Chương 2: xuyên vào game rồi???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người nói chuyện với nhau được nửa tiếng thì những người khác cũng tỉnh dậy. Hành lang giờ tràn ngập các game thủ của tình kiếm 3D. Không khí sôi nổi hẳn lên, nhưng cũng có một số người không lạc quan, họ hoảng loạn đứng ngồi không yên vì khi thức dậy đã bị đưa đến đây.
Chừng 1 tiếng sau nữa, khi mà mọi người đã thức dậy hết. Trong không trung, ở cuối hành lang, đầu hành lang hay cả trên bức tường đều xuất hiện một màn hình ảo. Tử Nguyệt thử chạm tay vào nó, nhưng tay cô lại xuyên qua luôn.
Trên màn ảnh đột ngột hiện lên một người trùm áo choàng đen, thấy không được khuôn mặt. Mọi người cảnh giác nhìn vào màn hình, tiếng xì xào vang lên. Mộc Miên nhìn chằm chằm màn ảnh, trong lòng lo lắng nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường, cô nhìn Tử Nguyệt.
Vẻ mặt bé con vẫn không biểu hiện gì, vẻ thản nhiên đó làm cô có chút nghi hoặc. Sao bé con không lo lắng? Nhóc ấy còn nhỏ đã như này, lớn lên chắc sẽ có khí chất hơn người đây.
Người đàn ông trên màn ảnh im lặng một hồi, sau đó nói, chất giọng khàn, trầm nhưng cũng không kém phần vui vẻ.
- "Xin chào đón các game thủ, ta là Vũ Ngạo, người quản lý của game tình kiếm 3D. Hôm nay ta tập hợp tất cả mọi người về đây để chơi một trò chơi."
Mọi người bắt đầu ồn ào lên, nhiều người phẫn nộ gào lên cắt ngang lời nói của người đàn ông.
- "Cái quái gì chứ! Bố mày cần trở về để đi làm! Trò chơi cái..."
- "Đúng đó! Tôi sẽ không tham gia cái trò quỷ gì của mấy người!"
- "Mà tại sao tao lại ở đây!? Mày làm cách nào để đem tao tới đây!?"
.
.
.
Nhiều người bày tỏ bất bình của mình bằng cách hét lên, nói chung tình hình vô cùng loạn. Người đàn ông im lặng ánh mắt chăm chú nhìn vào một góc của màn hình.
Cô gái tóc trắng đứng chết trân tại chỗ, đồng tử thu hẹp lại khi nhìn thấy dáng vẻ người đàn ông. Hắn chỉ cười và âm thầm quan sát cô, hắn nói tiếp.
- "Các bạn ở đây là do các bạn đã đồng ý nhấn vào đăng nhập, đó là do các bạn, không phải do chúng tôi. Bây giờ tôi sẽ nói về trò chơi."
- "Nơi các bạn đang ở là một không gian rất rộng trải dài hàng vạn ki lô mét. Các sever tượng trưng cho mỗi biệt thự. Một biệt thự có ba dải xếp thành vòng tròn. Các bang tượng trưng cho một lầu của biệt thự. Mỗi một game thủ sẽ có phòng riêng."
- "Về vũ khí, trang phục, trang bị, các bạn có thể lấy nó ở tủ quần áo trong phòng. Các dịch vụ luôn sẵn sàng ở khu điều dưỡng riêng ở phía bắc biệt thự."
- "Về luật, ta có 3 luật:
1. Trong vòng một ngày phải hoàn thành được ít nhất 20 sôi nổi.
2. Nếu ngày nào cũng bị người chơi khác giết, thì trong 7 ngày, gamer đó sẽ bị hệ thống trừng phạt.
3. Không được đánh nhau trong biệt thự.
Nếu ai vi phạm một trong ba điều trên, hệ thống sẽ loại bỏ người chơi đó và họ cũng sẽ không trở về thế giới thực được đâu."
- "Về thần thú, các bạn thấy chiếc vòng trên tay chứ? Chỉ cần nhấn vào nó, một màn hình sẽ hiện ra. Ở đó có tất cả thần thú của bạn, cường hoá hay tăng sao, thu thập đều được thực hiện trên vòng tay này. Nếu làm mất, có thể tìm đến khu yêu cầu dưới tầng trệt biệt thự để thay cái mới. Thần thú của các bạn vẫn sẽ như cũ, không hao tổn gì."
- "Còn mua bán, các bạn hãy đi đến cửa hàng dưới biệt thự. Thức ăn, ở mỗi tầng biệt thự đều có nhà bếp, mọi người có thể ăn chung ở đó. Nguyên liệu nấu ăn đều tự động xuất hiện nên không cần tiết kiệm hay đi mua."
- "kết bạn, liên lạc, chat riêng có thể thực hiện qua vòng tay lúc nãy. Tình lữ, muốn kết hôn và huỷ hôn có thể thực hiện trong khu kết duyên. Nuôi pet tuỳ thích."
- "Các hoạt động trong game có thể nhận ở khu nhiệm vụ. Những hoạt động như thần thú thượng cổ, thuỷ tinh cung, đốt lửa bang,...chỉ cần tới giờ, vòng tay của các bạn sẽ báo, mọi người sẽ đến đấy qua nút dịch chuyển có sẵn trên vòng tay. Muốn đổi map, vị trí thì dùng cách tương tự."
- "Muốn cường hoá trang bị, sử dụng chiếc vòng tay. Muốn có knb, bang cống, tham gia nhiều hoạt động. Có thể triệu hồi thần thú bằng cách nhấn vào thần thú đó, ấn chữ triệu hồi có sẵn trên màn hình. Muốn tra thông tin người khác hay của mình, cứ nhấn vào điều tra trên vòng tay, chỉ tay vào đối tượng thì thông tin sẽ xuất hiện trên màn hình."
- "Nếu còn có gì chưa hiểu, các bạn có thể nhấn dấu chấm hỏi ở vòng tay. Thế nhé, muốn tìm ta thì chờ 1 tháng sau, ta sẽ xuất hiện tại đây, giống như bây giờ."
Nói rồi người đàn ông biến mất, màn hình ảo cũng biến mất. Mọi thứ trở lại bình thường, chỉ còn những tiếng bàn tán xôn xao.
Tử Nguyệt lặng lẽ trở về phòng, để lại bầu không khí nặng nề. Khoá cửa phòng, cô thả mình lên giường, thở dài một hơi.
Cô còn nhớ người đó...tên chết tiệt! Nếu tôi tìm ra cậu, tôi sẽ chém cậu làm trăm mảnh! Còn về những gì tên đó nói, Tử Nguyệt nhìn vào cái vòng trên tay mình, nó màu trắng, khá mảnh và được làm bằng bạc.
Đúng như tên đó nói, trên vòng có một nút ấn. Tử Nguyệt nhấn vào nó, một màn hình giả lập đột ngột hiện lên. Trên màn hình xuất hiện 4 lựa chọn: kết bạn, thần thú, điều tra và bang.
Cô nhấn thử vào kết bạn, nó hiện lên những người bạn mà cô đã kết bạn trong game, như cũ. Nhấn vào thần thú, toàn bộ thần thú mà cô có trước kia cũng như cũ. Có thêm nút tăng sao, tăng cấp, triệu hồi và cường hoá.
Nhấn vào bang, có các lựa chọn như: đóng góp, rèn trang bị, đổi,...có vẻ vẫn như cũ. Còn nút điều tra, cô sẽ để sau.
Ngồi dậy, Tử Nguyệt tìm đến tủ quần áo. Theo như lời tên đó nói thì những trang bị, vũ khí của cô toàn bộ đều trong này. Mở tủ ra, cô thấy trong đây có một thanh kiếm phát sáng, dài và màu trắng bạc. Có bốn bộ trang phục, đều là váy nhưng kiểu dáng hay màu sắc đều khác nhau. Có bốn đôi giày, có vẻ là đi cùng với trang phục.
Còn có hai hộp nữa trong tủ, một hộp đựng trang sức, vòng tay, nhẫn,... . Hộp thứ hai đựng..ư, đứa nào chuẩn bị cái hộp này chắc bị S( thích tra tấn người khác).
Hộp thứ hai to hơn, đựng những vũ khí ám sát như kim tẩm độc, phi tiêu, dao nhỏ, dây thép, súng, đạn và rất nhiều dụng cụ tra tấn loại nhỏ. Trong hộp còn một ngăn đựng chứa rất nhiều lọ nhỏ với nhiều màu sắc khác nhau, mỗi lọ đều có dán một tờ giấy ghi những thứ như: gây mê, độc chết người, tê, chóng mặt,... và rất nhiều thứ nguy hiểm khác có thể khiến cô đi tù.
Trò chơi này...sao lúc đầu cô nghĩ nó thú vị nhỉ? Giờ mới thấy hối hận mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro