SỰ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phanh phui chuyện cũ tính cũng buồn trông
Hoa đập hoa trông giữa vườn trồng
Thấp thoáng hào quang
Ánh sáng tấp nập
Lề đường vắng lặng
Chưa có vấn vương đã mong tình đầu
Ghế đá đêm nay chỉ một người
Lam lũ
Luốc lem tay xương xẩu
Run run tay
Chút hương hoa bưởi lại thêm hoa sấu
Hoa sữa mùa này chắc sắp đến
Gió thoảng từng hơi sợ lưỡi đời.

Xinh đẹp chân thành dưỡng tâm khí
Nước chảy hoa trôi bên lề đường
Tranh thủ đi từng nhịp
Một tiếng mưa phùn lất phất trông
Áo mưa nhuộm nước tay thấm nhuần
Mái tóc quen quá tưởng người xưa

Giàu có người đời bảo được bao
Biết đằng sau đấy đổ nước mắt
Chăm chút thêm chút bị né tránh
Lại bảo sao mà khó gần quá
Phóng khoáng kêu đại gia
Giữ lại
Khinh bỉ ra mặt làm chẳng quen
Quần áo tươm tất lại phủ rồi
Kín đáo quê kiểng mắng không đành
Nghỉ ngơi một giây phán người lười
Quên cả lối về ăn
Ăn nói luôn nhìn sắc mặt giữa bao người
Quán tính ẩn tránh lành được bao lâu đây
Mưa gió thấp thoảng ánh nến kia
Sao lòng ấm áp
Cứ muốn nhận lại
Càng muốn cho đi
Chân lí một đời mà chẳng quan tâm
Đường hẹp
Tìm chốn thanh bình
Ngõ rộng nhiều ngã
Lắm người đua xem

Phần thì có chút ngóng vời vợi
Sau lại chẳng mong
Tâm lý em đây rối lại
Kết thành chòm hoa biết nên không.

Người gặp được người nhìn muốn thương
Tại sao nhộn nhịp thấp thoáng bóng tình.
Giọng nói tình thân đang vẫy lại
Có thể chẳng tài ắt phải có tâm
Thơm hướng hoa gió đưa tay
Sự ở đời là hoa
Sự ở đời là trái
Biết đâu được mỗi khi người
Chấm phá thêm chút bút tái kí sự đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro