Sưu Tầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝗧𝗿𝗲̂𝗻 𝘇𝗵𝗶𝗵𝘂 𝗰𝗼́ 𝗺𝗼̣̂𝘁 𝗰𝗮̂𝘂 𝗵𝗼̉𝗶 𝘁𝗵𝗲̂́ 𝗻𝗮̀𝘆 : 𝗞𝗵𝗼𝗮̉𝗻𝗵 𝗸𝗵𝗮̆́𝗰 𝗻𝗮̀𝗼 𝗸𝗵𝗶𝗲̂́𝗻 𝗯𝗮̣𝗻 𝗺𝘂𝗼̂́𝗻 𝗻𝗼́𝗶 𝗿𝗮 𝗹𝗼̛̀𝗶 𝗰𝗵𝗶𝗮 𝘁𝗮𝘆 𝗻𝗵𝗮̂́𝘁?

𝗖𝗼́ 𝗰𝗮̂𝘂 𝘁𝗿𝗮̉ 𝗹𝗼̛̀𝗶 𝗰𝘂̉𝗮 𝗺𝗼̣̂𝘁 𝗯𝗮̣𝗻 𝗻𝘂̛̃ 𝗸𝗵𝗶𝗲̂́𝗻 𝘁𝗼̂𝗶 𝗰𝗼́ 𝗮̂́𝗻 𝘁𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗿𝗮̂́𝘁 𝘀𝗮̂𝘂 : “𝗡𝗴𝗮̀𝘆 𝗵𝗼̂𝗺 𝗮̂́𝘆 𝘁𝗼̂𝗶 𝗻𝗵𝗶̀𝗻 𝘁𝗵𝗮̂́𝘆 𝗺𝗼̣̂𝘁 𝗰𝗮́𝗶 𝗰𝗮̂𝘆 𝗿𝗮̂́𝘁 𝗸𝗶̀ 𝗹𝗮̣, 𝗻𝗵𝘂̛𝗻𝗴 𝗰𝗵𝗮̆̉𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 𝗺𝘂𝗼̂́𝗻 𝗻𝗼́𝗶 𝘃𝗼̛́𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝗮̂́𝘆 𝗻𝘂̛̃𝗮.”

Trước đây tôi từng xem qua một đoạn văn, nói rằng những con người lúc nào cũng ầm ĩ nói muốn rời đi, đều là những người không thật sự muốn rời đi. Những người thật sự muốn rời đi, là vào một buổi chiều có nắng có gió đẹp đẽ, họ khoác lên mình bộ quần áo rồi ra khỏi cửa, kể từ đó biến mất trong ánh chiều tà của buổi hoàng hôn ấy, không còn quay lại nữa.

Có những người sẽ không phục mà nói rằng, tôi không tin là trên Thế Giới này sẽ không có những người con gái : Không náo không loạn, cũng sẽ không suy nghĩ lung tung, càng sẽ không canh cánh trong lòng mỗi một chuyện mà tôi làm ra.

Tôi cảm thấy những cô gái như vậy thực ra có tồn tại đấy. Cô ấy dịu hiền lương thiện, cô ấy sẽ không kéo bạn đi làm những chuyện nhìn có vẻ rất ngốc nghếch, sẽ không ngăn cản việc bạn chơi game thâu đêm, cũng sẽ không dò hỏi bạn ra ngoài làm gì, càng sẽ không vì những cử chỉ không rõ ràng của bạn cùng với một người con gái khác mà tức giận, giận dỗi. Đương nhiên rồi, cô ấy cũng chẳng yêu bạn.

Đ𝗲̂́𝗻 𝗺𝗼̣̂𝘁 𝗻𝗴𝗮̀𝘆 𝗻𝗮̀𝗼 đ𝗼́ 𝗸𝗵𝗶 𝗯𝗮̣𝗻 𝗽𝗵𝗮́𝘁 𝗵𝗶𝗲̣̂𝗻 𝗿𝗮 𝗻𝗴𝘂̛𝗼̛̀𝗶 𝗰𝗼𝗻 𝗴𝗮́𝗶 𝗯𝗲̂𝗻 𝗰𝗮̣𝗻𝗵 𝗯𝗮̣𝗻 𝘁𝗿𝗼̛̉ 𝗻𝗲̂𝗻 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 𝗮̂́𝘂 𝘁𝗿𝗶̃ 𝗻𝘂̛̃𝗮 : 𝗞𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 𝗸𝗵𝘂𝗮 𝗰𝗵𝗮̂𝗻 𝗺𝘂́𝗮 𝘁𝗮𝘆 𝗸𝗲̂̉ 𝗰𝗵𝗼 𝗯𝗮̣𝗻 𝗻𝗴𝗵𝗲 𝘃𝗲̂̀ 𝘃𝗶𝗲̣̂𝗰 𝗵𝗼̂𝗺 𝗻𝗮𝘆 đ𝗮̃ 𝘅𝗮̉𝘆 𝗿𝗮 𝗻𝗵𝘂̛̃𝗻𝗴 𝗰𝗵𝘂𝘆𝗲̣̂𝗻 𝗺𝗼̛́𝗶 𝗺𝗲̉ 𝗴𝗶̀, 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 𝗸𝗶𝗻𝗵 𝗻𝗴𝗮̣𝗰 𝘃𝗼̛́𝗶 𝗺𝗼̂̃𝗶 𝗺𝗼̣̂𝘁 𝗯𝗮̂́𝘁 𝗻𝗴𝗼̛̀ 𝗰𝘂̉𝗮 𝗯𝗮̣𝗻, 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 𝗹𝗮 𝗵𝗲́𝘁 𝗯𝗮̆́𝘁 𝗯𝗮̣𝗻 𝗽𝗵𝗮̉𝗶 đ𝗶 𝗰𝘂̀𝗻𝗴 𝘁𝗼̛́𝗶 𝗺𝗼̣̂𝘁 𝗻𝗼̛𝗶 𝗻𝗮̀𝗼 đ𝗼́, 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗴𝗵𝗲𝗻 𝗰𝘂̃𝗻𝗴 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗰𝗼̀𝗻 𝗹𝗮̀𝗺 𝗻𝘂̃𝗻𝗴 𝗯𝗮̣𝗻, 𝘃𝗮̣̂𝘆 𝘁𝗵𝗶̀ 𝗿𝗮̂́𝘁 𝗰𝗼́ 𝘁𝗵𝗲̂̉, 𝗰𝗼̂ 𝗮̂́𝘆 𝗰𝗵𝘂𝗮̂̉𝗻 𝗯𝗶̣ 𝗿𝗼̛̀𝗶 𝗯𝗼̉ 𝗯𝗮̣𝗻 𝗿𝗼̂̀𝗶.

𝐇𝐲 𝐯𝐨̣𝐧𝐠 𝐭𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐜𝐨̂ 𝐠𝐚́𝐢 𝐲𝐞̂𝐮 𝐜𝐡𝐚̂𝐧 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡, đ𝐞̂̀𝐮 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐠𝐚̣̆𝐩 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨𝐧 𝐭𝐫𝐚𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐲𝐞̂𝐮 𝐜𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐛𝐚̣𝐧, 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 𝐲𝐞̂𝐧 𝐭𝐚̂𝐦 𝐪𝐮𝐚𝐲 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐯𝐞̂̀ 𝐥𝐚̀𝐦 "𝐭𝐫𝐞̉ 𝐧𝐡𝐨̉" .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro