Mở đầu_Sau khi chia tay|Chap1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa đông ở Bắc Kinh,cứ đến buổi tối thời tiết đặc biệt giá lạnh.Ngọn gió mang đến theo hoa tuyết lác đác tràn ngập không gian.Thành phố có nền văn hóa lâu đời này như được phủ một lớp khí lạnh.Trong ngôi nhà được trang trí theo kiến trúc cung đình,ánh đèn chiếu từ các góc khác nhau tạo nên màu sắc cổ kính.Giản Nhu mặc bộ y phục cổ trang bằng vải mỏng,ngồi trên chiếc ghế gỗ sơn màu đỏ.Gương mặt với ngũ quan tinh tế của cô được trang điểm nhẹ nhàng,tỏa ra nét tao nhã,xinh đẹp nhưng đôi mắt sáng long lanh lại có vẻ lãnh đạm nồng đậm.Trong bầu không khí tĩnh mịch,khóe miệng cô hơi nhếch lên,để lộ nụ cười lạnh lẽo hơn cả hoa tuyết,thể hiện sự cô độc của 1 phi tần bị thất sủng trong chốn hậu cung. Đáng tiếc,khi ngồi cùng vị sủng phi lộng lẫy,phục sức và gương mặt trang điểm nhạt của cô không gây được sự chú ý,gần như hòa tan vào phông nền.Đối với lọai phim truyền hình ngôn tình cung đình cần quay nhanh cho kịp lịch phát sóng thì nhân vật làm nền thì không cần tốn quá nhiều thước phim,bởi vậy nên ống kính may quay chỉ lướt qua người Giản Nhu rồi lại tập trung vào nhân vật sủng phi. Khi đạo diễn hô "Cắt,Ok!",các diễn viên đóng vai phi tần liền thở phào nhẹ nhõm.Bọn họ nhanh chóng mặc áo khoác dày cho đỡ lạnh. Trần Dao Dao,nữ diễn viên đóng vai sủng phi tuy là gương mặt mới nhưng có cũng có phong thái của một ảnh hậu .Cô ta bình thản đợi người trợ lý khoác chiếc áo lông cừu màu đỏ thẫm lên người mình rồi uyển chuyển đi đến bên cạnh nhà sản xuất trẻ tuổi Nhạc Khải Phi. Nhân viên trang điểm liền vội đi theo để dặm lại phấn cho Trần Dao Dao,stylist cũng giúp cô ta chỉnh lại trang phục,còn cô ta từ đầu chỉ để ý đến Nhạc Khải Phi.Trong sắc đêm mờ mịt,nữ diễn viên chính và nhà sản xuất chuyện trò vui vẻ,hoàn toàn không để ý đến những người xung quanh nhưng đoàn làm phim cũng đã quá quen với việc này nên mọi người cũng mặc kệ mà tiếp tục công việc bận rộn của mình. Còn Giản Nhu vừa hà hơi vào lòng bàn tay vừa lia mắt xung quanh để tìm người trợ lý kiêm nhiệm tên Trương Khả Hân (Tên là Trương Hân nhưng tui thấy hơi thiếu nên thêm vào Khả á,hyhy).Trương Khả Hân đang nằm ngủ ở ghế.Nhìn thân hình gầy guộc,nhỏ bé của Khả Hân,lại nghĩ đến cô ấy ngày nào cũng phải bên mình 20 tiếng đồng hồ,trong khi mỗi tháng chỉ nhận được mức lương thấp đến đáng thương,Giản Nhu bất giác cảm thấy áy náy,liền cởi áo khoác của mình đắp lên người của Trương Khả Hân.Còn cô vẫn mặc trang phục đóng phim,tìm một cái ghế ở gần trong góc ngồi xuống,rút điện thoại ra xem. Trên màn hình hiển thị 2 cuộc gọi nhỡ,5 chữ số cuối đều là số 0,cô ngẫm nghĩ.Xác định là số lạ nên chẳng bận tâm nữa,mở Weibo*1 đọc tin.Trên Weibo có 1 status đến từ ID mà Giản Nhu không quen,nội dung chỉ vỏn vẹn ba chữ "Tuyết rơi rồi...".<End chap 1>

 ____________

*1:Mạng xã hội riêng của Trung Quốc,gần giống facebook

Luyn:Tôi có chỉnh vài từ á,Nếu mọi người thấy không được thì nói nhé tôi sẽ không làm như thế nữa ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro