Chương 4.6: PHD - DTĐ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Tư Đình đang mệt mỏi ngất đi được Phó Hoành Dương đặt trên giường, thỉnh thoáng vì đau đớn mà khẽ nhăn mặt, rên rỉ nhưng vẫn chưa thể tỉnh lại. Diệp phụ thân kiểm tra thai vị cho y, chợt thấy bất thường. Hài tử thứ ba này, thai vị lại bị ngược, nếu không điều chỉnh thai vị thì sẽ nguy hiểm cho phụ tử. Diệp phụ thân vội cùng cha nhỏ bàn bạc, sau đó đau lòng nhờ Phó Hoành Dương giữ chặt Diệp Tư Đình vào lòng, tỷ muội Tư Duệ tiếp tục giữ chặt hai chân của y.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Diệp phụ thân lần nữa đưa tay tiến vào sản khẩu của trưởng tử. Đau đớn lần này so với lần trước mạnh thêm vài phần, khiến Diệp Tư Đình đang hôn mê cũng phải tỉnh lại. Vừa mở mắt, lại bị một cơn đau đánh úp đến hít thở không thông, y đau đến mơ hồ. Bên này, Diệp phụ thân không ngừng xoay chuyển hài tử, còn cha nhỏ cũng tận lực đặt tay trên bụng y, phối hợp với Diệp phụ thân điều chỉnh thai vị.

- AGRHHH........CHA........ĐỪNG.......AAAAAAAAA

- Đình Nhi, chịu đựng một chút, hài tử bị ngược, phụ thân đang điều chỉnh thai vị cho ngươi. Một chút nữa thôi. - Phó Hoành Dương giữ chặt người đang dùng toàn bộ sức lực giãy giụa trong lòng, ôn nhu nói.

- Arghhhhh........huhuhuh...........aaaaaaaaaaaaaaa

Một lúc sau, thai vị đã chỉnh. Nhưng điều khiến Diệp phụ thân và cha nhỏ lo lắng nhất bây giờ là nước ối của Diệp Tư Đình đã chảy cạn. Nếu không có nước ối, hài tử sẽ khó xuất thế. Nhìn trưởng tử đau đến mơ hồ, tay không ngừng ôm chặt bụng, Diệp phụ thân sau khi bàn bạc cùng cha nhỏ liền cho đổ đầy nước nóng vào bồn tắm. Chuẩn bị xong xuôi, Phó Hoành Dương theo lời cha liền bế Diệp Tư Đình sang, đặt y nằm trong bồn nước nóng.

Dòng nước nóng khiến Diệp Tư Đình thoải mái không ít. Phó Hoành Dương sợ Diệp Tư Đình khi đau đớn giãy giụa sẽ bị trầy xước, liền theo y vào trong bồn tắm, đặt y dựa vào trong lòng. Diệp Tư Đình lại được Tư Duệ, Tư Thanh đút thêm một chén thôi sản dược.

Rất nhanh, đợt cung lui lại ập tới khiến cả người Diệp Tư Đình căng cứng, y siết chặt tay Phó Hoành Dương, ngửa cổ ra sau dùng sức rặn mạnh.

-Hựm..........uhmmmm.....á.......aaaaa

- Đình Nhi, tiếp tục dùng sức nào. - Diệp phụ thân quỳ sát bên cạnh, đưa tay kiểm tra sản khẩu cho y.

- Agrhhhhh..............aaaaaaaaaaaaaaaa

Diệp Tư Đình dùng lực rặn mạnh. Hài tử dưới dòng nước nóng rất nhanh đã di chuyển xuống dưới, tiến vào sản đạo.

- Tốt lắm, một chút nữa thôi

- Uhm..............agrhhhhhhhhhhh......aaaaaaaaaaa

Cha nhỏ cũng đang quỳ ở bên còn lại, hai tay không ngừng vuốt mạnh bụng Diệp Tư Đình, giúp y đẩy hài tử ra ngoài. 

- Agrhhhhh..........cha.........đau......uhm.......aaaaaaaa

- Đình Nhi ngoan, hài tử sắp chào đời rồi, gắng lên con.

- Uhmmm.......aaaaaaaa.........cha......con......không nổi....uhm.....nữa

Thấy trưởng tử vì đau đớn đã bắt đầu chìm vào mơ hồ, Diệp phụ thân vội cầm tay y đặt xuống hạ thể.

- Đình Nhi, con sờ thấy đầu của hài tử chưa? Đứa bé sắp xuất thế rồi, chỉ cần con ráng thêm một chút nữa. Nào, tiếp tục dùng lực.

Diệp Tư Đình sờ được đầu của hài tử, cảm thấy cả người như được tiếp thêm sức mạnh. Y dựa vào người Phó Hoành Dương, dưới sự giúp sức của cha nhỏ, dùng toàn bộ lực rặn mạnh xuống.

- Agrhhhhhhh............AAAAAAAAAA

- Tốt lắm, một chút nữa nào

-Uhmmmmmmm..........aaaaaaaaaa

Đầu hài tử ra khỏi sản đạo, Diệp phụ thân đưa hai tay Diệp Tư Đình chạm vào đầu hài tử.

- Đầu hài tử ra rồi, con xem, chỉ còn một lần rặn nữa thôi là có thể xuất thế. Dùng sức nào con trai.

- Hựm...........AAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Hài tử thứ ba cuối cùng cũng oanh oanh liệt liệt khóc một trận thật to. Nghe tiếng con khóc, Diệp Tư Đình mệt mỏi ngã xuống. 

Tư Duệ cùng Tư Thanh tiếp tục xử lý hài tử. Bên này, Phó Hoành Dương bế Diệp Tư Đình ra khỏi bồn tắm, đặt lên giường để Diệp phụ thân xử lý hậu sản. Xong xuôi đâu đó, Phó Hoành Dương tự tay giúp ái nhân thay y phục, chải lại tóc đang rối, đặt lên trán y một nụ hôn sâu. Tư Đình, cảm ơn ngươi đã cho ta một gia đình nhỏ.

-----------------

Lúc Diệp Tư Đình tỉnh lại thì đã qua hai ngày sau. Vừa mở mắt, y đã thấy Phó Hoành Dương đang gục xuống ngủ bên cạnh mình. Diệp Tư Đình cười khẽ, nhẹ đưa tay sờ tóc ái nhân, y chắc chắn rằng mấy ngày qua, Phó Hoành Dương lại không nghỉ ngơi đủ. Cảm nhận được bàn tay của Tư Đình, Phó Hoành Dương giật mình tỉnh dậy. 

- Tư Đình, ngươi tỉnh rồi hả? Người có mệt không? Uống miếng nước nha.

- Ta không sao, ngược là ngươi, ngươi xem ngươi kia, mới có mấy ngày mà đã gầy hẳn đi. Vất vả cho ngươi rồi.

- Không vất vả, vi phu ngược lại vô cùng hạnh phúc. Tư Đình, cảm ơn ngươi, đã cho ta ba hài tử khả ái như thế, đã cho ta một gia đình. Ta yêu ngươi. - Phó Hoành Dương ôm Diệp Tư Đình vào lòng. 

- Hoành Dương, ta cũng yêu ngươi. Phải rồi, hài tử đâu rồi?

- Chúng đang được hai phụ thân và các đệ muội chăm sóc, để ta mang chúng qua cho ngươi.

Phó Hoành Dương vừa xoay người thì đã thấy sáu người tay bồng ba hài tử tiến vào.

- Đây đây đây, hài tử tới rồi đây. Hai người trò chuyện vừa đúng lúc ta đi ngang qua, biết là đại ca đã tỉnh, liền đem hài tử đến cho huynh đây. - Tư Vệ nhanh nhảu.

Lần lượt ôm từng hài tử, Diệp Tư Đình dâng trào hạnh phúc. Đứa nào cũng kháu khỉnh, đáng yêu. Vừa được cho ăn no nên chúng đã tỉnh hắn,  không khóc không nháo, mở to đôi mắt tròn tròn nhìn xung quanh. Được cha ôm vào lòng, chúng nhìn cha khi thì nhoẻn miệng cười, khi thì ê ê a a khiến cả Diệp gia đều muốn tan chảy. 

Hai vị phụ thân nhìn nhau tự hào, cháu trai của mình sao lại đáng yêu như thế. Còn huynh muội Diệp gia thì đang giành nhau bế ba cháu trai. Phó Hoành Dương ôm Diệp Tư Đình, nhìn cả nha sum vầy bên tiểu hài tử, mỉm cười hạnh phúc.

--------- Hoàn chương 4 ------------




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro