Chương 51: Nhân Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng cùng Triệu Đạc Trạch thức dậy hơi muộn, nếu ở phủ khác tuân theo quy củ, sẽ có bà bà điêu ngoa ra oai phủ đầu tân tức phụ.

Nhưng Tần vương phi không phải là bà bà điêu ngoa.

Khương Lộ Dao thẹn thùng tươi cười, thêm một phần " khẩn cầu ", ám chỉ từ ái Tần vương phi hỗ trợ cầu tình.

Thái phi có chút bất mãn tôn tức lần đầu tiên thỉnh an đã đến trễ...

Tần vương phi định giả vờ không thấy ánh mắt xin giúp của Khương Lộ Dao nhưng giả bộ nhìn không thấy cũng không được, thật sự quá rõ ràng.

- Ngươi liên tiếp nhìn bà bà của ngươi làm chi?

Thái phi nhẹ nhàng mở miệng, cũng vì đau lòng tôn tử Triệu Đạc Trạch, cho nên thái phi mới muốn ra oai phủ đầu tôn tức.

Chuyện Khương Lộ Dao tiến cung, vẫn khiến thái phi canh cánh trong lòng, Tần vương phủ có thể có ngày hôm nay, trừ chiến công của lão Tần vương ra, quan trọng nhất là trung với bệ hạ.

Mặc kệ hoàng thượng ra ý chỉ gì, Tần vương phủ đều tiếp.

Lần này Triệu Đạc Trạch cùng Khương Lộ Dao trước sau vào cung, khiến thái phi cảm giác được một cổ nguy hiểm.

Tần vương phủ quá mức kiêu ngạo không thể lâu dài.

Hơn nữa phu thê Khương nhị gia đưa của hồi môn thổ hào, thái phi có tâm mượn cơ hội này gõ tỉnh Khương Lộ Dao.

Khiến nàng hiểu Tần vương phủ không giống Vĩnh Ninh hầu phủ, không được" thổ hào "" hồ nháo ".

Tần vương phủ là Đại Minh đệ nhất danh môn, Vương phi tương lai phải thong dong, bình tĩnh, cơ trí, khiêm tốn, ổn trọng khí độ.

Khương Lộ Dao so với Tần vương phi luôn điệu thấp, nội liễm, nghe lời, thiện lương, thì thái phi càng coi trọng Tần vương phi.

Ít nhất từ lúc Tần vương phi nhập môn đã mấy năm nay, chưa từng làm ra chuyện khiến thái phi bất mãn.

Triệu Đạc Trạch muốn mở miệng, bị Khương Lộ Dao kéo cổ tay áo, nếu Triệu Đạc Trạch mở miệng, chỉ khiến thái phi càng bất mãn với Khương Lộ Dao.

Không chừng thái phi còn sẽ tức giận, có tức phụ, đã quên trưởng bối.

Rốt cuộc Triệu Đạc Trạch trên danh nghĩa cũng là thái phi cùng Tần vương cùng nhau nuôi nấng lớn lên.

Khương Lộ Dao tươi cười càng thêm ngượng ngùng, đôi mắt thiên chân vô tà, vô cùng tín nhiệm.

- Ngày đó mẫu phi từng nói, nếu tôn tức có chổ nào không ổn, nàng sẽ hỗ trợ tôn tức, tôn tức thật sự không ngờ canh giờ thỉnh an ở vương phủ lại sớm như vậy...Mẫu phi cũng chưa nói với tôn tức.

Tần vương phi mạnh mẽ ngẩng đầu, có cần chói lọi hãm hại người như vậy không? Khương Lộ Dao nhìn không giống là người hồ đồ, như thế nào lại nghe không hiểu trường hợp?

Có bà bà nào sẽ nói với nhi tức như vậy, có bà bà nào lại " không tức giận "?

- Mẫu thân, niệm tình bọn họ đang tân hôn, muộn một chút cũng thôi đi.

Trong lòng Tần vương phi dù không cam lòng, cũng phải đứng dậy trấn an thái phi, Khương Lộ Dao đã nói như vậy, nếu nàng không hỗ trợ, sẽ bị nói là dối trá.

- Người là đại nhân (người lớn) đại lượng, lần này tha thứ cho nàng đi, nếu có lần sau...

Đối mặt với thái phi, Tần vương phi luôn khiêm tốn, lúc đối mặt với Khương Lộ Dao, vẻ mặt từ ái mang theo vài phần nghiêm khắc:

- Không cần mẫu thân nói, ta cũng sẽ giáo huấn ngươi.

Thái phi vẫn luôn cho Tần vương phi mặt mũi, các nàng đã ở chung mười mấy năm, không phải Khương Lộ Dao có thể so sánh.

Nói thật lòng, thì thái phi cũng thích Tần vương phi đã xem thứ tử như thân sinh nhi tử mà nuôi nấng.

Nàng so với Dương thị còn sinh dưỡng nhiều, cũng không giống Dương thị luôn bộc lộ mũi nhọn.

Khương Lộ Dao cười ngọt ngào:

- Vẫn là mẫu phi hiểu cho nhi tức cùng thế tử...

Nàng ngây thơ thiên chân mười phần, nói ra " ngôn ngữ thiên chân" khiến Tần vương phi nghẹn đến mức nội thương.

- Người nói đêm qua...Nhi tức cùng thế tử gắn bó keo sơn, như thế nào cũng chưa rời khỏi, nhi tức sớm nghe nói vương gia đối với người gần như độc sủng, cho nên người cũng sẽ hiểu trong lúc tình nùng ý mật... Khó bỏ khó rời.

Thái phi ho khan hai tiếng, đã thủ tiết nhiều năm như vậy, nàng đã sớm không có nam nhân làm dễ chịu!

Nhi tức vì tôn tức cầu tình là vì các nàng có trượng phu yêu thương? Chuyện Tần vương độc sủng Tần vương phi đã lan truyền ra ngoài?

Làm mẫu thân, thái phi không vui khi nhi tử chỉ vây quanh chuyển động quanh một nữ tử, cho dù người này là vương phi cũng không được!

Lúc thái phi thủ tiết còn chưa ba mươi, ở trong lòng chỉ có mình nhi tử Tần vương, nàng tuyệt đối không chấp thuận nhi tử bị Tần vương phi mượn sức, Tần vương phi hiếu thuận thì thế nào! Nhi tử là của nàng...

Tần Vương phi cảm thấy ánh mắt thái phi rất lạnh lùng, lại nhìn Khương Lộ Dao tràn đầy hạnh phúc.

Nàng cảm thấy rất khó chịu, không được tự nhiên, nàng tự nhận mình là đánh thái cực, cao thủ phá cục, hôm nay vừa thấy Khương Lộ Dao cũng không phải hạng người hời hợt.

Khương Lộ Dao giống nàng, giỏi về khoản nhìn thấu nhân tâm, nhân tâm có sơ hở, hoặc là mượn sức, hoặc là lợi dụng, đều cực kỳ dễ dàng.

- Nhưng ta không so được với ngươi cùng thế tử, thế tử đối với ngươi mới là như châu như bảo, ta cùng vương gia chỉ có thể xem như lão phu lão thê, sớm đã qua thời kỳ mặn nồng, haiz, năm đó mẫu phi cùng lão vương gia mới là cầm sắt cùng minh, chúng ta không bằng mẫu phi.

- Lời này...Nhi tức không dám gật bừa.

Lúc này Khương Lộ Dao rút đi thiên chân, đặt tay lên tay Triệu Đạc Trạch, hàm hậu thành thật nói:

-  Thà hắn đối với ta kém một chút, cũng ngóng trông hắn có thể tốt đẹp, tổ mẫu, chắc cũng nghĩ như vậy, có phải không? Tổ mẫu?

Thái phi gật gật đầu, liếc xéo Tần vương phi, ngươi có ý tứ gì? Là nói ta chỉ có mấy năm cầm sắt cùng minh, sau đó vẫn luôn thủ tiết?

Tần Vương phi khó xử, như thế nào đều sai!

Triệu Đạc Trạch cảm động khi Khương Lộ Dao không muốn xa rời hắn, lại vui vẻ xem Tần vương phi ăn mệt.

Tuy chỉ là lời nói, chưa thật sự tạo thương tổn cho Tần vương phi, nhưng chỉ cần tổ mẫu không bị Tần vương phi nói mấy câu đã bị lừa gạt, hắn liền cao hứng.

Quả nhiên, hậu trạch là thiên hạ của nữ nhân, cho dù hắn thận trọng, cũng không bằng Khương Lộ Dao, thánh nhân có nói, nam chủ ngoại, nữ chủ nội là chân lý.

- Thôi, về sau ngươi chú ý nhiều một chút.

Cuối cùng thái phi cũng hòa hoãn sắc mặt, coi như cho Tần vương phi một cái bậc thang

- Kêu các tôn tử còn lại tới bái kiến tẩu tử đi, bọn họ cũng đợi nửa ngày rồi.

- Trạch nhi, sau này ngươi cũng không thể quá tùy hứng, hôm qua đã đem Dật nhi mệt đến quá sức, nào có tân lang nào lại không ra mặt kính rượu?

Thái phi từ ái răn dạy Triệu Đạc Trạch:

- Một lát nữa Dật nhi tiến vào, ngươi phải cùng Dật nhi nói lời cảm tạ, đừng giống như trước kia, luôn làm khó dễ Dật nhi.

- Tổ mẫu nói gì cũng đúng.

Khương Lộ Dao chủ động ra mặt thay Triệu Đạc Trạch mở miệng:

- Từ khi thế tử cùng phụ thân của tôn tức từ thiên lao ra ngoài, thế tử liền xem nhị đệ như đệ đệ thân cận nhất mà đối đãi, hôm qua đương nhiên thế tử làm việc không được ổn, nhưng nhiều công việc phó thác nhị đệ, đủ để chứng minh thế tử cực kỳ coi trọng nhị đệ.

Khương Lộ Dao thoáng nhắc đến công lao của Khương nhị gia... Hắc hắc, này còn không phải ở thiên lao nhạc phụ đã giáo dục Triệu Đạc Trạch sao?

Tần vương phi nhìn Khương Lộ Dao hầu hạ thái phi rất thoải mái dễ chịu, nghĩ thầm, nói một câu là phải vỗ mông ngựa, nói như vậy...

Nàng cũng thấy mệt thay Khương Lộ Dao, nhưng vẻ mặt Khương Lộ Dao chỉ thấy hưng phấn, giống như đấy mới là thái độ thường ngày của nàng.

Hầu hạ xu nịnh thái phi, lấy lòng thúc ngựa, hoàn toàn không cảm thấy thật mất mặt, cũng không cảm thấy ủy khuất.

Tần vương phi có bảo dưỡng, cũng không bằng Khương Lộ Dao lúc này còn trẻ tuổi xinh đẹp, biết nói ngọt, trên người tràn đầy thanh xuân, thái phi cảm nhận tuổi trẻ tươi mát trên người tôn tức.

Rốt cuộc Khương gia dạy dỗ nữ nhi kiểu gì, như thế nào lại là tân nương tử không biết ngượng ngùng, câu nệ?

Nhìn Khương Lộ Dao giống như có nhiều năm giao tình cùng thái phi, giống như không phải lần đầu tiên đến Tần vương phủ, nàng so với nữ chủ nhân danh chính ngôn thuận còn tự nhiên hơn.

- Mẫu phi, tổ mẫu thích ăn bánh hoa quế.

Khương Lộ Dao từ trong tay nha hoàn giành lấy mâm điểm tâm, đưa cho Tần vương phi, nhỏ giọng nói:

- Người đưa cho tổ mẫu đi.

Thanh âm "rất nhỏ", nên mọi người có thể nghe thấy.

Tần vương phi cầm mâm điểm tâm nhìn Khương Lộ Dao bày ra vẻ mặt vì muốn tốt cho nàng.

Nàng lại cần dùng " hảo tâm "" khiêm nhượng " của nhi tức?

Trong lòng Triệu Đạc Trạch rất thống khoái, hắn rất muốn ôm Dao Dao vào trong lòng, trước kia hắn cảm thấy không ổn, nhưng lại không nói được chỗ nào không ổn.

Hôm nay, hắn mới hiểu vài phần, trước kia Tần vương phi không ít lần mượn hắn lấy danh nghĩa tốt, chính là châm ngòi ly gián.

Tuy Triệu Đạc Trạch cùng thái phi càng lúc càng xa cũng có nguyên nhân khác, nhưng Tần vương phi này "không thể không có công".

Ba nhi tử của Tần vương phi đi đầu, Triệu Đạc Dật vì là thứ tử dựa theo quy củ đi cuối cùng.

Sau khi vào cửa, Triệu Đạc Dật vẫn ôn nhuận tươi cười bình thản, không ai có thể nhìn ra hắn cùng thế tử phi có nhận thức.

Tuy hắn dựa theo lệ thường sẽ nhìn Khương Lộ Dao một cái, nhưng người khác chỉ biết cái liếc mắt này là kính trọng tẩu tử.

Tần vương phi chuyển động tròng mắt, Khương Lộ Dao có thể như thế nào? Chỉ cần Triệu Đạc Dật còn trong tay nàng, tương lai sẽ tới lượt Khương Lộ Dao chịu tội.

Lúc này thế tử đối với nàng tốt bao nhiêu, thì tương lai sẽ hận nàng bấy nhiêu.

Tần Vương phi quá rõ Triệu Đạc Trạch rất cực đoan, tàn nhẫn, ương ngạnh là như thế nào dưỡng thành.

Trừ chuyện Triệu Đạc Trạch tuổi còn nhỏ trải qua chuyện, trong quá trình trưởng thành, cái gì cũng không thiếu.

Nhưng thật sự cái gì cũng thiếu, không có bằng hữu, không có thân nhân, chỉ có áp lực, Triệu Đạc Dật xuất sắc là áp lực...

Cho dù Triệu Đạc Dật niệm tình huynh đệ vẫn luôn giấu dốt, không tranh phong cùng thế tử.

Nhưng nếu Triệu Đạc Trạch là người hồ đồ, ngược lại sẽ không sao, vấn đề là, cái gì Triệu Đạc Trạch cũng biết rõ, dù hắn có nỗ lực hơn nữa cũng không đuổi kịp Triệu Đạc Dật thiên túng chi tài.

Tần vương phi nhìn thấy rõ ràng, nhưng nàng chưa từng nói nhiều một câu, nhìn Triệu Đạc Trạch đi vào lối rẽ.

Không phải nàng mặc kệ, mà làm kế mẫu không dễ dàng, nàng lại không quản thế tử ăn mặc, làm gì phải vì tư sinh tử mà nhọc lòng? Còn có thể khiến vương gia nghi ngờ.

Nàng có ba nhi tử còn lo liệu không hết việc.

- Gặp qua tẩu tử.

Khương Lộ Dao uốn gối đáp lễ, thoải mái hào phóng nhìn các vị tiểu thúc (chú em) một lần.

Càng xem càng cảm thấy, Triệu Đạc Dật rất giống Tần vương, còn ba người còn lại dung mạo giống Tần vương phi, nhưng vẫn có thể nhìn ra vài nét giống Tần vương.

Nếu Triệu Đạc Dật là Tần vương phi sở sinh, như vậy Triệu Đạc Trạch mới phải cẩn thận, đáng tiếc hắn là thứ tử.

Nàng có chút nghĩ không ra, vì sao lúc trước Triệu Đạc Trạch lại có ác ý với Triệu Đạc Dật? Hay là hắn không hiểu đã có đích tử, dù Triệu Đạc Dật tài hoa hơn nữa cũng không thể kế thừa tước vị?

Đại Minh triều có quy củ, vô đích mới lập hiền.

Nam nữ chung quy có khác, đặc biệt là giữa thúc tẩu, sau khi qua lễ gặp mặt, Khương Lộ Dao thấy thái phi có chuyện muốn nói cùng mấy người tôn tử.

Nàng tự động trốn vào đông thứ gian, nha hoàn thượng trà cho nàng, Khương Lộ Dao thưởng thức bài trí trong phòng, phẩm trà chậm rãi chờ.

Đối với tình huống bên ngoài, tuy nàng để ý, nhưng cũng không quá lo lắng, nếu lúc này Triệu Đạc Trạch còn không tiến bộ, nàng sẽ nghĩ cách cùng Triệu Đạc Trạch hòa ly.

Cho dù nam nhân này đối với nàng rất tốt, nhưng không cậy nổi cạnh cửa, chỉ có thể dựa vào thê tử, trượng phu như vậy nàng cũng không muốn.

Khương Lộ Dao không sợ hoàn cảnh hiểm ác, cũng không sợ một nghèo hai trắng tay, hai người ở bên nhau cùng phấn đấu mới tốt.

Nếu trong ngoài toàn dựa vào nàng, nàng ở một mình cho rồi, nàng cũng không phải là nữ nhân háo sắc yêu cầu nam nhân an ủi.

Nhàn rỗi đến nhàm chán, Khương Lộ Dao nhẹ giọng hỏi nha hoàn hầu hạ bên người, tuy chỉ hỏi một ít vấn đề râu ria.

Nhưng Khương Lộ Dao vẫn tìm được tin tức hữu dụng, giống như, các quản sự ma ma tên là gì, trong vương phủ hạ nhân nào tương đối có thể diện.

Chuyện hậu trạch tương đối vụn vặt, tin tức cũng tương đối vụn vặt, cần lấy giả đổi thật, tìm ra tin tức trợ giúp.

- Thế tử gia thỉnh thế tử phi cùng đi tế bái tiên vương phi.

- Ừ.

Khương Lộ Dao đứng dậy, tùy tay đưa mấy lượng bạc vụn cho nha hoàn đến báo tin, thật ra cũng không phải chắp nối ban ân cái gì.

Chỉ là nàng đã được công nhận là nữ nhi thổ hào, thưởng bạc cũng không thể quá bủn xỉn, nha hoàn rất thích tài lộc ngoài ý muốn mà có được, lúc đưa Khương Lộ Dao ra cửa, tươi cười chân thành hơn rất nhiều.

Về sau sẽ có nhiều cơ hội được thế tử phi ban thưởng, thế tử phi có được kim sơn bạc hải (núi vàng biển bạc) ai cũng nhìn thấy...

Tất cả mọi người đều là tục nhân, ai mà không thích có nhiều vàng nhiều bạc, đặc biệt là bọn nô tài trong vương phủ.

Đừng nghĩ hạ nhân trong vương phủ hơn dân chúng bình thường, cũng không phải ai cũng biết chữ.

Tần vương phi cùng thái phi trị gia rất nghiêm, hạ nhân chính là hạ nhân, sao có thể nhàn nhã?

Nếu nói là có kiến thức hơn bình dân bá tánh, bất quá là biết nhìn mặt đoán ý cùng hầu hạ người có "kiến thức" mà thôi.

- Đi gặp phụ vương trước.

- Ừ.

Khương Lộ Dao trộm nhìn sắc mặt Triệu Đạc Trạch, Triệu Đạc Trạch cười nhẹ nói:

- Dao Dao rất lợi hại, sao ta lại không bằng nàng?

- Ngươi vốn dĩ kém hơn ta.

- Chỗ nào kém?

Triệu Đạc Trạch sửng sốt một chút, hàm chứa sủng nịch mỉm cười hỏi:

- Chỗ nào?

- Ta có thể sinh hài tử, ngươi có thể sao? Ta có ngực, ngươi có sao?

- Ặc.

Triệu Đạc Trạch liên tục chắp tay nhận thua, Dao Dao thật sự là kiều thê, khiến người khác không thể không đau.

Chỉ sợ nàng nhận ra hắn có chuyện không vui, có phải nàng đang dỗ hắn, mỗi người đều có sở trường, không cần lấy sở đoản, so với sở trường của người khác?

Mới vừa rồi Tần Vương phi nói đến Triệu Đạc Dật, Triệu Đạc Trạch nghe xong trong lòng rất hụt hẫng.

Nhị đệ so với hắn còn ưu tú hơn nhiều, ở binh doanh làm việc cực kỳ gọn ràng, Triệu Đạc Trạch cẩn thận suy nghĩ, nếu đổi lại là hắn đi, tuyệt đối không xử lý tốt bằng Triệu Đạc Dật....

Khương Lộ Dao lặng lẽ nắm tay Triệu Đạc Trạch:

- Về sau ngươi sẽ biết, ta so với rất nhiều người còn cường hơn, ngươi có một thứ mà người khác vĩnh viễn không thể có.

- Là cái gì?

- Chính là ta.

- Nghịch ngợm.

Triệu Đạc Trạch nắm chặt tay Khương Lộ Dao, tay khác không tự chủ được nhéo nhéo mũi nàng, ánh mắt thâm trầm:

- Nếu tương lai sau này nàng phát hiện ta không bằng rất nhiều người, phải làm sao bây giờ?

- Làm sao bây giờ?

Khương Lộ Dao chớp chớp mắt, thực nghiêm trang nói:

- Ta sẽ đốc xúc ngươi tiến tới, đem đám người kia so kém ngươi, như thế cũng thể hiện ta là hiền thê, nếu ngươi cái gì cũng xuất sắc, vậy thú ta làm cái gì? Ngươi không cảm thấy, chỉ vì nối dõi tông đường mà thú một nữ nhân như ta, có phải quá lãng phí tài trí của ta không? Nếu ngươi muốn một thê tử sinh cho ngươi thật nhiều nhi nữ, vậy thú ai mà không được? Nhưng nếu muốn thú hiền thê, nhất định phải thú ta.

Khương Lộ Dao liếc Triệu Đạc Trạch một cái, lúc nên kiêu ngạo, phải kiêu ngạo, ở trước mặt trượng phu mà quá điệu thấp, quá vô năng, sao có thể được trượng phu để ở trong lòng?

Khương Lộ Dao yêu cầu Triệu Đạc Trạch, nếu có chuyện gì Triệu Đạc Trạch phải thương lượng cùng nàng trước.

-...

Triệu Đạc Trạch mỉm cười lắc đầu, thật không biết, Dao Dao tự tin như vậy là giống ai?

- Da mặt có phải quá dầy...Nhưng mà, ta thích!

- Hừ, coi như ngươi thức thời.

Dọc theo đường đi, hai người chuyện trò vui vẻ, xem như một loại ve vãn đánh yêu, tâm tình Triệu Đạc Trạch đang bực bội cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.

Ssu khi gặp Tần vương, Khương Lộ Dao càng thêm chắc chắn, Tần vương cũng coi trọng Triệu Đạc Trạch.

Chỉ là Tần vương không phải là một phụ thân tốt, quá mức nghiêm khắc, không hiểu biến báo...

Có lẽ là hổ thẹn với đích phi, hoặc là tính tình Tần Vương cẩn thận chặt chẽ, hắn đối với Triệu Đạc Trạch để lộ ra vài phần đề phòng.

Chớ trách Triệu Đạc Trạch luôn nói, từ nhỏ hắn chỉ có một mình, đích phi chết, để lại vết thương khó hàn gắn giữa phụ tử bọn họ.

Triệu Đạc Trạch vì Tần vương đích phi Dương thị chết, sao có thể không oán hận Tần vương?

Triệu Đạc Trạch không biết lấy lòng phụ mẫu, đó là vết thương trí mạng, làm gì có người phụ thân nào lại thích nhi tử luôn lộ ra ánh mắt khinh miệt, oán hận?

Nhi tử linh động đáng yêu mới chọc người thương tiếc, Tần vương cũng không phải chỉ có một mình Triệu Đạc Trạch, Tần vương phi sinh mấy vị nhi tử đều rất đáng yêu biết nhìn sắc mặt...

Tần vương chủ động đi theo Triệu Đạc Trạch cùng Khương Lộ Dao đi từ đường tế bái Dương thị.

Rảo bước tiến đến từ đường của Triệu gia, Khương Lộ Dao nghiêm trang quỳ gối cùng Triệu Đạc Trạch.

Dập đầu với bài vị đặt bên trên, bởi vì lão Tần vương là huynh đệ của hoàng thượng, vì vậy từ đường của Tần vương phủ chỉ cung phụng bài vị của lão Tần vương, còn bài vị tổ tông đều cung phụng ở Thái Miếu.

Ở phía sau bài vị của lão Tần vương, là linh vị Triệu môn Dương thị.

Tần Vương dâng hương cho thê tử, thấp giọng nói:

- Trạch nhi thú đích nữ của Vĩnh Ninh hầu thế tử làm thê, Quắc Anh, nàng hãy yên tâm, nhi tức lớn lên rất tốt, rất hiểu chuyện làm việc đúng mực, nàng sẽ chiếu cố hầu hạ Trạch nhi...Dù sao Trạch nhi cũng là nhi tử mà nàng thương yêu nhất, nhìn thấy hắn hạnh phúc, nàng sẽ rất cao hứng.

Có lẽ muốn ở trước mặt nhi tử biểu hiện hắn đối với thê tử là tình thâm nghĩa trọng cũng rất tưởng niệm Dương thị.

Tần Vương lải nhải nói rất nhiều chuyện cũ năm xưa, trong lời nói hắn cũng nhắc Dương Quắc Anh nhi tức mà là lão Tần vương coi trọng nhất.

Lão Tần vương từng lấy Tần vương phủ ra hứa hẹn...Đáng tiếc, lão Tần vương chết bất đắc kỳ tử, Dương gia cũng đổ, nhi tức được ký thác kỳ vọng cao lại ôm nhi tử tự sát......

- Nương, ta thú Dao Dao, người yên tâm đi.

Triệu Đạc Trạch nói rất khẽ, nếu không phải Khương Lộ Dao ở bên cạnh hắn, thì đã không nghe được lời hắn nói.

Nàng biết Triệu Đạc Trạch rất khó chịu, tưởng niệm Dương thị, Khương Lộ Dao nâng lên cánh tay nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng hắn.

- Mẫu phi nhất định không thích nhìn ngươi như vậy, lấy lại tinh thần, mới không hổ thẹn là nhi tử mà nàng thương yêu nhất, thà hy sinh tánh mạng cũng muốn bảo hộ nhi tử.

Nghe nói năm đó Dương thị khó sinh, Triệu Đạc Trạch là nàng liều mạng sinh ra.

Sau khi tế bái xong, từ biệt Tần vương, Triệu Đạc Trạch cùng Khương Lộ Dao trở về Quan Sư Các.

Hắn vừa vào cửa liền ôm Khương Lộ Dao vào lòng, đuổi hạ nhân lui xuống, hai người ngã xuống giường, hắn đem mặt chôn vào hõm vai của ái thê:

- Mẫu phi là rất thương ta, rất thương ta.

- Ta biết.

Khương Lộ Dao nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng Triệu Đạc Trạch, haiz vừa làm thê tử, còn phải trải nghiệm cảm giác làm mẫu thân.....

Nàng giống như dưỡng đại hài tử...... Nam nhân có phải đều quyến luyến tình mẫu tử?

Triệu Đạc Trạch không giống trọng sinh, hay là xuyên không, vừa mới sinh ra lại có ký ức mãnh liệt về mẫu thân như vậy sao?

Hay Triệu Đạc Trạch là thiên tài? Sinh ra đã có ký ức?

Không đúng, nếu là thiên tài, sao có thể bị Tần vương phi chơi đùa đến cực đoan?

Cho dù Dương thị ôm hắn tự sát, dù là lúc còn nhỏ, nhưng hắn sẽ không sợ hãi sao? Thân mẫu ôm hắn đi tìm chết...

Dương gia lại thảm thiết như vậy...Gần như tuyệt tử, rốt cuộc ấn tượng của hắn về mẫu thân là như thế nào?

- Dao Dao, ta muốn nàng.

Triệu Đạc Trạch nhẹ nhàng lôi kéo vạch áo của Khương Lộ Dao, vội vàng muốn có Khương Lộ Dao...

Định tâm sự cùng hắn, thấy vậy Khương Lộ Dao cũng không thể nhẫn tâm cự tuyệt Triệu Đạc Trạch, dù gì cũng là tân hôn, phóng đãng thì cứ phóng đi.

Khương Lộ Dao thà mệt chết, cũng không muốn nhường trượng phu cho người khác.

Sau khi thân mật xong, hai người lười biếng nằm trên giường, eo Khương Lộ Dao bủn rủn, cưỡng bách Triệu Đạc Trạch mát xa cho nàng.

Đương nhiên Triệu Đạc Trạch rất thích làm việc này, xoa vuốt ve niết, nhẹ giọng nói:

- Lần sau, thử vài động tác khác được không?

- Không được, ta không muốn eo bị ngươi bẻ gãy.

- Gãy không được, gãy không được.

Triệu Đạc Trạch đắc ý cười, lòng bàn tay vuốt ve da thịt tinh tế.

- Thân thể Dao Dao rất tốt, lại dẻo lại mềm, động tác gì cũng làm được...Bảo bối, lần sau nghe ta...

Khương Lộ Dao nghiến răng, được một tấc lại muốn tiến lên một thước, bản lĩnh giả vờ yếu ớt, đáng thương có phải đều dùng trước mặt nàng?

Sao nàng lại nhất thời mềm lòng, tùy ý hắn hồ nháo? Nếu còn yêu cầu động tác khó.... Khương Lộ Dao hận không thể cắn chết Triệu Đạc Trạch!

- Thế tử phi, di nương thông phòng tới thỉnh an người.

-...

Triệu Đạc Trạch cảm giác thân thể Khương Lộ Dao cứng đờ, trong lòng dâng lên áy náy:

- Cái gì di nương? chỉ là hai nha hoàn thông phòng, để các nàng chờ.

- Dạ.

- Dao Dao, Dao Dao, nàng nghe ta nói.

- Là hai người sao?

-...Không phải, có năm sáu người, nhưng mà, ta đối với bọn họ đều là...Á đau.

Triệu Đạc Trạch cảm giác ngực đau xót, Khương Lộ Dao nhéo da ngực của hắn, thật đau a, này so với nhéo thịt còn đau hơn.

Nhưng hắn không dám trốn, cũng không dám né, chỉ cần nàng có thể nguôi giận, đau này chịu được.

Dao Dao vì thông phòng ăn dấm, có phải điều này chứng tỏ Dao Dao thích hắn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro