Kỳ nghĩ đây mới là thứ mà nàng khát cầu, chứ không phải vì Khương Lộ Dao nói mấy câu kích phát ý chí chiến đấu của nàng.

Có lẽ Khương Lộ Dao không thể ngờ hoàng hậu, thái tử lại giúp nàng, càng không thể ngờ nàng sẽ ra khỏi cửa Tiêu gia.

Kiếp trước Khương Lộ Dao có thể làm được, sao nàng lại không làm được?

Tiêu Duệ Hoa ở Giang Nam tận trung với hoàng thượng, nàng nên ở kinh thành giúp hắn một phen, như thế mới có thể có được tâm của Tiêu Duệ Hoa...

Nàng phải phú quý, tôn quý, trở thành tâm phúc của hoàng đế, thì nàng mới có khả năng khiến Khương Lộ Dao hâm mộ ghen ghét, cúi đầu xưng thần.

Có lẽ Triệu Đạc Trạch thoát khỏi vận mệnh kiếp trước, sẽ không có kết quả thê thảm như kiếp trước, nhưng Triệu Đạc Trạch trôi qua tốt, nàng càng muốn trôi qua tốt hơn.

Chỉ có như thế, nàng mới có thể ở trên cao nhìn xuống phu thê Triệu Đạc Trạch.

- Tần vương thế tử phi đến.

Đại điện đang náo nhiệt bỗng yên tĩnh, mệnh phụ vây quanh Khương Lộ Kỳ đều im lặng, cùng nhìn về cửa đại điện, Tần vương thế tử phi...

Hiện giờ Tần vương thế tử có địa vị không phải nhỏ, thậm chí so với Tần vương còn quan trọng hơn một ít.

Mới vừa rồi các nàng đều nghe nói, Tần vương thế tử phi được thái hậu nương nương đồng ý cho ngồi kiệu vào cung.

Còn đi từ cửa cung tới Thái Hòa Điện, đãi ngộ này đủ để sánh vai cùng hoàng hậu, thái tử phi.

Tuy Tần vương thế tử phi có thai, nhưng loại vinh sủng này xưa nay chưa từng có.

Ai cũng biết Triệu Đạc Trạch ngồi trên vị trí Tần Vương thế tử không còn bao lâu, rất nhiều quan viên muốn lấy lễ giáo đích thứ mà đuổi Triệu Đạc Trạch rời khỏi vị trí thế tử.

Trước kia Triệu Đạc Trạch đắc tội không ít văn thần, đối với Khương Lộ Dao mà nói, hắn đã kéo một tay cừu hận có giá trị.

Trước kia người trong triều đình nghĩ Triệu Đạc Trạch là ngoại tôn Dương Soái nên vẫn luôn phòng bị hắn, hận hắn, hiện giờ cho dù Triệu Đạc Trạch không phải là ngoại tôn của Dương Soái, bọn họ vẫn nhìn Triệu Đạc Trạch không thuận mắt.

Chỉ là bọn hắn có thuận mắt hay không, cũng không thể quyết định tâm ý của hoàng thượng, chỉ cần Triệu Đạc Trạch bình định Giang Nam, cho dù mất vị trí Tần vương thế tử, hắn cũng sẽ được hoàng thượng sắc phong

Có lẽ hoàng thượng sẽ phong hắn làm vương, dù gì tôn thất đệ tử lập được chiến công căn cứ theo tổ chế (chế độ dòng tộc) là có thể trực tiếp phong vương.

Cho dù Triệu Đạc Trạch phong vương, một đám văn thần cổ hủ cũng không hy vọng Triệu Đạc Trạch lấy thân phận thứ nghiệt tiếp tục chiếm cứ vị trí Tần vương thế tử.

Nếu quy cũ đích thứ bị đánh vỡ, bọn họ kiên trì lễ giáo sẽ có tì vết, có một thì có hai, cho nên bọn họ thà làm lơ Triệu Đạc Trạch, dù hắn là người thích hợp làm thế tử, họ vẫn muốn kéo Triệu Đạc Trạch xuống.

Khương Lộ Dao đặt tay lên bàn tay của Nguyễn ma ma, bước xuống kiệu, nhẹ nhàng xoa ống tay áo, ngồi cỗ kiệu cực kỳ thoải mái.

Tuy nàng sắp lâm bồn, nhưng bụng lại nhỏ hơn những người khác một chút, tẩu tử Tiêu Chước Hoa cũng hâm mộ Khương Lộ Dao, hài tử còn trong bụng đã biết đau lòng mẫu thân, hài tử nhỏ, có lợi cho sinh sản, sản phụ sẽ ít nguy hiểm một chút.

Nàng ăn mặc triều phục thế tử phi, y phục dày nặng che dấu bụng nhỏ, người không biết còn nghĩ nàng không phải là thai phụ.

Khương Lộ Kỳ nhìn thấy Khương Lộ Dao liền sửng sốt, nàng nhìn Khương Lộ Dao vẻ mặt không có dấu vết mang thai để lại.

Khuôn mặt Khương Lộ Dao trừ đầy đặn ra, so với lúc bình thường cũng không có gì biến hóa, vẫn như cũ trấn định trầm ổn, cao quý, liễm diễm.

Trong lòng Khương Lộ Kỳ âm thầm oán hận, vì sao ông trời lại hậu đãi nàng? Nữ nhân xấu nhất khi mang thai, Khương Lộ Dao lại mỹ lệ, phong tư quanh co khúc khuỷu.

- Thế tử phi.

Nội thị dẫn Khương Lộ Dao tới gần vị trí của đế hậu, Tần vương thái phi đã tới rồi, vị trí của nàng ở ngay sau Tần vương thái phi.

- Tôn tức.

- Tổ mẫu an.

Khương Lộ Dao lễ nghĩa chu toàn, nhưng mặt lại không thẹn mà ngồi ở vị trí tốt, cũng không biết khiêm tốn, còn bày ra bộ dáng cao quý, Tần vương thái phi khẽ nhíu mày:

- Tôn tức vẫn nên khiêm nhượng mới tốt.

- Thái hậu nương nương ban thưởng ơn trạch, ta không dám không tuân?

Khương Lộ Dao không cảm thấy lúc này phải khiêm tốn, nàng có được vinh quang một là dựa vào Triệu Đạc Trạch, hai là dựa vào phụ thân Khương nhị gia, ba là dựa vào địa vị của Vĩnh Ninh hầu phủ.

Nếu nàng khiêm nhượng, không phải trượng phu, phụ thân, tổ phụ trả giá vô ích sao?

Huống chi nếu cẩn trọng nghiêm cẩn mà hành sự, càng khiến hoàng đế hoài nghi cảnh giác, khiêm nhượng cũng không phải là chuyện tốt, mấu chốt là phải phân rõ khi nào nên làm, khi nào một bước cũng không nhường.

Hoàng đế giao trọng trách cho Khương nhị gia cùng Triệu Đạc Trạch, nhưng hắn đối với hai người bọn họ có thể hoàn toàn yên tâm?

Nếu hoàn toàn yên tâm, cũng sẽ không bắt Khương Lộ Dao đang mang thai trắc trở còn phải tiến cung.

Bên ngoài Vĩnh Ninh hầu phủ có thêm nhiều mật thám, những chuyện này Khương Lộ Dao không nói, không đại biểu là nàng không biết.

Tần vương thái phi lắc đầu nói:

- Ngươi luôn có đạo lý, A Trạch lãnh binh bên ngoài, ngươi tính ở ngoại gia đến bao giờ?

- Không phải ta một hai phải ở ngoại gia, mà là vương phủ không thể an ổn.

Khương Lộ Dao nhàn nhạt nói:

- Thế tử có thân phận xấu hổ, là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt người khác, lúc bình thường cũng không sao, nhưng ta mang thai, sao có thể nào không cẩn thận? Thỉnh tổ mẫu thông cảm, tôn tức rất khó xử, chờ sau khi thế tử hồi kinh, tôn tức sẽ hỏi ý kiến của thế tử rồi tính tiếp. Lần trước...Thật sự khiến tôn tức sợ hãi không thôi, về ngoại gia điều dưỡng thật lâu mới ổn định được một chút, nếu lại xảy ra...không chừng sẽ thành chuyện lớn.

Còn dám nói đến chuyện lần trước? Tần vương thái phi vô cùng không vui, lần trước thái phi cùng Tần vương phi không chỉ không chiếm được tiện nghi, còn phải mang ác danh không từ, bức ép tôn tức đang có thai.

Khương nhị gia lại mượn chuyện này đòi bồi thường vài cọc sinh ý kiếm bạc, khiến Tần vương thái phi đau hết tâm can.

Đại Minh đề cao hiếu đạo, nhưng cũng rất coi trọng nhi tử nối dõi kéo dài, Khương Lộ Dao dựa vào chuyện mang thai, đâm Tần vương thái phi cùng Tần vương phi một kích thật mạnh, khiến bọn nàng chịu ác danh được tuyên dương khắp kinh thành.

Chuyện xảy ra Tần vương phi cũng định giải thích, nhưng không có ai tin tưởng, rốt cuộc Khương Lộ Dao thật sự nhiễm huyết, bi phẫn trở về Vĩnh Ninh hầu phủ.

Hơn nữa thế nhân đối với kế mẫu vẫn luôn cảnh giác, kế mẫu khó làm, đặc biệt là nhân gia có tước vị, kế thê càng không dễ dàng, hơi vô ý sẽ bị người phê bình.

Tần vương phủ nháo ra nhiều chuyện rất náo nhiệt, toàn bộ kinh thành đều chú ý tới Tần vương phủ, để nghe chuyện bát quái, mà mỗi cái tin tức truyền ra sẽ được mọi người gia công thêm mắm thêm muối.

- Tổ mẫu, người uống trà đi.

Hoàn Nương không muốn không khí quá căng thẳng, chủ động đưa chung trà cho Tần vương thái phi.

Khi nào Tần vương thái phi mới nhận ra bản thân đấu không lại Khương Lộ Dao?

Các nàng không cùng một cấp bậc, Hoàn Nương cảm thấy Khương Lộ Dao còn chưa dùng sức, nếu muốn thái phi không còn mặt mũi, giống như chỉ cần một hai câu.

Tuy thái phi nghẹn một bụng khí, cũng biết không thể tiếp tục, nếu không bản thân càng khó xem, thái phi chậm rãi uống trà, giống như lão tăng nhập định, không để ý tới Khương Lộ Dao nữa.

- Tẩu tử.

Hoàn Nương thấy bên người Khương Lộ Dao không còn nhiều người, bưng một đĩa mơ chua tới gần:

- Người nếm thử xem, chua ngọt rất ngon miệng.

- Ừ.

Khương Lộ Dao không cự tuyệt Hoàn Nương, bỏ một miếng mơ chua vào trong miệng, chua ngọt thích hợp, quả nhiên không tồi, nheo mắt:

- Đệ muội đặt cái đĩa xuống đi, không cần cầm.

Hoàn Nương cười nghe lệnh, đặt cái đĩa xuống bàn, thuận thế thấp giọng nói:

- Ta không dám dấu diếm tẩu tử, vương phủ truyền ra bên ngoài, nói là phu quân bị nhiễm phong hàn đang vương phủ dưỡng bệnh, thật ra đã mất tích...

- Ừ.

Khương Lộ Dao khẽ nhắm mắt, tình huống xấu nhất đã xảy ra, Dương gia vẫn không thể trông coi Dương môn thái quân.

Lúc này người dám bắt Triệu Đạc Dật trừ Dương môn thái quân ra, thì không còn ai khác.

Nàng đã để Dương Gia Bảo truyền tin, nhưng Dương gia vẫn không coi trọng, chỉ là nàng đã đề điểm Khương nhị gia, để Khương nhị gia chuẩn bị phương pháp đối phó Dương môn thái quân.

- Đệ muội không cần lo lắng cho nhị đệ, ta nghĩ hiện tại hắn vẫn bình an.

- Tẩu tử, ta sợ là...Sợ phu quân xảy ra chuyện.

- Sợ cũng không giải quyết được vấn đề, nên trấn định, chuyện này không thể để người khác nhìn ra manh mối.

Khương Lộ Dao mỉm cười, đưa một khối điểm tâm cho Hoàn Nương, cười nói:

- Đệ muội cũng nếm thử xem, món điểm tâm này ăn cũng được.

Hoàn Nương ngăn nước mắt, không thể khóc, không thể để người khác nhìn ra, nâng khuôn mặt tươi cười, tất cung tất kính nói:

- Đa tạ tẩu tử.

- Không cần khách khí.

Khương Lộ Dao thuận tay cầm tay Hoàn Nương, ở trong lòng bàn tay của nàng viết nhanh hai chữ...... thái quân.

Hoàn Nương chua xót, là thái quân sao? Vì sao thái quân lại bắt cóc phu quân?

Lúc nàng định hỏi lại vài câu, phát hiện Khương Lộ Dao đã đi đến bên cạnh mệnh phụ khác, nói chuyện với họ.

Tần vương thế tử phi loá mắt cực kỳ, nàng bày ra cái gì gọi là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, thuận lợi mọi bề.

Chỉ nói mấy câu ngắn ngủn, là có thể khiến các mệnh phụ đang tán gẫu với nàng tươi cười rạng rỡ.

Mệnh phụ tới hỏi thăm tin tức đều có thể có được đáp án vừa lòng, chỉ là khi các nàng trở về cẩn thận suy nghĩ, mới phát giác "đáp án" trong miệng Khương Lộ Dao cũng không đề cập tới nội dung thật sự, nghe rất êm tai, thật ra cũng chỉ là phiên bản đồn đãi bên ngoài mà thôi.

Các nàng phần lớn đều thầm kêu một tiếng Tần vương thế tử phi thật lợi hại, Tần vương thế tử thú được một vị thê tử khó lường.

______________________________________

"Khụ khụ, khụ khụ." Yến Thân vương thân thể gầy yếu, tuy hắn có tước vị tối cao, cũng là thân vương duy nhất, nhưng hắn có được vị trí rất thấp, vị trí còn sau các vị hoàng tử chưa sắc phong.

Hắn tận lực không để mọi người chú ý, ai tới nói chuyện cùng hắn, hắn đều đáp lễ, rất nhiều người đều nhìn ra Yến Thân vương sống không được bao lâu.

Nhìn khăn tay của Yến Thân vương nhiễm huyết, không có ai hoài nghi Yến Thân vương đang giả vờ.

Thái y đã chẩn bệnh, khí sắc Yến Thân vương cực kỳ không tốt, cả người tử khí trầm trọng, giống như chỉ cần ho khan hai tiếng sẽ ngừng thở bỏ mình.

Các hoàng tử đem sự chú ý tập trung vào thái tử, hôm nay nhìn nét mặt của thái tử có vẻ toả sáng, hình như có chuyện gì vui.

Chuyện này khiến mọi người âm thầm nói thầm, có phải thái tử được hoàng thượng bảo đảm?

Ngày nào hoàng thượng chưa phế thái tử, thì thái tử chính là người duy nhất thừa kế ngôi vị hoàng đế, chẳng lẽ hoàng thượng thay đổi chủ ý?

Yến Thân vương giống như cúi đầu tự ti, che dấu ý cười trào phúng, trong ly rượu giống như nhuộm thành màu đỏ.

Đêm nay là một đêm huyết tinh, cả hoàng cung đều tràn ngập huyết sắc.

Hắn hít sâu một hơi, huyết quang vẩy ra, từng trận than khóc, đây là kiểu thê mỹ gì?

Qua tối nay, ở đại điện này còn mấy người?

Yến Thân vương nhìn hoàng đệ nhỏ tuổi nhất, tiểu hoàng đệ không có thù với hắn, đáng tiếc...Ai bảo tiểu hoàng đệ làm nhi tử của phụ hoàng làm chi, tất cả nhi tử của phụ hoàng đều đáng chết...

Nếu bọn họ không chết, sao hắn có thể cam tâm? Sao có thể khiến phụ hoàng cảm nhận được thống khổ tang tử?

Hắn đã chịu thống khổ, phụ hoàng cũng nên nếm thử.

Khương Lộ Dao hấp dẫn ánh mắt của Yến Thân vương, những gì biểu hiện trước mắt, nàng thật sự xứng làm thê tử của A Trạch, chỉ là, hiện tại vẫn ca vũ thăng bình (ca múa mừng cảnh thái bình), thời điểm khảo nghiệm Khương Lộ Dao còn chưa tới...

Yến Thân vương nhìn lướt qua bụng nhỏ của Khương Lộ Dao, ánh mắt trầm tư, suy nghĩ thật lâu, đưa khăn lên môi ho khan hai tiếng.

- Chiếu cố Tần vương thế tử phi.

Hạ nhân đi theo Yến Thân vương nhẹ giọng đáp ứng.

Yến Thân vương không đành lòng để A Trạch nếm thử nổi đau mất đi hài tử, nếu hắn không tuyệt tự, cũng không đến mức điên cuồng đến nông nổi này.

- Chủ tử, bên ngoài có người điều động.

- Im lặng.

Yến Thân vương lắc đầu ngăn thủ hạ thông bẩm, bưng ly rượu chậm rãi nhấm nháp, nên tính kế đã tính kế rồi, nên bố trí đã bố trí xong, hiện tại là lúc để hắn hưởng thụ thành quả thắng lợi.

Nếu bên ngoài gió êm sóng lặng, sao thái tử có thể làm ra chuyện bức Quân thoái vị.

Hoàng hậu mượn danh nghĩa của thái hậu triệu tập mệnh phụ của các trọng thần, triệu tập toàn bộ hoàng tử.

Phải gom đủ người, xuống tay mới thuận tiện.

Bọn họ xem thường sự quyết tâm của thái tử bệnh tật, bị người bức đến mức tận cùng, nếu muốn làm ra chuyện cá chết lưới rách cũng đủ khiến người khiếp sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro