sưu tầm 😊

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm đó em ngủ hai tiếng đồng hồ, anh ngồi trong xe ôm em, em dựa vào lòng anh ngủ, trong lòng anh nghĩ, tại sao lại là em? Em không thông minh, cũng không xinh đẹp, thậm chí còn hơi ngốc, tại sao anh lại yêu em? Tại sao lại là em? Chẳng lẽ vì em không coi trọng anh sao? Nhưng anh ôm em, chính vì không muốn em tỉnh dậy, bởi hễ em tỉnh dậy, anh sẽ không thể không buông tay.

Anh đã sống ba mươi ba năm, đã từng thích người khác, ly ly hợp hợp, cũng đã có lúc thật sự động lòng. Nhưng ngày hôm đó anh nghe tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc trên tay, trôi qua từng phút từng giây, trong lòng anh nghĩ, mỗi giây qua đi, thời gian anh có thể ôm em như vậy sẽ lại bớt đi một giây, khoảng thời gian anh ở bên cạnh em, lại bớt đi một giây. Anh quyết định gọi em dậy, sau này sẽ không gặp em nữa.

Cả đời này anh không hề biết cảm giác nhớ một người là như thế nào, nửa đêm tỉnh dậy, bỗng thấy nhớ em. Cho dù anh ở đâu, cho dù là anh ở nơi nào, anh cũng nhớ đến em. Cuối cùng anh gọi điện cho em, vừa nghe thấy giọng nói em anh lại yếu lòng, mỗi lần anh đều nghĩ, đây sẽ là lần cuối cùng, lần cuối cùng anh gặp em, lần sau anh sẽ không gọi điện cho em nữa, anh phải quên em.,.

-Hẹn đẹp như mơ-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhi