Chương 4: Add Facebook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 giờ sáng...

Những giọt mưa nặng hạt ban nãy trên sân trường, giờ chỉ còn những giọt thoang thoảng đọng lại trên những chiếc lá xanh non.

Ánh mặt trời ấm áp từ từ ló dạng, rọi xuống từng tia nắng nhẹ nhàng, xua tan đi cảm giác ẩm ướt còn sót lại sau cơn mưa.

Bên trong phòng học lớp 10A1, cô An vẫn tiếp tục nói về câu chuyện của mình một cách rất thoải mái.

Lớp học ồn ào, sôi nổi, khác hẳn không khí yên tĩnh bên ngoài.

Reng!!!!

Một tiếng chuông lớn vang lên, có vẻ như thời gian dự kiến kết thúc buổi khai giảng đã kết thúc.

" Chà... Hết giờ rồi à. "Cô An tiếc nuối nhìn đồng hồ, xong lại nhìn xuống phía dưới lớp, " Thôi thì chúng ta sẽ nói tiếp về câu chuyện này vào tiết sinh hoạt cuối tuần ha. "

Tiếng chuông vừa vang lên, tôi nhanh chóng đứng dậy thu dọn sách vở, cố gắng không làm ồn.

Phòng học 10A1 vẫn nhộn nhịp như thường lệ, nhưng dường như tôi chẳng bận tâm lắm. Bên cạnh, anh - người bạn cùng bàn - vẫn ngồi đó, ánh mắt lặng lẽ hướng ra khung cửa sổ.

Những giọt mưa còn đọng lại trên lá phản chiếu ánh nắng nhẹ, làm khuôn mặt anh thoáng chút gì đó mơ màng.

Tôi cúi xuống, loay hoay với đống sách vở, chẳng để ý đến khung cảnh ngoài kia.

"Về thôi." Giọng anh vang lên, nhẹ nhàng nhưng đủ để kéo tôi ra khỏi mớ suy nghĩ mông lung.

***

Tôi ra khỏi lớp trước Phong, hít thở từng chút không khí thoáng mát sau cơn mưa.

" Xin chào... Bạn là Ly nhỉ? " Là giọng của Linh, nó vang lên từ đằng sau.

Tôi quay phắt người lại, có phần hơi bất ngờ về sự xuất hiện đột ngột của Linh.

" À, à, mình không cố ý làm bạn giật mình đâu, mình xin lỗi nhé! " Linh rối rít xin lỗi, có vẻ như cô bạn đã biết tôi có phần hơi sợ hãi mọi thứ xung quanh.

" Không sao đâu, mà bạn tìm mình có chuyện gì không? " Tôi thoải mái trả lại.

" Mình chỉ muốn hỏi là bạn có muốn ra cà phê để bàn chuyện lớp cũng như một số vấn đề học tập không với bọn mình không? " Linh ngoái đầu nhìn lại phía sau.

Đằng đó là một nhóm bạn nữ gồm cả thảy 5 người.

Theo tôi nhớ thì từ trái qua phải sẽ là Ngọc Mai , An Thy, Quỳnh Anh, Ánh Tuyết và Khánh Dương.

Tôi hơi khựng lại, lúng túng trước lời mời bất ngờ của Linh. Chuyện tụ tập với nhiều người như thế vốn không nằm trong thói quen của tôi, nhất là với những bạn tôi chỉ mới quen biết sơ qua.

"Chắc là... không được đâu. Mình có vài việc phải làm sau giờ học rồi." Tôi đáp, giữ nét mặt bình thản, không thể hiện nhiều cảm xúc.

Linh mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng tôi chỉ gật đầu.

"Không sao đâu! Nếu bạn đổi ý thì cứ nói với bọn mình nhé. Tụi mình chỉ định đi uống cà phê, bàn chút chuyện lớp thôi."

Tôi khẽ liếc về nhóm bạn phía sau lưng Linh. Họ đang cười đùa rôm rả, tạo nên một bầu không khí hoàn toàn trái ngược với tôi. Dù chẳng ai nói gì, tôi vẫn cảm nhận rõ khoảng cách vô hình giữa mình và họ.

" À đúng rồi, có thể cho mình xin phương thức liên lạc được không? Để chúng ta có thể tiện trao đổi thêm. " Linh lấy điện thoại từ trong túi, chờ đợi câu nói tiếp theo của tôi.

" Được, bạn add Facebook mình nhé! Tên là Ly Sữa. " Tôi vừa nói, vừa mở điện thoại. Màn hình hiện thị trang cá nhân Facebook có tên Ly Sữa.

" Được thôi, mình sẽ add liền! "

***

"Rồi nha, add xong rồi!" Linh vừa nhìn màn hình, vừa mỉm cười, "Tí nữa mình gửi tin nhắn cho."

Tôi gật đầu, nhìn thấy thông báo kết bạn hiện lên trên màn hình. Một cảm giác nhẹ nhõm thoáng qua. Cuối cùng thì cũng có thêm một mối liên hệ, dù ban đầu có chút ngại ngùng.

"À mà... cậu thường hay dùng Facebook không?" Linh hỏi, ánh mắt tò mò.

"Thỉnh thoảng thôi, mình ít khi online." Tôi đáp, đưa điện thoại lại vào túi.

"Thế thì chắc mình sẽ phải nhắn tin thường xuyên để nhắc cậu đọc rồi," Linh cười khẽ, giọng trêu đùa.

Tôi chỉ gật đầu, không biết phải nói gì thêm, nhưng trong lòng lại cảm thấy mọi thứ đang dần trở nên dễ dàng hơn.

Buổi chiều vẫn tiếp tục trôi đi, và tôi biết rằng, có lẽ cuộc trò chuyện này sẽ còn kéo dài hơn nữa.

Linh liếc nhìn điện thoại rồi ngẩng lên, vẻ mặt hơi bối rối. "À... có mấy đứa bạn mình đang chờ ngoài kia. Mình phải đi rồi, nhưng nói chuyện với cậu thật vui!"

Tôi nhìn cậu ấy đứng dậy, không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Linh cười một cái rồi quay người đi về phía nhóm bạn kia.

"Mai gặp lại nhé!" Linh vẫy tay trước khi bước đi.

Tôi chỉ nhìn theo, không phản ứng gì nhiều. Không phải vì không quan tâm, mà vì... tôi không biết phải làm gì.

***

Khi cánh cửa đóng lại, căn phòng trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Tôi ngồi đó, đôi mắt nhìn chăm chăm vào khoảng không trước mặt, như muốn níu giữ chút hơi ấm của cuộc trò chuyện vừa rồi. Nhưng sự im lặng dần bao trùm lấy mọi thứ, và tôi nhận ra, mình lại quay về với sự cô đơn vốn đã quá quen thuộc.

Không tiếng nói, không tiếng cười, chỉ có âm thanh của gió nhẹ nhàng luồn qua khung cửa sổ. Tôi thở dài, khẽ nhắm mắt lại, để cho dòng suy nghĩ của mình lạc vào khoảng không vô định. Có lẽ, những cuộc gặp gỡ rồi cũng chỉ là những khoảnh khắc thoáng qua, để lại chút dư âm ngắn ngủi trước khi mọi thứ trở lại như cũ.

Tôi không buồn, nhưng cũng chẳng vui. Đó chỉ là một cảm giác trống rỗng, như thể mọi thứ xung quanh đều dần nhạt nhòa, vô nghĩa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro