Lần Hiện Ra Thứ Bốn Ngày 19 Tháng 8, 1917

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fatima: Lần Hiện Ra Thứ Bốn Ngày 19 Tháng 8, 1917

Chuyện gì đã xảy ra sáng hôm ngày 13 tháng 8, 1917, chị Lucia mô tả lại như sau:

"...ông Thị Trưởng ra trát lệnh, đòi con phải tới nhà cô của con, nơi ông đang đợi con ở đó... Khi con tới nơi, thì thấy ông ta đang ở trong phòng hai em họ của con rồi. Ông thẩm vấn chúng con ngay tại đó và luôn có những mánh khóe tra khảo mới để buộc chúng con phải khai bí mật ra và bắt chúng con phải hứa sẽ không trở lại đồi Cova da Iria nữa. Khi không được như ý, ông liền ra lệnh cho bố và dượng của con đem chúng con tới nhà Cha xứ."

Các em bị thẩm vấn trước mặt ông Thị Trưởng, linh mục Ferreira và ông Arturo Santos (người này không có quan hệ bà con gì với chị Lucia hết). Lucia nói là Đức Bà ở đồi Cova đã tỏ cho các em biết một bí mật và dặn các em là không được tiết lộ cho ai hết. Ông Santos liền nổi giận điên tiết ra lệnh cho các em trở vào trong xe ngựa đang đợi, cha mẹ của các em cứ tưởng chắc ông chở các em đến Cova. Nào ngờ thay vì đi Cova, ông cho đánh xe chạy một mạch tới Ourém.

Trong khi đó tại đồi Cova, đám đông khoảng trên 15 ngàn người đang có mặt nóng lòng chờ đợi, và hết sức ngạc nhiên tự hỏi sao các em lại tới trễ. Đến khi họ biết được là các em đã bị bắt cóc đi mất rồi, họ mới làm ầm beng lên, thậm chí có một số người còn đổ tội cho cha Ferreira.

Bắt Đầu Nguyện Kinh Môi Khôi

Các em bị bắt nhốt vào trong nhà giam thành phố ở Ourém để tiếp tục chờ bị thẩm vấn. Họ đe dọa sẽ đem các em đi chiên sống. Thay vì vậy, họ quăng các em vào nhà giam nhốt chung với các tù nhân. Trông thấy các em thực là khiếp sợ, nên những người tù ráng an ủi các em. Các em liền quỳ xuống bắt đầu nguyện Kinh Môi Khôi. "Những tù nhân nào biết cầu nguyện, thì họ nguyện kinh với các em, hoặc ít ra họ cũng chịu quỳ gối xuống. Trong lúc các em nguyện chuỗi Môi Khôi trong nhà tù, Phanxicô thấy có một tù nhân đang quỳ gối mà vẫn còn đội mũ trên đầu. Em bước lại gần ông và nhắc rằng: "Nếu ông muốn cầu nguyện thì ông nên bỏ mũ ra." người đàn ông tội nghiệp ấy liền bỏ mũ ra đưa cho em ngay, rồi em mang úp chồng lên mũ của em ở trên chiếc ghế dài." Các em được thả ra vào ngày 15 tháng Tám.

Chị Lucia không nhớ rõ đích xác cái ngày Đức Bà hiện ra vào Tháng Tám là ngày nào. Vì Chị chưa được học biết cách tính ngày trong tháng. Chị chỉ nhớ là thấy người ta lui tới Thánh Đường tấp nập vào ngày Đức Bà hiện ra thôi. Chị nghĩ chắc lúc đó là ngày 15 tháng Tám, là ngày mừng kính Lễ Đức Bà Hồn Xác Lên Trời, hoặc cũng có thể đó là một ngày Lễ Nghỉ, hay là ngày 19 tháng Tám, là ngày Chúa Nhật ai nấy đều phải đi Lễ. Nói chung lần hiện ra này kể như là đã được công nhận vào ngày 19 tháng Tám vậy.

Chúng Con Linh Cảm Thấy có Sự Siêu Nhiên gì đó Sắp Xảy Đến

Chị Lucia kể lại chuyện xảy ra ngày hôm ấy như sau:

"Vào khoảng xế trưa, Phanxicô và anh trai Gioan của em cùng đi với con. Chúng con đang dẫn cừu tới một nơi gọi là Valinhos thì linh cảm thấy có một sự gì đó siêu nhiên tiến đến gần và bao phủ lấy chúng con. Vì nghĩ rằng Đức Mẹ sẽ hiện ra với chúng con và chúng con đều cảm thấy tiếc cho Jacinta có lẽ không được gặp Mẹ, nên chúng con mới nhờ anh của em chạy về gọi em ra. Trong khi anh còn đang lưỡng lự không muốn đi, thì con liền biếu anh hai xu tiền, thế là anh chạy đi ngay."

Liền lúc đó, Phanxicô và con trông thấy có tia chớp lóe sáng, mà chúng con gọi là lằn chớp. Jacinta cũng vừa lúc tới nơi, rồi một lát sau, chúng con nhìn thấy Đức Bà đã đang ở trên cây sồi rồi.

Lucia thưa với Đức Bà: "Thưa Đức Bà muốn con làm gì?"

"Ta muốn các con tiếp tục đến Cova da Iria vào ngày 13, và tiếp tục nguyện kinh Môi Khôi hằng ngày. Đến tháng cuối cùng, Ta sẽ làm một phép lạ để mọi người tin."

"Thưa Đức Bà muốn làm gì với số tiền mà người ta để lại ở Cova da Iria?"

"Các con hãy làm hai cái kiệu. Con và Jacinta cùng hai bé gái khác mặc đồ trắng sẽ khiêng một cái; còn cái kia thì Phanxicô và ba bé trai khác sẽ khiêng. Tiền ở trên hai cái kiệu sẽ chi phí cho ngày "lễ hội" Đức Bà Môi Khôi, và số tiền còn lại sẽ hỗ trợ việc xây cất một nguyện đường tại đây." "...Thế rồi, trông Đức Bà rấtbuồn bã,phán bảo: "Các con hãy cầu nguyện, cầu nguyện thậtnhiều, và làm việc hy sinh cho kẻ cótội;có rất nhiều linh hồn sa hỏa ngục, bởi không có ai chịu hy sinh và cầu nguyện cho họ."

Đức Bà nói thế xong rồi thì thăng về hướng Đông như mấy lần trước.

13/8/2015Ghi niệm Fatima

Sóng Biển

Source: Fatima in Lucia's Own Words (Hồi Ký của Chị Lucia ở Fatima)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro